Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Đèn trong hành lang tự động sáng lên, bước chân Cố Ngôn Sinh nhẹ nhàng chậm rãi tới trước cửa phòng thì đứng lại, bàn tay đặt trên tay nắm cửa do dự.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Anh… anh làm gì ở đây?Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Mẹ bắt anh ấy tới trông nom mình sao…Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Như thể điều gì đó vừa bị vạch trần, sắc mặt Cố Ngôn Sinh đột nhiên thay đổi, đẩy cửa ban công bước ra ngoài, cánh cửa thủy tinh đóng lại ‘cạch’ một tiếng. Ôn Niệm Nam ngắm nhìn người trên ban công, tự giễu cười thành tiếng.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Sự buồn bã khó chịu trong mắt bị kìm nén, Ôn Niệm Nam vén chăn lên nằm xuống, bật đèn ngủ nhỏ ở đầu giường. Có lẽ là vì đau đầu, lại có lẽ vì hôm nay vừa tỉnh lại, vừa nằm xuống Ôn Niệm Nam đã mê man, chốc lát sau liền ngủ mất.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Thấy Ôn Niệm Nam đã ngủ say, trong lòng càng thêm tức giận, hắn đi tới bên giường, suýt nữa thì đánh thức Ôn Niệm Nam, bỗng nhiên người đang ngủ lẩm bẩm gì đó, bàn tay nắm chặt lấy chăn.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Trong mắt hắn hiện lên thần sắc khá phức tạp, trân trân nhìn người trên giường, sau đó xoay người đi vào phòng tắm rửa mặt. Qua một lúc lâu tiếng nước cũng ngừng, Cố Ngôn Sinh bước ra, đi đến bên đầu kia chiếc giường ngồi xuống. Tất cả chuyện phát sinh hôm nay khiến hắn đau cả đầu, vừa nghĩ tới đoạn thời gian tới đây mình phải chăm sóc cho Ôn Niệm Nam, trong lòng hắn càng bực tức, khẽ xoa nhẹ hai bên huyệt thái dương rồi đứng dậy ra ghế sofa.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Cố Ngôn Sinh xoa xoa cổ rồi đứng lên, sau khi nhớ ra mình đang ở đâu thì quay sang nhìn người nằm trên giường. Ôn Niệm Nam vẫn còn đang an tĩnh chìm trong giấc ngủ say, tóc hơi cuộn trên gối, vài lọn vểnh ra ngoài, thân thể co tròn trong chăn, nhìn qua vô cùng ngoan ngoãn. Cố Ngôn Sinh bước lại gần ngắm nhìn dáng vẻ khi ngủ khác hẳn lúc bình thường của Ôn Niệm Nam, chợt vô thức vươn tay sờ mấy lọn tóc xoăn xoăn mềm mại của cậu.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Ôn Niệm Nam đột nhiên mở mắt, bốn mắt nhìn nhau, Cố Ngôn Sinh không kịp phản ứng, nhất thời ngây người. Ôn Niệm Nam vừa thức giấc đã thấy một khuôn mặt ngay sát, đang còn hơi mơ màng lập tức tỉnh táo lại, trong mắt ngập tràn sợ hãi vội vàng đẩy mạnh người trước mặt ra.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Cập nhật chương mới nhanh nhất trên Truyện 88Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Aiz…”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Ôn Niệm Nam con mẹ nó cậu có bệnh đúng không? Vừa sáng sớm đã nổi điên cái gì!”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Cậu!”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Cố Ngôn Sinh tức điên chằm chằm nhìn thẳng Ôn Niệm Nam, sau đó quay đầu lạnh lùng quát to: “Ai?”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Bên trong phòng ngủ không có ai trả lời, chú Từ hơi nghi hoặc, rõ ràng vừa rồi còn nghe thấy tiếng nói, chắc hẳn là đã dậy rồi chứ.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Lăn ngay!”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Trong phòng, Ôn Niệm Nam làm như không nhìn thấy ánh mắt đáng sợ của Cố Ngôn Sinh, lật chăn đứng dậy xuống giường chậm rãi đi vào phòng tắm làm vệ sinh cá nhân, để lại người đứng bên cạnh ban công đang ôm một bụng lửa giận.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Vừa bước xuống lầu đã bị cặp mắt chim ưng của chú Từ bắt được, vội vàng chạy lại đỡ cậu: “Phu nhân, sao cậu lại tự mình xuống đây? Cậu chủ đâu rồi?”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Lục Vân thấy Ôn Niệm Nam đi tới, quay đầu nói với dì Lam: “Chị Lam, bưng canh hầm riêng cho Niệm Niệm lên đi.”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Đúng vậy, con thấy khá hơn chút nào chưa?” Lục Vân cũng khẩn trương hỏi han.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Đừng đối xử tốt với con như vậy… con sợ rằng con sẽ không nỡ rời đi…Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Nghe Lục Vân nói vậy, bàn tay đang múc cháo của Ôn Niệm Nam hơi ngừng lại, đáp: “Không có, Ngôn Sinh anh ấy… rất tốt… rất tốt…”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Niệm Niệm ngoan, uống hết bát canh này đi, đây là canh mẹ dặn chị Lam hầm cho con để bồi bổ cơ thể, nhìn con gầy quá.”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Chu Nguyên Phong liếc đồng hồ thấy đã không còn sớm, nói vài câu với Lục Vân rồi tới công ty. Lúc sau Cố Ngôn Sinh từ trên lầu đi xuống, kéo ghế ra ngồi, mắt nhìn người đang ngồi ngoan ngoãn bên cạnh ăn cháo, hắn cũng chẳng thèm để ý nữa.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Đến công ty, con cho rằng ai cũng nhàn nhã như con sao? Nếu không phải con làm ra mấy cái việc lộn xộn này thì Nguyên Phong phải mệt mỏi thế này chắc?”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Niệm Niệm con muốn đi đâu? Để A Sinh nó đưa con đi.”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Vậy cũng được, tự mình đi được thật không? Gió bên ngoài có vẻ lạnh.” Lục Vân vẫn có chút không yên tâm để cậu tự ra ngoài, nhỡ may xảy ra chuyện gì.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Đêm qua Ôn Niệm Nam nhận được điện thoại của bác sĩ Lý, hỏi cậu tại sao không tới bệnh viện điều trị, muốn cậu ngày mai phải đến một chuyến. Cậu vốn dĩ muốn đi tìm Lục Vân hỏi xem mai cậu có thể ra ngoài có chút việc được không, vừa mở cửa đã thấy Cố Ngôn Sinh đứng bên ngoài, nhất thời quên béng mất chuyện này.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Ôn Niệm Nam để nguyên băng gạc trên trán đến gặp bác sĩ Lý, dọa bác sĩ Lý giật cả mình.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Tôi muốn anh kê cho tôi vài đơn thuốc, tôi thật sự có chút không khống chế nổi cảm xúc của mình.”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Một hồi sau cơn đau đầu dịu đi, Ôn Niệm Nam mới khởi động xe nhanh chóng rời khỏi bệnh viện.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Haha đúng vậy không, em cũng cảm thấy như thế, anh, anh có thích không?”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Sau khi Đường Sóc bày biện hoàn chỉnh lô nhạc cụ vừa mới mua, lại sửa chữa thay đổi lại phòng làm việc lần nữa, đòi anh trai giúp mình tới nhìn xem thế nào. Mấy lần Đường Sóc đã muốn Đường Luân Hiên tới ngó một chút nhưng anh đều vì bận công việc không dứt ra được, vừa hay hôm nay đi đàm phán hợp đồng ngang qua đường Nhạc Tình mới bị Đường Sóc kéo tới khoe phòng làm việc mới thiết kế sửa sang xong.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Haha vậy… vậy sao? Thật ra em thích kiểu này mà.”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Đường Luân Hiên nhíu mày một cái, trả lời: “Không giống phong cách mọi khi của em, cảm thấy chút thay đổi này so với trước kia nhã nhặn yên tĩnh hơn rất nhiều.”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Hê hê em cũng thấy vậy nha, vậy anh có thích không?”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Kia là… xe của Niệm Nam… là Niệm Nam…Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Đường Sóc! Đường Sóc em chạy đi đâu vậy?” Đường Luân Hiên cũng nghi hoặc theo sau.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
——————–Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Spoil chương sau: Đường Sóc tâm sự với Niệm Niệm về lần đầu tiên gặp gỡ.