Copy nội dung từ truyện 88
Copy nội dung từ truyện 88
Copy nội dung từ truyện 88
Copy nội dung từ truyện 88
Ôn Niệm Nam nghe xong thì hơi kinh ngạc: “Sao lại thế? Tôi nhớ rõ là của nhãn hiệu này, trên hộp nhẫn có ghi tên nhãn hiệu mà, sao tôi có thể nhớ nhầm được chứ?”Copy nội dung từ truyện 88
“Nhưng mà…”Copy nội dung từ truyện 88
“Nguyên liệu làm ra chiếc nhẫn của ngài là vật liệu thông thường, sao có thể xứng với danh hiệu “Vĩnh Hằng” nổi tiếng lúc bấy giờ, nhẫn đó thậm chí còn được ca tụng có thể tồn tại lâu dài hơn cả tình yêu, ngài có chắc chắn rằng đã mua tại các cửa hàng chính hãng của chúng tôi không ạ?”Copy nội dung từ truyện 88
Là giả?Copy nội dung từ truyện 88
Cố Ngôn Sinh bị lừa sao?Copy nội dung từ truyện 88
Nói đúng hơn… cái đeo trên tay mình là giả, mà của Cố Ngôn Sinh mới là thật.Copy nội dung từ truyện 88
Ôn Niệm Nam nhìn chiếc nhẫn mà mình đã từng cực kỳ quý trọng, xem như bảo bối trong tay, trong lòng đầy tràn sự đắng chát.Copy nội dung từ truyện 88
“Thưa ngài? Quý khách? Vậy ngài có muốn sửa nó nữa không? Đã bị hỏng nặng thế này rồi dù có sửa lại cũng sẽ để lại vết nứt.”Copy nội dung từ truyện 88
Ôn Niệm Nam liếc chiếc nhẫn nứt gãy trên bàn, giọng điệu bình thản nói: “Sửa, có vết tích cũng được, để lại dấu vết cũng tốt…”Copy nội dung từ truyện 88
Hóa ra mấy năm kết hôn này, Cố Ngôn Sinh không tháo chiếc nhẫn ra, không phải vì hắn hài lòng với cuộc hôn nhân này, cũng không phải đeo cho đẹp hay quên tháo xuống.Copy nội dung từ truyện 88
Sở dĩ hắn luôn đeo trên tay là để từng giây từng phút nhắc nhở chính bản thân, Ôn Niệm Nam cũng chỉ là hàng thứ phẩm…Copy nội dung từ truyện 88
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88Copy nội dung từ truyện 88
Trên đường lái xe trở về, tay Ôn Niệm Nam hơi phát run, mãi tới lúc xe đỗ ở trước cửa biệt thự vẫn chưa thể bình tĩnh lại. Cậu mở cửa xe nhìn ngôi biệt thự sáng đèn trước mặt, thật giống như một cái lồng giam xa hoa vây hãm cậu bên trong, trong lòng Ôn Niệm Nam nảy sinh ý muốn từ bỏ.Copy nội dung từ truyện 88
Ôn Niệm Nam lúc này mới lấy lại tinh thần, thu lại cảm xúc trong mắt bước vào.Copy nội dung từ truyện 88
“Chờ đã phu nhân, bà chủ vừa gọi điện tới nói rằng hôm nay sẽ cùng cậu Nguyên Phong về sớm, ngày mai muốn cùng đi dự tiệc do phu nhân của chủ tịch Tưởng tổ chức.”Copy nội dung từ truyện 88
Ôn Niệm Nam thất thần cất bước lên tầng, vừa mới tới giữa cầu thang liền thấy trước mặt xuất hiện một đôi giày da màu đen quen thuộc. Cậu từ từ ngẩng đầu lên trông về phía chủ nhân đôi giày, sắc mặt Cố Ngôn Sinh âm trầm đang nhìn chằm chằm cậu, ánh mắt vô cùng lạnh lùng.Copy nội dung từ truyện 88
Ôn Niệm Nam vô thức buông tay vịn cầu thang ra lùi lại một bước, có chút ý muốn giữ khoảng cách với Cố Ngôn Sinh. Cố Ngôn Sinh thấy vẻ cự tuyệt của Ôn Niệm Nam, ý lạnh trong mắt càng sâu, bước tới một bước.Copy nội dung từ truyện 88
Dì Lam nghe vậy ngạc nhiên: “Đưa tới nhà? Cậu chủ ngài nói gì vậy? Hôm qua phu nhân không…”Copy nội dung từ truyện 88
“Làm sao tôi biết được mấy người có bị cậu ta mua chuộc hay không! Biết đâu rất nhiều lần dì và chú Từ thay cậu ta giấu giếm tôi!”Copy nội dung từ truyện 88
“Nói cái gì mà chuyển nhượng cổ phần cho tôi rồi rời khỏi tôi, nhưng lại tới chỗ mẹ tôi giả bộ đáng thương không chịu ly hôn, luôn mồm bảo không vì tiền tài và thế lực của Cố thị nhưng lại khiến mẹ tôi đầu tư cho công ty của cha cậu, nếu không phải vì những thứ đó thì tại sao không đồng ý ly hôn?”Copy nội dung từ truyện 88
Cố Ngôn Sinh thấy sắc mặt người đối diện ngày càng tái nhợt, cắn chặt môi ánh mắt trầm xuống, trong lòng hắn bỗng có chút cảm xúc khác thường. Cái cảm giác kỳ lạ kia lại xuất hiện, ngực không thoải mái, hắn không thích loại cảm nhận không thể gọi tên rõ ràng này chút nào, nó khiến hắn khó chịu, tâm tình càng trở nên bực bội.Copy nội dung từ truyện 88
“Ôn Niệm Nam, rốt cuộc cậu còn đê tiện muốn dây dưa với tôi tới lúc nào, một chân đạp hai thuyền, cậu cho rằng thừa lúc tôi uống say mon men tới chăm sóc là có thể biến thành người tốt khiến tôi thương hại sao?”Copy nội dung từ truyện 88
“Cuối cùng cũng nhận rồi? Rốt cuộc cũng thừa nhận là cậu chủ động quyến rũ Đường Sóc rồi.”Copy nội dung từ truyện 88
“Anh định làm gì?”Copy nội dung từ truyện 88
“Cậu không cần phải dùng nó, điện thoại chỉ là công cụ để cậu liên lạc với tình nhân của cậu mà thôi, cậu thì làm gì có bạn bè chứ?”Copy nội dung từ truyện 88
Từ đầu tới cuối Ôn Niệm Nam luôn duy trì khoảng cách ba bậc thang với hắn, rủ mắt chậm rãi đối đáp, trong mắt như có gì đó hiện lên. Cố Ngôn Sinh nhìn bộ dáng vô hồn của Ôn Niệm Nam lại càng thêm khó chịu, tiến lên một bước tới gần cậu.Copy nội dung từ truyện 88
“Cho tới giờ tôi chưa từng làm mất mặt nhà họ Cố, tại sao tôi phải thừa nhận điều mình không làm?”Copy nội dung từ truyện 88
Cố Ngôn Sinh giơ tay định túm tóc Ôn Niệm Nam, cậu sợ hãi, theo bản năng tiếp tục lùi về đằng sau, lại quên mất mình đang đứng trên cầu thang, hụt chân vào khoảng không ngã xuống.Copy nội dung từ truyện 88
Ôn Niệm Nam vô thức bám lấy quần áo Cố Ngôn Sinh, ai ngờ lại kéo cả hắn ngã theo, hai người cùng nhau lăn xuống từ trên lầu.Copy nội dung từ truyện 88
Lúc Ôn Niệm Nam tiếp đất may mà ngã lên chỗ có thảm lót nên không bị thương.Copy nội dung từ truyện 88
Ôn Niệm Nam quay lại nhìn người phía sau, vừa muốn mở miệng nói gì đó chợt thấy chiếc đồng hồ trên cổ tay Cố Ngôn Sinh, ánh mắt lóe chút ánh sáng.Copy nội dung từ truyện 88
“Tôi không muốn anh động vào tôi, cũng không muốn chúng ta tiếp xúc với nhau.”Copy nội dung từ truyện 88
Dì Lam thấy hai người lại muốn cãi nhau, lần này Ôn Niệm Nam lại không còn dáng vẻ yếu đuối nữa, trong lòng lo sợ bọn họ sẽ xông vào đánh nhau. Bất chợt ngoài cửa có tiếng xe, dì Lam liền thở phào một hơi, cảm thấy hai vị cứu tinh trở về rồi, vội chạy tới cửa gọi lớn: “Bà chủ, cậu Nguyên Phong, hai người đã về!”Copy nội dung từ truyện 88
Chu Nguyên Phong và Lục Vân một trước một sau đi tới, vừa mới vào nhà đã cảm nhận được bầu không khí vô cùng ngột ngạt.Copy nội dung từ truyện 88
Ôn Niệm Nam đi tới sofa, chọn một góc cúi đầu ngồi xuống, Lục Vân trừng mắt với Cố Ngôn Sinh, mở miệng: “Dự án lần này với chủ tịch Tưởng đã bắt đầu được triển khai, hai nhà hợp tác sẽ khiến địa vị của tập đoàn Cố thị nâng cao một bước, con làm rất tốt.”Copy nội dung từ truyện 88
“Đưa cậu ta theo? Ôn Niệm Nam cũng không phải người của công ty, đi theo làm gì? Con cùng Nguyên Phong đi là được.”Copy nội dung từ truyện 88
“Việc con đưa Thẩm Lạc An đi cùng đàm phán dự án mẹ còn chưa tìm con tính sổ đâu! Y lấy tư cách gì! Con dám dẫn y theo làm mất hết mặt mũi, lần này sinh nhật bà Tưởng, những người có địa vị ở nước M đều tới, người thừa kế các tập đoàn khác đều dẫn theo người yêu, con đã kết hôn rồi, không dẫn theo Niệm Niệm thì còn ra cái thể thống gì?”Copy nội dung từ truyện 88
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88Copy nội dung từ truyện 88
Tác giả có lời muốn nói:Copy nội dung từ truyện 88
Chương tiếp theo sẽ kể theo góc nhìn của những nhân vật khác nữa, không phải tác giả cố tình để người khác chiếm đất diễn mà là để giải thích cốt truyện rõ ràng hơn.