Thi Niệm Diêu ngây ngẩn cả người, cảm thấy nhất định là mình nghe nhầm rồi!
Cô cầm điện thoại di động lên, nhìn một chút, xác định số điện thoại là của đối phương, thế là yếu ớt mở miệng: "Điện thoại di động của anh bị trộm sao?"
Mạc Tây Thừa:...
Thi Niệm Diêu vừa nói, liền nhất thời cảm giác không có ý tứ, "Cái kia, chẳng qua là tôi cảm thấy, cái đó quá mộng ảo. Anh vừa nói cái gì? Khẳng định là tôi nghe lầm."
Nam thần tìm cô làm bạn gái!
Nhất định là cô còn đang nằm mơ.
Vươn tay véo mình một cái: " A!"
Đau quá!
Chính là đang xoắn xuýt câu nói kia đến cùng là thật hay giả, liền nghe thấy Mạc Tây Thừa tiếp tục mở miệng: "Chuyện scandal, phát triển đến bây giờ, đã không thể chờ giảm nhiệt độ rồi."
Thi Niệm Diêu sững sờ.
Chợt cúi đầu.
Đều là bởi vì một tấm hình của cô, đã dẫn đến tràng ngôn luận này.
Quả nhiên, nhất định câu nói kia là nghe lầm, nam thần tìm cô tính sổ.
Tiếp theo, Mạc Tây Thừa nói tiếp: "Cho nên, hiện tại tôi cần một người bạn gái giúp tôi làm sáng tỏ, cô, nguyện ý không?"
Thi Niệm Diêu mở to hai mắt nhìn.
Thì ra là như vậy!
Đúng rồi, chuyện hiện tại, chỉ cần nam thần có bạn gái, làm sáng tỏ với bên ngoài người lúc trước anh hôn môi là cô, vậy chẳng phải chân tướng rõ ràng sao?
Thế nhưng...
Thi Niệm Diêu cắn môi, nếu như người bình thường làm bạn gái của anh, khẳng định đều sẽ hạnh phúc chết, nhưng mà dưới loại tình huống này, bạn gái của anh khẳng định là phải lộ mặt, cô sẽ bị công bố...
Nghĩ tới đây, cô liền có một chút cố kỵ, do dự mở miệng nói: "Cái kia..."
"Chúng ta có thể gặp mặt trò chuyện chút."
Thi Niệm Diêu nghe nói như thế, nhất thời kích động: " thật sao?"
"Ở đâu?"
"Hiện tại tôi sẽ qua!"
Nam thần hẹn cô gặp mặt!
Còn có cái gì để cho người ta càng kích động hơn!
Cúp điện thoại di động, cô liền nhìn về phía Kiều Luyến: " Chủ biên Luyến, Tôi ra ngoài một chút ~ "
Dù sao hiện tại tổng biên không cho người tổ 2 tẩy trắng Mạc Tây Thừa, cho hai người họ thư thả, hôm nay cô tới công ty, chính là vì chuyện nam thần, hiện tại náo thành như vậy, dứt khoát không đi làm, đi cùng nam thần!
Thi Niệm Diêu mang mặt mũi tràn đầy ý mừng, xông xuống lầu.
Chỗ hẹn với Mạc Tây Thừa, là một phòng riêng của khách sạn.
Lúc cô qua, nhìn trước nhìn sau có người theo dõi hay không, sau đó mới lách mình tiến vào phòng bao của nam thần.
Đi vào, liền thấy trong phòng sáng ngời, Mạc Tây Thừa ưu nhã ngồi ở trên ghế sofa, trong nháy mắt cô tiến vào, đứng lên biểu đạt hoan nghênh cô.
Ánh mắtThi Niệm Diêu, lập tức sáng lên.
Trông mong nhìn anh, miệng ngập ngừng, khẩn trương nói không ra lời!
Cô thích Mạc Tây Thừa, thích đã nhiều năm rồi.
Vì anh, cô đã từng có mặt qua các loại trường hợp, lại cũng chỉ dám đứng xa xa nhìn anh, không dám lên trước bắt chuyện.
Mà bây giờ, ai có thể nghĩ tới, có một ngày cô có thể hẹn với nam thần?
Ánh mắt cô sáng lấp lánh, để Mạc Tây Thừa cảm thấy có chút không chịu nổi, chỉ chỉ ghế sô pha mở miệng nói: "Ngồi."
"A. Vâng." Thi Niệm Diêu đi tới, ngồi xuống, sau đó lại... Trông mong nhìn anh.
Mạc Tây Thừa bị cô nhìn không được tự nhiên: " Thi tiểu thư..."
"Anh gọi tôi Niệm Diêu là được."
Thi Niệm Diêu không khách khí mở miệng.
Mạc Tây Thừa:...
A anh vuốt cái trán.