Ánh Sao Rơi Xuống - Tê Dao

Chương 29

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sảnh sân bay ồn ào náo nhiệt.

Bóng người qua lại, ánh đèn hắt xuống nền gạch men, bị những bước chân không ngừng xé thành từng mảnh vụn.

“Dao Muội! Dao Muội thật xinh quá!”

“Dao Muội, nhìn nè!”

“Dao Muội ơi, nhìn ốp điện thoại của em đi! Là chị đó!”

Thích Dao đeo khẩu trang, nghe vậy liền cúi xuống nhìn kỹ. Một chiếc ốp điện thoại ghép hình nhân vật chibi nhỏ nhắn, cô bật cười: “Đẹp quá. Mua ở đâu vậy? Chị cũng muốn có một cái.”

“Em… em…em lần sau tặng chị nhé!”

“Ai.” Cô đột nhiên dừng bước, vươn tay qua đám đông, gạt đi cánh tay của một người chụp ảnh đang hăng hái giơ máy ép sát người khác.

Vô số ống kính lập tức hướng về phía cô.

Cô gái nhỏ được Thích Dao dịu dàng xoa đầu đứng ngây ra như phỗng, không dám nhúc nhích.

“Đừng chen lấn.” Cô nhìn thẳng vào người chụp ảnh, nói xong lại tiếp tục bước đi.

Buổi sáng có một sự kiện thương hiệu ở thành phố S, cô tiện thể ghé qua Hoành đ**m thăm đoàn phim của Diệp Thanh Mạn. Vừa xuống máy bay đã bị một nhóm fans vây lại, đi theo cô suốt quãng đường.

Lật Tử bị kẹt ở phía sau, khó khăn lắm mới len được ra.

“Dao Muội, nhìn nè!”

Thích Dao đã ôm một chồng quà lớn, đến cạnh xe bảo mẫu rồi mà vẫn nghe thấy tiếng fans gọi, vẫn là quay lại đưa hai tay nhận lấy.

“Bye bye.” Cô đứng trước cửa xe đang mở vẫy vẫy, “Đi đường cẩn thận nhé.”

Trong nhất thời hàng loạt giọng nói vang lên:

“Biết rồi!! Chị cũng vậy nhé!!”

“Dao Muội, tạm biệt!”

Thích Dao cười tươi vẫy tay bước lên xe.

Cửa xe đóng lại, chiếc xe bảo mẫu màu đen lăn bánh rời đi, đoạn video đến đó cũng dừng lại.

“Ây da má ơi, Dao Muội nhà chúng ta thật sự lễ phép ghê.” Chu Tất ngồi trên ghế sô pha xuýt xoa cảm thán.

“Lúc chưa nổi tiếng lắm, chị ấy đã thích tán gẫu với fans ở sân bay rồi. Chuyện gì cũng nói, không bao giờ làm cao.”

“Fans lâu năm chị ấy đều nhớ hết. Có lần một chị gái hâm mộ mang bầu, chị ấy còn đặc biệt dặn không được tới, đợi sinh em bé rồi sẽ tặng hồng bao thật lớn nữa.”

Chu Tất thở dài: “Cảm thể cảm nhận được, chị ấy thật sự coi fans như bạn bè.”

Không ai đáp lại.

Phòng khách yên tĩnh lạ thường.

Dụ Gia Thụ đứng bên quầy bar, mắt cụp xuống, ngón tay thon dài gõ gõ bàn phím, không rõ có nghe thấy hay không.

Đại Bạch vừa gọi điện thoại cho bộ phận pháp lý xong, ngồi bệt dưới sàn chăm chú chỉnh sửa bản vẽ, còn không quên châm chọc một câu: “Niềm vui tự cảm động của đầu nhỏ vui vẻ.”

“Này.” Chu Tất bật dậy khỏi sô pha. “Không gọi người ta bằng tên trên mạng là phép lịch sự tối thiểu đó, anh có biết không hả?”

“Cuộc họp kết thúc rồi, tận ba tiếng đồng hồ liền đó. Người khác về hết rồi, mấy cậu không định nghỉ ngơi à?”

Chu Tất nghi hoặc thò đầu nhìn. Đại Bạch vẫn đang theo sát tiến độ cải tiến công nghệ GPU thế hệ mới. Cậu ta lại vòng sang quầy bar, thấy Dụ Gia Thụ không có gì liên quan đến công việc của Tinh Phàm, chỉ là đang họp trực tuyến với Phong Hành.

Cậu cẩn thận nhìn kỹ, mic đang tắt. Lúc này mới hỏi: “Là cuộc họp cấp cao để chọn đại sứ thương hiệu hả? Có kết quả chưa?”

Dụ Gia Thụ chỉ vào nghe cho có, là bị ông cụ nhà mình bắt tham gia để giữ thể diện, thực chất không để tâm, mở một cửa sổ khác trên màn hình để soạn tài liệu. Nghe vậy, anh lướt mắt qua.

“Chắc chưa.”

“Chắc… chưa?” Chu Tất chậc một tiếng, “Đây là thái độ làm việc của Tiểu Dụ Tổng đó hả? Nếu em là ba anh, em cũng tức chết.”

Dụ Gia Thụ nâng mí mắt nhìn cậu ta, khóe môi nhếch lên nửa cười nửa không: “Muốn làm ba tôi rồi?”

“Không không không, không dám không dám.” Chu Tất vội vã xua tay, chột dạ bò lên quầy bar, “Em đâu có gan đó.”

Một lúc sau, cậu chợt nhớ ra gì đó, ngồi thẳng dậy: “Nếu anh làm ba em thật, có thể đi cửa sau giúp em vụ này không?”

Đại Bạch: “Ồ, đại trượng phu co được giãn được ha.”

Chu Tất lờ anh ta đi, nghĩ ngợi một lúc rồi thở dài: “Em thực sự thấy nữ thần nhà em rất xuất sắc, chỉ là kinh nghiệm, địa vị vẫn hơi non.”

Dừng một chút, cậu ta nói tiếp: “Nhưng mà, đối thủ là cô Triệu Mẫn thì cũng cam tâm.”

“Chúng ta cần kiểm tra rủi ro sau này, tuyệt đối không để dính dáng đến bất kỳ vết nhơ nào. Tiếp tục điều tra sâu trong một tuần, thứ Sáu tuần sau sẽ tiến hành bỏ phiếu…”

Hội nghị vẫn đang nói, Dụ Gia Thụ tháo tai nghe xuống, dựa vào cạnh quầy bar, ngón tay xoay xoay dây tai nghe.

“Cậu nghĩ cô ấy không lấy được?”

“Khó lắm.” Chu Tất giơ điện thoại lên cho anh xem, “Nhìn quảng trường mạng mà xem, không ai đặt hy vọng cả. Chỉ còn thiếu nước bị fans chị Mẫn cùng cư dân mạng dìm cho tan nát thôi.”

“Nhưng nếu anh mở cửa sau cho chị ấy thì có thể. Chỉ tiếc anh là Bao Thanh Thiên.” Chu Tất nói xong, thở dài, ngồi phịch xuống ghế quầy bar, lướt Weibo tiếp.

Dụ Gia Thụ lơ đãng xoay tai nghe, mở điện thoại lên xem.

Tấm ảnh vẫn còn treo trong khung chat.

Anh cúi đầu, giọng nhàn nhạt:

“Tôi thấy cô ấy nào cần đi cửa sau đâu.”

Chu Tất không nghe thấy, mải mê nhìn điện thoại, không biết lướt trúng cái gì mà bỗng dưng bật dậy khỏi ghế: “Ây da má ơi!!!”

“Nữ thần của tôi cuối cùng cũng đăng Weibo chữ rồi ô ô ô ô ô ô!!!”

“Ý cậu là sao?” Đại Bạch vừa sửa bản vẽ vừa tò mò, “Trước đây không đăng à?”

“Là chữ viết tay đó! Tự viết đó! Lâu lắm rồi không thấy nữa.”

Thấy Đại Bạch vẫn chưa hiểu, Chu Tất giải thích: “Tài khoản này là nick riêng của chị ấy từ hồi chưa debut, hay đăng cảm nghĩ về cuộc sống.”

“Sau này nổi tiếng thị phi nhiều, có người đào lại tài khoản, bảo chị ấy giả tạo, cố ý tạo hình tượng, còn bẻ cong ý nghĩa bài đăng để bôi nhọ. Chị ấy bị chửi một thời gian, cuối cùng khóa hết bài cũ, từ đó chỉ đăng ảnh đời thường.”

“Ai da.” Đại Bạch tặc lưỡi, “Mấy người đó rảnh rỗi quá ha? Người ta muốn nói gì, muốn chia sẻ cái gì cũng không được à?”

“Đúng vậy!” Chu Tất nổi giận, vừa nói vừa đấm đá vào không khí.

Tiếng thông báo đặc biệt lần thứ hai vang lên.

“Hả? Tài khoản chính cũng đăng à?” Chu Tất há hốc mồm, phấn khích nhảy cẫng lên: “Tối nay livestream?! Trời ơi, Tết đến rồi!!!”

“Tôi vẫn nên quay lại làm việc thôi.” Đại Bạch nhìn cậu ta chạy qua chạy lại, thu tài liệu, máy tính vào trong túi, cất tiếng hừ nhẹ. “Miễn cho viết báo cáo thành kỷ lục livestream của Dao Muội.”

“Tạm biệt. Lên đường cẩn thận nhaa.”

Chu Tất chỉnh xong máy chiếu, đặt máy tính bảng lên giá, hai chiếc điện thoại đặt trên đế, ngồi thẳng người một lát rồi nghiêng đầu nhìn người bên cạnh, ngón tay cuộn lại, cẩn thận mở lời.

“Anh, cái kia, nếu anh không dùng điện thoại thì…”

“Phải dùng.”

Dụ Gia Thụ lạnh lùng cắt ngang, trong ánh mắt có sự lạnh nhạt lẫn không kiên nhẫn, có lẽ là nhớ lại sự “cố sự” xảy ra trong lần livestream trước.

“Được rồi!” Chu Tất hậm hực thu tay lại, vỗ đùi. “Em sẽ cố gắng giảm âm lượng, không làm phiền anh.”

Dụ Gia Thụ đóng máy tính lại, bước về thư phòng.

Cửa phòng vừa đóng, âm thanh bị cách ly hoàn toàn, im lặng đến mức kỳ lạ.

Vừa gõ xong hai dòng trong tài liệu, Dụ Gia Thụ dừng lại, nhìn những gì mình vừa viết xong, cảm thấy nó thật xa lạ. Lại xuất thần một lúc, đầu óc chẳng biết đã bay đi đâu.

Dụ Gia Thụ ngả lưng ra sau, ngón tay cong lại, gõ nhẹ lên mặt bàn hai cái.

Cánh cửa này…

Quả thật cách âm quá tốt.

Một chút tiếng động cũng không nghe thấy.

Sau một lúc lâu, anh cầm điện thoại lên, vuốt màn hình, lướt qua các ứng dụng, bấm vào cái này, mở cái kia, không biết làm sao lại mở Weibo.

Trang chủ tự động làm mới. Mười phút trước, người duy nhất anh theo dõi đã đăng một dòng Weibo chỉ có fans mới nhìn thấy.

【@SeptemberEncounter】

“Đêm nay trăng rất đẹp, tóc em rối rồi, giống như trăng vậy.”

Kèm theo là một bức ảnh mặt trăng.

Và một bức ảnh của cô ấy hôm qua.

Anh chụp.

Dụ Gia Thụ khựng lại hai giây, nhấn vào.

Lướt qua bình luận, fans của cô ấy đều rất phấn khích, lời khen ngợi ngập tràn, nick name thân mật vây quanh ở trên cùng.

【Vợ 5555, cuối cùng tôi cũng chờ được ngày này rồi 5555】

【Bảo bối, em thật sự rất đẹp, siêu đẹp, đẹp lắm luôn】

【Dao Muội phải luôn vui vẻ nhé! Ps. Kỹ thuật chụp ảnh của Lật Tử lần này cảm giác cần cải thiện chút nha】

Đợi đến giờ phát sóng, Chu Tất vui mừng mở livestream.

Hai phút sau, điện thoại làm việc cả ngày hiện ra dấu hiệu hết pin, mắt thấy sắp tắt máy. Cậu ta chạy đi tìm sạc, tìm khắp ghế sofa, dưới gối, mà không thấy đâu.

Gấp đến độ xoay vòng vòng, cuối cùng đành phải đến làm phiền Dụ Gia Thụ, vị tối nay vẫn còn đang làm việc, nghiêm túc công tác Tiểu Dụ Tổng.

Chu Tất đặt tay lên nắm cửa, nhẹ nhàng mở cửa, sợ làm phiền anh, âm thanh cũng nhẹ đi.

“Anh, dây sạc của anh để đâu rồi…”

Lúc này trong phòng vang lên một âm thanh khác.

…Phi thường, phi thường quen thuộc, thậm chí giống hệt âm thanh trong phòng khách.

Một vài thiết bị có độ trễ, đại thể vẫn đồng thời vang lên, ấm áp nhưng lại có chút thanh lãnh.

“Chào mọi người, lâu rồi không gặp.”

“Chơi lâu không? Một lát thôi, đợi Diệp Thanh Mạn diễn xong là không phát nữa.”

“Ừ, đúng vậy, hiện tại tôi đang ở Hoành đ**m thăm đoàn phim của cô ấy.”

Chu Tất đứng ngây như phỗng: “…”

Đây là… không phải livestream của Dao Muội sao?!

Người này làm bộ chính nghĩa trốn vào đây, lén lút xem livestream của Dao Muội?!

“…”

Trong thư phòng im lặng như tờ, người ngồi sau bàn chợt ngừng lại, ngẩng lên nhìn.

Dụ Gia Thụ tắt màn hình, ánh mắt lạnh lùng nhìn cậu ta.

“Có chuyện gì?”

Gió từ hành lang thổi vào, Chu Tất không kìm được mà rùng mình, cảm thấy ánh mắt anh lạnh như băng, như thể ngay giây tiếp theo sẽ giết người diệt khẩu.

“Không, không có gì…”

Chu Tất run run rẩy rẩy đóng cửa lại, cơ thể máy móc lùi ra ngoài, “Anh… anh tiếp tục đi…”

“Rầm!” Cửa phòng đóng lại, người đó vội vã chạy về phòng khách, còn đụng phải một số đồ vật, phát ra tiếng động, sau đó vội vàng ngừng lại, như sợ làm phiền gì đó kinh hoàng.

Dụ Gia Thụ: “…”

?

*

“Gần đây vẫn ổn, không quá vất vả đâu.”

Thích Dao ngồi trong xe, một tay cầm điện thoại, ghé sát màn hình đọc bình luận trực tiếp.

【Dao Muội!!! Khi nào phim mới chiếu vậy!!!】

【Thích Cố xứng đôi! Thích Cố xứng đôi! Thích Cố xứng đôi!】

【Bà xã ơi, ăn cơm chưa nè!】

“Ăn rồi.”

“Có chuyện gì mà hôm nay tự nhiên lại livestream thế?” Thích Dao nghiêng đầu suy nghĩ một chút, “Vì nếu còn không xuất hiện, chắc bị mọi người giục đến lú mất.”

Trời đã tối hẳn, màn đêm bao phủ. Để tránh làm ảnh hưởng đến đoàn phim, cô chọn một chỗ xa xa, cửa xe mở hé, ánh đèn đường cùng ánh trăng dịu dàng hắt lên người, thoạt nhìn vô cùng mềm mại.

Lật Tử, ngồi ghế phụ giúp cô cố định giá đỡ điện thoại.

“Ai nha, cái này…”

Thích Dao ghé sát màn hình đọc ID trên bình luận, chậm rãi đọc từng chữ: “Cún con của Dao Muội…”

【Ôi đệch, nhan sắc này đỉnh quá đi mất!!!】

【Vợ ơi, em ghé gần như vậy tim tôi chịu không nổi đâu!!!】

“Mấy cái tên này thật là…” Cô bật cười, “Hôm nay tình cờ đọc được thư của bạn đó.”

Thích Dao dịch người ra sau một chút, để lộ nửa thân trên, hướng về phía camera tạo một hình trái tim, mắt cong cong, “Chúc bạn tân hôn hạnh phúc nhé!”

【Ghen tị, hâm mộ, phát điên luôn… Tôi nói thật, Thích Dao chính là ‘người tình quốc dân’ số một của giới giải trí!】

【Bà xã ơi, em khóc mất… Để em chạy đi kết hôn ngay bây giờ, chị có thể chúc phúc cho em không?】

【Aaaaa Dao Muội ơi, hôm nay tan làm em là người lao ra khỏi công ty đầu tiên đó!! Chị có thể khen em một câu không!!】

Thích Dao cười không ngừng, vừa đọc bình luận vừa trêu đùa đáp lại.

Đột nhiên, màn hình bị lag một nhịp.

Một hàng chữ nhỏ vụt qua khung chat, chưa đầy một giây đã bị hàng loạt tin nhắn mới đẩy trôi đi. Nhưng cái ID đó quá quen thuộc, làm Thích Dao bất động thanh sắc cứng đờ.

【Nhà phát triển chip XM – Dụ Gia Thụ đã vào phòng chat!】

Thích Dao nhấp môi, giả vờ không nhìn thấy, tiếp tục trò chuyện.

“Camera sau làm mặt mình bị lệch, phải làm sao đây?” Cô đọc từng chữ trong bình luận.

“Không sao cả, mặt tôi cũng lệch mà.” Thích Dao uống một ngụm nước, tầm mắt rời khỏi màn hình, vẫy tay, “Để Lật Tử bật camera sau cho mọi người xem nhé.”

Lật Tử cầm điện thoại, lật máy lại, chuyển sang camera sau.

Thích Dao vẫy tay trước ống kính, “Thấy chưa? Mặt tôi cũng lệch mà, đúng không?”

“Chắc chắn là vấn đề của điện thoại thôi, đừng lo lắng quá.”

【Cô ấy thật tốt bụng 5555】

【Đây gọi là lệch á?! Dao Muội, có phải chị hiểu sai gì về bản thân không? Nhìn cứ như tiên nữ giáng trần ấy! Hu hu hu】

【Trời ơi, dịu dàng quá! Bà xã ơi, em yêu chị! [khóc] [khóc]】

Dùng camera sau thì không đọc được bình luận, Lật Tử nhanh chóng chuyển lại chế độ trước, cẩn thận giữ khung hình ổn định.

Không biết từ khi nào, màn hình lại xuất hiện thêm nhiều fan couple có cái tên liên quan đến “Thích Cố”.

【CP của tôi là thật! Hu hu hu】

【Mẹ ơi, thế này mà chưa công khai à?! Làm ơn, hãy thông báo đi!!】

Thích Dao không biểu lộ cảm xúc gì, cũng không biết bên phía Cố Hằng có chuyện gì không, nên cứ coi như không thấy.

【Dao Muội dạo này có chuyện vui gì à!! Hôm nay trăng cũng tròn lắm đó!!】

Ngày 16 âm lịch trăng càng tròn. Một vầng trăng sáng tỏ lơ lửng giữa bầu trời đêm.

Thích Dao ngước lên, cong môi, “Đúng là rất vui. Mong mọi người cũng vui vẻ.”

【Hình mới đăng cũng đẹp lắm luôn!!】

Có lẽ vì tâm trạng đang tốt, cô đối với màn ảnh hừ nhẹ một tiếng, làm bộ kiêu ngạo, ngửa đầu uống một ngụm nước: “Đó là tôi mà, sao có thể không đẹp được chứ?”

【Góc nhìn này giống như từ người yêu quay vậy hihi】

【Tôi không quan tâm! Đây nhất định là do Cố Hằng chụp!!!!】

【@Cố Hằng @Cố Hằng @Cố Hằng anh không vào xem vợ livestream à?】

Thích Dao: “… Khụ khụ!”

Không biết đọc phải bình luận nào mà cô bị sặc hai lần liền.

“Đừng nói lung tung.” Cô cúi đầu vặn nắp chai, đến khi ngẩng lên, màn hình đã bị phủ kín bởi hiệu ứng quà tặng.

Trong lòng lập tức dâng lên dự cảm bất ổn.

Quả nhiên, ở trên cùng, những hiệu ứng hào nhoáng liên tục tràn qua, đẩy hết bình luận về CP xuống phía dưới—

【Nhà phát triển chip XM – Dụ Gia Thụ】 đã tặng streamer @Thích Dao một chiếc du thuyền!

【Nhà phát triển chip XM – Dụ Gia Thụ】 đã tặng streamer @Thích Dao một chiếc Ferrari!

【Nhà phát triển chip XM – Dụ Gia Thụ】 đã tặng streamer @Thích Dao một lâu đài mộng mơ!

【Nhà phát triển chip XM – Dụ Gia Thụ】 đã sử dụng đặc quyền, toàn màn hình hiển thị tin nhắn:

Dao Dao Jelly cùng tôi hô lên nào! Thần tiên nhan sắc Thích Tiểu Dao [] Lý tưởng nhân gian Thích Tiểu Dao [] Dịu dàng chu đáo Thích Tiểu Dao [️] Nụ cười chữa lành Thích Tiểu Dao [] Không thể thay thế Thích Tiểu Dao [] Người chiếm trọn trái tim tôi Thích Tiểu Dao [️] Tựa trăng tựa sao Thích Tiểu Dao [] Yêu từ cái nhìn đầu tiên Thích Tiểu Dao [] Cô gái kho báu Thích Tiểu Dao [️] Phải cố gắng để gặp được Thích Tiểu Dao []

【Nhà phát triển chip XM – Dụ Gia Thụ】 đã sử dụng đặc quyền, toàn màn hình hiển thị tin nhắn:

Bạn có thể bỏ lỡ chuyến xe cuối cùng lúc hoàng hôn [], có thể bỏ lỡ cơn mưa sao băng [], có thể bỏ lỡ hoa anh đào tháng Tư [], có thể bỏ lỡ một bộ phim hay [], có thể bỏ lỡ khoảng thời gian kỳ diệu [️], bạn có thể bỏ lỡ rất nhiều thứ, nhưng nhất định không được bỏ lỡ cô gái kho báu Thích Tiểu Dao [][][][][][][][][][]

Thích Dao: “……”

Ngay cả Lật Tử cũng nháy mắt trầm mặc.

Không khí như có một đàn quạ trong phim hoạt hình bay ngang qua, kêu “quác quác quác” mấy tiếng.

Biểu cảm cô một lời khó nói hết.

【Cười chết mất, cái người Dao Dao Jelly này đang làm gì vậy!!】

【Nhìn nét mặt vợ tôi kìa, bị ‘vùi lấp’ trong tiền rồi hahahaha】

【Thật sự lên mạng bằng danh tính thật mà vẫn dám như vậy hả!! 2333333】

Làn đạn hi hi ha ha, chủ đề về “góc nhìn bạn trai” và “Cố Hằng” lập tức bị đẩy sang một bên.

Hơn nửa ngày sau, Thích Dao mới hoàn hồn, nghiêm mặt nói: “Mọi người nhớ chú ý bảo mật tài khoản nhé, nhất định phải cẩn thận, đừng để bị hack.”

Suy nghĩ một chút, cô lại chân thành dặn dò: “Cũng đừng đưa tài khoản của mình cho người khác, nếu không thì… ai mà biết người ta sẽ dùng để làm gì, đúng không?”

Điện thoại trên tay bỗng rung lên, phát ra tiếng chuông báo tin nhắn.

Thích Dao cúi đầu nhìn qua. Nhận diện khuôn mặt mở khóa cực kỳ nhanh, để lộ ngay nội dung tin nhắn vừa gửi đến.

【S】: Không bị hack.

【S】: Là tôi thật.

Tác giả có lời muốn nói:

Dụ Gia Thụ: Dù sao cũng bị phát hiện rồi.

Thôi kệ đi, phơi bày luôn, tôi không giả vờ nữa!

Bình Luận (0)
Comment