Tôi là Trần Phạn Phạn
Tác Giả: Đào Liễu Lý Tử | Editor: Chan
01.
Hôm nay mưa rất to, tôi trốn dưới một chiếc hộp giấy thật lớn, hy vọng nó có thể che mưa cho tớ.
Thật sự lạnh quá. Nếu mẹ còn ở đây thì tốt biết bao. Tôi co người lại thành một cục, từ từ nhắm mắt lại.
Một bàn tay của con người nhấc tôi lên, tôi cảm nhận được cử chỉ dịu dàng ấy, người đó nhẹ nhàng bế tôi lên, che chắn mưa gió, khẽ nói: “Đừng sợ.”
Anh ấy v**t v* người tôi, rồi áp tôi vào lồng ngực. Qua lớp áo mỏng, tôi dường như nghe được nhịp tim con người.
2.
Anh Đại Xám từng nói đừng dễ dàng tin con người. Bạn của anh ấy là Tiểu Bạch đã bị con người ngược đãi đến chết. Anh ấy bảo: Trái tim con người rất dơ bẩn.
Tôi luôn tin vào điều đó.
Anh Tiểu Bạch là một chú mèo tốt, hay giúp đỡ mèo khác, nhưng cuối cùng lại chết thảm. Thậm chí, thi thể còn chẳng nguyên vẹn.
Nhưng mà…
Người đã cứu tôi có đôi mắt rất đẹp.
Tim của anh ấy, là sạch sẽ.
3.
Tôi được anh ấy đưa về nhà.
Và anh ấy đặt tên cho tôi.
Tôi trở thành một chú mèo có tên thật rồi.
Chỉ là cái tên đó nghe chẳng oai phong chút nào, hoàn toàn không hợp với khí chất của một Đại Vương Mèo như tôi.
Nhưng nhìn thấy anh cười rạng rỡ như thế, thôi thì tôi cũng tạm chấp nhận vậy.
4.
“Phạn Phạn.”
“Meo.”
“Phạn Phạn”
“Meo!”
“Phạn Phạn~”
“Meo!”
Này loài người, bản mèo biết anh yêu tôi lắm rồi đấy!
5.
Được rồi, bản mèo cũng yêu anh.
6.
Tên của con người là Trần Việt.
Ha! Thông minh như tôi chỉ cần liếc cái là hiểu ngay cái tên đó có ý nghĩa gì — Mắt của con người cong lên giống trăng khuyết, hèn gì lại gọi là Nguyệt!
7.
Anh ấy gọi tôi là con trai. Đồ ngốc, mèo con đâu có kêu ba ba, chỉ biết meo meo thôi nhé!
8.
Ba nói sẽ đưa ta chuyển nhà, đến sống ở một nơi mới, và còn nói với tôi — tôi sẽ có một người ba mới.
Ba mới gì chứ, tôi chẳng thèm.
Nhà to gì chứ, tôi chẳng thích.
Tôi thích nơi này cơ, căn phòng nhỏ bé này ngập tràn mùi hương thơm thơm của ba. Còn cả cái phòng thay đồ kia nữa, trong đó có chiếc ghế nằm dành riêng cho tôi, tôi thích cuộn mình trên đó, lặng lẽ nhìn ba chơi trò thay đồ.
Tôi không muốn rời xa nơi này.
9.
Tôi từng gặp ba mới rồi.
Sau khi được ba nhặt về, tôi từng ở trong một căn phòng trắng toát hai ngày.
Người đó thường đến thăm tôi.
Nhưng chẳng làm gì cả, không sờ tôi, cũng không bế tôi. Chỉ dùng ánh mắt nhìn tôi thôi.
10.
Thì ra ba và ba mới là bạn đời của nhau. Nhưng mà hai mèo đực sao mà sinh được mèo con chứ?
Tôi phải đi hỏi lại anh Đại Xám mới được.
11.
Tên của ba mới là Chu Chúc Tinh. Ta không hiểu sao lại đặt cái tên đó, trên người anh ta chẳng có ngôi sao nào, sao lại tên là Tinh?
Nhưng với trí thông minh của bản mèo tôi, chẳng mấy chốc đã tìm ra câu trả lời — mỗi lần ba mới nhìn ba, mắt anh ta lại sáng lấp lánh như sao vậy.
Chỉ là… vì sao ba mới chỉ nhìn ba bằng ánh mắt ấy khi ba không nhìn lại anh ta? Mà mỗi lần ba nhìn sang, anh ta lại tránh né ánh mắt!
Loài người, đúng là sinh vật phức tạp.
12.
Ba mới đối xử với ba kỳ lắm.
Gặp ba thì lạnh như cục đá, chẳng nồng nhiệt gì cả.
Nhưng bản mèo tôi đã không chỉ một lần thấy, đêm đến, anh ta lén lút chui vào phòng ba khi ba đã ngủ!
Thôi được, nể tình anh cho tôi ăn vụng thêm bữa khuya, tôi tạm thời giữ bí mật này cho anh.
13.
Loài người, bản mèo tôi trịnh trọng thông báo:
Ba mới chính thức hết kỳ thử việc, được nhận vào làm ba nhỏ của tôi.
Từ nay về sau, ngươi chính là ba nhỏ rồi đấy.
Nhưng phải đối xử tốt với ba lớn đấy nhé, nếu không tôi sẽ dùng móng vuốt sắc bén của mình cào ngươi cho xem!
14.
Ba nhỏ cứ thích xoa đầu tôi lúc tôi đang ăn hạt, rồi thì thầm kể về ba lớn.
Nào là “Hôm nay Tiểu Nguyệt cười với ba mấy lần” này, “Hôm nay Tiểu Nguyệt đợi ba ăn cơm cùng” nọ, “Tiểu Nguyệt có phải cũng thích ba chút chút không”…
Tôi nghe mà lỗ tai sắp mọc kén luôn rồi!
15.
Đồ loài người ngốc, chuyện đơn giản vậy mà cũng cần bản mèo dạy sao?
Tôi ngẩng đầu khỏi bát, nhìn chằm chằm ba nhỏ rồi “meo meo meo” mấy tiếng: Loài người, yêu thật lòng thì phải dũng cảm theo đuổi!
Giây sau, ba nhỏ xoa đầu tôi, trầm ngâm hai giây rồi hỏi: “Có phải ăn chưa đủ không?”
“……”
“Nhưng dạo này con béo lên không ít đấy nha.”
“Meo!!”
16.
Đồ loài người ngu ngốc, bản mèo ta sẽ không giúp ngươi nữa đâu!
17.
Tôi tên là Trần Phạn Phạn, là một chú mèo cam đẹp trai phong độ, phong lưu hào hoa, ai thấy cũng yêu, hoa gặp hoa nở, ngọc thụ lâm phong, vâng, mèo đại vương là tôi đây!
Khác với các chú mèo khác, tôi có hai ông ba.
Có một lần, ba lớn dắt tôi đến chỗ mà ngày xưa ba nhặt tôi về, tôi tranh thủ chạy đi tìm anh Đại Xám hỏi chuyện có hai ba là sao.
Anh Đại Xám là mèo cái gì cũng biết. Anh ấy bảo: hai con đực cũng có thể yêu nhau đấy. Dì họ xa của anh ấy có hai chú mèo đực, ngày nào cũng quấn lấy nhau!
À há, thì ra ba lớn và ba nhỏ là yêu nhau thật lòng, nên mới ở bên nhau!
18.
Tôi là một chú mèo cam thông minh, đã xem rất nhiều phim truyền hình cùng ba lớn. Mỗi lần thấy nhân vật trên TV hôn nhau, ba lớn lại cố tình ho khan hai tiếng, đảo mắt vài vòng rồi nhìn chằm chằm vào tôi, giơ tay che mắt tôi lại, nói: “Trẻ con không được xem.”
Tôi không phải trẻ con! Tôi là mèo con! Mèo con thì làm sao mà không được xem loài người hôn nhau chứ!
19.
Nói đến hôn hít, tôi chưa từng thấy ba lớn và ba nhỏ hôn môi bao giờ.
Ừm… thật ra là có thấy rồi.
Mỗi lần ba lớn ngủ say, ba nhỏ lại lén lén lút lút chui vào phòng, lén lút hôn lên môi ba lớn, hết cái này đến cái khác.
Hôn xong còn giả vờ như chẳng có gì xảy ra, bắt tôi làm như không nhìn thấy.
Thật muốn cạy đầu loài người ra xem bên trong chứa cái gì. Hai người là bạn đời mà! Không giao phối thì thôi đi, hôn nhau có gì mà không được?
20.
Hôm nay ba lớn rất vui.
Ba bận rộn trong bếp rất lâu, trong lúc đó tôi chơi bóng lông, leo cầu thang mèo, còn chơi cả chuột đồ chơi, vậy mà ba vẫn chưa ra khỏi bếp.
Nhưng tôi cũng rất vui, vì ba lớn làm tôm thật to cho tôi ăn, ngon tuyệt vời!
Ba nói hôm nay là sinh nhật ba nhỏ… là ngày ba nhỏ chào đời, là ngày đáng nhớ.
Tôi cuộn tròn trong lòng ba lớn, nhìn bàn ăn đầy món ngon, nghĩ thầm: sinh nhật đúng là tuyệt ghê, mình cũng muốn có sinh nhật.
Lại nhìn vào đôi mắt sáng long lanh của ba lớn, tôi rất mong ba nhỏ sẽ sớm về nhà.
21.
Ba nhỏ không về nhà.
Ba lớn ngồi suốt cả đêm.
22.
Ba nhỏ đã về rồi.
Tức chết đi được, thật muốn cào cho một phát!
23.
…Thì ra ba nhỏ bị thương, còn bị thương ở đầu.
Lúc tôi đang ăn, ba lại xoa đầu tôi, nhưng lần này không nói gì. Đúng lúc tôi tưởng anh ấy sẽ im luôn, tôi nghe thấy tiếng thở dài: “Tiểu Nguyệt… có phải ghét ba rồi không?”
24.
Loài người thật ngốc, đến mèo con cũng hiểu đạo lý đơn giản như thế, sao loài người lại không hiểu?
Miệng không chỉ để ăn, mà còn để nói nữa!
Tôi đặt bát xuống, meo meo một tràng, nói hết tâm can mình ra, vậy mà chỉ nhận được một câu: “Thôi, con chỉ là mèo con, biết gì chứ.”
Mèo con thì sao? Mèo con rất thông minh đấy!
Ba đến cả việc ba lớn thích mình còn không nhận ra, lại còn tưởng người ta ghét mình!
Loài người đúng là ngốc nhất trên đời!
25.
Hóa ra không chỉ ba nhỏ ngốc, ba lớn cũng ngốc nốt! Hừ, đừng tưởng tôi không thấy ba giấu bùa bình an! Mắt mèo là rất tinh đấy nhé.
Ba lớn a, đã muốn tặng quà thì phải đưa đàng hoàng chứ. Ba nhỏ ngốc vậy, đâu có thông minh như mèo con này, giấu kỹ vậy sao mà tìm ra?
26.
Anh Đại Xám loài người rất kỳ lạ, nhất là khi yêu thì càng kỳ quặc.
Loài người không thể hiện tình cảm một cách thẳng thắn như chó đâu, họ nghĩ rất nhiều, trong đầu còn rối hơn cả cuộn len.
Nghĩ càng nhiều, gánh nặng càng lớn, miệng lại càng khó mở.
Thế là chỉ một câu “Tôi yêu bạn” mà cũng khó nói ra.
Tình yêu đúng là một chuyện rắc rối. May mà mèo con không cần hiểu.
Nhưng mèo con cũng có điều khổ tâm — tôi không muốn trở thành mèo chỉ có một người ba.
27.
Ba lớn không có ở nhà, ba nhỏ ngày nào cũng cho tôi ăn thêm. Đáng ghét, tôi đã mập ra một vòng rồi!
Nhưng mà… loại hạt này ngon thật đấy.
28.
Ba lớn đã về rồi.
Ba ôm tôi, nói: “Sao lại mập lên thế này?”
…
Bản mèo tôi muốn bỏ nhà đi bụi!
29.
Đây là năm thứ ba tôi sống cùng ba lớn.
Cảm xúc của loài người phức tạp lắm, tôi đã nhìn thấu từ lâu rồi. Không lo chuyện thiên hạ, chẳng quan tâm yêu đương, sống vậy mới vui vẻ nhẹ nhàng.
Còn nỗi khổ của tình yêu, cứ để loài người tự gặm nhấm đi.
30.
Hôm nay ba lớn và ba nhỏ đều không có ở nhà.
Lạ ghê, sao cuộn len hôm nay chơi không vui chút nào, tim lại cứ nôn nao.
31.
Tôi không còn người ba nào nữa.
Một người cũng không.
32.
Người ta bảo mèo có 9 mạng sống. Giá mà loài người cũng có chín mạng sống thì tốt biết mấy… hoặc là, có thể lấy mạng sống thừa của tôi chia cho họ.
33.
Tôi quay lại ngày mà ba lớn nhặt tôi về.
Không phải là đang mơ chứ…
34.
Không phải mơ, là thật!
Tôi nghe thấy nhịp tim của ba lớn rồi.
35.
Chuyển đến sống ở nhà ba nhỏ.
Làm lại từ đầu, lần này tôi phải làm vệ sĩ tình yêu của hai người!
36.
Lạ ghê, sao hai người này lại thông minh rồi?
37.
Đáng ghét! Loài người sao mà cứ hôn nhau suốt vậy! Còn biết đóng cửa! Lại là cảnh bản mèo không được xem!
38.
Tôi tên là Trần Phạn Phạn, hôm nay là ngày tái sinh lần thứ bao nhiêu tôi cũng không nhớ nữa. Tôi có hai người ba, kiếp trước họ là hai tên ngốc, kiếp này thì biến thành hai kẻ đắm chìm trong tình yêu.
Được làm con của họ, tôi cảm thấy thật hạnh phúc.
39.
Ông trời ơi, nếu nghe được ước nguyện của mèo con, xin hãy giúp mèo nhỏ này thực hiện điều mong ước nhé.
Tôi không cần cá khô, cũng không cần tôm to, chỉ mong ba lớn và ba nhỏ mãi mãi yêu nhau, không bao giờ chia xa.
Tôi còn mong… kiếp sau vẫn được làm bé cưng của họ.
Hết Phạn Phạn