Editor: Quỳnh Anh
"Em nói thử xem?" Khấu Kiệt nheo đôi mắt hẹp dài: “Đương nhiên là chứng minh mang thai.”
Gương mặt Yến Hoài đỏ lên: “Em, hẳn là không nhanh như vậy.” Rồi lại ngượng ngùng cúi đầu.
"Không có gì là không thể, chúng ta mau mau tạo người đi.” Khấu Kiệt làm ra vẻ bất đắc dĩ: “Điều ông nội cần là sự thật chứng minh, ông coi trọng nhất là bằng chứng.”
"Chúng ta làm giả giấy chứng nhận?” Yến Hoài ngẩng đầu lên, sắc hồng trên mặt vẫn chưa tan hẳn.
"Không được, em nói xem, một Tham mưu trưởng sẽ dễ dàng bị lừa gạt thế sao?” Khấu Kiệt nhíu mày.
"A, đúng rồi, hôm nay em đã hét lên với Dương Miêu Miêu, ngày mai mở cuộc đấu thầu ở khu vực phía Nam.” Yến Hoài chuyển đề tài sang vấn đề này.
"Em yêu, anh không quan tâm đến chuyện đó – dự án đấu thầu ở khu vực phía Nam, là của tập đoàn Khấu thị. Hì hì!” Khấu Kiệt duỗi tay ra, ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Yến Hoài, kéo cô đến trước mặt của mình: “Em yêu, em đang trốn tránh?” Đôi hàng mi kia tựa như được tiếp thêm sinh mệnh, không ngừng phóng tia điện về phía Yến Hoài.
Đúng là yêu nghiệt! Yến Hoài nhìn dáng vẻ hiện tại của anh, lầm bầm một câu trong lòng, tránh khỏi lồng ngực rắn chắc: “Chúng ta đi thăm Tham mưu trưởng Khấu một chút.”
"Được!” Khấu Kiệt nhếch môi cười. Chuyện ‘tạo người’, không cần vội, hắc hắc!
Không lâu sau, đã đi đến bệnh viện, bầu không khí bên trong khá là náo nhiệt.
Cách khung cửa sổ, liền trông thấy mấy người đàn ông mặc quân trang đang ở bên trong trò chuyện, tán gẫu này nọ với ngài Khấu Đức, cũng có một vài người mặc thường phục.
Yến Hoài dừng bước, có hơi chần chừ.
"Thế nào?" Khấu Kiệt quay đầu lại, nhìn Yến Hoài: “Những người ở bên trong đều là chiến hữu trước đây của anh, không cần ngạc nhiên." Khấu Kiệt đã sớm trông thấy những người đó rồi, đủ loại cảm giác khi còn ở trong quân đội chợt trào dâng.
"Không có việc gì, chỉ là, nhìn nhiều người như vậy, cảm giác đã rất lâu rồi không thấy náo nhiệt thế này.” Yến Hoài gật đầu một cái. Thật ra thì, cô đang lo lắng, sợ mình ngụy trang chưa tới, hơn nữa, đối diện với nhiều quân nhân như vậy, nói thật lòng, rất ngượng. Bởi vì, thân phận hiện giờ, rõ ràng chính là vợ chưa cưới của Khấu Kiệt.
Khấu Kiệt đã mở cửa phòng bệnh ra.
Người ở bên trong vừa nhìn thấy cửa mở ra, nhất thời đều dừng động tác, nhìn hai người một trước một sau.
Một anh lính đang bóc quả quýt, nhưng, động tác đã dừng lại giữa không trung; một anh lính khác đang tán dóc với Thương Truy Ý, một anh thì cùng Nhạc Không Thượng trao đổi quyền cước. Một anh đang rót nước, nước còn chưa chảy ra, đã ngừng lại giữa không trung, ánh mắt cũng phóng về phía Khấu Kiệt…..
Yến Hoài khẽ ngẩn người, vẻ mặt cứng nhắc, hơi cười cười.
Khấu Kiệt kịp thời phản ứng, lập tức nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Yến Hoài: “Mấy anh em đều đã đến đây rồi! Vậy thì tốt!"
"Khụ khụ" Khấu Đức nhìn hai người bọn họ với vẻ nghiêm túc.
"Ông nội.” Khấu Kiệt rất biết điều, kéo người đền trước mặt: “Trước đây con đã nói với người, Hoài.”
Giờ phút này Yến Hoài cảm thấy không được tự nhiên cho lắm, bởi vì đang đứng trước mặt Tham mưu trưởng, còn có nhiều người như vậy, ngược lại quên mất mình muốn nói gì! Cuối cùng, chỉ có thể mở miệng nói: “Tham mưu trưởng Khấu khỏe!” Dứt lời khẽ khom người, bày tỏ sự kính trọng của mình đối với ông.
Sắc mặt của ngài Khấu Đức không thay đổi, đối với cô gái này, tuy rằng ông rất nể phục, nhưng, vẫn còn đang hoài nghi thân phận thật của nó. Con bé này, nhìn từ mặt mũi cho đến tinh thần liền biết ngay là một đứa đã được tôi luyện và cực kỳ mạnh mẽ. Là một ứng cử viên sáng giá cho vị trí cháu dâu, chỉ sợ rằng…….Aiz!
"Oa oa oa!" Lúc này, Nhạc Không Thượng đã rống ầm lên một cách kỳ lạ: “Chị dâu! Chị dâu!" Dứt lời, ra sức nháy mắt với bốn anh lính kia.
Thật ra thì bốn anh lính này nhìn thấy Khấu Kiệt tới, hơn nữa còn đi cùng một cô gái xinh đẹp như vậy, nhất thời quên mất mình đang ở đâu. truyện đợc đăng tải ở diễn đàn Lê QUý ĐÔn.
Khấu Kiệt đưa mắt về phía bốn anh lính ấy.
"Trương Tuyền, Nhạc Lâu, Thả Phong, Hác Cổ!" Khấu Kiệt chỉ tay vào bốn người bọn họ.
"Lão đại!" Bốn người lập tức đứng lên, đi một mạch tới, nhưng, ngay sau đó liền thống nhất chuyển hướng về phía Yến Hoài: “Chị dâu khỏe! Chị dâu rất đẹp!"
Khấu Kiệt nhất thời im lặng.
Nhưng, lúc này, "Khụ khụ!" Thương Truy Ý ra hiệu hai tiếng.
~Hết Chương 51~