Bởi vì có nhóm chuột biến dị gia nhập, đội ngũ di chuyển Thủy Tinh Cung lại lớn hơn, Nam Ca phải truyền lệnh chế tạo thêm vài chiếc thuyền cung cấp cho nhóm chuột.
Chuột biến dị cũng biết chuyến di chuyển lần này cần dựa vào người căn cứ, vì thế chúng biểu hiện rất ngoan ngoãn, thậm chí vào ngày đầu tiên tập hợp đã đứng gọn gàng theo hàng để tiện cho Nam Ca kiểm kê quân số.
Đám chuột biến dị cũng không phải di chuyển toàn bộ, một số con tuổi tác cao hay không muốn rời khỏi thung lũng thì có thể lựa chọn lưu lại. Có điều phần lớn đều chọn di chuyển theo đại đội.
Động vật trời sinh nhạy cảm với tự nhiên hơn nhân loại. Tuyết rơi dị thường vào mùa đông sớm đã làm đám chuột cảnh giác. Thung lũng này dù sao cũng là nơi phong thủy bảo địa, vị trí địa lý rất tốt, mùa hè hàng năm chỉ cần di chuyển từ thung lũng lên sườn núi hoặc đỉnh núi là có thể qua được mùa mưa. Thế nhưng thời tiết năm nay có vẻ đặc biệt khác thường.
Mắt thấy mùa mưa đã sắp tới mà tình trạng tuyết tan bên ngoài vẫn chậm chạp không biến mất. Có thể tưởng tượng một khi mùa mưa tới, bên ngoài sẽ là cảnh tượng như thế nào.
Đám chuột biến dị sớm cũng có dự định di chuyển, chỉ là chúng không có công cụ, chỉ có thể dựa vào sức mình bơi đi nên phạm vi di chuyển cũng không quá xa. Vì thế khi biết nhóm người Thủy Tinh Cung có ý định di chuyển, đám chuột liền tính toán đi cùng.
Cộng thêm sau đó chúng bắt đầu hợp tác với Cổ Lan Cốt, lòng tin của đám chuột cũng được củng số. Huống chi chúng còn có một vị thân thích, nếu sau này Thư Thủy Thủy và Cổ Lan Cốt kết hôn thì chúng cũng là chuột có hậu trường rồi.
Đối với chuyện đám chuột biến dị muốn di chuyển cùng mình, mọi người trong thung lũng cũng không có tâm lý bài xích, ngược lại còn tỏ vẻ hoan nghênh. Tạm thời không nói tới sức chiến đấu của đám chuột, chỉ năng lực dọn nhà cũng đủ làm người ta mặc cảm. Vì thế mọi người cũng vui vẻ tiếp nhận chuyện phải đóng thêm thuyền.
Toàn bộ đám chuột biến dị lớn nhỏ cộng lại tổng cộng bốn mươi hai con, số lượng này có thể nói là rất khả quan. Sau khi biến dị, tuy sức chiến đấu của sinh vật tăng vọt về chất nhưng năng lực sinh sản đời sau của chúng bị suy yếu, đây đại khái chính là sự cân bằng của phép tắc tự nhiên.
Để biểu đạt lòng biết ơn đối với Thủy Tinh Cung, đám chuột chủ động gánh vác một phần công việc trong thung lũng, ví dụ như bò lên cây hái trái cây, thu hoạch đồng ruộng, làm cỏ, bắt sâu, thu hoạch cây bông…
Lần đầu tiên nhóm người trong thung lũng có được cảm nhận trực quan khi có đám chuột cuộc sống của bọn họ trở nên dễ dàng và thoải mái như thế nào. Sau khi đám chuột thu hoạch, từng hạt gạo được nhặt kỹ lưỡng rồi xếp thành từng đống nhỏ trên sân phơi nắng.
Bởi vì thái độ nghiêm túc đó, nhóm người đã có sự thay đổi cái nhìn về đám chuột biến dị. Từ không bài xích biến thành chủ động tiếp nhận, hơn nữa trên người đám chuột có rất nhiều lá cờ nhỏ kỳ quái giúp đỡ hai bên giao lưu rất thuận lợi.
Nhìn đám chuột lông xám đang xới đất trong ruộng, Thư Thủy Thủy không khỏi cảm thán: “Đây mới chính là chuột đồng nhỉ?”
Chuột sóc giả làm chuột đồng tựa vào người Cổ Lan Cốt ở bên cạnh: “Nghe nói nhóm chuột lông xám thành lập dịch vụ gia chính. Lúc làm việc mọi người có thể cho tiền bo, đúng là chuột giỏi kiếm tiền nuôi gia đình.”
Nghe thấy dịch vụ gia chính Chuột Xám và tiền bo, Cổ Lan Cốt có chút chột dạ. May mắn là Thư Thủy Thủy đang dựa vào người Cổ Lan Cốt nên không thấy được vẻ mặt của anh lúc này, chỉ nghe thấy anh ừ nhạt một tiếng.
Bên kia, một con chuột lông xám vài tháng tuổi chỉ to cỡ bàn tay đang xòe móng vuốt nhận lấy hai mươi hạt gạo, thù lao cho công việc của mình. Đây là phần thù lao cho việc bắt sâu cho mảnh ruộng, chuột nhỏ cũng không gấp gáp ăn ngay, dù sao lúc bắt sâu nó cũng vừa bắt vừa ăn, bây giờ vẫn chưa đói bụng.
Chuột nhỏ vui vẻ mang theo hai mươi hạt gạo trở về ổ, đây là một con chuột vừa mới dọn ra ở riêng, trong ổ nó cũng không có quá nhiều tích trữ. Ngoại trừ đống gạo nhỏ thì còn năm hạt đậu phộng, một củ khoai tây, hai củ khoai lang và một chiếc túi để chứa số lương thực này. Chiếc túi vải này là nó kế thừa từ cha mẹ, đó là một chiếc túi lớn dư sức để chứa số lương thực này, lúc vác lên có hơi lắc lư nhưng không có con chuột nào ghét bỏ phần gánh nặng ngọt ngào này.
Chuột nhỏ cẩn thận chọn ra năm hạt gạo trong phần thu hoạch chiều nay, thừa dịp bóng đêm lặng lẽ đi tới chỗ quen thuộc, tìm được khu để gạo, cẩn thận đặt năm hạt gạo xuống rồi lặng lẽ rời đi.
Số chuột nhỏ hành động giống như nó cũng không ít, hiển nhiên hai bên sớm đã bàn bạc ổn thỏa về giá cả. Mỗi khi đám chuột có thu hoạch sẽ trích ra một phần nhỏ cho Cổ Lan Cốt, mà Cổ Lan Cốt chịu trách nhiệm cung cấp lá cờ nhỏ để chúng giao lưu và chào mời buôn bán.
Đồng thời theo lời Cổ Lan Cốt, chúng phải mở rộng công việc làm ăn, không chỉ mở rộng ngoài thung lũng mà còn mở rộng ra ngoài bắc bán cầu. Bởi vì hoàn cảnh ảnh hưởng, người lựa chọn di chuyển sẽ ngày càng nhiều, mà đây chính là mấu chốt làm ăn, vì thế đám chuột không cần lo lắng chuyện thiếu ăn trên đường di chuyển. Chỉ cần kiếm đủ nhiều thì chúng có thể mua nông trường mini của Thủy Tinh Cung, mỗi gia đình một cái là đủ nuôi sống cả nhà.
Bởi vì có Cổ Lan Cốt xây dựng tương lai tốt đẹp này nên đám chuột tràn đầy ý chí chiến đấu và hy vọng. Mỗi ngày chúng đều tìm kiếm mối làm ăn, thậm chí có chuột cung cấp cả dịch vụ lau kính, quét rác và lau nhà.
Dịch vụ gia chính Chuột Xám cứ vậy bắt đầu có danh tiếng trong nội bộ Thủy Tinh Cung, hơn nữa đánh giá nhận được rất tích cực.
Theo Dịch vụ gia chính Chuột Xám được tán thành, thu hoạch của Cổ Lan Cốt cũng ngày càng phong phú hơn. Từ một củ khoai lang lúc đầu dần dần biến thánh một đống khoai lang, vài hạt gạo cũng biến thành cả đống gạo, đống đậu phộng, đống khoai tây… Từ xa xa nhìn lại có thể cảm nhận được một vụ mùa bội thu.
Thế nhưng vẫn chưa đủ, Cổ Lan Cốt cảm thấy nhiêu đây vẫn chưa xứng với Thủy Thủy. Cổ Lan Cốt hy vọng có một ngày khoai lang có thể biến thành núi, gạo cũng biến thành núi… liếc mắt nhìn qua không chỉ có niềm vui mà còn có sự kích động.
Vì thế Cổ Lan Cốt quyết định tạm thời giữ bí mật chuyện cất giấu ‘tiền riêng’ này, tới khi nào anh cảm thấy hài lòng mới thôi.
Bởi vì phần chờ mong này, Cổ Lan Cốt dần hiểu được sự say mê của Thư Thủy Thủy khi đếm từng quả phỉ, mỗi đêm anh đều lén ra ngoài thu số đồ đám chuột xám mang tới vào nhẫn Thủy. Sau đó vui vẻ kiểm kê thu hoạch, chân thực cảm nhận ‘tiền riêng’ của mình ngày càng nhiều hơn.
Lúc này Cổ Lan Cốt thế mà lại cảm nhận được niềm vui của người địa cầu khi giấu giếm tiền riêng và đếm số tiền đó.
Trong thung lũng, mỗi người đều dốc sức chuẩn bị cho cuộc di chuyển lớn sắp tới. Tạ Phong tận dụng đối đa vật liệu và trình độ công nghệ hiện có để cải tiến hệ thống động lực của đội tàu. Nhóm thợ xây dựng thì bận rộn thiết kế để đội tàu an toàn và thoải mái hơn, có thể thích nghi với các cơn bão sắp phải đối mặt. Nhân viên trồng trọt cũng cố gắng thu hoạch càng nhiều lương thực càng tốt, dùng để chống đỡ nhu cầu lương thực trong hành trình dài phía trước.
Tình huống bên ngoài thung lũng quả nhiên giống như suy đoán, nước tuyết tan ngày càng nhiều, lớp tuyết dày vượt xa mọi năm, tình cảnh bên ngoài hiện giờ là nửa bước khó đi, chỉ có thể dùng tàu thuyền để di chuyển.
Trong lúc chuẩn bị di chuyển thì lục tục có hai căn cứ tới giao dịch, sau khi biết chuyện Thủy Tinh Cung sắp di cư tới hướng bắc, trải qua một phen bàn bạc thì bọn họ quyết định sẽ cùng di chuyển. Tất nhiên lúc tiến ra ngoài thung lũng vẫn sử dụng dịch vụ chuyển nhà Chuột Xám.
Nhóm người của căn cứ bên ngoài rất khiếp sợ với biểu hiện của nhóm chuột xám. Mà người Thủy Tinh Cung thì có chút kiêu ngạo, cứ như chuột biến dị đã trở thành một bộ phận của Thủy Tinh Cung.
“Anh, đội tàu cho nhóm chuột biến dị đã chuẩn bị ổn thỏa. Tạ Phong nói số thuyền này có thể kéo theo phía sau để di chuyển, cho dù không có người điều khiển vẫn có thể đi được.” Nam Phương báo cáo tiến độ chế tạo tàu thuyền cho Nam Ca.
Nghe vậy Nam Ca mỉm cười: “Yên tâm, sẽ có khối người muốn điều khiển số tàu này. Có khi cuối cùng chúng sẽ được dùng làm thuyền hàng.”
Nam Phương nhìn ra ngoài cửa sổ, sau đó gật đầu: “Cũng phải.” Bên ngoài đang là buổi trưa, là thời gian nghỉ trưa hiếm có của khe núi.
Mọi người vẫn như cũ tụm năm tụm ba ở chỗ lửa trại hoặc bên cạnh bếp lò, vừa ăn cơm vừa trò chuyện. Có điều khác với trước kia là trong đám người có xen lẫn vài con chuột lông xám to lớn.
Có khi là một con, có khi là cả một gia đình. Chuột lông xám đã im hơi lặng tiếng hòa nhập vào Thủy Tinh Cung. Hơn nữa chuột biến dị cũng không ăn chùa, phần thức ăn của chúng sẽ được trừ vào thù lao hoặc là tự thanh toán. Điều này làm người căn cứ rất có thiện cảm với chuột biến dị.
“Anh, anh nói coi mấy thứ này đều là Thủy Thủy dạy à? Thật không hổ là Thủy Thủy, có thể dạy dỗ đám chuột biến dị tốt như vậy!” Nam Phương ở bên cạnh cảm thán về sự thay đổi của thung lũng trong khoảng thời gian ngắn này.
“Đương nhiên là Thủy Thủy rồi, bằng không còn ai có thể giao tiếp, chỉ dạy đám chuột biến dị hòa nhập vào Thủy Tinh Cung chứ?” Nam Ca không chút do dự trả lời, từ phong cách hành xử chu đáo, khéo léo của đám chuột biến dị thì đúng là tác phong làm việc của Thủy Thủy.
“Có chuột biến dị gia nhập, có cảm giác hành trình sẽ an toàn hơn, chỉ là có chút luyến tiếc thung lũng này.”
“Không nỡ thì đi giúp Thủy Thủy đi, mấy ngày nay không phải Thủy Thủy tiến hành đề cao linh mộc, dự định tạo ra đại trận bảo vệ tuần hoàn trong thung lũng đấy à. Nếu thành công, mùa đông năm sau chúng ta có thể trở lại đây.” Nam Ca vỗ đầu Nam Phương: “Đi nào, ăn cơm trước rồi đi.”
“Ừm, nghe nói hôm nay có món mới, mau đi thôi!” Vừa nhắc tới ăn, Nam Phương liền lấy lại tinh thần, không ngừng hối thúc.
Bên kia, Thư Thủy Thủy và Cổ Lan Cốt không ăn cơm, tu vi của hai người đã không cần phải ăn cơm mỗi ngày nữa rồi. Hiện giờ hai người đang tìm nơi thích hợp để trồng linh thực trong thung lũng.
Thư Thủy Thủy định dùng linh mộc thay thế linh thạch trong mắt trận, đảm bảo linh lực của đại trận bảo vệ không khô cạn. Có điều linh mộc thích hợp để sinh trưởng trên tinh cầu Thương Chiến không nhiều lắm. Sau khi chọn ra còn phải tiến hành ươm giống và thử nghiệm, sau đó bày trận nâng cao, một loạt hành động này rất rưởm rà.
“May mắn nơi này là phong thủy bảo địa, điều kiện vốn rất thuận lợi, bằng không việc cải tạo lại càng phiền phức hơn. Nhưng nơi này là tổ ấm đầu tiên của cậu và Cốt Cốt, cũng là trọng điểm của đại trận bảo vệ tinh cầu Thương Chiến, vì thế chắc chắn sẽ thành công!” Thư Thủy Thủy nắm nhẹ lá cây của cây giống mình vừa trồng, cũng không biết đang khích lệ cây giống hay cổ vũ chính mình.
“Chít chít!” Đây là âm thanh của chuột lông xám hỗ trợ đào hố tưới nước.
Thư Thủy Thủy vỗ đầu chuột, có ảo giác đang vỗ chính mình, cảm giác thực mới lạ: “Cám ơn nhé bé Xám, muốn bao nhiêu thù lao nè?”
“Chít chít ~”
“Miễn phí? Như vậy sao được!”
“Chút chít ~”
“Vậy à, vậy được rồi, không miễn cưỡng bé Xám.”
Cổ Lan Cốt ở bên cạnh đưa tay qua đỡ cây con, đồng thời lộ ra biểu cảm hài lòng với chuột lông xám.
[hết 115]