Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh

Chương 123

Chương 123: Trời sinh một cặp

Khi khu B gia nhập Thủy Tinh Cung, dịch vụ gia chánh chuột xám cũng nổi lên như cồn, thậm chí còn nóng hơn cả khu B, và trở thành chủ đề bàn tán của toàn bộ đội thuyền. Xét đến cùng, chuyện hai căn cứ hợp nhất đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người. Tuy mọi người rất kinh ngạc nhưng vẫn có thể chấp nhận được. Vì thế khi quần thể chuột biến dị càng khó chấp nhận hơn xuất hiện, nó đã lập tức thu hút toàn bộ sự chú ý.

Khi hai căn cứ đang điều chỉnh, rất nhiều người dùng ống nhòm quan sát từ xa. Do đó, những con chuột biến dị cầm cờ tự nhiên cũng lọt vào tầm mắt của mọi người.

Nói đi thì nói lại, họ đã đi cùng nhau một thời gian dài như vậy mà không hề nhận thấy trong đội thuyền Thủy Tinh Cung có nhiều chuột biến dị to lớn như vậy. Có lẽ những con chuột cầm cờ ra đón chỉ là một phần nhỏ. Không thể tưởng tượng nổi trong đội thuyền Thủy Tinh Cung còn giấu bao nhiêu chuột nữa!

“Trời ơi! Thật đáng sợ! Người của Thủy Tinh Cung có tâm lý mạnh mẽ như vậy sao?”

“Tôi chỉ muốn biết, nhiều chuột như vậy, chẳng lẽ không lây lan virus sao? Và họ làm thế nào để nuôi sống được nhiều chuột như vậy?”

“Chúng còn cầm cờ nữa! Đó là đồ chơi nhồi bông phải không! Không giống chuột biến dị chút nào.”

“Người của Thủy Tinh Cung không sợ chuột biến dị đột nhiên phát điên sao? Quần thể sinh vật biến dị thật đáng sợ, một khi chúng phát điên, e rằng cả đội thuyền sẽ giống như châu chấu tràn qua, có thể gặm được thứ gì sẽ gặm hết thứ đó!”

“Ông có thấy không? Còn có người vì đổi ký túc xá mà ôm chuột khóc lóc một hồi nữa kìa, tôi cạn lời luôn đấy, chẳng lẽ lại còn luyến tiếc sao? Họ nuôi chuột biến dị làm thú cưng à? Có vẻ rất yêu thích nữa chứ!”

Đối với nhóm chuột biến dị này, người ngoài gần như có thái độ nhất trí là bài xích và cảnh giác. Sinh vật biến dị phát điên là một lẽ, một lẽ khác là bản thân chuột vốn không được yêu thích trên tinh cầu Thương Chiến, cả về ngoại hình lẫn bản tính đều không được lòng người.

Tuy rằng đám chuột biến dị của Thủy Tinh Cung trông có vẻ đáng yêu hơn một chút, ngoan ngoãn hơn một chút, nhưng không thể phủ nhận thân phận chuột biến dị của chúng. Dù có cầm một chiếc cờ nhỏ xinh, có vẻ còn thành lập công ty gia chánh gì đó, nhưng hầu như không ai thực sự kỳ vọng về điều này.

Ngay cả khi mọi người không đánh giá cao về dịch vụ chuột xám gia chính thì cuộc thảo luận về chúng vẫn không ngừng nghỉ. Về phần tại sao người của Thủy Tinh Cung lại có vẻ thích chuột biến dị như vậy, người ngoài chỉ có thể tỏ vẻ khó hiểu.

Đám chuột xám gia chính cũng không vội vàng nhận được sự công nhận của người lạ. Mặc dù những người đó chính là nguồn khách hàng nhưng đám chuột đều là những con chuột tốt, làm việc chắc chắn, đặc biệt dưới sự dạy dỗ ân cần của chuột lão đại, đám chuột quyết tâm học hỏi theo Thư Thủy Thủy, một đại diện xuất sắc trong giới chuột.

Ý của chuột lão đại là, không hy vọng mỗi con chuột đều có thể trở thành Thư Thủy Thủy, nhưng ít nhất phải tự lực cánh sinh, mang lại lợi ích cho mọi người. Chỉ có chuột ưu tú mới có thể thu hút được người ưu tú, chỉ có chuột biết làm ăn mới có thể thu hút được người biết làm ăn, trời sinh một đôi là hình mẫu lý tưởng của các cặp đôi chuột.

Sau một hồi đấu tranh tư tưởng, đám chuột biến dị quyết tâm kinh doanh dịch vụ gia chính chuột xám thật tốt, coi đây là nguồn cung cấp lương thực quan trọng. Với lại chuột lão đại nói đúng, chỉ có Thư Thủy Thủy ưu tú mới có thể thu hút được Cổ Lan Cốt ưu tú.

Sau khi hạ quyết tâm, đám chuột không còn trốn tránh nữa, cũng không còn chỉ hoạt động vào ban đêm nữa, khi gặp người lạ chúng sẽ quơ vuốt chào hỏi. Mặc dù trông loài người ai cũng giống ai, nhưng may mắn là mùi vị khác nhau, cũng dễ phân biệt.

Đối với người của khu B và Thủy Tinh Cung, từ ngày đầu tiên gặp mặt còn có chút lúng túng, nhưng đến ngày thứ hai, mọi người đã có thể nói chuyện thoải mái về vấn đề chuột biến dị rồi. Chuột biến dị đã vô tình trở thành cầu nối hòa hợp giữa hai căn cứ, hiệu quả cũng không tệ.

Người của Thủy Tinh Cung chân thành giới thiệu dịch vụ gia chính chuột xám, hầu như ai cũng trở thành quảng cáo di động. Người mới gia nhập đương nhiên rất tò mò, thế là có người đầu tiên sử dụng dịch vụ. Sau đó đã nhận được sự ngạc nhiên tuyệt đối. Là một đám chuột sạch sẽ đến mức không cho phép lông mình xuất hiện trên sàn nhà, việc dọn dẹp phòng ốc đối với chúng quả thực quá dễ dàng. Những góc khuất mà con người khó chạm tới, đối với chuột thì chỉ cần một chiếc giẻ nhỏ là có thể chui vào. Hơn nữa những con chuột nhận việc này vừa mới độc lập, trưởng thành chưa lâu, dáng người không tính là lớn.

Lúc này, những người vây xem sẽ không khỏi cảm thán một câu, không chỉ mèo là chất lỏng, chuột cũng vậy. Khó trách việc phòng chống chuột lại khó khăn như thế, chúng quả thực có thể chui vào mọi ngóc ngách, chỉ hận không thể kiểm tra từng kẽ ván giường.

Sau khi hoàn thành đơn hàng đầu tiên, chuột xám nhận được thù lao của mình là hai hạt hướng dương. Chuột xám vui vẻ cầm hai hạt hướng dương, sau đó cẩn thận cho vào cái túi nhỏ mà mình mang theo. Sau khi cất xong còn đưa vuốt vỗ vỗ, toàn thân đều tỏa ra hai chữ mãn nguyện.

Hành động này khiến người thuê dịch vụ ngẩn người. Hạt hướng dương hiện giờ quả thực được coi là hàng hiếm, nhưng hai hạt thì cũng chẳng là gì, nhét kẽ răng cũng không nếm được mùi vị gì. Không ngờ chuột lại trân trọng như vậy, như thể mỗi hạt lương thực đều rất quý giá.

Trong lúc người đó ngẩn người, chuột xám lại lấy ra một chiếc cờ nhỏ từ trong túi. Người nọ tỉnh táo lại, sau khi tìm hiểu sơ qua thì cũng biết cờ nhỏ là phương thức giao tiếp chính của chuột với con người, anh cũng rất tò mò, rốt cuộc là người kỳ lạ có thể nghĩ ra nhiều từ ngữ như vậy.

Chuột xám giương cờ nhỏ ra, trên đó viết mấy chữ: “Hài lòng xin đánh giá tốt, cảm ơn, moaz moaz.”

Người đó nổi da gà khắp người, từ chối cái ‘moaz moaz’ của chuột. Cảm thấy người nghĩ ra những từ ngữ như vậy nhất định mềm nhũn đáng yêu. Không biết trong Thủy Tinh Cung có nhiều người có phong cách như vậy không. Thực ra không chỉ người khu B mới gia nhập, ngay cả người của Thủy Tinh Cung cũng có suy đoán tương tự, đa số đều cho rằng là Thư Thủy Thủy viết, dù sao Thư Thủy Thủy có thể hiểu chuột đang nghĩ gì, chỉ là chưa từng xác nhận.

Với cách nói chuyện như vậy, e là cho dù mọi người nghĩ nát óc cũng không nghĩ tới Cổ Lan Cốt. Bao gồm cả Thư Thủy Thủy, cậu vẫn luôn cho rằng có thể là Nam Ca hoặc Tạ Phong giúp đỡ, còn về Cổ Lan Cốt, không có khả năng anh thích kiếm tiền như vậy.

Trong sự hiểu lầm tốt đẹp này, dịch vụ gia chính chuột xám đã nhận được đánh giá tốt đầu tiên trong cuộc đời chuột. Sau đó đeo chiếc túi nhỏ trên lưng, vui vẻ mang theo hai hạt hướng dương chuẩn bị về nhà, trong đó một hạt hướng dương phải đưa cho đối tác, một hạt giữ lại tự cất kỹ, đợi khi lên bờ sẽ gieo xuống, tới mùa thu sẽ có thể thu hoạch được một nắm hạt hướng dương!

Đám chuột xám rõ ràng đã bị lây nhiễm từ Thư Thủy Thủy, con nào con nấy đều xây dựng trụ cột rất vững chắc và rất yêu thích trồng trọt. So với Thư Thủy Thủy, đám chuột xám lại càng giống chuột đồng hơn. Dù sao thì khi ở thung lũng, đám chuột xám cũng từng giúp đỡ trồng trọt, thu hoạch lúa mì, nhặt gạo.

Đây là đơn hàng đối ngoại đầu tiên của đám chuột xám, nhưng lúc này có thể xem là việc làm ăn nội bộ. Không ít người đã chạy đến xem, Thư Thủy Thủy cũng là một trong số đó. Bé chuột đang ưỡn ngực chuẩn bị rời đi, nhìn thấy Thư Thủy Thủy thì ánh mắt lập tức sáng ngời, nó nhanh chân chạy đến bên chân Thư Thủy Thủy.

Bên cạnh Thư Thủy Thủy còn có một người, khí chất khá mạnh mẽ. Bước chân của chuột xám khựng lại một chút nhưng đã không kịp phanh lại, nó dừng lại bên chân hai người.

Thư Thủy Thủy cúi người, sau đó vỗ vỗ đỉnh đầu đầy lông của chuột xám: “Giỏi lắm, cố lên nhé! Tôi đang đợi các bạn nổi tiếng nè!”

Chuột xám vốn còn có chút ngượng ngùng, nghe vậy lập tức nhìn Thư Thủy Thủy với ánh mắt sáng ngời, biểu lộ rất rõ ràng, chỉ cần là cậu nói thì nó tin!

Chuột nhỏ quay người lại kéo chiếc túi nhỏ của mình, sau đó cẩn thận lấy ra hai hạt hướng dương mà hôm nay nó kiếm được ở trong túi, nghiêm túc cầm lên xem xét, sau khi do dự một lát thì cầm hạt hướng dương có vẻ to hơn một chút, đầy đặn hơn một chút đưa cho Thư Thủy Thủy.

Thư Thủy Thủy ngẩn người xòe lòng bàn tay ra, chuột xám đặt hạt hướng dương vào lòng bàn tay cậu, sau đó tựa hồ sợ Thư Thủy Thủy không hiểu, nó kêu chít chít hai tiếng.

Sau khi đưa xong một hạt, chuột xám lại cầm hạt hướng dương còn lại đưa cho Cổ Lan Cốt.

Rõ ràng nó muốn tặng hết toàn bộ thành quả mình kiếm được hôm nay, một hạt đưa cho Thư Thủy Thủy, một hạt đưa cho Cổ Lan Cốt.

Mọi người đều kinh ngạc, con chuột này rất thông minh, hai hạt đều đưa cho người có quyền quyết định ở Thủy Tinh Cung.

Thư Thủy Thủy nhìn hạt hướng dương nằm trong lòng bàn tay mà có chút do dự, hạt hướng dương này do chuột xám vất vả kiếm được, cậu không muốn nhận. Nhưng chuột xám nói đây là món hàng đầu tiên trong đời chuột của nó, nó muốn tặng lại thành quả có ý nghĩa cho người có ý nghĩa. Nói cách khác, đối với chuột xám thì cậu và Cốt Cốt chính là người có ý nghĩa. Ý nghĩa này khiến Thư Thủy Thủy không muốn từ chối.

Đối mặt với món quà có ý nghĩa như vậy, cuối cùng Thư Thủy Thủy vẫn nhận lấy, nhưng để đáp lễ, Thư Thủy Thủy đã chọn một quả phỉ từ linh phủ đưa cho chuột xám: “Quả phỉ này tặng cho bạn, tôi rất thích hạt hướng dương của bạn, cảm ơn nhé.”

Chuột xám rõ ràng rất ngạc nhiên, nó xoay một vòng tại chỗ rồi mới vươn vuốt nhận lấy quả phỉ, hiếu kỳ xem xét.

Ánh mắt Cổ Lan Cốt hơi lóe lên, người khác có thể không biết, nhưng Thư Thủy Thủy thực sự rất quý quả phỉ. Đặc biệt là những quả phỉ nhỏ này đã không còn nhiều, ngày thường Thư Thủy Thủy sẽ không mang ra ngoài.

Ngược lại, những quả phỉ to bằng nắm tay thì Thư Thủy Thủy từng thu hoạch được không ít, lúc ở thung lũng cũng đã trồng một mảnh nhỏ, nhưng còn chưa kịp lớn thì họ đã rời đi. Vì thế quả phỉ nhỏ thực sự còn quý hơn quả phỉ lớn. Đây chính là Thư Thủy Thủy, cậu có thước đo giá trị riêng, cái gì quý, nên trao đổi như thế nào, trong lòng cậu hiểu rất rõ.

Cổ Lan Cốt cũng nhận lấy hạt hướng dương kia, sau đó lấy ra một củ khoai lang đưa cho chuột xám. Chuột xám vui vẻ ôm quả phỉ và khoai lang xoay vài vòng tại chỗ, sau đó lạch bạch bước nhanh vài bước tới phía trước, dùng khuôn mặt đầy lông của mình cọ vào ống quần của Thư Thủy Thủy và Cổ Lan Cốt để tỏ vẻ thân thiết.

Còn về củ khoai lang mà Cổ Lan Cốt đưa, đó là ‘tiền riêng’ đầu tiên mà Cổ Lan Cốt nhận được. Cổ Lan Cốt nghĩ rằng, anh cũng phải theo kịp bước chân của Thư Thủy Thủy.

Chuột xám vui vẻ cất khoai lang và quả phỉ vào chiếc túi nhỏ, sau đó đeo lên lưng, ưỡn ngực ngẩng cao đầu về nhà.

Mọi người xung quanh nhìn Cổ Lan Cốt và Thư Thủy Thủy, tự nhiên cảm thấy mình vừa bị nhét cơm chó. Mặc dù hai người không có tương tác thân mật nào, nhưng luôn có một sự ăn ý khiến người ta khó lòng nắm bắt. Giống như không cần phải nói gì cũng hiểu được suy nghĩ của nhau, người ngoài căn bản không thể chen vào.

Có điều hai người rõ ràng có địa vị rất cao trong lòng chuột xám, nếu không chuột xám cũng không tặng hai hạt hướng dương mà mình kiếm được ngày hôm nay, mỗi người một hạt. Quả không hổ là tổ hợp tốt nhất, quà nhận được cũng giống nhau.

Mọi người bùi ngùi xúc động, Cổ Lan Cốt thì đau lòng, con chuột đó không phải tặng quà cho anh, nó chỉ nộp lợi nhuận ngày hôm nay, có cảm giác hôm nay làm ăn bị thiệt là sao nhỉ?

Về đến ký túc xá, Cổ Lan Cốt lập tức lấy hạt hướng dương ra, nhìn một hồi lâu, suýt chút nữa đã mang khung ra đóng lại.

“Cốt Cốt thích hạt hướng dương hả? Vậy chờ chúng ta đến bán cầu bắc rồi, Thủy Thủy sẽ dùng hạt giống của Thủy Thủy, Cốt Cốt dùng hạt của Cốt Cốt, gieo thành một cánh đồng hoa hướng dương được không?” Thư Thủy Thủy cũng lấy hạt hướng dương ra xem, mường tượng ra một biển màu vàng rực.

“Được.” Đột nhiên Cổ Lan Cốt cảm thấy trạng thái cân bằng lại, quả nhiên, sao anh có thể lỗ được chứ, không thể nào! Có Thủy Thủy ở đây, cả đời này cũng không lỗ được.

[hết 123]

Bình Luận (0)
Comment