Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh

Chương 122

Chương 122: Hòa nhập

Ở một nơi như tinh Cầu Thương Chiến, không ai muốn đóng vai trò là người bảo vệ vô điều kiện cả, những lời Nam Ca nói không hề nể mặt, nhưng đó cũng là sự thật.

Sau khi Thủy Tinh Cung quyết định di cư lớn, việc lan truyền tin tức chẳng qua là cho các căn cứ khác có ý định di cư một cơ hội lựa chọn. Người đông thế mạnh lớn, hơn nữa trong quá trình di cư, Thủy Tinh Cung luôn đóng vai trò là người tiên phong dò đường và khai phá, giải quyết rất nhiều nguy hiểm và rắc rối.

Đoàn thuyền đi theo phía sau hưởng lợi không ít, nhưng cho dù vậy, vẫn có những kẻ tham lam không biết đủ, đặc biệt là khi phát hiện Thủy Tinh Cung nắm giữ thứ gì đó có thể chống lại bão táp, bọn chúng lại ôm tâm lý không cam lòng yêu cầu chia sẻ.

Cũng vào lúc này, Nam Ca mới nhận ra, những người bị lưu đày đến tinh Cầu Thương Chiến, ngoài tù binh chiến tranh và một số ít người bị trục xuất, còn có rất nhiều kẻ là trọng phạm bị kết án tù chung thân.

Chỉ là sự hòa hợp quá mức của Thủy Tinh Cung đã khiến anh quên đi sự xấu xí của nhân tính, nhưng xét cho cùng không phải căn cứ nào cũng là Thủy Tinh Cung. Nói đến thì lúc ban đầu Thủy Tinh Cung cũng không phải những người hòa hợp như vậy, phần lớn mọi người gia nhập vì danh tiếng của Cổ Lan Cốt. Toàn là những phần tử hiếu chiến, dù sao danh tiếng của Cổ Lan Cốt khi đó chính là cỗ máy hủy diệt giết chóc mất kiểm soát…

Nhưng hơn nửa năm trôi qua, Cổ Lan Cốt không có động tĩnh gì, đám phần tử hiếu chiến kia cũng bắt đầu rời đi, phần lớn người ở lại đều là người thích an nhàn, không cầu danh lợi. Sau này, căn cứ Hồ Tư Thần gia nhập, đám người này cũng không phải là người có tâm tư nhạy cảm, giỏi tính toán.

Chính vì vậy mới có được sự hòa hợp và gắn kết của mọi người trong Thủy Tinh Cung. Số người như vậy ở tinh cầu Thương Chiến rất hiếm có. Tất nhiên, ngoài những sự trùng hợp trên, điều quan trọng nhất là bọn họ gặp được Thư Thủy Thủy, hay nói đúng hơn là Cổ Lan Cốt nhặt được Thư Thủy Thủy.

Ở nơi tài nguyên cằn cỗi như tinh cầu Thương Chiến, Thư Thủy Thủy không khác gì phần mềm hack, mang đến cho họ môi trường sống ưu việt, nguồn cung cấp thức ăn ổn định, đây mới là tiền đề phát triển. Xét đến cùng, tình cảm gắn bó đến đâu, một khi đối mặt với thử thách sinh tồn cũng sẽ xuất hiện biến động, Thủy Tinh Cung có thể vững chắc như vậy, cũng là nhờ có nền tảng vật chất phong phú, khiến mỗi người đều gắn kết với Thủy Tinh Cung.

Nam Ca giải tán đám người trong phòng họp, cùng Lưu Pha thương lượng về việc gia nhập Thủy Tinh Cung. Bởi vì cả hai đã sớm hiểu rõ, mọi việc tiến hành rất trật tự, sau khi khu B gia nhập Thủy Tinh Cung sẽ theo lệ sẽ phân tán vào các tiểu đội, Lưu Pha sẽ đảm nhiệm vị trí đội trưởng, đãi ngộ sẽ giống với Hồ Tư Thần.

Việc tiếp theo cần làm chính là tái hợp nhất đoàn tàu, đồng thời tiến hành phân bổ nhân sự, để hai căn cứ nhanh chóng hòa nhập với nhau, những thử thách trùng trùng mà họ gặp phải trong hành trình tiếp theo chính là cơ hội để củng cố lại Thủy Tinh Cung.

Lưu Pha và Nam Ca truyền tin xuống, quyết định vào lúc dừng thuyền buổi tối sẽ tiến hành phân bổ lại thuyền bè và ký túc xá.

Trong khi mọi người bận rộn với việc hợp nhất hai căn cứ, Thư Thủy Thủy và Cổ Lan Cốt đang vùi đầu vào đống sách, tìm kiếm bùa chú và trận pháp có thể sử dụng. Trận bão hôm nay khiến Thư Thủy Thủy cảm thấy nguy cơ, vì tổ ấm của mọi người, Thư Thủy Thủy cảm thấy cần phải tìm kiếm một số biện pháp thực dụng để chống lại bão.

Vào lúc trời nhá nhem tối, đoàn thuyền bắt đầu giảm tốc độ, tìm địa điểm thích hợp để thả neo dừng lại.

Tin tức khu B gia nhập Thủy Tinh Cung đã được lan truyền xuống, đối với việc này, mọi người ở hai căn cứ đều có chút thấp thỏm. Người của Thủy Tinh Cung ít nhiều có chút bài xích, nhưng nếu người gia nhập là khu B thì họ cũng có vài phần mong chờ.

Dù sao khoảng thời gian chung sống này, họ và người khu B cũng thường xuyên qua lại, mối quan hệ giữa đôi bên cũng coi như quen thuộc, đối với việc phân bổ lại ký túc xá có chút không quen là thật, nhưng nếu nói bài xích thì cũng không hẳn.

Những người thấp thỏm thực sự là người khu B, đặc biệt là sau trận bão này, bọn họ đều biết nhờ vào vật phẩm và chiến lược của Thủy Tinh Cung nên mọi người mới vượt bão thành công. Hơn nữa trong khoảng thời gian này, nói không hâm mộ Thủy Tinh Cung là quá dối lòng. Thuyền mà người Thủy Tinh Cung ở vừa thoải mái lại an toàn, người Thủy Tinh Cung mỗi ngày đều có đồ ăn ăn không hết, thỉnh thoảng còn có trái cây xa xỉ để ăn, người Thủy Tinh Cung cũng rất đoàn kết, khiến người ta cảm thấy an tâm và ấm áp.

Nhưng gia nhập vào một Thủy Tinh Cung như vậy, liệu mình có được đối xử bình đẳng hay không? Liệu mình có được đãi ngộ giống vậy hay không? Liệu mình có trở nên thấp kém hơn hay không? Những suy nghĩ này tự nhiên sinh ra, không thể kiểm soát.

Còn một thành phần cảm thấy không quen chính là những con chuột xám, thực ra chuột xám vẫn khá sợ người lạ, lúc người khu B lên thuyền, đám chuột xám cơ bản đã sớm nhận ra rồi nhanh chóng chuồn đi, chưa từng tiếp xúc với người khu B.

Cho nên cho đến nay, người khu B vẫn không biết bên trong những con thuyền của Thủy Tinh Cung trông đặc biệt sạch sẽ gọn gàng và đẹp đẽ kia có nhiều chuột lông xám biến dị khổng lồ sinh sống. Dù sao thì khi họ lên thuyền, thuyền đã được dọn dẹp đến mức ngay cả một hạt bụi cũng không thấy.

Bởi vì hiện giờ chuột xám cũng là một thành viên của Thủy Tinh Cung, Nam Ca đặc biệt dặn dò Thư Thủy Thủy nói chuyện với nhóm chuột xám. Để thể hiện thành ý của mình, Thư Thủy Thủy đặc biệt biến thành hình chuột, sau đó tìm một bộ lễ phục mini tươm tất, tự mình thắt một chiếc nơ nhỏ, soi đi soi lại trước gương, lại hỏi ý kiến của Cổ Lan Cốt sau đó mới bước từng bước nhỏ đi tìm thủ lĩnh chuột xám.

“Không muốn anh đi cùng thật à?” Cổ Lan Cốt đứng ở cửa lo lắng hỏi.

Thư Thủy Thủy vung móng vuốt, thản nhiên nói: “Cốt Cốt yên tâm, một mình Thủy Thủy làm được mà. Cốt Cốt cao lớn quá, Thủy Thủy sợ làm chuột sợ.”

“Được rồi.” Cổ Lan Cốt có chút bất đắc dĩ nói: “Vậy Thủy Thủy đi sớm về sớm nhé.”

Thư Thủy Thủy chỉnh lại chiếc nơ của mình: “Thủy Thủy đi nhanh thôi, đợi em về sẽ làm thịt kho tàu cho Cốt Cốt nhé!”

“Ừm.” Cổ Lan Cốt rất ngoan.

Cứ vậy, Thư Thủy Thủy đầy đủ lễ nghi bước ra cửa, tìm đến phòng của thủ lĩnh chuột, phát hiện cửa phòng không khép chặt mà chừa một khe hở vừa đủ để Thư Thủy Thủy có thể đi qua. Thư Thủy Thủy ngạc nhiên một lát, đoán rằng chẳng lẽ chuột biết trước tin tức, cố tình để cửa cho mình? Nghĩ vậy, Thư Thủy Thủy liền đi vào trong.

Sau khi Thư Thủy Thủy rời đi không lâu, dưới gầm giường của hai người chui ra một con chuột con, trông có vẻ hơi quen mắt. Cổ Lan Cốt đưa cho chuột con một lá cờ nhỏ mới làm, chuột con đã có thể thành thạo đưa móng vuốt của mình ra bắt tay với Cổ Lan Cốt tỏ vẻ hợp tác vui vẻ.

“Buôn may bán đắt, hợp tác vui vẻ.” Cổ Lan Cốt bắt tay, trong mắt hiếm khi lộ ra chút ý cười, dường như đã có thể tưởng tượng tiền riêng chuẩn bị đổ về đầy túi.

Chuột con vác lá cờ nhỏ, nhanh chóng chạy ra khỏi cửa.

Ở một bên khác, Thư Thủy Thủy cũng bước vào phòng của thủ lĩnh chuột, vừa vào trong thì phát hiện phòng khá chật chội, không phải chuột nhiều, mà là người nhiều.

Thủ lĩnh chuột hình như đang nổi giận, chít chít chít không biết đang nói gì. Những người đứng bên cạnh trông có vẻ ngoan ngoãn, giống như học sinh tiểu học đang bị răn dạy, khung cảnh này nhìn thế nào cũng thực kỳ lạ.

“Xảy ra chuyện gì vậy?” Thư Thủy Thủy khó hiểu hỏi.

Thủ lĩnh chuột còn chưa kịp mở miệng, một trong số đám người đã lên tiếng: “Chào Thủy Thủy, là thế này, gần đây không biết có phải là do không hợp thời thiết hay không mà đám bọn tôi hay bị rụng tóc, trên đất rơi vài sợi tóc. Đám chuột có vẻ hơi tức giận, đã chít chít chít gần nửa tiếng rồi, bọn tôi nghe không hiểu nó đang nói gì, chỉ nghe ra là nó rất tức giận.”

Người nói chuyện và ba người còn lại đều có chút tủi thân, ký túc xá của bốn người đàn ông có thể sạch sẽ đến đâu chứ, bọn họ dọn dẹp giường chiếu mỗi ngày, giặt quần áo đúng giờ, quét nhà mỗi ngày là đã tốt lắm rồi. Chỉ rụng vài sợi tóc thôi mà, mấy con chuột này còn mắc bệnh sạch sẽ hơn cả con người.

Thủ lĩnh chuột nghe vậy liền nhấc đầu lên, kiêu ngạo chít chít chít vài tiếng.

Thư Thủy Thủy vừa nghe vừa gật đầu, dường như đang tỏ ra tán thành, thỉnh thoảng cũng chít chít hai tiếng coi như đáp lại.

Mọi người mơ hồ chờ một hồi, Thư Thủy Thủy cuối cùng cũng giao tiếp xong, sau đó giải thích với bốn người trong ký túc xá: “Chuột nói bọn nó toàn thân đều là lông, nhưng trên đất lại không có một sợi lông chuột nào, mọi người chỉ có tóc trên đầu, nhưng trên đất lại có đến mấy sợi. Hơn nữa đám chuột con đang học làm tổ, chúng rất thích gom đồ ở khắp nơi, tóc rất dễ làm chuột con hiểu lầm…”

Thư Thủy Thủy giải thích một phen, nghe có vẻ rất hợp tình hợp lý, không thể nào phản bác.

Bốn người trong ký túc xá nghe đến cuối cùng đều xấu hổ cúi đầu, sau đó tỏ vẻ sau này mình sẽ chú ý, lúc này thủ lĩnh chuột mới hài lòng gật đầu.

Giải quyết xong vấn đề tóc, Thư Thủy Thủy nói chuyện chính: “Bởi vì khu B gia nhập Thủy Tinh Cung, ký túc xá sẽ có sự điều chỉnh, nhóm chuột có lẽ sẽ đổi đồng đội. Ý là nhân cơ hội này chào đón một chút, hai bên chính thức gặp mặt, tránh làm những bạn nhỏ khu B bị giật mình, dù sao chúng ta cũng là lông xù.”

Nghe đến đổi đồng đội, chuột lông xám có chút không vui nhếch râu, nhưng nghe đến phía sau thì tán thành gật đầu. Rõ ràng không quản là Thư Thủy Thủy hay chuột lông xám, chúng thật sự cảm thấy rất vinh quang về lớp lông xù của mình.

Nói đến đổi ký túc xá, không quản là chuột hay người đều rất không nỡ, bên ngoài đã truyền đến tiếng khóc thút thít vì phải chia tay đám chuột. Rõ ràng trong khoảng thời gian này, chuột và người sống chung rất vui vẻ. Tuy phần lớn đám chuột khá cuồng sạch sẽ, nhưng có chuột ở chung thì ký túc xá luôn sạch sẽ gọn gàng, có lúc còn có thể vuốt chuột.

Cho nên đêm đó, lúc đổi ký túc xá, nhóm người khu B lo lắng lên thuyền đã gặp gỡ những người chuẩn bị đổi đến ký túc xá khu B và sự chào đón của bạn cùng phòng mới.

Ngoài ra, hầu như bên chân mỗi người chào đón đều đứng một con chuột biến dị lông xám khổng lồ, rất nhiều con chuột đang giơ những lá cờ nhỏ, dáng vẻ nghênh đón bạn cùng phòng mới.

Có người thị lực tốt nhanh chóng phát hiện, mỗi lá cờ nhỏ đều có nội dung khác nhau.

“Chuột xám gia chính, hoan nghênh chiếu cố.”

“Dọn dẹp phòng một tuần, một củ khoai lang, giá cả hữu nghị, hoan nghênh tư vấn.”

“Chào mừng bạn cùng phòng mới, hoan nghênh tìm hiểu chuột xám gia chính.”

“Chuột xám gia chính chào mừng bạn, mang đến cho bạn cảm giác ấm cúng như ở nhà.”

Người khu B ngơ ngác, cảm giác thấp thỏm trong lòng cũng bị dở khóc dở cười và tò mò thay thế. Mỗi người đều muốn tìm hiểu chuột xám gia chính.

Người rời đi thậm chí còn xác nhận đi xác nhận lại với chuột xám, là mình có thể mời chuột xám gia chính đến tận nhà phục vụ bất cứ lúc nào, lúc này mới lưu luyến rời đi.

[hết 122]

Bình Luận (0)
Comment