Con châu chấu được v**t v* kia, bởi vì không phải là loại lông xù nên đã bị Thư Thủy Thủy không thương tiếc chỉ định làm bữa sáng ngày hôm sau. Thư Thủy Thủy và Cổ Lan Cốt nghỉ ngơi ở ban công đến hơn 9 giờ tối, hơi ẩm bên ngoài dần trở nên nồng đậm, nhiệt độ cũng giảm dần, lo lắng Cổ Lan Cốt cũng không phải là loại lông xù, Thư Thủy Thủy và Cổ Lan Cốt trở về ký túc xá.
So với việc dựng lều trên sân thượng, Thư Thủy Thủy và Cổ Lan Cốt thích chiếc giường lớn không quá mềm mại nhưng rộng rãi hơn, vì thế hai người vẫn chọn nghỉ ngơi ở ký túc xá trên thuyền.
Về phần những người khác trong đội thuyền, phần lớn vẫn thích đất liền hơn, bọn họ chạy hết lên sân thượng hoặc các phòng ở các tầng để nghỉ ngơi. Chỉ là trong môi Tr**ng X* lạ, mọi người cũng không dám phân tán quá xa, vẫn giữ khoảng cách an toàn.
Đội thuyền náo nhiệt dần dần yên tĩnh lại, không ít người đã chìm vào mộng đẹp.
Những con chuột xám quen hoạt động về đêm cũng lần lượt ra ngoài hóng gió, đương nhiên, cũng có một số con chuột xám vì ban ngày làm dịch vụ gia chánh nên tối đến sẽ nghỉ ngơi.
Khả năng giám sát dưới nước rất tốt, hơn nữa còn có chức năng quay phim ban đêm cực tốt. Tuy đám chuột xám rất cảnh giác nhưng những thay đổi dưới nước thật sự quá nhỏ, hơn nữa cũng không phải là sinh vật sống nên chúng cũng không phát hiện. Tuy nhiên, chúng lại bắt được hai con rắn có màu sắc rực rỡ và cái đầu hình tam giác, hẳn là có độc.
Hai con rắn này rõ ràng không thông minh lắm, tuy đúng là chuột không sai, nhưng kích cỡ to như vậy, nó cũng không nghĩ xem mình có nuốt nổi không, hơn nữa vừa mới bò lên thuyền đã bị chuột xám phát hiện, sau đó bị giải quyết nhanh chóng, thế là chiến lợi phẩm phơi trên thuyền lại nhiều thêm hai thứ.
Nhưng vì vị trí rắn xâm nhập khá hiểm hóc, camera giám sát không quay được cảnh này. Nhưng đã quay được cảnh mấy con chuột lớn đang chạy thật nhanh trên thuyền vào ban đêm, bóng dáng màu xám kia linh hoạt nhanh nhẹn, hơn nữa không hề gây ra tiếng động.
Lúc này người của căn cứ Thượng Dương có chút hỗn loạn, đội thuyền trông có vẻ rất mạnh mẽ này thực ra đang gặp phải nạn chuột, hơn nữa còn là nạn chuột biến dị. Xem dáng vẻ trước đó thì có vẻ người trên thuyền không hề hay biết gì.
“Đám sinh vật biến dị sống theo bầy đàn này rất khó giải quyết, chúng ta có nên tiêu diệt chúng trước khi chúng đến đây không? Một khi nạn chuột lan rộng, trong môi trường này rất dễ hình thành dịch bệnh.” Có người của căn cứ Thượng Dương đề nghị.
“Liệu chúng có thể đến được chỗ chúng ta hay không còn chưa biết, nhìn số lượng chuột biến dị thì có vẻ khá nghiêm trọng. Có lẽ không tới vài ngày, chúng sẽ tự sinh tự diệt.” Đây là người tương đối bảo thủ không muốn khai chiến.
“Có cái camera nào cao hơn không, không thể nhìn rõ toàn cảnh con thuyền.” Có người thận trọng phân tích.
“…”
Căn cứ Thượng Dương đặc biệt cảnh giác với đội thuyền mới xuất hiện này, dù sao đội thuyền này có không ít người, hơn nữa thiết bị phần cứng có vẻ cũng rất tiên tiến. Tinh thần của mọi người cũng rất tốt, nhất thời làm bọn họ không nắm bắt được tình hình của đội thuyền này.
Tài nguyên đất đai trên tinh cầu Thương Chiến vốn đã rất căng thẳng, đặc biệt là năm nay tuyết tan và lượng mưa khiến mực nước biển dâng cao nhanh chóng, nhấn chìm một mảng lớn đất đai. Lúc này tình hình ở bắc bán cầu đã khá phức tạp, các căn cứ đang tranh giành phần đất có thể ở được. Trong tình cảnh căng thẳng này lại có những đội thuyền từ nam bán cầu liên tục di cư đến, l*m t*nh hình lại càng phức tạp hơn.
Nhưng không có gì bất ngờ, bắc bán cầu có thái độ thù địch đối với các đội thuyền mới di cư đến. Đất đai có hạn, đương nhiên càng ít người càng tốt. Vì thế phần lớn các đội thuyền di cư đến vẫn đang ở tình trạng lênh đênh, không có cách nào cập bờ. Bởi vì một khi cập bờ sẽ phải đối mặt với sự tấn công của các căn cứ ở bắc bán cầu.
Căn cứ Thượng Dương thảo luận rất lâu cũng không có kết luận, cuối cùng ban lãnh đạo quyết định báo chuyện này cho các căn cứ lớn khác. Nếu cần thiết, các thế lực sẽ liên thủ đối phó với đội thuyền khổng lồ chưa từng có này.
Thủy Tinh Cung lúc này vẫn chưa biết, mình vừa mới đến đã gây chú ý, hơn nữa rất có thể sẽ phải trực tiếp đối đầu với toàn bộ thế lực ở bắc bán cầu. Vừa mới bắt đầu đã kịch tính như vậy, rõ ràng không phải hướng phát triển tốt.
Nhưng lúc này, nơi đóng quân của đội thuyền vẫn rất yên tĩnh. Mọi người yên tâm chìm vào giấc ngủ, bên ngoài có người và chuột tuần tra, cho dù người không đáng tin, chuột vẫn tuyệt đối đáng tin, vì thế mọi người đều ngủ rất say, không hề lo lắng sợ hãi gì cả.
Mối quan hệ tin tưởng giữa người và chuột này không biết được xây dựng từ khi nào, nhưng mối quan hệ diệu kỳ này lại khiến cả hai bên đều rất hài lòng. Vừa hay chuột xám cũng cảm thấy, ngoại trừ Thủy Tinh Cung, có lẽ chúng sẽ không tin tưởng những người khác, bởi vì người khác không như Thư Thủy Thủy.
Chuột xám tranh thủ lúc đêm tối hoạt động trên thuyền, có những con chuột đã đổi được nông trường mini đang lật đất trồng khoai tây trong đêm tối, sau đó từng củ khoai tây được vận chuyển về ký túc xá của mình.
Đào xong khoai tây, chúng còn cẩn thận rửa sạch móng vuốt và lông tơ bên bờ nước, sau đó mới rung lông trở về ký túc xá. Chuột yêu sạch sẽ không cho phép một hạt cát nào bị mang về ký túc xá.
Cũng có chuột nhân lúc đêm tối đến ký túc xá của Thư Thủy Thủy và Cổ Lan Cốt, chúng đứng bên ngoài chứ không gõ cửa, ngoan ngoãn ngồi xuống. Không lâu sau, khi đến giờ hẹn, cửa ký túc xá lặng lẽ mở ra.
Đám chuột xám đang chờ đợi sẽ giao nộp lợi nhuận thống nhất thu được hôm nay cho Cổ Lan Cốt, Cổ Lan Cốt kiểm kê một chút, hài lòng gật đầu rồi bắt tay với chuột xám như thường lệ. Chuột xám mang theo hai lá cờ nhỏ mới làm, nhanh chóng chạy đi. Cổ Lan Cốt cũng đóng cửa lại, sau đó lại cẩn thận đếm lại thu hoạch hôm nay: ba củ khoai lang, hai củ khoai tây, mười ba hạt ngô, bảy hạt hướng dương, hai hạt đậu phộng…
Không đủ! Những thứ này vẫn không đủ! Cổ Lan Cốt tham lam cảm thấy tiền riêng của mình vẫn còn quá ít, không xứng với Thư Thủy Thủy, vẫn cần phải cố gắng hơn nữa. Tốt nhất có thể mở rộng dịch vụ gia chánh chuột xám ra ngoài. Cổ Lan Cốt thầm vạch ra kế hoạch, hoàn toàn không ý thức được mình đã dần phát triển theo hướng thần giữ của.
Sáng sớm hôm sau, bầu trời vẫn không có ánh nắng, mây mù âm u như vải bông đã dùng lâu năm có màu đen không mấy dễ chịu. Nặng trĩu đè l*n đ*nh đầu, hơn nữa còn có xu hướng ngày càng dày đặc hơn hơn.
Từ thông tin do máy thăm dò truyền về, sẽ có một trận bão đến sau 40 phút.
Đội thuyền hành động nhanh chóng, bình tĩnh sắp xếp đội hình.
Sau 40 phút, cơn bão đến đúng hẹn, cơn bão ở bắc bán cầu dịu nhẹ hơn cơn bão ở nam bán cầu rất nhiều, Thủy Tinh Cung thậm chí không cần dùng đến bùa chú cũng có thể dễ dàng ứng phó.
Mặt nước bị mưa bão hất tung tạo thành những gợn sóng điên cuồng, camera giám sát dưới nước mất tác dụng, hình ảnh mờ mịt không rõ.
Sau khi cơn bão kết thúc, đội thuyền không bị tổn thất gì, thậm chí không có người nào hoảng loạn, mọi người có trật tự thu neo, chuẩn bị tiếp tục lên đường.
Người của Thượng Dương có chút hoảng hốt, đội thuyền này dễ dàng từ bỏ thành phố này như vậy sao? Hoàn toàn không có biểu hiện quyến luyến như các đội thuyền khác. Điều này cũng có nghĩa là họ không có thêm thời gian để tìm hiểu về đội thuyền này, một khi thoát khỏi phạm vi giám sát thì họ cũng sẽ mất thông tin.
Điều khiến căn cứ Thượng Dương càng thêm sợ hãi là năng lực chấp hành đáng sợ của đội thuyền này, từ khi thu neo đến khi rời khỏi phạm vi giám sát, đội thuyền khổng lồ như vậy lại chỉ mất chưa đến 15 phút. Hơn nữa không có một chiếc thuyền nào bị tụt lại, dường như có một sự gắn kết phi thường giữa bọn họ, đó gần như là phản xạ có điều kiện.
Dưới sự dẫn dắt của Thủy Tinh Cung, đội thuyền rầm rộ tiến tới điểm đến tiếp theo, đó là ngọn núi ở phía tây bắc thành Thượng Dương, núi Thượng Nhai.
Sau khi thoát khỏi phạm vi giám sát, người của căn cứ Thượng Dương lập tức tổ chức cảnh giới, dù sao vị trí hiện tại của họ có thể coi là vùng cao duy nhất gần đó. Quả nhiên, khoảng 4 giờ chiều, đội thuyền rầm rộ kia xuất hiện gần núi Thượng Nhai, rõ ràng đã có chuẩn bị.
Dãy núi Thượng Nhai có đường núi rất dài, một phần nhỏ ở phía nam đã bị ngập, nhưng phần lớn vẫn ở trên mực nước. Nơi đây trước đây không được ưa chuộng, một là môi trường không tốt, hai là vật tư khan hiếm, không phải là nơi thích hợp để sinh sống.
Nhưng hiện nay, nơi này đã trở thành bảo địa nóng hổi, có thể đảm bảo không bị nước cuốn trôi. Người của căn cứ Thượng Dương không phải lần đầu tiên đối phó với tình huống này, mỗi người đều nhanh chóng phản ứng lại, vừa ẩn núp vừa báo cáo thông tin.
Mỗi người của căn cứ Thượng Dương đều căng thẳng tột độ, quan sát đội thuyền đang tiến đến gần bằng ống nhòm. Họ không vội tấn công, ở nơi quen thuộc thì họ giỏi ẩn mình hơn, dù sao một khi khai chiến sẽ chính là không chết không thôi.
Thế là trong bầu không khí nghiêm trọng này, căn cứ Thượng Dương nhìn thấy đội thuyền kia tìm một nơi thích hợp để cập bờ, người trên thuyền đều được huấn luyện bài bản, hoàn toàn không có cảnh chen chúc và nóng lòng xông vào dãy núi.
Thông qua cờ và logo của đội thuyền, có thể thấy đây không phải là một căn cứ thống nhất, nhưng căn cứ có tỷ trọng lớn nhất, cũng là đội thuyền có thiết bị tiên tiến nhất có cờ là màu trắng như tuyết kết hợp với hoa văn mây gấm ẩn hiện, chính giữa thêu một cung điện thủy tinh màu xanh da trời rất tinh xảo.
Những người kia xuống thuyền, sau đó từng người xoa xoa tay, vẻ mặt nóng lòng như mấy đội thuyền trước, chắc hẳn chỉ chờ một tiếng hô ra lệnh sẽ điên cuồng xông vào dãy núi.
Tuy nhiên, tình hình lại làm người ta kinh ngạc. Chỉ thấy trong đó có hai người đi ra, một người mặt lạnh cứng rắn, một người tươi cười, một lạnh một ấm đối lập rõ ràng. Sau đó, người thanh niên ôn hòa trông khoảng tầm hai mươi tuổi dặn dò gì đó. Những người đang chờ đợi lập tức hoan hô, tiếp đó từng con chuột biến dị khổng lồ vác theo từng bó đồ vật khá giống cây non tiến ra.
Những người kia như trúng tà, từng người xếp hàng nhận số lượng cây non khác nhau, sau đó vui vẻ bắt đầu đào hố ở gần nơi neo thuyền, trồng cây, tưới nước, đào hố, trồng cây, tưới nước…
Ngoài ra, còn có mấy con chuột xám nhanh chóng chạy vào dãy núi, rõ ràng là kiểm tra tình hình xung quanh.
Hành động kỳ lạ của đội thuyền này, còn có mấy con chuột biến dị biến mất trong nháy mắt khiến người của căn cứ Thượng Dương dựng tóc gáy, không dám hành động thiếu suy nghĩ. Có người có mạch não phong phú, thậm chí nghi ngờ đám người này đã bị chuột biến dị tẩy não khống chế, nhưng tại sao lại là trồng cây? Đám người kia nhiệt tình như đang mua vé số vậy, làm việc cực kỳ hăng say, đây rốt cuộc là tình huống gì?
Ban lãnh đạo căn cứ Thượng Dương cũng ngơ ngác, nếu đánh thì đối phương chẳng hề gấp gáp, cách phạm vi tấn công quá xa. Không đánh, nhìn thái độ nhiệt tình trồng cây của đám người này, không bao lâu nữa có lẽ sẽ trồng đến tận cửa nhà bọn họ mất!
Thư Thủy Thủy và Cổ Lan Cốt cũng tham gia vào đội quân trồng cây, chuột biến dị được phái đi sẽ tuần tra trong một phạm vi nhất định, xác định sự an toàn xung quanh, mọi người cũng không vội mở rộng vào bên trong, dù sao ở bên ngoài sẽ dễ lấy nước hơn.
Thư Thủy Thủy đỡ cây non, Cổ Lan Cốt đang xúc từng xẻng đất lấp lại. Thư Thủy Thủy đột nhiên nhớ lại hạt giống mà mình và Cổ Lan Cốt từng gieo khi đắp người tuyết: “Không biết hạt giống mà chúng ta vùi trong người tuyết có nảy mầm không nhỉ?”
“Sẽ, bởi vì là Thủy Thủy trồng.” Cổ Lan Cốt không cần nghĩ ngợi đã đáp.
Thư Thủy Thủy sờ tai: “Cũng đúng, Thủy Thủy và Cốt Cốt đều đẹp mắt như vậy, không lý nào lại trồng không sống.”
Vừa hay Trình Khuyết đi ngang qua, cảm thấy nghi hoặc: “Lớn lên đẹp với trồng cây có mối quan hệ nhân quả gì?”
Bên này, Thủy Tinh Cung dẫn dắt những người ở các căn cứ khác làm việc hăng say, trồng cây hừng hực, trên đường đi họ đã có bốn lần kinh nghiệm trồng cây, để đổi lấy nông trường mini, người của các căn cứ khác cũng đã gia nhập đội quân phủ xanh.
Bên kia, căn cứ Thượng Dương gãi đầu gãi tai đứng ngồi không yên, hoàn toàn không nắm bắt được chiêu trò của Thủy Tinh Cung.
Không lâu sau, chuột biến dị đi trinh sát trở về, chạy đến bên cạnh Thư Thủy Thủy đứng nghiêm, chít chít chít nhanh chóng báo cáo phát hiện của mình. Thư Thủy Thủy thỉnh thoảng gật đầu, nghiêm túc suy nghĩ.
Đám chuột biến dị báo cáo xong tình hình cơ bản, lại vội vàng chạy đi tiếp tục tuần tra.
[hết 128]