Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh

Chương 161

Chương 161: Nhân Quả

Mặc dù họ không biết nguyên nhân khiến Khanh Mộng Tinh và Mang Nha thành công xuyên qua lỗ sâu, nhưng có thể đoán đại khái là nó liên quan đến sự cân bằng vi diệu. Có lẽ một số cơ duyên đặc biệt trùng hợp mới có thể thúc đẩy lần xuyên không này. Và trong không gian thời gian vượt chiều không gian đó, Khanh Mộng Tinh và Mang Nha đã có được năng lực không thuộc về chiều không gian này.

“Bởi vì thời gian đảo ngược nên lúc đầu Mang Nha không thể nào che giấu năng lực của mình, cộng thêm từ nhỏ em ấy đã rất ngoan ngoãn, liên minh thiên hà chỉ cần dùng chút thủ đoạn là có thể khiến hắn chủ động phối hợp. Thậm chí rất có khả năng, tôi chính là điều kiện đó.” Cổ họng Khanh Mộng Tinh khẽ động hai lần, ánh mắt rũ xuống. Hiển nhiên, với tư cách là anh trai, anh luôn là người bảo vệ, nhưng sau đó lại phát hiện mình mới là bên được bảo vệ, thật rất khó chấp nhận.

Trình Khuyết nhớ lại hình dáng khô quắt không nhìn ra nguyên dạng mà mình từng thấy trên bàn mổ, im lặng không nói lời nào, phải trải qua tuyệt vọng như thế nào mới có thể khiến khí chất của một người thay đổi hoàn toàn, thậm chí tạo ra ánh mắt không vui không buồn, hờ hững đến vậy. Lại trải qua những gì mới khiến Mang Nha biến thành một kẻ điên cuồng hiếu chiến b*nh h**n như hiện tại!

“Cảm ơn lòng tham của liên minh thiên hà, đã không đồng thời đưa hai bọn tôi vào phòng thí nghiệm. Cho tôi cơ hội tiến vào đó, nhưng lại nhìn thấy…” Giọng nói đột nhiên dừng lại.

Nhân bản là lệnh cấm của liên minh thiên hà, cho nên khi Khanh Mộng Tinh nhìn thấy vô số bản sao, lý trí còn sót lại của anh đã sụp đổ. Những người này đều là người thân của anh, nhưng lại dường như không phải, bọn họ hoàn toàn khác với Mang Nha, nhưng lại dường như chính là em ấy.

Lần này Khanh Mộng Tinh mất nhiều thời gian hơn để bình tĩnh lại, sau đó nhanh chóng kể chuyện mình phá hoại thí nghiệm, vì các bản sao đã trốn thoát nên thí nghiệm buộc phải đình chỉ, nhưng đó chỉ là đình chỉ ngoài mặt, thí nghiệm vẫn tiếp tục trong bóng tối.

Đồng thời, Khanh Mộng Tinh cũng tự bại lộ chính mình: “Để trốn tránh bị bắt lại, tôi chỉ có thể trốn chui trốn lủi khắp nơi, dù có năng lực của đôi mắt cũng rất chật vật. Trong lúc trốn tránh thì tôi nhìn thấy tương lai của một người nào đó, không gian thời gian hỗn loạn, sinh mệnh và thời gian mất đi ý nghĩa. Rất nhanh sau đó, tôi phát hiện đó không phải là hiện tượng cá biệt, tất cả mọi người đều mất đi tương lai, không bao lâu nữa, toàn bộ thiên hà Thương Hải sẽ biến mất, dường như toàn bộ thiên hà bị nén lại, tôi không thể hình dung chính xác, nhưng quả thực là tất cả đều bị hủy diệt.”

Trình Khuyết giật mình, thì ra là vậy, kiếp trước tinh cầu Thương Chiến có thể sống sót trong hủy diệt không thể nào không có chuẩn bị, cho nên người cung cấp thông tin ngày tận thế chính xác cho họ hẳn là Khanh Mộng Tinh. Thủy Tinh Cung mới có thể đi trên con đường xanh hóa, đời này vì sự nhắc nhở của mình, việc phủ xanh tiến hành sớm hơn, hẳn là sẽ dễ dàng vượt qua khủng hoảng.

“Sáu năm sau, hết thảy sẽ không còn tồn tại, tôi liều mạng tìm kiếm đường sống, cuối cùng nhìn thấy một chút sức sống trên người một tử tù bị lưu đày. Mà hành tinh lưu đày của tử tù đó chính là tinh cầu Thương Chiến, cho nên tôi đã đến đây. Tôi biết người của căn cứ thí nghiệm sẽ tìm đến, nhưng điều khiến ta bất ngờ là lần này bọn họ dường như đã khôn ngoan hơn, không định dùng thủ đoạn cưỡng chế, chỉ là lưu đày rất nhiều người vào đây, thậm chí bao gồm cả những người tham gia thí nghiệm Mầm. Bọn họ giả vờ không quen biết tôi, tôi liền tương kế tựu kế tập hợp những người này lại với nhau, thành lập căn cứ Thanh Mộng Tinh Hà. Ha ha, bọn họ cũng thực sự coi trọng tôi, phái người đến tạo thành một căn cứ lớn như vậy.”

“Vậy nên sự sụp đổ của Thanh Mộng Tinh Hà không phải là tai nạn, là anh và Mang Nha cùng nhau lên kế hoạch?” Nam Ca hỏi.

“Không hoàn toàn, tinh cầu Thương Chiến có đi không có về, hơn nữa việc nghiên cứu về nhân bản vô tính ở bên ngoài bị hạn chế rất nhiều, bọn họ định chuyển toàn bộ căn cứ thí nghiệm đến tinh cầu Thương Chiến, đây là hành tinh bị hạn chế nhất, nhưng cũng là hành tinh tự do nhất. Hơn nữa nội bộ tổ thí nghiệm xuất hiện vấn đề, nhiều người phụ trách muốn đồng thời khống chế tôi và Mang Nha, một trong số đó đã động tay chân trong thí nghiệm, có thể cưỡng ép khống chế tư duy của Mang Nha. Cho nên Thanh Mộng Tinh Hà đã bị hủy diệt, những người tham lam tụ tập lại với nhau, việc chia chác không thể nào công bằng, dù sao Mang Nha thật sự chỉ có một, tôi cũng chỉ có một, có quá nhiều người nên lợi ích cuối cùng do thành quả thí nghiệm mang lại không đủ chia chác.”

Ba người nghe hiểu, thế lực nội bộ của tổ thí nghiệm Mầm có mâu thuẫn, ai cũng muốn nắm giữ Mang Nha và Khanh Mộng Tinh, một trong số đó ra tay trước, khống chế Mang Nha tiêu diệt Thanh Mộng Tinh Hà, cũng chính là toàn bộ tổ thí nghiệm: “Anh đang trốn tránh người này à? Sợ bản thân cũng bị hắn khống chế?”

Khanh Mộng Tinh gật đầu: “Giữa song sinh quả thực tồn tại cảm ứng, hơn nữa sau khi có được năng lực, cảm giác này lại càng mãnh liệt hơn, tôi cảm nhận được ý nguyện mãnh liệt của Mang Nha, em ấy thích nơi này, cũng hy vọng tôi đến đây. Chỉ là sợ rằng người đó đã phát hiện nên khống chế bản sao của Mang Nha giám sát xung quanh để bắt tôi. Vì thế đến tận quý đóng băng tôi mới có thể tiếp cận.” Nói xong anh dừng lại một lát, cười khẽ: “Tôi muốn biết, nơi em ấy thích là như thế nào. Quả nhiên, rất thoải mái.”

“Người đó là ai?” Trình Khuyết có vài suy đoán.

Khanh Mộng Tinh cười nói: “Một trong những người phụ trách chính của kế hoạch cải tạo Cổ Lan Cốt, Dương Thiên Quân.”

Nam Ca và Lưu Pha đều giật mình, theo bản năng nhìn về phía Trình Khuyết, dù sao Trình Khuyết cũng từng là một trong những người tham gia cải tạo, Trình Khuyết chỉ im lặng trong giây lát: “Ông ta là nhân vật lãnh đạo cấp bậc nguyên lão của liên minh, nếu ông ta âm thầm tham gia kế hoạch Mầm thì không khó lý giải nguyên nhân thành công của kế hoạch cải tạo Cổ Lan Cốt.”

“Có ý gì?” Nam Ca cau mày.

Người trả lời là Khanh Mộng Tinh: “Ý là trước khi cải tạo Cổ Lan Cốt đã có vật thí nghiệm dùng mãi không hết, hơn nữa mỗi cái đều hoàn toàn mới, nếu hỏng thì có thể tùy ý xử lý, kỹ thuật cải tạo tiến bộ qua từng thí nghiệm. Hơn nữa e rằng không chỉ Cổ Lan Cốt, trong khoảng thời gian đó, kỹ thuật cải tạo của liên minh đã nâng cao đáng kể, nhưng chỉ có Cổ Lan Cốt là hoàn mỹ nhất…”

Lại là một khoảng lặng dài, đối với họ thì trải nghiệm của người khác chỉ là một câu chuyện, đối với chính bản thân họ lại là địa ngục.

“Tiếp theo anh có dự định gì?” Nam Ca hỏi.

Lần này Khanh Mộng Tinh không lập tức trả lời, qua một hồi sau mới nói: “Em ấy muốn tôi đến đây nhất định là có nguyên nhân, tôi định ở lại một thời gian, ít nhất là vượt qua mùa đông, tôi sẽ nộp phí sinh hoạt và các chi phí khác theo tiêu chuẩn, cứ coi tôi như dân du cư bình thường tới tá túc là được.”

“Có thể nói chi tiết về ngày tận thế mà anh nhìn thấy không?” Trình Khuyết hy vọng mọi người ở Thủy Tinh Cung có thể hiểu rõ hơn và trực quan hơn về ngày tận thế, hiểu được sự nghiền ép của văn minh thuộc chiều không gian cấp cao. Các chiều không gian trong lỗ sâu đã không còn nằm trong phạm vi hiểu biết thông thường, nó còn cao cấp hơn cả nền văn minh cấp bảy, có lẽ chính vì thế nên Khanh Mộng Tinh mới có thể nhìn thấy ngày tận thế. Và đây hẳn là bước ngoặt quan trọng của Thủy Tinh Cung ở kiếp trước.

“Đương nhiên.” Khanh Mộng Tinh không từ chối, kể lại ngày tận thế giống nhau mà mình nhìn thấy trên người những người khác nhau, cả sự hỗn loạn trong ngày tận thế. Cảm giác thời gian hỗn loạn đó, đôi khi sẽ khiến Khanh Mộng Tinh lầm tưởng đã qua mấy vạn năm, nhưng thực tế thì thời gian chỉ trôi qua vài giây.

Cuộc trò chuyện này kéo dài hơn hai tiếng, sau đó nhóm ba người Nam Ca mới đứng dậy rời đi. Để đáp lại việc thu thập thông tin, Thủy Tinh Cung sẽ cung cấp chỗ ở, thức ăn và cải tạo máy mô phỏng miễn phí cho Khanh Mộng Tinh.

Trước khi rời đi, Khanh Mộng Tinh hỏi ba người không sợ mình cũng là Mang Nha giả mạo sao?

Ba người đều tỏ ra tin tưởng những gì anh nói là sự thật, bởi vì sẽ không ai bịa ra một lời nói dối như vậy, hơn nữa theo suy đoán của họ, thiên hà Thương Hải và thiên hà Tiên Ca quả thực đang đối mặt với tai họa diệt vong.

Khanh Mộng Tinh cứ như vậy ở lại Thủy Tinh Cung, lúc nhìn thấy Khanh Mộng Tinh đi dạo trong căn cứ vào ngày hôm sau, thành viên Thủy Tinh Cung đều có cảm giác quen thuộc, khung cảnh này cứ như mới thấy không lâu.

Bởi vì Nam Ca đã chấp nhận Khanh Mộng Tinh, mọi người ở Thủy Tinh Cung cũng không cố ý bài xích Khanh Mộng Tinh. Chỉ là mọi người đều ấn tượng sâu sắc với sự điên cuồng của Mang Nha ngày hôm đó, nhất thời không dám chủ động tiếp xúc.

Khanh Mộng Tinh cũng không để ý, dường như anh tập trung vào việc tận hưởng sự thoải mái và ấm áp của Thủy Tinh Cung, lại dường như đang bình tĩnh chờ đợi điều gì đó.

Cuối cùng, Khanh Mộng Tinh đã gặp Thư Thủy Thủy.

Thư Thủy Thủy và Cổ Lan Cốt nhận được tin nhắn do Nam Ca gửi trong máy mô phỏng, biết được chuyện thiên hà Thương Hải sắp bị diệt vong sau sáu năm, do lần này thông tin nhận được đầy đủ hơn, đã có thể xác định, nguy cơ chính là văn minh cao chiều giáng lâm. Hơn nữa cũng suy đoán được rằng, nền văn minh này ít nhất phải là nền văn minh cấp bảy, có kỹ thuật gấp không gian hàng đầu, cho nên mới có thể nhanh chóng dễ dàng thu hai thiên hà lớn vào túi như vậy.

Thư Thủy Thủy và Cổ Lan Cốt tỉnh dậy từ máy mô phỏng, hiểu rõ tình hình chi tiết hơn. Thư Thủy Thủy cũng nhân cơ hội tới gặp Khanh Mộng Tinh thật sự, còn Cổ Lan Cốt thì gấp lại lại lén lút chạy đi thu tiền chia phần trăm trong khoảng thời gian này.

Khoảnh khắc đầu tiên Khanh Mộng Tinh nhìn thấy Thư Thủy Thủy, anh đã biết người mình chờ đợi đã đến, cả hai người đều lập tức hiểu ra điều gì đó, nhìn nhau không nói gì, một lát sau mới giới thiệu bản thân.

“Hình như tôi đã gặp cậu.” Khanh Mộng Tinh có cảm giác quen thuộc kỳ lạ với Thư Thủy Thủy, hẳn là Mang Nha cũng vậy, cho nên mới chọn Thư Thủy Thủy làm đối tượng giao dịch.

“Ở trong lỗ sâu.”

Trước khi đến Thư Thủy Thủy đã nghe Trình Khuyết kể chi tiết về chuyện của Khanh Mộng Tinh và Mang Nha. Thực ra nhóm người Thủy Tinh Cung đều có cảm giác, năng lực của Khanh Mộng Tinh và Mang Nha rất giống với phó bản đầu tiên mà họ cùng chinh phục trong máy mô phỏng, đều là tuyến thời gian quá khứ và tương lai, ở đó thời gian có thể là quá khứ, có thể là hiện tại, cũng có thể là tương lai.

Thậm chí nhân vật manh mối trong phó bản là Lê Mộng và Úy Lan cũng bị nghi ngờ là kiếp trước của Thư Thủy Thủy và Cổ Lan Cốt. Đương nhiên, đó chỉ là suy đoán. Tất cả những điều này có thực sự là trùng hợp không?

Không ai biết thời gian xuất hiện thực sự của phó bản Lê Mộng và Úy Lan, nhưng nếu vừa vặn, hai không gian thời gian hỗn loạn thông qua lỗ sâu kết nối với nhau, hết thảy sẽ có lời giải thích.

Lỗ sâu vốn là một thông đạo thời gian và không gian khác, ở đó, Lê Mộng và Úy Lan bị mắc kẹt trong luân hồi. Vừa vặn lỗ sâu mở ra, đội thám hiểm bị cuốn vào bên trong, bởi vì Khanh Mộng Tinh và Mang Nha là song sinh, cộng thêm nhiều sự cân bằng trùng hợp nên đã may mắn sống sót.

Cho nên Khanh Mộng Tinh mới nói quen thuộc khi nhìn thấy Thư Thủy Thủy lần đầu tiên, bởi vì anh ta đã từng tiếp xúc với Lê Mộng và Úy Lan trong lỗ sâu. Chỉ là sự tiếp xúc này giống như giấc mơ, nửa thật nửa giả.

Nếu không gặp Thư Thủy Thủy và Cổ Lan Cốt, bản thân sẽ không phát hiện, chỉ khi gặp rồi mới bị động kích hoạt những cảm giác và ký ức như mộng ảo này.

Vì sự tiếp xúc này, Khanh Mộng Tinh và Mang Nha có được một phần năng lực của Lê Mộng và Úy Lan, tức là nhìn thấy quá khứ và tương lai. Cũng vì sự tiếp xúc này, rất nhiều năm sau máy mô phỏng đã bắt được phó bản Lê Mộng và Úy Lan. Tất cả dường như là trùng hợp, nhưng thật ra từ nơi sâu xa lại tự có nhân quả.

[hết 161]

Bình Luận (0)
Comment