[25] Chuột phi – Khuya Lắm Rồi, Nên Rửa Mặt
****
Chuột nhỏ dùng đầu tròn của cán bút chọt gò má mình thành một cái lõm nhỏ, cuối cùng vẫn quyết tâm, quyết định tạm thời từ bỏ viết kế hoạch ngủ đông, đặt hết toàn bộ tinh lực vào việc cải tạo đá năng lượng.
Nếu như không có hoàn cảnh ngủ đông ổn định, có viết kế hoạch ngủ đông cũng sẽ không chuẩn xác, không chỉ vì thú cưng hình người mà còn vì chính nó, Thư Thủy Thủy cần phải nhanh chóng góp đủ bảy mươi hai viên linh thạch cực phẩm. Về phần linh thạch thượng phẩm, xét thấy cần phải có một số lượng khổng lồ, Thư Thủy Thủy không muốn thu thập lắm, nhưng nếu đá năng lượng cải tạo không đạt được phẩm chất tương đương linh thạch cực phẩm, Thư Thủy Thủy chỉ có thể nỗ lực theo hướng bảy ngàn hai trăm viên.
Viết xong bản kế hoạch, Thư Thủy Thủy cảm thấy toàn bộ thân chuột thả lỏng không ít, nhìn đồng hồ thấy còn sớm, cũng không có ý định ra khỏi phòng nên nó liền ôm đá năng lượng bắt đầu thử nghiệm, bắt đầu từ cách đơn giản nhất, Thư Thủy Thủy thử dùng linh lực của mình để rút năng lượng trong đá năng lượng.
Nhưng rất nhanh, chuột nhỏ ý thức được phương pháp này không thể thực hiện được, năng lượng trong đá năng lượng rất đậm đặc, hơn nữa độ dung hợp rất cao, nếu đơn thuần là dựa vào sức mạnh của nó thì không thể nào rút ra được, cũng không thể phá hư năng lượng bên trong, thật không hổ là đá năng lượng cắn rụng răng, không chỉ độ cứng rất cao, ngay cả năng lượng bên trong cũng rất ổn định, thảo nào có thể cô đọng lại thành hình thái cố định.
Thư Thủy Thủy buông đá năng lượng, cầm lấy cây bút gạch đi phương án đầu tiên, sau đó lại tiếp tục thử dùng linh thạch cực phẩm làm môi giới, dẫn dắt đá năng lượng biến đổi.
Cuối cùng, phương pháp này cũng thất bại, Thư Thủy Thủy cũng không tức giận, lại gạch dòng thứ hai trên quyển sổ rồi tiếp tục thử nghiệm.
Nhanh chóng thử nghiệm hết thảy phương pháp nhưng không có cái nào thành công, nhưng đó cũng nằm trong dự liệu của Thư Thủy Thủy, dù sao thì có thể tồn tại khắp tinh hệ lại ngưng kết thành dạng đá cố định như vậy, đá năng lượng hiển nhiên rất ổn định, thứ có độ cứng cao nhất mà Thư Thủy Thủy từng tiếp xúc không phải linh thạch chính là đá kim cương, còn được gọi là đá cắt kim cương. [loại đá kim cương dùng làm mũi khoan cắt kim cương, k phải đá kim cương lóng lánh]
Nhưng Thư Thủy Thủy cảm thấy thứ đó không có tác dụng vẹo gì, không thể ngủ cũng không thể ăn, lúc cần mài răng cũng mài không nổi. Sau đó trong quá trình tiếp xúc tu hành, bên cạnh lại có một con chuột tầm bảo, Thư Thủy Thủy đã gặp qua rất nhiều linh thạch linh khoáng có độ cứng cao hơn cả kim cương.
Thư Thủy Thủy cảm thấy, nếu cuối cùng vẫn không thể tinh lọc được đá năng lượng, nó chỉ có thể thử dùng cách luyện khí để tôi luyện đá năng lượng rồi tiến hành chiết xuất, nhưng nếu làm vậy thì quá trình sẽ rất phức tạp. Đầu tiên là phải có một cái lò luyện khí, trong linh phủ có một cái nhưng hơi nhỏ, trước đây dùng để nấu đậu. Sau đó cần linh hỏa làm mồi lửa, tiếp nữa là Thư Thủy Thủy cần phải thuần thục nắm giữ kỹ năng luyện khí.
Nhìn móng vuốt nhỏ bé của mình, Thư Thủy Thủy cảm thấy độ khó của bộ môn luyện khí luyện đan này có hơi cao, ít nhất phải chờ nó biến hóa rồi mới thử được, như vậy xác xuất thành công sẽ cao hơn.
Lắc lắc cái đầu nhỏ kéo tư tưởng đã trôi tới nơi xa quay trở lại, Thư Thủy Thủy tiếp tục kế hoạch cải tạo thực tế, thông qua trận pháp hỗ trợ tinh lọc đá năng lượng, phương pháp này lại càng phức tạp hơn, càng tốn nhiều thời gian hơn, vì muốn sớm tìm ra trận pháp hữu hiệu nhất, Thư Thủy Thủy cảm thấy mình nên cà đá năng lượng ra thành những miếng nhỏ rồi đặt vào các trận pháp khác nhau để thử nghiệm.
Ôm đá năng lượng do dự một chút, Thư Thủy Thủy cảm thấy vẫn nên đi tìm Cổ Lan Cốt, dù sao thì Cổ Lan Cốt cũng coi đá năng lượng như cơm ăn, hẳn là có cách tách nhỏ nó ra.
Phòng họp lầu một, Dư Tẫn và Nam Ca đã bàn bạc xong tuyến đường di chuyển, vật tư, xe cộ, thành viên này nọ. Cũng xác định mục tiêu chuyến này chính là một trấn nhỏ cách mảnh ‘bảo địa’ mà Thư Thủy Thủy nói không xa.
Nam Ca định ra ngoài tìm Filo và Hồ Tư Thần thương lượng chuyện di chuyển, vừa mở cửa thì suýt chút nữa đạp trúng Thư Thủy Thủy đứng bên ngoài, cũng may chuột nhỏ ôm viên đá năng lượng cực kỳ bắt mắt, Nam Ca nhặt chuột nhỏ dưới đất lên, xoay người bỏ lên bàn.
Dư Tẫn thấy vậy thì đưa ngón tay xoa xoa đầu nhỏ của Thư Thủy Thủy: “Thủy Thủy nghèo khó, có muốn theo anh ra ngoài làm công không?”
Thư Thủy Thủy nghiêng đầu né khỏi ngón tay của Dư Tẫn, sau đó lạch bạch lạch bạch chạy tới trước mặt Cổ Lan Cốt.
Dư Tẫn nhất thời không dám duỗi móng vuốt qua, sợ Cổ Lan Cốt không vui sẽ trực tiếp chặt rụng mất.
Thư Thủy Thủy quay cái đầu nhỏ qua: “Làm công? Không nha, đời này Thủy Thủy không làm công.”
“Chính là không phải Thủy Thủy rất nghèo à?” Dư Tẫn vẫn còn nhớ rõ dáng vẻ Thư Thủy Thủy cụp tai cảm khái mình quá nghèo.
Thư Thủy Thủy nghiêm túc gật đầu: “Nghèo thật, nhưng so với cậu thì giàu hơn.”
Dư Tẫn câm nín, thực không rõ Thư Thủy Thủy dựa vào đâu cho ra kết luận này.
Thư Thủy Thủy tiếp tục nói: “Thủy Thủy gầy nhưng vẫn lớn hơn Dư Tẫn, ai bảo Thủy Thủy lông xù nha.”
Dư Tẫn: “…” Không có cách nào trao đổi, đại khái là khác biệt văn hóa chủng tộc, lông xù tức là giàu, Thư Thủy Thủy lông xù hơn nên giàu hơn, đẳng thức này làm sao thành lập được chứ?
Không nghĩ ra liền thức thời không hỏi, không nên hỏi, có hỏi cũng nghe không hiểu.
Thư Thủy Thủy giơ đá năng lượng, trong ánh mắt em nói gì cũng có đạo lý của Cổ Lan Cốt mở miệng: “Anh có thể cắn viên đá năng lượng này thành khối nhỏ không? Mười khối là được.”
Cổ Lan Cốt nhận lấy đá năng lượng, trầm mặc một chốc: “Không thành vấn đề.”
Chốc lát sau, mười khối đá năng lượng mang theo dấu răng xuất hiện ở trên bàn.
Dư Tẫn: “Lão đại, sao anh không dùng máy cắt đá năng lượng?”
Thư Thủy Thủy nghe vậy thì dời ánh mắt sùng bái khỏi người Cổ Lan Cốt: “Máy cắt đá năng lượng? Có thứ này à?”
“Đương nhiên, đá năng lượng cũng không phải chỉ có một kích cỡ, những viên quá lớn cần phải có máy cắt.”
Thư Thủy Thủy ngẩng cái đầu nhỏ nhìn Cổ Lan Cốt, có chút áy náy gãi gãi vuốt: “Buổi tối, tôi sẽ đánh răng cho anh.”
Ánh mắt Cổ Lan Cốt sáng ngời: “Ừ.”
Dư Tẫn: “…” Ồ, hình như cậu đã hiểu vì sao lại không dùng máy cắt rồi, chậc chậc.
Dư Tẫn cảm thấy hình ảnh này có chút cay mắt, vì thế nhanh chóng chạy ra ngoài chuẩn bị cho việc di chuyển, Nam Ca đi bàn chuyện với các thế lực khác, Dư Tẫn tự nhiên chạy đi thông báo cho người trong căn cứ mình.
Cổ Lan Cốt một tay cầm đá năng lượng đã được cắn nhỏ, tay kia cầm chuột nhỏ, cảm giác như người thắng nhân sinh đi lên lầu hai.
Sau khi trở lại phòng ngủ, Thư Thủy Thủy liền chờ không kịp nếm thử trận pháp mà mình cải tạo.
Đá năng lượng bị chia thành khối nhỏ, trận pháp cần bày tự nhiên cũng không lớn, để thuận lợi khơi thông linh lực trong trận pháp, Thư Thủy Thủy lấy bút lông ra vẽ phác thảo hình thức ban đầu của trận pháp, sau đó khảm một khối linh thạch nhỏ vào vị trí cần thiết.
Trận pháp thiên biến vạn hóa, mỗi điểm khác biệt nhỏ có thể tạo thành phản ứng dây chuyền, Thư Thủy Thủy chọn mười trận pháp thường dùng, tác dụng là chuyển hóa hoặc phân giải năng lượng trong đá năng lượng, chỉ chừa lại linh lực thuần túy có thể sử dụng.
Cổ Lan Cốt ngồi bên giường nhìn chuột nhỏ bận rộn chạy tới chạy lui, nghiêm túc vẽ một đống hình thù kỳ quái, rồi lại không ngừng móc đồ từ trong miệng ra.
Không cần tỉ mỉ quan sát, Cổ Lan Cốt cũng cảm nhận được thứ đá trong suốt mà Thư Thủy Thủy lôi ra có chút dị thường, tựa hồ giống như đá năng lượng nhưng lại sạch sẽ hơn rất nhiều.
Nhận ra chuột nhỏ thật sự rất bận rộn, Cổ Lan Cốt cũng không quấy rầy. Đổi thành người khác thì có lẽ đã sớm tò mò tới không nhịn nổi, nhưng Cổ Lan Cốt thì không có lòng hiếu kỳ quá lớn.
Cổ Lan Cốt cảm thấy chuột nhỏ chăm chú làm việc đặc biệt đáng yêu, ôm cục đá nhỏ trong suốt cùng đá năng lượng chạy tới chạy lui, thỉnh thoảng lại di chuyển vị trí của đá cùng đá năng lượng, nhất là trên những khối đá năng lượng kia còn có dấu răng của anh.
Rất nhanh, một trận pháp đã hoàn thành, cục đá nhỏ trong suốt bày trên mặt đất biến mất, thay vào đó là quầng sáng xoay chầm chậm, những hình vẽ Thư Thủy Thủy vẽ trên sàn đang phát sáng, hoa văn phức tạp theo ánh sáng xoay tròn.
Cổ Lan Cốt vừa mới tự khuyên nhủ chính mình không nên tò mò: “…”
Này rốt cuộc là cái gì? Thoạt nhìn căn bản không có chút căn cứ khoa học gì, cũng không có thiết bị công nghệ cao hỗ trợ, thế nhưng khu vực nho nhỏ không lớn bao nhiêu đang phát sáng ở trước mặt anh tựa hồ lại tràn đầy năng lượng.
Sau khi toàn bộ mười trận pháp nhỏ đều sáng lên, Thư Thủy Thủy mới ngừng lại nhịp bước bận rộn, hài lòng vỗ vỗ móng vuốt, đại công cáo thành, kế tiếp chỉ cần đợi là được.
Thư Thủy Thủy xoay thân thể nhỏ bé qua, định bụng cùng Cổ Lan Cốt giải thích đơn giản một chút, kết quả thấy Cổ Lan Cốt vẫn đang ngồi bên mép giường, chỉ là một tay cầm ly đánh răng, một tay cầm bàn chải đánh răng, trên bàn chải thậm chí còn bóp sẵn kem, Cổ Lan Cốt bình tĩnh mở miệng: “Khuya lắm rồi, nên rửa mặt đi ngủ.”
Thư Thủy Thủy theo bản năng quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, mặt trời vẫn còn sáng trưng, thời gian cao lắm chỉ mới bốn giờ chiều mà thôi.
Lỗ tai nhỏ của Thư Thủy Thủy run lên: “Được nha được nha! Chúng ta rửa mặt đi ngủ thôi!” Từ khi tới căn cứ này vẫn luôn cố gắng tuân theo lịch trình chín giờ ngủ năm giờ dậy, hiếm lắm mới có cơ hội quang minh chính đại đi ngủ sớm, Thư Thủy Thủy không chút suy nghĩ lập tức đồng ý.
Vì vậy, một người có dự mưu, một chuột rất mong chờ, cả hai hài lòng đi vào phòng tắm, chuẩn bị rửa mặt.
Cổ Lan Cốt một tay cầm ly, một tay nâng Thư Thủy Thủy, Thư Thủy Thủy thì ôm bàn chải đánh răng, đang thực hiện ước hẹn đánh răng giúp thú cưng.
Để thuận tiện cho Thư Thủy Thủy hành động, Cổ Lan Cốt không thể không há to miệng, dáng vẻ quả thực không hề mỹ quan, hơn nữa bởi vì duy trì thời gian dài mà bắp thịt mỏi nhừ, nhưng cả hai đều rất nghiêm túc.
Lần đầu tiên làm vệ sinh cho thú cưng hình người, Thư Thủy Thủy chải rất nghiêm túc, chỉ còn kém chưa đút cái đầu nhỏ vào trong miệng Cổ Lan Cốt kiểm tra xem đã sạch chưa nữa thôi. Đương nhiên Thư Thủy Thủy chắc chắn không dám làm như vậy.
“Chải xong rồi, chúng ta đi ngủ thôi!” Sau khi xác nhận mỗi chiếc răng đều đã chải sạch sẽ, Thư Thủy Thủy gấp gáp nói.
Cổ Lan Cốt thực hài lòng với hoạt động phục vụ đánh răng, anh súc miệng rồi nâng Thư Thủy Thủy trở lại phòng ngủ, kéo rèm, sau đó đặt Thư Thủy Thủy lên chiếc giường nhỏ màu xanh lá mạ.
Bốn giờ bốn mươi phút chiều, một người một chuột cùng chúc nhau ngủ ngon rồi tiến vào mộng đẹp.
Dư Tẫn và Nam Ca cực khổ phấn đấu ở bên ngoài.
Cổ Lan Cốt hài lòng nằm trên giường .
Thư Thủy Thủy vừa nằm xuống giường nhỏ liền ngủ ZZZ~~~ZZZ~~~ZZZ~~~
[end 25]