Vương Đạo Viễn hận không thể lập tức xông lên phía trước, tìm đại trưởng lão báo danh. Có điều tộc trưởng còn ở trên đài cao bá khí nói, sau khi nói xong còn muốn tế tổ, hắn chỉ có thể kềm chế kích động. Sau khi đến một số nơi tế tổ xong đã đến nửa đêm. Vương Đạo Viễn gấp đến độ không chờ đến trời sáng, lập tức theo đại trưởng lão, đến Thường Vụ đường. Thường Vụ đường là nơi các vị trưởng lão xử lý sự vụ trong. Vương Đạo Viễn theo đại trưởng lão tiến vào Thường Vụ đường, phát hiện đã có người đang đợi. Người kia sau khi hành lễ với đại trưởng lão, rồi hướng Vương Đạo Viễn nói:
-Thất đệ, ngươi sao cũng tới đây?
Vương Đạo Viễn ở cùng thế hệ với hắn đứng hàng thứ thứ bảy, còn người nói chuyện cùng hắn là xếp hạng thứ tư tên Vương Đạo Thành. Vương Đạo Thành là trưởng tôn của cửu thúc công Vương Thủ Đức, mà Vương Đạo Viễn theo cửu thúc công học chế bùa. Hai người thường thường gặp mặt, cho nên hết sức quen thuộc. Vương Đạo Thành mới vừa tuổi tròn 20 tuổi, theo gia quy muốn ra ngoài làm việc. Có điều, Vương Đạo Thành tuy rằng đã là nhị giai linh phù sư gia, nhưng bản thân cũng không giỏi chế bùa, hơn nữa đối với tu tiên bách nghệ một chữ cũng không biết, tu hành tốc độ xem như là trung bình, hiện nay tu vi Luyện khí tầng năm. Duy nhất sở trường là xử sự khéo đưa đẩy, ân tình thạo đời, là hạt giống tốt làm cửa hàng chưởng quỹ. Có điều, chưởng quỹ là một công việc béo bở, hơn nữa phải là nhân tài có tư chất có công lao mới có thể làm. Hắn một tiểu tử chưa ráo máu đầu đòi làm chưởng quỹ, chuyện tuyệt đối không thể. Muốn làm chưởng quỹ, nếu làm ở một quán cũ, quán lâu có nhiều quan hệ phức tạp, được chưởng quỹ cũ bồi dưỡng cũng là người thân cận, y rất khó mà làm được. Mở cửa hàng mới không có nhiều quan hệ như cửa hàng cũ, giống như một tờ giấy trắng dễ vẽ tranh, ngược lại dễ dàng làm được. Bởi vậy, y đi đến Thường Vụ đường báo danh rất sớm. Nhìn thấy tứ ca ở đây, Vương Đạo Viễn không cảm thấy bất ngờ, cửa hàng mới mở ra kinh doanh, người có chút tâm tư, đều không muốn bỏ qua. Vương Đạo Viễn đáp:
-Tứ ca, tình huống của ta huynh cũng rõ ràng, tiếp tục ở tại Ngọc Tuyền phong, cũng là lãng phí thời gian, còn không bằng sớm một chút ra đi ngoài làm việc, phụ kiếm nhiều linh thạch, vì là đời sau mà chuẩn bị.
Đại trưởng lão đến chỗ ngồi ngồi xuống, vì có hai người đăng ký. Vương Đạo Viễn báo ra bản thân là nhất giai hạ phẩm phù?
Sao?
Đại trưởng lão cùng Vương Đạo Thành đều ngẩn ra. Đại trưởng lão mở miệng dò hỏi:
-Luyện chế nhất giai hạ phẩm linh phù tỷ lệ thành công bao nhiêu?
Vương Đạo Viễn ẩn giấu một chút thực lực, đáp:
-Vừa tới bốn phần mười.
Đại trưởng lão vuốt râu, cười nói:
-Không tệ, còn nhỏ tuổi liền có trình độ như thế, thiên phú chế bùa cũng coi như thượng hạng. Có điều, ngươi mới vừa tròn 16 tuổi, quy định tuổi tác gia tộc còn nhỏ quá. Tuy nói gia tộc không có nghiêm lệnh cấm dưới 20 tuổi con cháu không được ra ngoài làm việc, nhưng việc này cũng không có tiền lệ. Ngươi sớm ra ngoài làm việc, nhưng là xuất phát từ tự nguyện?
-Vâng thưa đại trưởng lão, tiểu tử đúng là tự nguyện sớm ra ngoài làm việc.
-Vậy thì tốt, ngươi đã là tự nguyện, tộc quy cũng không có nghiêm lệnh cấm, gia tộc lại không đủ nhân lực, như vậy tùy ngươi đi đi. Ngươi còn chưa đầy 20 tuổi, lệ như cũ con cháu vị thành niên mỗi tháng hai khối linh thạch. Ngươi về chuẩn bị, sau ba ngày theo cửu đệ đi Thanh Ly phường.
Vương Đạo Viễn thở phào nhẹ nhõm, hoàn thành bước đầu tiên của mục tiêu, không cần lo lắng số linh cốc có trong tay. Đối với đại trưởng lão nói một tiếng cám ơn, liền chạy về động phủ. Hắn đúng là không có cái gì muốn thu dọn, chỉ có một ít lá bùa linh mặc, một ít bút vẽ bùa thấp kém, một mạch ném vào bên trong không gian nhà tranh Linh châu không gian, vậy là thu thập xong. Ngọc Long tuyền ở trên đỉnh ngọn Ngọc Tuyền phong, lượng nước đầy đủ, ở nguồn suối có hình thành mấy hồ nước to nhỏ khoảng nửa mẫu. Nước suối chảy ra hồ nước, tuôn trào từ trên núi, tên là Ngọc Long khê. Khê thủy linh khí dồi dào, rất thích hợp dùng dùng tưới linh điền, linh điền của cố Vương gia tám phần mười trở lên đều ở hai bờ sông Ngọc Long khê, ruộng của tộc nhân cũng đều ở hai bờ sông không thích hợp mở rộng ra. Suối nước chảy tới dưới chân núi, hội tụ với vài dòng suối khác, hình thành một cái hồ nước, hồ nước hình dạng như là một cây cung, Do đó đặt tên Miên Cung đàm. Đầm nước phía tây nam Ngọc Tuyền phong chảy ra, đây chính là sông Thanh Ly, quận Thanh Ly chính là từ sông Thanh Ly gọi tên. Vương Đạo Viễn cùng hơn mười vị tộc nhân theo cửu thúc công đi khỏi Ngọc Tuyền phong, đến ở gần Miên Cung đàm. Tây nam Miên Cung đàm quả là một bến đò, tên gọi miên cung độ. Bởi vì Vương thị gia tộc con cháu đa số là Luyện khí kỳ, vẫn còn không thể ngự khí phi hành, bởi vậy đại đa số người xuất hành đều bằng linh thuyền. Linh thuyền dài mười trượng, rộng ba trượng, dùng linh mộc cấp thấp chế thành, sử dụng kiên cố. Linh thuyền có thể hoàn toàn mượn sức nước xuôi dòng mà xuống, cũng có thể sử dụng linh thạch hoặc tu sĩ linh lực khởi động. Thanh Ly quận dòng sông đông đảo, các gia tộc chủ chốt đa phần là ở Thanh Ly giang cùng nhánh sông bên cạnh, sinh sống nhờ cả vào linh thuyền. Ngọc Tuyền phong ở đầu Thanh Ly giang, linh thuyền xuôi dòng mà xuống không tốn một điểm linh thạch. Vương thị gia tộc lão tổ Vương Thừa Tổ một đời, đi giết yêu thú trên đường, đấu pháp có thể nói là vô địch, nhưng đối với tu tiên bách nghệ không có bất kỳ chiến tích. Cũng không có để lại tu tiên bách nghệ truyền thừa, trình độ Vương thị gia tộc tu tiên bách nghệ, ở Thanh Ly giang một vùng không có chỗ xếp hạng. Cũng chính là dựa vào vị trí Thanh Ly trên sông địa lợi, vận chuyển vật phẩm hao tổn linh thạch ít, lấy vận tải làm trụ cột sản nghiệp gia tộc. Thanh Ly đáy sông bằng phẳng, chỉ dựa vào sức nước, linh thuyền từ Ngọc Tuyền phong đến Thanh Ly phường thị, e sợ đến chạy mười ngày nửa tháng. Đoàn người Vương Đạo Viễn vì đến cửa hàng khai trương, không có thời gian lãng phí ở trên đường, thay phiên dùng linh lực đẩy linh thuyền, chỉ dùng thời gian một ngày rưỡi, Thanh Ly phường thị đã thấy ở xa xa. Thanh Ly phường thị là do Vương Thừa Tổ một tay thành lập. Vương Thừa Tổ lập đại công giết yêu thú, được trọng thưởng, ở Ngọc Tuyền phong thành lập gia tộc. Không tới hai trăm tuổi, liền đột phá đến Kim Đan cảnh, trở thành Thanh Ly quận duy nhất tu sĩ Kim đan. Có điều Vương thị gia tộc nhân số vẫn không phát triển, Vương Thừa Tổ cũng không có ý nguyện mở rộng. Cái này không vượng chỉ không phải là tử tôn ít, Vương Thừa Tổ hai trăm tuổi trước có hơn hai mươi con trai, hơn mười con gái, nhưng không có một người tu sĩ. Mãi đến tận hơn 300 tuổi, mới có được nhi tử tu sĩ cấp một.
Đến đây, Vương gia vận khí bạo phát, Vương Thừa Tổ liền sinh mấy người tu sĩ nhi nữ, những người nữ tử trong phàm nhân đời sau cũng có không ít tu sĩ, mấy chục thời kì, Vương gia phát triển nắm giữ năm mươi, sáu mươi người tu sĩ gia tộc tu chân. Ngoài ra, được lợi từ Vương Thừa Tổ từ nhỏ sinh tử nữ phàm nhân, Vương gia phàm nhân cũng phát triển đến gần vạn.
Người trong nhà hơn nhiều, đương nhiên phải nhiều sản nghiệp mới có thể nuôi sống một đại gia đình người. Vương gia từ đó bắt đầu cấp tốc mở rộng, Vương Thừa Tổ ở nơi Thanh Khê hợp vào Thanh Ly giang, thành lập Thanh Ly phường thị. Bởi vì nơi này là địa bàn của Vương gia, cửa hàng năm phần mười là của Vương gia. Thanh Ly phường thị vì là Vương gia mang đến phần lớn linh thạch, Vương gia lấy phường thị làm cứ điểm, hướng về phía dưới Thanh Ly giang mở rộng.
Trong mấy chục năm, các thế lực gần Thanh Ly giang, hoặc là cùng Vương gia kết minh, hoặc là trực tiếp trở thành lệ thuộc. Vương gia tiến vào thời đại toàn thịnh, Thanh Ly quận hầu như thành đất của Vương gia, người gọi "Thanh Ly Vương thị" . Đáng tiếc tiệc vui chóng tàn, hơn 300 năm trước, Thiên Trảm sơn mạch yêu thú bạo động, Triệu thị hoàng tộc toàn lực chống đối, tuy cuối cùng lắng lại, nhưng Triệu thị hoàng tộc cũng tổn thất nặng nề. Lúc này, ba đại tông môn nhân cơ hội làm loạn, lật đổ Triệu thị hoàng tộc, Vương Thừa Tổ là khách của Triệu thị, cũng bị cuốn vào cuộc chiến.
Sau trận chiến, Triệu thị diệt vong, đại bộ phận tộc nhân chạy sang nước Triệu, ba đại tông môn nắm giữ nước Triệu, trắng trợn tàn sát thế lực phụ thuộc Triệu thị, Vương gia cũng nằm trong số đó. May mà, tiếp quản Thanh Ly quận chính là U Minh tông, một trong ba đại tông môn, U Minh tông cùng Tàn Dương cung vẫn không hợp nhau, Vương Thừa Tổ đánh Tàn Dương cung, U Minh tông xem Vương gia liền rất hợp mắt. Hơn nữa Vương Thừa Tổ lại chỉ là khách của Triệu thị, mà không có nhân thân quan hệ.
Sau trận chiến, Vương gia lại sai người cầu xin, vẫn chưa bị diệt tộc. Hơn nữa, U Minh tông còn cản trở Tàn Dương cung tìm Vương gia báo thù. Có điều, Vương thị gia tộc tổn thất cũng rất lớn, trong tộc tu sĩ tổn thất quá nữa, còn phải dâng ra lượng lớn vùng mỏ, lâm trường, cùng phần lớn cửa hàng Thanh Ly phường thị, chỉ để lại năm nhà, Vương thị gia tộc trở thành hế lực phụ thuộc U Minh tông.