Bắc Uyên Tiên Tộc (Dịch)

Chương 6 - Kế Hoạch Tương Lai

Vương Đạo Viễn tuy rằng chưa có tự mình trồng linh cốc, ví như chưa từng ăn thịt heo, nhưng cũng đã thấy heo chạy. Hắn cũng biết linh cốc từ lúc nảy mầm đến khi cao nửa thước, cần đến thời gian hai mươi ngày.

Một ngày rưỡi mà cây lớn như mười ngày, nhất thời lúc này hắn nghĩ đến chỉ có hai không gian khả thi: một là Linh Châu không gian cực thích hợp cho linh cốc sinh trưởng, hai là Linh Châu không gian có thời gian so với ngoại giới không giống nhau.

Linh Châu không gian có thích hợp cho linh cốc sinh trưởng hay không, này không rõ, nhưng tốc độ thời gian thì hắn chắc chắn.

Hắn thắp hai cây hương, một cây cắm ở bên ngoài, một cây đặt trong Linh Châu không gian. Đợi đến khi trong Linh Châu hương cháy hết, ngoại giới chỉ cháy được khoảng một phần mười, kết quả giải thích Linh Châu không gian tốc độ thời gian nhanh gấp mười lần ngoại giới.

-Mẹ ơi! Đây là muốn gia ta phát tài a! – Vương Đạo Viễn hưng phấn gào lên.

Lúc trước hắn tính toán đem bán linh cốc, tiền lời một năm tám ngàn linh thạch, cũng đã vượt xa người bình thường để tu luyện gần kề đến Trúc Cơ tu sĩ.

Vương thị toàn tộc một năm thu vào cũng có hai, ba vạn linh thạch, nhưng đó là dùng để nuôi sống mấy chục tu sĩ trong tộc, tám ngàn linh thạch này là của Vương Đạo Viễn.

Như vậy tính ra, linh cốc chín ngày trưởng thành, một năm thu bốn mươi mùa, bốn mẫu linh điền thu hoạch ba vạn hai cân linh cốc.

Vương Đạo Viễn nghĩ khóc, này sao bán a ? Xong một mùa nay, linh cốc nhiều như vậy, bán không xong ăn không hết, không thể tặng, không nghĩ đến có ngày mình vì của quá nhiều mà phát rầu.

Từ sau khi luyện ngũ linh căn, tài nguyên tu luyện của hắn vẫn không đủ.

Vì vậy, hắn tính toán tương lai sẽ trở thành một linh phù sư, thông qua chế bùa để đổi lấy tài nguyên. Dựa vào tích lũy kiếp trước cùng kiếp này chăm chỉ khổ luyện, hắn sớm có thể chế ra phù chú trung phẩm.

Hắn có lòng tin tầm ba mươi sáu tuổi, hắn sẽ trở thành nhị giai linh phù sư, kiếm linh thạch liền đơn giản, có đầy đủ tài nguyên, ở tuổi bảy mươi có thể đạt tới Luyện khí đỉnh cao, vẫn có nhiều hi vọng.

Hắn cũng không có hi vọng xa vời có thể đạt đến Trúc Cơ đan, này tài nguyên liền chưa từng dưới năm vạn linh thạch, lực lượng Vương gia thị tộc, cũng khó có được.

Lại nói, coi như gia tộc có được, coi như cho hắn một viên Trúc Cơ đan, xác xuất thành công cũng rất thấp.

Hắn vỗn nghĩ lấy hết tất cả nỗ lực, trước bảy mươi tuổi mạnh mẽ đột phá.

Hiện tại có Linh Châu không gian, tài nguyên liền không thành vấn đề. Tài pháp lữ địa, tài là thứ nhất, chỉ cần tài nguyên nhiều, tư chất kém một chút cũng có thể cho ra một cái Trúc Cơ.

Điều kiện thay đổi, trước kia tính toán cũng không hợp lý, Vương Đạo Viễn đối với tương lai của chính mình mà lập lại kế hoạch một lượt.

Xác định mục tiêu nhỏ, trước tiên kiếm…Không phải, trước tiên tu luyện đến Luyện khí đỉnh cao.

Cân nhắc đến tư chất bản thân, muốn đạt được mục tiêu nhỏ này, lạc quan phỏng đoán chắc cũng đến năm ba mươi tuổi.

Sau đó, hắn còn có thời gian bốn mươi năm mà chuẩn bị đột phá trở thành Trúc Cơ tu sĩ.

Mục tiêu nhỏ đã định, trước mắt nên làm gì vẫn đang cân nhắc.

Gia tộc quy định, đệ tử trong tộc trước thành niên hai mươi tuổi, có thể ở lại thất tu luyện mà không cần làm bất cứ việc gì. Nhưng sau hai mươi tuổi, nhất định phải vì gia tộc mà làm việc.

Vương Đạo Viễn trước đây nghĩ là sẽ tiếp tục ở lại Ngọc Tuyền phong, nỗ lực luyện tập trình độ chế phù. Hai mươi tuổi xuống núi, đến cửa hàng Vương tộc, vì gia tộc mà cung cấp linh phù.

Sau khi trở thành nhị giai linh phù sư, giống như cửu thúc Vương Thủ Đức, trở thành trưởng lão trong tộc chuyên quản lý sản nghiệp.

Mà hiện tại, tiếp tục ở lại Ngọc Tuyền phong, ngược lại sẽ làm lỡ tu luyện.

Bởi vì, trước thành niên con cháu không thể tùy ý rời Ngọc Tuyền phong, mà không rời đi, Linh Châu không gian trông ra linh cốc, linh thảo cũng không cách nào bán. Vương Đạo Viễn chỉ có thể giương mắt nhìn mà bảo quản lượng linh cốc cùng thảo dược, nhưng lại không thể đối lấy một viên linh đan tăng tu vi được.

Vương Đạo Viễn bây giờ là Nhất giai trung phẩm Linh phù sư, là mầm non nhân tài, làm việc ở cửa hàng, ngoại trừ việc mỗi tháng phải hoàn thành số lượng chế phù được giao thì mặt khác không có gì hạn chế.

Như vậy, hắn liền có đủ thời gian để đi bán linh cốc, linh dược, cũng có thể mua Nhất giai linh dược giá trị cao.

Hắn hạ quyết tâm, phải tìm lý do nhanh chóng ly khai Ngọc Tuyền phong, đến cửa hàng trong gia tộc làm việc.

Đảo mắt đã hơn mười ngày trôi qua, linh cốc bên trong Linh Châu không gian đã được một quý, cũng có thể là do bên trong không gian không có côn trùng, nên sản lượng thu được cũng không tệ lắm, bình quân mỗi mẩu thu được khoảng hai trăm ba mươi cân. Về sau, Vương Đạo Viễn chỉ chừa một mẫu đất trồng linh cốc, dọn ba mẫu còn lại, một mẫu trồng Hoàng Vân Thảo, hai mẫu trồng Xích Huyết Tham.

Hôm nay là ngày cuối cùng của năm, người Tu tiên không mừng năm mới như người phàm, nhưng tập tục của Vương gia là nhận lễ mừng năm mới của phàm nhân mang tặng.

Thủy tổ Vương tộc là Vương Thừa Tổ, vốn xuất thân là phú nhị đại, có hơn ngàn khoảng đất, lại là con trai độc nhất, không cần nói cũng biết trưởng bối trong tộc vô cùng sủng ái.

Trước hai mươi tuổi, Vương Thừa Tổ cả ngày mã xe xin, đua chó nuôi chim, trải qua những ngày sinh hoạt buồn tẻ.

Thẳng đến khi tròn hai mươi, yêu thú đột nhiên xuất hiện san bằng phủ Vương Thừa Tổ, cha mẹ hắn đều vào bụng yêu, chỉ có hắn may mắn tránh được một kiếp.

Vương Thừa Tổ thề giết yêu thú, báo thù cho gia tộc.

Về sau, hắn có duyên trở thành tu sĩ tu tiên. Tuy nhập môn muộn, nhưng Vương Thừa Tổ chính là tu sĩ Nhị Linh Căn, Thủy Linh Căn cao tới chín phần, cùng Thiên Linh Căn chênh lệch một ít. Tốc độ tu luyện của hắn có thể nói thần tốc, hơn hai mươi tuổi mới bắt đầu tu tiên, không đến bốn mươi liền thành Trúc Cơ tu sĩ, tám mươi bảy tuổi mở ra Tử phủ.

Về sau, Vương Thừa Tổ liền săn giết yêu thú, tại phương bắc Triệu quốc nổi danh. Các gia tộc tu tiên cường đại nhất Triệu quốc, cả hoàng tộc Triệu gia đều cố ý mời chào hắn.

Tổ tiên của Vương Thừa Tổ từng là Triệu quốc đại thần, phụ thân đặt tên hắn là Thừa Tổ, cũng là hi vọng hắn có thể như tổ tiên dốc sức vì xã tắc.

Vì nguyện vọng của phụ thân, cũng vì tìm chỗ dựa, Vương Thừa Tổ tiếp nhận lời mời trở thành khách khanh của Triệu thị.

Về sau, vùng núi phía bắc Triệu quốc nhiều yêu thú xâm lấn, Vương Thừa Tổ trong cuộc chiến với yêu thú đã lập được công trạng lớn lao.

Sau khi đánh lui yêu thú, Triệu gia khen thưởng Vương Thừa Tổ, ban thưởng cho Ngọc Tuyền Phong, Vương Thừa Tổ lấy vợ sinh con, lập nên Vương gia thị tộc.

Lúc Vương Thừa Tổ mới thành lập Vương thị gia tộc, còn mang nhiều phong tục tập quán của người phàm. Về sau, Vương Thừa Tổ qua đời, những phong tục này dần dần phai nhạt, nhưng đến cuối năm hạch toán các khoản thu chi, các thói quen lưu giữ giấy tờ vẫn còn.

Hôm nay là ngày các trưởng lão trong gia tộc hạch toán các khoản thu chi, đến chiều các tộc nhân trên Ngọc Tuyền Phong cũng tụ tập đến trước Tổ miếu, nghe trưởng tộc tuyên bố tổng kết cuối năm cùng kế hoạch năm sau.

Vương Đạo viễn đứng trước Tổ miếu, nghe đại trưởng Lão Vương Chí Nhân trên đài cao nói chuyện. Phảng phất nhớ lại kiếp trước, giống như ngồi nghe lãnh đạo bàn chuyện viễn vông, thật là không có hứng thú, liền suy nghĩ làm sao để sớm ly khai Ngọc Tuyền Phong, ra ngoài làm việc.

Không biết qua bao lâu, Vương Đạo Viễn chỉ cảm thấy chân đau nhức, đại trưởng lão rốt cục đã nói xong. Kế tiếp, tộc trưởng Vương Chí An đi lên phía trước, nói :

-Ta đơn giản chỉ nói hai câu.

Vương Đạo Viễn nghe xong một hồi, đang muốn tiếp tục vạch kế hoạch tương lai, lời tộc trưởng nói làm cho hắn lên tinh thần.

Chỉ nghe tộc trưởng nói ra :

-Năm nay tại trấn, gia tộc ta mở thêm một tiệm mới, cần năm sáu người đến làm việc, ưu tiên thành thạo nghề, con em gia tộc nào nguyện ý, tìm đại lão báo danh.

Nghe tin tức, Vương Đạo Viễn đang suy nghĩ viển vông lập tức phấn khởi đứng lên. Đang ngủ gật có người đưa gối đầu, quả thực là cơ hội trời cho.

Bình Luận (0)
Comment