Từ mặt nước xuống tới độ sâu hai mét, La Chinh tốn không ít thời gian, nhưng hiện tại hắn vừa quẫy đuôi vừa xuyên qua từng tầng trọng thủy vun vút như một mũi tên, bơi thẳng xuống phía dưới đầm sâu. Trong chốc lát, La Chinh đã lặn tới độ sâu năm mươi mét.
Đúng lúc đó, cách hắn không xa xuất hiện ba chấm màu vàng, chúng dần biến lớn hơn. Khi La Chinh nhìn thấy rõ ràng, mắt hắn hơi nhíu lại: “Ba người cá!”
Trước đó đối đầu với một người cá, La Chinh đã chật vật không chịu nổi, ngoài việc bị động chạy trốn thì hắn không làm gì khác được. Nhưng giờ phút này nhìn thấy ba người cá kia, La Chinh không hề chạy trốn mà ngược lại, hắn đong đưa đuôi cá phía sau bơi về phía chúng.
Sau khi phát hiện ra La Chinh, ba người cá một trước hai sau bày thế trận hình tam giác rồi lao về phía hắn. Trong tay chúng vẫn cầm trường thương màu đen, mũi thương sắc bén lóe lên thứ ánh sáng lạnh lẽo trong làn nước.
La Chinh thẳng thắn đối đầu trực diện. Khi người cá đầu tiên bơi tới gần, hắn đột ngột vặn người, đuôi cá quẫy nước điên cuồng. Lợi dụng lực đẩy khi quẫy đuôi, La Chinh lộn người mạnh mẽ tránh thoát mũi thương đâm thẳng của nó, đồng thời vòng ra phía sau, vươn tay chộp lấy đỉnh đầu khổng lồ của người cá đó.
“Chết đi!”
Đầu người cá là bộ phận cứng rắn nhất với lớp vỏ tự nhiên rất dày. Nhưng sau khi cố định hai tay, La Chinh có thể phát huy hoàn toàn sức mạnh của mình. Hai tay hắn dùng sức xé toạc đầu người cá. Người cá đó sao sống nổi nữa, lát sau liền biến thành một luồng sáng rực rỡ tan biến trong nước.
Người cá trong Huyễn Ngư Thâm Đàm chính là do ảo trận biến thành, vốn không có thật, chỉ có đàn cá Hồng Lăng mới được xem là cư dân chân chính của nơi này.
Sau khi người cá thứ nhất bị tiêu diệt, hai người cá còn lại lập tức vung thương đâm về phía La Chinh từ hai góc độ khác nhau. Nhưng phản ứng của La Chinh nhanh hơn chúng nhiều. Trước đây hắn không quen môi trường dưới nước, hiện tại đã dần nắm rõ kỹ thuật bơi lội trong làn nước có áp lực nặng này rồi nên tránh né hai cây thương không có gì khó cả. Sau khi xé toạc đầu người cá thứ nhất, La Chinh lập tức quẫy đuôi nhanh chóng vọt lên trước, vừa di chuyển liền tránh thoát hai trường thương đen ngòm kia.
Sau đó, La Chinh đột ngột xoay tròn một trăm tám mươi độ, nhân lúc hai người cá chưa kịp rút thương về thì vươn tay giật lấy hai cây trường thương. Cuối cùng, hắn vung tay ném hai cây thương về phía hai người cá kia. Mũi thương sắc nhọn đâm thủng thân thể chúng trong nháy mắt.
Trong nước, La Chinh không nghe rõ âm thanh xung quanh, chỉ thấy hai người cá tỏa ra vầng sáng óng ánh rực rỡ rồi biến mất trước mắt hắn.
***
Bên ngoài Huyễn Ngư Thâm Đàm, Mạnh Thường Quân và vị chấp sự kia ngồi trên ghế đá, lẳng lặng chờ La Chinh bước ra từ đầm nước.
Thật ra hôm nay Mạnh Thường Quân vốn có việc phải làm, nhưng thấy La Chinh tham gia thử luyện, hắn liền gác tạm chuyện đó lại.
Lúc ở Long Bảo phương Nam, La Chinh đã biểu hiện thực lực mạnh mẽ kinh người. Khi ấy La Chinh vẫn chưa bước vào Tiên Thiên Cảnh, nhưng thực lực của hắn ngay cả Mạnh Thường Quân cũng không dám coi thường. Hiện tại xa cách đã nhiều ngày, Mạnh Thường Quân cũng muốn nhìn xem La Chinh rốt cuộc tiến bộ thế nào.
“La Chinh này không nghe ai khuyên bảo, Huyễn Ngư Thâm Đàm mặc dù là một ảo trận, nhưng dù sao cũng phải chịu áp lực khủng khiếp của trọng thủy, nếu không cẩn thận rất có thể bị thương.” Chấp sự lắc đầu, ánh mắt nhìn chằm chằm cái bàn trận pháp ở bên cạnh ghế đá.
Trận pháp có rất nhiều loại, ảo trận, sát trận, mê trận, tuyệt trận…
Mỗi loại trận pháp đều có công dụng khác nhau, ví dụ như ảo trận sau khi được kích hoạt dùng để tu luyện và kiểm tra, hiệu quả tốt nhất mà cũng tiết kiệm công sức nhất. Tất cả ảo trận có một điểm chung, đó là đều có một bàn trận pháp để điều khiển và giám sát sự hoạt động của đại trận.
Tựa như lúc La Chinh tham gia Huyết Sắc Thử Luyện, ở trên Huyết Sắc Sơn đã bị một tên Ma tộc đuổi giết, mà tên đó là do Trọng Minh điều khiển ảo trận thả ra. Bàn trận pháp bên người vị chấp sự này cũng có tác dụng như vậy. Nó không những có thể điều khiển đám người cá trong ảo trận mà còn có thể giám sát người tham gia thử luyện đang ở vị trí nào.
“Ồ, La Chinh đã gặp người cá thứ nhất, nó đang đuổi theo hắn!” Chấp sự đột ngột lên tiếng.
Mạnh Thường Quân bước tới nhìn bàn trận pháp, trên đó xuất hiện một chấm nhỏ màu vàng đang nhanh chóng tiếp cận La Chinh.
Vừa bước ra từ Huyễn Ngư Thâm Đàm, Mạnh Thường Quân biết rõ đám người cá trong đầm sâu nguy hiểm thế nào. Lần đầu tiên Mạnh Thường Quân tham gia thử luyện ở Huyễn Ngư Thâm Đàm đã được trưởng bối trong gia tộc chỉ bảo, truyền dạy những kỹ xảo để đối phó với người cá trong đó, đồng thời còn sử dụng một viên Tị Thủy Đan.
Sau khi dùng Tị Thủy Đan, bên ngoài thân thể của Mạnh Thường Quân hình thành một tấm màng chân nguyên cực mỏng giúp tốc độ di chuyển trong nước của hắn tăng lên gấp bội.
Mặc dù đã chuẩn bị đầy đủ như thế, nhưng khi Mạnh Thường Quân gặp người cá đầu tiên cũng vô cùng chật vật. Sau mấy lần tránh né, hắn bị người cá đâm trúng, cuối cùng bị ảo trận cưỡng chế đưa lên bờ…
“La Chinh không phải đệ tử sĩ tộc, nhìn dáng vẻ của hắn có lẽ cũng không biết rõ Huyễn Ngư Thâm Đàm, hiện giờ vào đó vẫn là hơi sớm. Ta thấy chẳng bao lâu hắn sẽ bị người cá đuổi ra khỏi đầm.” Dù Mạnh Thường Quân rất xem trọng La Chinh, song hắn cũng không tin La Chinh vừa bước vào Huyễn Ngư Thâm Đàm đã có thể tránh được đòn tấn công của người cá.
La Chinh là thiên tài, nhưng thiên tài cũng không phải cái gì cũng làm được.
Chấm vàng nhanh chóng tới gần La Chinh, sau đó sượt qua người hắn.
“Thằng nhóc này khá may mắn, đòn tấn công đầu tiên của người cá không đâm trúng hắn.” Chấp sự cười khẽ. Lão làm chấp sự canh giữ Huyễn Ngư Thâm Đàm đã nhiều năm, tình huống nào cũng đều đã trải qua.
Mạnh Thường Quân gật đầu: “Lần đầu tiên may mắn có thể tránh được, nhưng giờ phút này chắc hắn đã luống cuống tay chân, có lẽ lần thứ hai khó có thể tránh được!”
Mạnh Thường Quân vừa dứt lời, liền thấy chấm vàng kia lại xông về phía La Chinh lần nữa, nhưng La Chinh vẫn tránh được như trước. Ngay sau đó, trên bàn trận pháp hiển thị rõ La Chinh bắt đầu di chuyển rất nhanh, mà chấm nhỏ màu vàng đuổi theo phía sau không ngờ lại bị hắn cắt đuôi…
“Khà khà, vận may của thằng nhóc này không tầm thường đâu!” Chấp sự kia cười gượng hai tiếng.
Mạnh Thường Quân không đáp lại, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm bàn trận pháp. Trên đó biểu thị, La Chinh không di chuyển nữa mà ngẩn người lơ lửng trong nước.
“Hắn đang suy nghĩ gì? Có phải không dám đi xuống nữa?” Chấp sự khẽ cau mày. Có vài người vì giữ thể diện mà không muốn người khác nghĩ rằng bản thân mình không kiên trì được trong Huyễn Ngư Thâm Đàm bao lâu, cuối cùng sau khi xuống đầm sâu thì đều tìm một nơi bí mật nào đó đợi hết giờ.
Dù sao, đối với một số đệ tử sĩ tộc mà nói, thể diện còn quan trọng hơn so với điểm tích lũy hay Phương Tinh nhiều.
Mạnh Thường Quân lắc đầu: “La Chinh không phải đệ tử sĩ tộc, hắn sẽ không làm như vậy.”
La Chinh đương nhiên không thể làm như vậy. Mấy cái thể diện hư ảo kia chẳng liên quan gì tới hắn. Huống chi hắn cũng chẳng túng thiếu gì, Phương Tinh trong tay hắn có tới mấy vạn viên, nhưng có tiền cũng không phải để phung phí như vậy. Một canh giờ trong Huyễn Ngư Thâm Đàm tốn hai trăm điểm tích lũy, La Chinh trả mà đau hết lòng mề, sao có thể kéo dài thời gian trong đó?
Bàn trận pháp này chỉ có thể biểu hiện vị trí của La Chinh mà không thể hiển thị cảnh tượng trong đó. Hơn nữa đàn cá Hồng Lăng này không phải do ảo trận tạo ra, bàn trận pháp không thể giám sát được đám cá này, vậy nên Mạnh Thường Quân và vị chấp sự kia tất nhiên không biết được La Chinh đứng bất động tại chỗ thật ra là đang thích ứng với môi trường nước và suy ngẫm phương pháp đối phó mà thôi.
Khi La Chinh bắt đầu di chuyển, trên bàn trận pháp biểu thị tốc độ của La Chinh tăng vọt trong nháy mắt!
“Này, này…” Chấp sự trợn mắt nhìn tốc độ di chuyển của La Chinh trong Huyễn Ngư Thâm Đàm, kinh ngạc không thốt nên lời.
Trên mặt Mạnh Thường Quân cũng lộ vẻ hoảng sợ. Tuy hắn ở lại đúng là vì hơi tò mò, đồng thời còn có chút kỳ vọng với La Chinh, cảm thấy La Chinh rất có khả năng làm ra một số chuyện vượt ngoài sức tưởng tượng của hắn. Nhưng tốc độ di chuyển của La Chinh trong trọng thủy quả thật vượt qua dự đoán của Mạnh Thường Quân, hơn nữa còn vượt qua rất nhiều! Tốc độ di chuyển như vậy quá khủng bố!
Đừng nói tới lần đầu Mạnh Thường Quân bước vào trọng thủy, dù là hiện tại, hắn cũng không thể đạt tới tốc độ này.
Thấy chấm nhỏ tượng trưng cho La Chinh di chuyển cực nhanh trên bàn trận pháp, sau đó tiếp cận ba chấm nhỏ tượng trưng cho ba người cá, trong khoảnh khắc đó, ba chấm nhỏ màu vàng dần biến mất trong ảo cảnh trên bàn.
Mạnh Thường Quân và vị chấp sự kia đều trầm mặc.
Giờ phút này, cây kim trên đồng hồ mặt trời mới di chuyển được nửa vạch, thời gian mới chỉ trôi qua nửa canh giờ…
“Có phải lúc trước thằng nhóc này từng tới đây rồi hay không?” Chấp sự trầm mặc hồi lâu mới hỏi một câu như vậy.