Bách Luyện Thành Thần

Chương 169

Những lời này của chấp sự hoàn toàn là phản ứng bản năng, nhưng lúc đăng ký hắn nhớ rõ đây đúng là lần đầu tiên La Chinh tới Huyễn Ngư Thâm Đàm.

So với Mạnh Thường Quân, vị chấp sự này càng cảm thấy khiếp sợ hơn.

Thử thách trong Huyễn Ngư Thâm Đàm không chỉ để dành cho cao thủ Tiên Thiên. Từ mặt nước tới độ sâu ba trăm mét có mười cấp độ khác nhau. Thông thường, cao thủ Tiên Thiên nhiều nhất chỉ có thể vượt qua năm cấp độ đầu tiên, chính là từ mặt nước lặn xuống độ sâu một trăm năm mươi mét.

Trọng thủy trong Huyễn Ngư Thâm Đàm kinh khủng hơn nước bình thường rất nhiều. Hơn nữa càng đi xuống thì áp lực nước lại càng cao. Áp lực nước ở khu vực mười mét tương đương với trọng lượng xung quanh lên tới hai trăm năm mươi cân, nhưng áp lực nước ở khu vực ba mươi mét đã lên tới một nghìn cân, còn áp lực nước ở khu vực một trăm thước tương đương với mấy vạn cân, một con số khủng bố. Khu vực một trăm năm mươi mét chính là điểm cực hạn của cao thủ Tiên Thiên.

Huống chi, cao thủ Tiên Thiên tu luyện ở Huyễn Ngư Thâm Đàm không chỉ phải đối kháng với áp lực nước kinh khủng mà còn phải đối mặt với người cá trong ảo trận.

Thực lực của người cá cũng tăng lên theo độ sâu như thế. Những người cá màu vàng ở tầng trên cùng là người cá cấp bốn có thực lực yếu nhất, tương đương với cảnh giới Nửa Bước Tiên Thiên của con người. Từ độ sâu ba mươi mét tới sáu mươi mét sẽ xuất hiện người cá màu vàng và người cá màu xanh lam có vóc dáng nhỏ bé nhưng tốc độ nhanh hơn hẳn. Thực lực của người cá màu xanh lam gần như tương đương với cao thủ Tiên Thiên Nhất Trọng.

Xuống sâu hơn nữa, từ sáu mươi mét trở đi sẽ xuất hiện càng nhiều người cá lợi hại hơn. Vậy nên thông thường, dù là cảnh giới Tiên Thiên Cửu Trọng cũng khó có thể đột phá giới hạn một trăm năm mươi mét này.

Có điều trong Thanh Vân Tông thật sự không thiếu thiên tài. Nghe nói hơn hai trăm năm trước, quả thật có một vị thiên tài đã lấy thực lực của cao thủ Tiên Thiên lặn tới độ sâu một trăm chín mươi mét - độ sâu mà chỉ có cường giả Chiếu Thần Cảnh mới có thể đạt tới.

Vị thiên tài kia có thể coi là tuyệt thế vô song, nhưng thực lực lúc đó cũng đã là cảnh giới Tiên Thiên Bát Trọng.

***

Sau khi giết chết ba người cá, La Chinh không dừng lại lâu mà tiếp tục lặn sâu xuống phía dưới. Với tốc độ hiện tại của hắn, gần như có thể điều khiển đuôi cá nhanh chóng lao thẳng xuống. Nhưng lần này La Chinh tới Huyễn Ngư Thâm Đàm không phải vì muốn chinh phục độ sâu mà mục đích chủ yếu vẫn là tiến hành tu luyện.

Khi lặn tới độ sâu sáu mươi mét, xung quanh hắn xuất hiện sáu người cá màu xanh lam. Vũ khí trong tay chúng là một cây rìu làm từ xương động vật.

So với người cá màu vàng, người cá màu xanh có hình thể nhỏ hơn, đặc biệt đầu cá vừa nhọn vừa dẹp. Nhưng tốc độ của chúng nhanh hơn, sức bật cũng càng thêm mạnh mẽ!

Nếu La Chinh không biến ra đuôi cá thì có lẽ đối mặt với đám người cá màu xanh này, hắn không thể trụ được một hiệp đấu. Có điều giờ phút này, đối mặt với chúng, hắn vẫn chiếm ưu thế nhất định về tốc độ.

Lúc này, ở phía sau La Chinh, sáu người cá màu xanh lam đang truy đuổi ráo riết. Tốc độ của La Chinh tuy nhanh hơn người cá màu xanh nhiều, nhưng muốn cắt đuôi chúng thì không phải chuyện dễ dàng.

“Ùng ục…”

Đám người cá màu xanh lam phía sau thấy không thể đuổi kịp La Chinh liền đồng loạt ném rìu trong tay về phía hắn. Chiếc rìu được làm từ xương động vật không ngừng xé nước lao về phía La Chinh, khi xoay tròn trong nước liền tạo ra vô số bọt khí nhỏ dày đặc. Trong sáu lưỡi rìu thì có ba chiếc chặn đường đi của La Chinh, ba chiếc còn lại chém thẳng vào gáy hắn.

“Người cá màu xanh lam tàn bạo hơn hẳn người cá màu vàng, tốc độ phản ứng cũng nhanh hơn nhiều, xem ra không thể cắt đuôi chúng chỉ bằng tốc độ được. Vậy thử cái này xem!” La Chinh mở nhẫn tu di lấy ra phi đao nát.

Từ lúc bước xuống đầm sâu, La Chinh chưa từng sử dụng vũ khí. Dù sao hoàn cảnh trong nước hoàn toàn khác biệt với trên bờ, mà phi đao của hắn luôn lấy tốc độ làm ưu thế. Nếu mất đi ưu thế tốc độ, uy lực của phi đao sẽ giảm mạnh.

Phi đao nát sắc bén trước sau như một, dù đang ở trong nước vẫn có thể dễ dàng rạch phá từng tầng nước. Nhưng trọng thủy vẫn gây ảnh hưởng nghiêm trọng tới tốc độ của phi đao nát. La Chinh ném đao ra nhưng chỉ trúng một lưỡi rìu, sau đó uy thế của phi đao liền suy giảm, bị dòng chảy hỗn loạn cuốn đi.

Có điều đánh bay được một lưỡi rìu đã giúp mở ra một lỗ hổng, La Chinh lập tức lợi dụng nó thoát khỏi vòng vây của năm lưỡi rìu kia.

Sức mạnh của La Chinh vượt xa những người cá màu xanh này, nhưng uy lực của phi đao nát lại yếu hơn nhiều những lưỡi rìu do chúng ném ra, vì sao lại như vậy? Hắn vừa né tránh sự truy đuổi của đám người cá vừa suy tư vấn đề này.

La Chinh để ý thấy những chiếc rìu đó không có điểm gì đặc biệt, là xương cốt của động vật bình thường mà thôi. Nhưng sau khi ném ra, những chiếc rìu đó không ngừng xoay tròn với tốc độ cực cao, thậm chí còn sinh ra vô số bọt khí li ti vây kín lưỡi rìu mà mắt thường cũng có thể thấy được.

Những bọt khí đó bao bọc lưỡi rìu, giống như hỗ trợ nâng cao tốc độ di chuyển trong nước của những lưỡi rìu đó đến cực đại.

“Bọt khí?”

Những bọt khí này sinh ra như thế nào? Chẳng lẽ bởi vì chiếc rìu xoay tròn sao? Nếu là xoay tròn thì hắn cũng có thể làm được.

La Chinh nhẹ nhàng vẫy ngón cái một phát, phi đao nát bị cuốn vào trong dòng nước lập tức tự động trở về. Phi đao bị La Chinh ném mạnh ra ngoài lần thứ hai cũng xoay tròn hệt như những lưỡi rìu của người cá.

Tuy tốc độ xoay tròn của phi đao nát không hề thua kém lưỡi rìu, nhưng trừ việc tạo ra một dòng nước xoáy thì không hề có bọt khí sinh ra. Chỉ chốc lát sau, vì lực cản của dòng nước nên phi đao đã ngừng chuyển động.

“Xem ra, bọt khí sinh ra không phải do lưỡi rìu xoay tròn, có lẽ đã người cá đã sử dụng một thủ pháp nào đó khác!”

Để làm rõ cho mối nghi ngờ này, đợi những người cá màu xanh vung rìu lần thứ hai tấn công về phía hắn, La Chinh không những không tránh né mà còn vươn tay bắt lấy một chiếc rìu trong đó. Trong khoảnh khắc vừa chạm tới lưỡi rìu kia, một cảm giác đau đớn kịch liệt đột ngột truyền tới tay hắn. Mặt hắn biến sắc, vội vã rụt tay về. Cúi đầu nhìn bàn tay mình, La Chinh thấy trên đó xuất hiện rất nhiều vết thương nhỏ. Nếu không phải thân thể La Chinh cứng rắn tựa như linh khí thì chỉ sợ bàn tay này đã tàn phế rồi.

“Thì ra là thế!”

Lúc này La Chinh mới hiểu được, vì sao mấy chiếc rìu này có thể sinh ra nhiều bọt khí như vậy.

Thì ra trong quá trình lưỡi rìu xoay tròn còn không ngừng rung động với tốc độ cực nhanh, từ đó sinh ra vô số bọt khí. Được đám bọt khí này bao bọc nên lưỡi rìu giống như đang xoay tròn trong không khí, tốc độ trở nên nhanh hơn nhiều!

Nhưng thủ pháp làm rưỡi rìu dao động này là gì?

Lợi dụng tốc độ của mình, La Chinh kéo giãn khoảng cách với đám người cá màu xanh.

Mặc dù mấy lưỡi rìu đó có tính uy hiếp với La Chinh, nhưng cũng không phải nguy hiểm trí mạng. Huống chi nếu thật sự mắc phải sai lầm mà bị chúng giết trong ảo trận, La Chinh cũng không thực sự mất mạng mà sẽ bị đưa lên bờ.

Sau khi đã cách đám người cá màu xanh một khoảng nhất định, La Chinh liền dụ dỗ bọn chúng vung rìu tấn công hắn lần nữa. Trong nháy mắt khi đám người cá ra tay, La Chinh bỗng thấy rõ ràng, móng vuốt nhỏ bé nhanh nhẹn của chúng trong nháy mắt trở nên mơ hồ không rõ.

Cùng lúc đó, lưỡi rìu trong tay chúng cũng trở nên mơ hồ như vậy.

“Quả nhiên, khi ném rìu, móng vuốt của đám người cá này đã dao động với tốc độ cực nhanh!” La Chinh gắt gao nhìn chằm chằm người cá kia. Trong lúc dao động, vô số bọt khí được sinh ra. Chờ đến khi số lượng bọt khí đạt tới mức độ nhất định, hoàn toàn bao vây lưỡi rìu, người cá mới vung tay ném lưỡi rìu ra.

Thiên hạ rộng lớn, không gì là không thể. Các loài hoa thơm cỏ lạ, chim chóc muông thú đều có bản lĩnh của mình. Nghiêm túc mà nói, những người cá màu lam này cũng không phải sinh vật cực kỳ mạnh mẽ, nhưng chúng cũng có bản lĩnh đặc sắc của riêng mình. Tần suất dao động nhanh như vậy, có rất nhiều sinh vật không làm được, nhưng nó dựa vào móng vuốt mạnh mẽ linh hoạt của mình mà làm được đến trình độ này.

Thân thể con người bình thường khó có thể đạt tới cảnh giới tần suất dao động khinh khủng như vậy. Nhưng thân thể La Chinh lại không gặp phải vấn đề này.

Thứ nhất, cường độ thân thể hắn vượt xa người bình thường, có thể gánh chịu được hậu quả mà tần suất dao động mang tới cho cơ thể.

Thứ hai, tay phải của hắn được khảm tinh thạch Phượng Tường, có thể đẩy tốc độ của La Chinh lên tới cực đại.

Nếu đã nắm được điểm then chốt của dao động này, bóng dáng La Chinh trong nước nhoáng lên một cái, tránh được lưỡi rìu bắn về phía mình, đồng thời nắm chặt phi đao nát trong tay.

Năng lực của tinh thạch Phượng Tường lan ra theo kinh mạch trên cánh tay, bao trùm toàn bộ cánh tay hắn.

“Dao động sao?”

La Chinh híp mắt, cánh tay phải bắt đầu vung lên hạ xuống liên tục. Ban đầu, biên độ dao động của hắn khá lớn, giống như khua tay vậy. Nhưng rất nhanh, động tác vung vẩy của hắn ngày càng nhỏ, thời gian của một lần khua tay cũng ngày càng ngắn. Theo biên độ dao động nhỏ dần, tốc độ của hắn càng lúc càng nhanh! Chỉ chốc lát sau, toàn bộ cánh tay La Chinh dần dần trở nên mơ hồ. Tuy biết đó là cánh tay của hắn nhưng bởi tốc độ dao động quá nhanh, mắt thường khó có thể thấy rõ ràng.

Cùng lúc đó, số lượng bọt khí nhỏ mịn bắt đầu không ngừng sinh ra theo chuyển động của cánh tay La Chinh. Nơi đó giống như một nồi nước sôi, bọt khí sinh ra cuồn cuộn, lập tức bốc lên phía trên đầm sâu.

Ngoài cánh tay ra, phi đao nát nằm trong tay phải cũng dao động với tần suất cao như vậy.

“Trúng nào!”

Trong khoảng khắc tốc độ dao động đạt tới cực đại, La Chinh đột nhiên ném mạnh phi đao nát ra ngoài!

Trong nước không nghe được tiếng xé gió, nhưng khi phi đao nát bay ra đã cuốn theo vô số bọt nước li ti. Giờ phút này, tốc độ của phi đao nát đâu chỉ tăng lên gấp mười?

Tốc độ của nó chỉ chậm hơn khi bay trong không khí một chút, ở bên trong trọng thủy có áp lực lớn, tốc độ đó quả thật khủng bố kinh người.

Giờ phút này, lưỡi rìu do người cá màu xanh ném ra lập tức trở nên tầm thường, kém cỏi.

Đám người cá màu xanh cách đó không xa hoàn toàn không ngờ La Chinh có thể học được thủ pháp của chúng trong thời gian ngắn như vậy. Khi chúng nhìn thấy phi đao cuốn theo vô số bọt nước lao tới, liền vội vã quẫy đạp đôi chân ếch, liều mạng chạy trốn.

La Chinh đương nhiên sẽ không cho chúng có cơ hội này. Dù chúng đã tránh thoát được thế tấn công của phi đao nát, nhưng khi La Chinh vung tay kéo một cái, phi đao nát lập tức vẽ ra một đường cong cắt về phía đám người cá màu xanh, chém chúng thành từng điểm sáng lấp lánh.
Bình Luận (0)
Comment