Bạch Nguyệt Quang Trở Về Thế Thân Rời Đi

Chương 40

Vân Cẩm gãi gãi đầu, cậu ta vẫn tương đối yêu thích dáng vẻ Quý Kha lúc không đeo kính, dưới tròng kính có một con mắt rất đẹp.

Dù rất miễn cưỡng nhưng Vân Cẩm vẫn nói: “Tôi sắp phải đi đóng phim rồi.”

Vân Cẩm hôm nay không thể trở mặt được, cho dù cậu cứ chơi bài lớn cũng không thể cứ luôn đến muộn được, xe bảo mẫu do công ty sắp xếp đang chờ cậu ở dưới lầu.

Quý Kha gật đầu: “Ừ, tôi biết.” Cậu đã yêu cầu xe bảo mẫu đến đây lúc bảy giờ.

Vân Cẩm nhìn Quý Kha như vẻ mặt nhìn một kẻ bóc lột độc ác.

Quý Kha liếc nhìn đồng hồ: “Nếu không có chuyện gì thì mau đi xuống đi, đừng để tài xế đợi lâu.”

Vân Cẩm lúc này mới nhớ lại mục đích khi đến đây: “Quý Quý, tối nay là tiệc sinh nhật của Kiều ảnh hậu, cậu giả làm bạn trai cùng tham dự với tôi được không?”
Kiều ảnh hậu là nữ nghệ sĩ lâu năm trong ngành giải trí, cô ấy rất cởi mở, cũng có mạng lưới quan hệ rộng rãi. Hôm nay là sinh nhật 38 tuổi của cô, gần như đã mời luôn nửa cái làng giải trí.

Quý Kha không thích náo nhiệt nên đã chuẩn bị xong lễ vật cùng lời chúc mừng đưa đến: “Tôi nói rồi, tôi không định đến đó.”

Vân Cẩm chớp chớp mắt làm nũng: “Sếp Quý, người ta yêu cậu nhất mà. Vì để kiếm tiền cho công ty nên tôi mới vất vả như vậy, buổi tối cậu đi với tôi đi mà!”

Cũng may khuôn mặt này đẹp trai, làm ra điệu bộ làm nũng như vậy cũng không chút nào là không nhu hòa, nhưng Quý Kha cũng không vì vậy mà lay động: “Buổi tối tôi có hẹn.”

Ngữ khí của Vân Cẩm nhẹ xuống: “Cái con chó Lương Hoài cũng đi, Quý Kha, cùng đi chứ, giúp tôi chống lưng, làm ơn.”
Bước chân của Quý Kha dừng lại, quay đầu liếc mắt nhìn Vân Cẩm.

Lương Hoài Lương ảnh đế, đối thủ một mất một còn của Vân Cẩm, fans hai nhà cấu nhau trên mạng đến trời đất mù mịt, hận không thể ngay lập tức lao vào đánh nhau.

Chỉ là fans của hai người họ không biết, hai người này đã từng là một đôi tình nhân.

Qúy Kha không biết nhiều về quá khứ của hai người, chỉ nhớ là sau khi hai người chia tay thì Lương ảnh đế rất nhanh lại cùng một nghệ nhân khác truyền ra scandal, tốc độ nhanh đến làm người ta líu lưỡi.

Mà Quý Kha lại gặp Vân Cẩm đúng lúc cậu ngồi ở quán bar suýt chút nữa là uống rượu đến ngộ độc, lúc đó sắc mặt Vân Cẩm tái nhợt, nhận nhầm Quý Kha là Lương Hoài, còn nắm chặt tay cậu khóc lóc van xin cậu đừng chia tay, mặt đầy nước mắt, diện mạo trông vô cùng chật vật.
Quý Kha hơi xúc động: “Được rồi.”

Vân Cẩm vốn đang rũ đôi mắt hoa đào của mình liền trong nháy mắt sáng lên: “Quá tốt rồi, tôi biết cậu sẽ đáp ứng mà, Quý Quý đến hôn cái nào!”

Vân Cẩm nói xong liền chu miệng đi tới, Quý Kha chặn lại miệng của cậu: “Mau mau đi xuống đi.”

……

Quý Kha chuẩn xong cơm sáng cho Quý Nhuyễn Nhuyễn.

“Cha nuôi đâu ạ?” Quý Nhuyễn Nhuyễn đang ăn cơm thì đột nhiên hỏi.

“Cậu ta đi công tác rồi.”

“Hôm nay cha nuôi thật sớm a.” Quý Nhuyễn Nhuyễn phàn nàn.

“Mau ăn đi, con sẽ bị trễ đó.”

Quý Nhuyễn Nhuyễn khẽ thè lưỡi.

Ăn cơm xong, Quý Kha liền đưa Quý Nhuyễn Nhuyễn đi nhà trẻ, trước khi xuống xe còn dặn dò: “Ở trường học không được bắt nạt những bạn nhỏ khác, con nhớ chưa?”

Cậu không muốn lại bị gọi đến nhà trẻ nghe Quý Nhuyễn Nhuyễn bị nhà trường trách cứ.

Quý Nhuyễn Nhuyễn hiển nhiên là như nước đổ đầu vịt nhưng đầu thì vẫn gật liên hồi, vui sướиɠ nhảy xuống xe: “Được ạ, ba ba hẹn gặp lại!”

Quý Kha nhìn Quý Nhuyễn Nhuyễn đi vào nhà trẻ sau đó liền lái xe đến công ty.

Tân Gia media trước kia là một công ty giải trí ít người biết đến, vẫn không nổi tiếng nhưng cũng không phải là không có ai biết đến, mãi cho đến khi vài năm qua đã thay đổi vị trí đầu, liên tiếp có một số nghệ sĩ trở nên nổi tiếng, ra mấy bộ tác phẩm hoàn mỹ, lúc này mới dần dần có tiếng tăm, ở trong làng giải trí chiếm vị trí thứ nhất.

Chỉ chốc lát sau khi Quý Kha vào văn phòng, thư ký Tiểu Lữ pha một tách cà phê mang vào.

“Quý tổng, Triệu Dương Hi ở ngoài cửa.”

Quý Kha thả văn kiện trong tay xuống: “Để cậu ta vào đi.”

Triệu Dương Hi là minh tinh, nam tiểu thịt tươi do một tay Quý Kha nâng lên, cậu ta đi theo tính cách đường lối lạnh lùng.

Triệu Dương Hi bước vào thì sắc mặt rất khó coi, nói chuyện rất thẳng thắn: “Quý tổng, tôi nghe nói anh giao vai nam chính bộ phim điện ảnh của đạo diễn Trương cho Vân Cẩm?”

Khí thế lúc đến rất hung hăng, hình như là đến khởi binh hỏi tội.

Quý Kha ngẩng đầu lên, nhàn nhạt trả lời: “Ừ, có vấn đề gì sao?”

Nhìn thấy vẻ mặt Quý Kha bình tĩnh như thế, sắc mặt Dương Hi lại khó coi thêm vài phần.

“Không có vấn đề, đương nhiên là không có vấn đề, Quý tổng anh là ông chủ, anh ở đây là người lớn nhất, anh sắp xếp cho chúng tôi ai dám nói có vấn đề?”

“Nếu không có vấn đề thì cậu còn có việc sao?” Quý Kha hỏi ngược lại.”

Sắc mặt Triệu Dương Hi lúc xanh lúc trắng: “Không có nữa.”

Nói xong cậu ta liền mở cửa mà đi mất.

Tiểu Lữ lau một vệt mồ hôi lạnh: “Quý tổng, gần đây trong công ty có đồn đại một vài chuyện, tôi không biết có nên nói hay không.”

Tiểu Lữ làm bên người Quý Kha mấy năm, từ đại học đi ra liền đi theo cậu, cũng có thể xem như là tâm phúc của cậu.

Quý Kha nâng tách cà phê lên uống một hớp: “Cô nói đi.”

Tiểu Lữ do dự một chút, sau đó nói: “Quý tổng, có người nói anh thiên vị Vân ca, đem tài nguyên tất cả đều cho anh ấy, thậm chí còn đồn anh cùng Vân ca……”

Quý Kha đem ly cà phê đặt lên bàn: “Vân Cẩm là người đầu tiên trong Tân Gia, tôi đương nhiên thiên vị cậu ta, nếu bọn họ cũng kiếm được nhiều tiền như vậy, mang đến nhiều lợi ích cho công ty thì tôi cũng sẽ thiên vị bọn họ.”

Tiểu Lữ cũng nghĩ giống như vậy, Triệu Dương Hi mặc dù có chút nổi tiếng nhưng đó là do cậu ta mới hồng** nên cậu ta mới nổi.

So với Vân Cẩm thì Triệu Dương Hi chênh lệch cậu về mọi mặt rất nhiều.

“Về phần tôi và Vân Cẩm, cô nghĩ có thể sao?” Quý Kha mỉm cười.

Tiểu Lữ vò đầu, cô không dám nói, thật ra, là rất xứng đó.

Quý Kha nhàn nhạt lên tiếng: “Buổi tối chuẩn bị cho tôi một bộ lễ phục, tôi muốn tham gia tiệc sinh nhật của Kiều Ảnh hậu.”

“Được ạ.”

“Lịch trình buổi tối hủy sao?”


Quý Kha gật đầu: “Ừ, chuyển đến trưa mai đi.”

……

Vào buổi tối Quý Kha và Vân Cẩm đi tham dự tiệc sinh nhật của Kiều ảnh hậu.

Hầu hết tất cả những người đến tham dự đều là nhân vật nổi tiếng và những người giàu có trong giới kinh doanh.

Quý Kha rất hiếm khi tham gia các buổi tụ hội, không thường lộ diện ra bên ngoài nên người biết đến cậu cũng không nhiều.

Kiều ảnh hậu thấy Quý Kha thì cơ hồ là lập tức cười tới chào hỏi.

Kiều ảnh hậu có gặp Quý Kha vài lần, ông chủ trẻ tuổi của Tân Gia media giàu có và đẹp trai, trên người có loại khí chất thanh tú vắng lặng, so với đại đa số các tiểu thịt tươi thì nhìn được hơn nhiều.

Cho dù có gia nhập làng giải trí nhiều năm và từng nhìn thấy nhiều loại mỹ nam và mỹ nữ khác nhau, Kiều ảnh hậu cũng không nhịn được bị Quý Kha hấp dẫn ánh mắt.

“Quý tổng, cậu có thể tới thực sự là quá nể mặt mũi tôi rồi! Tôi rất vinh hạnh.”

“Đại mỹ nhân, sinh nhật vui vẻ.”Quý Kha lễ phép cười nói.

“Thật sao? Quý tổng nghĩ tôi đẹp sao?” Kiều ảnh hậu nháy mắt một cái.

Không hổ là ảnh hậu được đào tạo chuyên nghiệp, ngay cả khi trang điểm đậm đều có thể mang đến một loại thiếu nữ xinh đẹp thông minh.

“Kiều tỷ, ta ở bên cạnh nè.” Vân Cẩm ghen tỵ kéo tay Quý Kha.

“Nha……”Kiều ảnh hậu có chút ảo não liếc nhìn Vân Cẩm: “Tiểu tử cậu ra tay cũng thật nhanh.”

“Không phải đâu.”

Vân Cẩm tuyên thệ chủ quyền của mình, nhưng tầm mắt lại nhìn về phía nơi khác, ánh mắt có chút thất vọng.

Lương ảnh đế đứng ở trong đám người, gương mặt đẹp trai tinh xảo mạng theo ý cười nhạt, ánh sáng của đèn pha lê tôn lên màu da trắng nhợt nhạt của anh, bản thân anh tồn tại chính là tiêu điểm.

Quý Kha vỗ nhẹ Vân Cẩm: “Vân Cẩm, hoàn hồn.”

Vân Cảm phục hồi tinh thần lại, rũ con mắt xuống.

“Quý Kha, cậu nói xem anh ta nhìn thấy tôi và cậu đi với nhau có ghen hay không?”

Quý Kha nhìn về phía Lương Hoài nói mà không có biểu cảm gì: “Không biết.”

Vân Cẩm mang vẻ mặt ai oán nhìn Quý Kha: “Quý Kha, cậu thật vô tình, an ủi tôi một cái có thể chết à?”

“Quên sớm một chút mới có lợi cho cậu.”

Quý Kha cầm chiếc bánh dâu tây tự phục vụ đưa cho Vân Cẩm: “Cậu được phép ăn một cái.”

Vân Cẩm đã lâu không ăn loại đồ ăn có nhiều calo như bánh dâu tây này để giảm béo, khi nhìn thấy bánh dâu thì tim lại tan chảy: “Quý Quý, tôi biết cậu yêu tôi nhất mà.”

Quý Kha nhìn Vân Cẩm đang vội ăn bánh dâu mỉm cười.

Chỉ cần có thể ăn được là tốt rồi.

Trong đám người kia, Lương Hoài quay đầu lại nhìn thì thấy cảnh này, mày nhíu lại.

Lúc Phó Thời Văn đến, Kiều Thu Điệp nhiệt tình tiến lên ôm ấp anh: “Cháu trai lớn, lâu ngày không gặp!”

“Mẹ nuôi sinh nhật vui vẻ, chúc ngài vĩnh viễn mười tám tuổi, vĩnh viễn tuổi trẻ đẹp đẽ.”

Phó Thời Văn tặng lễ vật cầu phúc.

Kiều Thu Diệp vui vẻ tiếp nhận lễ vật, nhìn về phía người đi sau anh: “Ô, An Trừng tại sao lại không đi cùng con.”

“Con đến đây một mình.” Ngữ khí của Phó Thời Văn bình thản.

Kiều Thu Diệp thấy được chiếc nhẫn trên tay của anh, cũng đã từng nghe nói sự kiện trước kia, cô cười nói: “Haiz, gần đây mẹ con liên tục gọi điện nhắc chuyện của con và An Trừng, ta nghe đến phiền nên cũng nói với bà ấy con có thể tự kiểm soát chuyện sinh con, lo lắng nhiều làm gì.”

Lan nữ sĩ muốn giục Phó Thời Văn kết hôn cũng không phải chuyện một hai năm.

Bình Luận (0)
Comment