Là Lương Hoài sao? Anh ta tìm Vân Cẩm làm gì? Quý Kha lạnh lùng.
Cửa sổ xe hạ xuống, một gương mặt quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt Quý Kha.
Làm cậu có hơi đột nhiên không phản ứng kịp.
Người đó thế mà lại là—— vương tổng.
Ông chủ giàu có, mặc kệ Vân Cẩm quay cái gì, chỉ cần có Vân Cẩm diễn, ông ta đều tích cực tham gia đầu tư.
Lần trước rót rượu khiến dạ dày Quý Kha suýt thủng một lỗ cùng chính là vị ông chủ hào sảng này.
Cửa xe mở ra, Vân Cẩm ngồi lên.
Đợi khoảng 15 phút sau, Vân Cẩm xuống xe, đi được một đoạn.
Vương tổng lái xe đuổi theo, "Tiểu bảo, chờ một chút."
Chỉ thấy ông ta lấy ra một bình gì đó từ trên xe, Vân Cẩm nhận lấy bình đồ đó.
Hai mươi phút sau Vân Cẩm về đến nhà, trong tay có thêm một bình kim chi.
Vân Cẩm cầm bình rất vui vẻ: "Quý Quý, cậu thích ăn kim chi phải không? Mẹ tôi tự làm đấy, ăn cực kỳ ngon!"
Quý Kha gãi gãi đầu, không nghĩ tới, kim chủ ba ba thật đúng là kim chủ ba ba.
Nhưng mà lần trước uống rượu, ông chủ Vương xưng huynh gọi đệ với cậu là sao?
Vô duyên vô cớ lên hẳn một bậc so với Vân Cẩm.
Trước đó Quý Kha nhìn thấy Vân Cẩm bí mật nhìn điện thoại, cậu cứ tưởng rằng, Vân Cẩm lại đi gặp Lương Hoài.
Cũng may là không phải.
Quý Kha nhận lấy cái bình trong tay Vân Cẩm, "Ừ, đã có kim chi, vậy tối nay ăn thịt nướng đi."
Nghe thấy tối nay được ăn thịt nướng, Vân Cẩm suýt nữa chảy nước miếng từ khóe mắt.
Quý Kha đã lâu không tự mình xuống bếp.
Đúng lúc tủ lạnh có một ít thịt bò wagyu của Úc chuyển từ nước ngoài về, cậu đi siêu thị mua thêm một hộp thịt ba chỉ và một ít gia vị nướng BBQ.
Lúc Quý Kha đi mua sắm trở về, nhìn thấy có một chiếc siêu xe dừng trước cửa.
Biển số xe khá lạ, Quý Kha chưa từng thấy qua.
Có khách đến sao?
Quý Kha mở cửa, thấy một đôi giày nam đặt trước cửa.
"Vân Cẩm?"
Quý Kha gọi một tiếng.
Vân cẩm không trả lời cậu.
Quý Kha nhìn kỹ lên lầu, cửa phòng Vân Cẩm đang đóng.
Bạn của Vân Cẩm? Nói chuyện gì trong phòng?
Còn đóng cửa bí mật như thế.
Quý Kha không nghĩ nhiều, cậu để thịt ba chỉ vào phòng bếp, dự định bắt đầu xử lý nguyên liệu nấu ăn, chuẩn bị cho buổi nướng thịt tối nay.
Trong phòng trên lầu.
Lại là một loại phong cảnh khác.
Lương Hoài ấn Vân Cẩm lên trên ván cửa.
Trái ngược với Vân Cẩm gần như khỏa thân, người đàn ông phía sau lại ăn mặc chỉnh tề.
Lương Hoài lại gần vành tai Vân Cẩm, cười xấu xa, "Sao không trả lời, Quý Quý của em đang gọi kìa."
Vân cẩm nhíu mày: “Lương Hoài, anh…… Anh thả tôi ra!”
"Lo lắng như thế, sợ bị Quý Quý của em phát hiện hả?" Lương Hoài cúi đầu nhìn thoáng qua, “Thả lỏng chút nào.”
"Không nghe thấy sao?" Lương Hoài vung tay tát một cái.
Vân Cẩm nắm chặt tay, hàm răng gần như cắn đứt môi, nước mắt chảy xuống từ khóe mắt, "Lương Hoài, đừng như vậy, đừng ở nhà tôi, cầu xin anh."
Lương Hoài cười lạnh một tiếng, "Có vẻ em vẫn muốn ở khách sạn hơn."
"Có phải sợ bị Quý Kha phát hiện không?"
"Em nói, nếu bị Quý Kha nhìn thấy bộ dạng này, cậu ta có còn thích em không?"
Lương Hoài xấu xa đập cửa một chút.
Vân Cẩm bị đau, nhưng giây tiếp theo, hơi thở của cậu ta đều cứng vào.
Bởi vì cậu nghe rõ ràng Quý Kha ngoài cửa hỏi: "Vân Cẩm, các cậu làm gì trong phòng thế?"
"Tôi có thể vào được không?"
Quý Kha đứng ngoài cửa.
Vừa rồi khi cậu chuẩn bị ra ngoài thì nghe được âm thanh kỳ lạ từ trên tầng truyền đến, cho nên mới lên xem.
“Vân cẩm?”
Đợi một lát mới nghe giọng Vân Cẩm truyền ra từ trong phòng: "Quý Quý, tôi đang nói chuyện với bạn, có chuyện gì không?"
Câu trả lời này làm Quý Kha có chút buồn bực, bạn gì thế?
Cậu nghĩ tới, bất kể là bạn bè gì, Vân Cẩm cũng chưa từng đưa về nhà.
Quý Kha nói: "Tôi muốn đi đưa Nhuyễn Nhuyễn đến lớp học thêm."
Vân Cẩm: "Ừ Ừ, cậu đi đi, về sớm một chút, chú ý an toàn."
Mắt thấy sắp đến giờ học thêm của Nhuyễn Nhuyễn, Quý Kha nhìn thoáng qua cánh cửa đóng chặt.
Vân Cẩm là người trưởng thành, đã có quan hệ và sự riêng tư của cậu ấy, theo lý mà nói cậu không nên can thiệp quá nhiều.
Quý Kha đi xuống lầu, vẫn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng nhưng lại không nói ra được.
Bỗng nhiên, một ý nghĩ táo bạo nhảy ra từ trong đầu Quý Kha.
Người bạn trong phòng Vân Cẩm không phải là Lương Hoài đấy chứ?
Bước chân Quý Kha khựng lại, quay đầu nhìn.