Bạn Thân 17 Năm, Giờ Yêu Được Chưa?

Chương 53

Mùa đông.

Tập đoàn Nghiên Hi truyền tin tuyển thư kí tổng tài.

Tin tức bay đi khắp nơi trên các trang mạng, công việc nhẹ nhàng, phúc lợi dành cho nhân viên tốt.

Thông báo tuyển nhân viên lại ngẫu nhiên xuất hiện trên trang một người thất nghiệp vừa bấm vào.

- Tuyển thư kí tổng tài sao? - Cô gái lẩm bẩm.

- Yêu cầu bằng tốt nghiệp đại học, có khả năng ngoại ngữ tốt, ngoại hình ưa nhìn? - Cô đọc một lúc khinh thường cười - Yêu cầu có phải quá cao đi? Bảo sao phúc lợi tốt đến thế.

Vương Triết Nhã truy cập vào trang mạng, chăm chú cả buổi trời điền vào đơn đăng kí gửi đến công ty, theo số fax gửi những bản sao bằng cấp của mình.

Chưa đầy hai tiếng sau, cô nhận được hồi âm; sáng ngày mai, đến công ty phỏng vấn.

...

Vương Triết Nhã mặc trên người áo sơ mi trắng, váy bút chì đến gối, khoát áo vest đen bên ngoài, chân mang cao gót. Bộ dáng cao quý như một vị phu nhân kinh nghiệm dày dặn.

Nhà cô không giàu, chỉ xếp vào hàng khá giả. Năm xưa khi tốt nghiệp cấp hai, cô đã dốc sức điên cuồng học tiếng Anh. Cuối cùng dành được bằng tiếng Anh quốc tế lại còn được học bổng du học.

Cô một thân một mình đi đến nước Mỹ, biết mình ở nơi xa lạ cũng như đại bàng mất đi lông vũ, nên phải cố gắng bội phần. Cô thiên phú đã thông minh, dựa theo chương trình dành cho du học sinh, đại học cùng trung học cũng chỉ cần bốn năm, 20 tuổi đã tốt nghiệp đại học chuyên ngành ngôn ngữ.

Vương Triết Nhã năm xưa quậy phá, tự ti là thế; nhưng cô đến đây đã độc lập được bốn năm rồi. Khó khăn gì cũng coi như đều trải nghiệm qua, tầm nhìn cũng được rộng mở, hơn nữa cô lúc này tự tin mười phần có thừa.

Nhớ ngày đầu tiên đến trường, mặc dù khả năng ngôn ngữ của cô tốt, nhưng vẫn bị người khác xem thường, khi dễ..

Vương Triết Nhã nắm chặt túi xách trong tay, cô nhất định phải cho họ thấy, ngày kia họ nói cô vĩnh viễn không thành công được, là có bao nhiêu sai lầm.

Năm nay cô 21 tuổi, lần đầu tiên đạp lên vạch xuất phát của cuộc đời, mở ra trang mới cho cuộc sống của bản thân.

Dưới sự chỉ dẫn của nhân viên công ty, cô thuận lợi đứng trước phòng phỏng vấn.

Vương Triết Nhã nhìn quanh, không khí như bị đông lạnh, không khỏi tự hỏi chỉ là một buổi phỏng vấn tại sao phải căng thẳng như vậy.

Nhưng công ty này tuyển người cũng gay gắt quá đi? Chờ ở đây chỉ hơn khoảng ba mươi người. So với lời kể của cô bạn cùng phòng ở đại học, buổi phỏng vấn của cô ấy gần hơn trăm người.

Vương Triết Nhã nghĩ đến mà rùng mình, khóe môi khẽ giật; nếu là cô, có lẽ trước khi vào phòng đã đứng đến chân tê liệt.

Cô đứng bên ngoài nhìn từng người đi vào rồi đi ra, gương mặt ai cũng đều đầy tiếc nuối.

Nhìn thấy còn chưa đến lượt mình, cô đi vào nhà vệ sinh thuận tiện sửa soạn lại một chút.
Bình Luận (0)
Comment