Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư (Bản Dịch)

Chương 1 - Nàng Đoạn Tụ Sao? 1

Chương 1: Nàng Đoạn Tụ Sao? 1

“Ta đi! Ta đi! Ta đi được chưa!”

Tại một tòa nhà lớn trong kinh thành Đông Thần quốc, âm thanh phẫn hận không ngừng truyền ra.

“Có phải thiếu gia tỉnh không?”

Hai bóng người chạy vào từ ngoài sân nhưng không nghe được tiếng động gì cả. Họ tưởng âm thanh vừa rồi chỉ là ảo giác.

“Có cần vào xem không?

Một âm thanh run rẩy, ẩn chứa sợ hãi hỏi.

“Thôi, không cần đâu.

Nha hoàn lên tiếng:

“Nếu thiếu gia tỉnh tự nhiên sẽ kêu chúng ta. Tự tiện tiến vào phòng ngài ấy sẽ bị phạt đấy.

“Lỡ ngài ấy tỉnh mà không thấy chúng ta bên cạnh thì cũng bị phạt thôi! Vạn nhất ngài ấy đã tỉnh nhưng không thế nói chuyện thì sao?

“Này, hay là chúng ta cứ vào đi. Nếu thiếu gia chưa tỉnh, chúng ta đi ra cũng chẳng sao?

“Được.”

Sau khi hai người họ thương lượng xong mới nhẹ bước đi xuyên qua mảnh sân trước phòng ngủ, chậm rãi mở cửa phòng ra rồi lặng lẽ đi vào. Cả hai nhìn thấy người nằm trên giường vẫn nhắm mắt thì thở dài một hơi rồi chậm rãi đi ra ngoài.

“Ôi, may mà thiếu gia chưa tỉnh.”

“Chúng ta đứng ở trước cửa đợi thôi.”

“Ừ, không ngờ lần này thiếu gia lại hôn mê lâu như vậy.”

“Nghe nói tướng quân muốn tính sổ với đối phương nhưng bị thiếu gia ngăn cản.

“Phốc, thiếu gia là muốn tự tay thu thập đối phương đó chứ!”

“Thiếu gia chúng ta thật đáng thương, bị đánh thành như thế. Nếu để mấy vị thiếu gia khác biết sẽ đau lòng lắm.”

“Nghe nói các ngài sắp quay về rồi.”

“Phải không?”

“……”

Đợi hai nha hoàn rời đi, Tư Mã U Nguyệt mới chậm rãi mở mắt. Khuôn mặt tràn đầy tức giận, nghiến răng nghiến lợi như muốn cắn người.

“Tê……”

Miệng bết thương bị động đau khiến nàng hút một ngụm khí lạnh.

“Hỗn đãn, muốn chơi ta hả?

Tư Mã U Nguyệt duỗi tay muốn vuốt mặt mình nhưng vừa động lại đau, khiến nàng chỉ có thể nằm yên như cũ.

Nghe nha hoàn bên ngoài ríu rít nói chuyện, một câu thiếu gia hai câu cũng thiếu gia, Tư Mã U Nguyệt nhịn không được mắt trợn trắng.

Rõ ràng nàng là một tiểu thư nhưng gia gia lại bắt nàng giả trang nam tử, mặc quần áo nam nhân, học cách ăn nói đi đứng của nam nhân.

“CMN, lại bị lừa rồi!”

Tư Mã U Nguyệt mắng.

Thật chất nàng là sát thủ ở thế kỷ 21 vừa bị hãm hại bỏ mạng. Không ngờ tới nơi này còn bị tiểu cô nương mười bốn tuổi lừa gạt.

Không sai, người vừa mắng khi nãy chính là nàng. Này cũng do bị lừa gạt liên tiếp hai lần mà ra.

Lúc trước nàng là sát thủ đắc lực nhất tổ chức, từ lúc xuất đạo tới nay đã giải quyết không ít tên gia hỏa khó nhằn. Vì chưa lần nào thất thủ nên nàng trở thành sát thủ đứng đầu tổ chức.

Có điều nàng lại không ngờ người đứng thứ hai tổ chức vì ghen ghét nàng được người đứng đầu coi trọng mà thừa dịp cấp trên không có mặt liền lừa nàng thực hiện một nhiệm vụ. Đợi tới nơi rồi Tư Mã U Nguyệt mới biết đó là bẫy rập. Tổ chức vì một tỷ mà từ bỏ nàng, hơn nừa vì tiêu diệt nàng mà chuẩn bị loại bơm hẹn giờ mới nhất khiến nàng bị nổ chết trong biệt thự kia.

Quán trình tử vong ngắn ngủi khiến Tư Mã U Nguyệt chỉ biết mắng thầm CMN trong lòng rồi lâm vào bóng tối, ý thức dần rời rạc.

Đợi đến khi nàng tỉnh lại liền thấy khắp nơi trắng xóa. Kế bên là thân ảnh nhàn nhạt, hẳn cũng là một linh hồn giống nàng. Tư Mã U Nguyệt chưa kịp nói gì, đối phương đã lên tiếng.

“Hiện tại ngươi đang ở trong thân thể của ta.”

Bình Luận (0)
Comment