Chương 2: Nàng Đoạn Tụ Sao? 2
Một câu này của đối phương khiến nàng xém nữa thì dậm chân. Chẳng lẽ nàng phải ở địa phủ mới đúng chứ? Sao lại lọt vào thân thể người khác?
Dường như đối phương cũng hiểu ý nàng, nói tiếp:
“Ta cũng không biết tại sao. Sau khi ta thấy linh hồn của người, lôi kéo một chút thì người tiến vào.”
“Ách…”
“Hiện tại ta đã chết, thọ mệnh cũng tận. Nếu ngươi nhập vào xác ta hẳn có thể thay ta sống tiếp. Chỉ cần người đồng ý sẽ tiếp nhận hết thảy mọi thứ của ta khi còn sống. Ta sẽ nhường thân thể này cho người.
Bóng dáng kia nói.
“Thật sự?”
Tư Mã U Nguyệt hỏi. Nói thế chẳng phải cô có thể sống lại sao?
“Đúng vậy, bất quá ta muốn ngươi thề. Từ này về sau ngươi chính là ta, thay thế ta sống tiếp, còn phải thu thập hết mấy tên xấu xa kia cho ta!”
“Được.” Tư Mã U Nguyệt sảng khoái đáp. Nếu có thể sống lại còn thoát khỏi kiếp sát thủ thì đồng ý với những điều đó cũng chẳng sao. Nếu có thể, nàng còn muốn tìm tổ chức kia báo thù.
“Nếu vật ta sẽ ký thác ký ức của mình cho người. Nhớ kỹ người phải báo thù cho ta! Còn phải đối xử tốt với ông nội và các ca ca của ta nữa. Mặt khác đi tìm cha mẹ của ta, ta tin tưởng họ vẫn còn sống.”
Thân ảnh càng lúc càng mờ nhạt, thân âm dần trở nên hư ảo.
Tư Mã U Nguyệt nhìn bộ dáng của đối phương, trong lòng không khỏi cảm khái vạn phần:
“Ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ giúp người tìm lại cha mẹ.”
“Ta thấy người hẳn không phải dạng người thất tín. Ngươi đồng ý, ta cũng an tâm rời đi.
Thân ảnh nói xong thì hóa thành nhiều điểm sáng dần tan biến.
Đột nhiên Tư Mã U Nguyệt cảm thấy một lực hút lớn không ngừng lôi kéo chính mình. Đầu cũng vô cùng đau, kèm theo đó bản thân lần nữa mất đi ý thức.
Chờ tới khi nàng tỉnh lại liền phát hiện bản thân nằm trên giường, không ngờ bản thân thật sự trọng sinh. Nhìn khung cảnh cổ kính xung quanh, Tư Mã U Nguyệt đứng hình tưởng mình đang nằm mơ, bất quá sự thật đánh nát ảo tưởng của nàng.
“Cái CMN, lại bị gạt. Bị hố tiếp rồi!
Tư Mã U Nguyệt nhận thức rõ mọi thứ thì mắng tiếp:
“Đây căn bản không phải thế giới của mình, dù có sống lại cũng chẳng báo thù được!”
Sau khi tiếp nhận ký ức xong, Tư Mã U Nguyệt không còn sức để tức giận nữa. Đây không phải cái hố thường đâu, mà là hố sâu vạn trượng đó!!!
Nơi này chẳng phải trái đất thế kỷ 21 mà là một đại lục xa lạ không có phi cơ đại pháo, không có nhà cao tầng, là một đại lực lấy thực lực làm đầu. Trong không khí của nơi này có linh lực theo thuộc tính. Mọi người có thể hấp thụ nó để tu luyện, khiến bản thân không ngừng mạnh mẽ hơn.
Cường giả vi tôn, cá lơn nuốt cá bé thể hiện vô cùng đặc biệt ở chỗ này. Tôn nghiêm của cường giả không thể nào bị xâm phạm, nếu kẻ yếu dám vũ nhục người mạnh, cường giả có thể lập tức giết hắn.
Nếu ngươi là thiên tài tu luyện, người sẽ được mọi người tôn kính. Ngược lại, nếu là phế vật, ngươi sẽ bị người người phỉ nhổ.
Mà thân thể Tư Mã U Nguyệt vừa nhập vào chính là cực phẩm phế vật! Không có một tí căn cơ tu luyện, đã mười bốn mà chẳng thể cảm ứng được linh lực chứ đừng nói chi là dẫn linh lực vào cơ thể!
Không chỉ thế, rõ ràng nàng là nữ nhân nhưng gia gia khăng khăng bắt nàng giả trang nam tử, nói là vì muốn bảo hộ nàng. Có điều dù có giả dạnh thế nào đi nữa thì nàng vẫn là nữ nhân, mà nữ nhân thì yêu thích nam tử, lại còn là một hoa si yêu thích cái đẹp. Cả ngày không ngừng vây quanh mỹ nam, không ngừng xum xoe họ.
Vì thế mọi người đều bảo Ngũ thiếu gia của phủ tướng quân… là đoạn tụ.