Chương 10: Các Ca Sẽ Báo Thù Cho Đệ
Kiếp trước nàng là cô nhi được tổ chức thu nhận và đưa đi huấn luyện, chưa từng có ai thật sự quan tâm nàng. Không ngờ sống lại một đời nàng lại có thể cảm nhận được cảm giác cưng chiều và quan tâm đến từ người thân.
Gia gia, về sau người chính là gia gia của ta! Tư Mã U Nguyệt im lặng nói trong lòng.
“Ha ha ha, Ngũ đệ trưởng thành rồi, đã biết an ủi gia gia!”
Lúc này, âm thanh sang sảng truyền từ bên ngoài vào. Sau đó bốn nam tử đi tới, là bốn vị thiếu gia của Tư Mã gia, là Tư Mã U Tề, Tư Mã U Minh, Tư Mã U Nhiên, Tư Mã U Nhạc.
Người vừa lên tiếng là lão đại Tư Mã U Tề.
“Đại ca, nhị ca, tam ca, tứ ca, mọi người trở lại rồi?”
Tư Mã U Nguyệt nhìn bốn người và nói.
“Các ca nghe nói đệ bị đánh. Tất nhiên phải quay về, vừa vặn đến cùng lúc với gia gia.”
Lão đại đáp, sau đó nhìn từ trên xuống dưới Tư Mã U Nguyệt. Y hỏi:
“Đệ còn bị thương chỗ nào không?”
Bốn người bọn họ không ở đây, nghe ngũ đệ bị đánh trọng thương nên không ngừng quay về.
Nghe được Tư Mã U Tề hói, Tư Mã U Nguyệt lắc đầu:
“Không sao, gia gia đã cho đệ dùng đan dược tốt rồi. Hiện tại đệ đã ổn!”
“Ân, cấp bậc đan dược của nhà ta quá thấp nên ta đi tìm Thạch Đại Sư, muốn có được hai sinh cơ đan nhịn phẩm.”
Tư Mã Liệt nói.
“Tên đó luôn mơ ước nhân sâm hai trăm năm nhà ta. Gia gia, người dùng thứ này để đổi đúng không?”
Lão đại Tư Mã U Tề là ngươi quản lý kinh tế trong nhà, đối với chuyện này cũng biết rõ hơn.
Tư Mã Liệt gật gật đầu:
“Ta đi tìm gã, gã bảo nhị phẩm đan dược rất khó luyện chế. Gã chẳng có bao nhiêu, bào là rất trân quý. Gã muốn ta dùng nhân sâm để đổi, ta nhất thời nóng vội liền đồng ý.”
“Một viên nhị phẩm đan dược trị giá 20 đồng vàng, nhân sâm hai trăm năm giá ít nhất cũng là 50 đồng vàng. Bất quá dùng nhân sâm đổi lấy sức khỏe của ngũ đệ cũng coi như có giá trị.”
Tư Mã U Nhiên nói, hắn chẳng đau lòng chút nào.
“Đúng vậy, đổi rồi thì thôi coi như xong. Chỉ cần Ngũ đệ khỏe là được.”
Lão tứ Tư Mã U Nhạc nói.
Tư Mã U Nguyệt ngồi trên mép giường vây quanh năm người họ. Trong lòng không khỏi cảm thán trước sự sủng nịnh của tình thân.
Thế giới này dùng đồng vàng và đồng bạc là tiền tệ lưu thông. Một đồng vàng bằng 100 đồng bạc, bằng 10.000 tiền đồng. Đa phần mọi người đều dùng đồng bạc và tiền đồng, chỉ có người giàu mới dùng đồng vàng.
Hai mươi đồng vàng đủ để một nhà năm người bình thường sinh hoạt cả năm! Bọn họ lại vì thân thể của nàng mà không chút để bụng, tiêu xài thoải mái, không để bụng tí nào.
“Ngũ đệ, là ai đánh đệ? Đệ cứ nói đi, bọn ta sẽ báo thù cho đệ!”
Lão tứ Tư Mã U Nhạc tuổi tác không lớn, so với Tư Mã U Nguyệt thì bộ dáng chỉ lớn hơn có ba bốn tuổi.
Năm vị thiếu gia tướng quân phủ, lão đại 29 tuổi, lão nhị 24 tuổi, lão tam 22 tuổi, lão tứ 18 tuổi, lão ngũ 14 tuổi. Bốn người kia đều là thiên tài của Đông Thần quốc, lão đại là Linh Sư cấp chín, lão nhị và lão tam là cấp năm, lão tứ cũng đã là Linh Sư cấp một. Năm người tuổi tác không quá chênh lệch, thiến phú cũng mạnh đến dọa người.
Chỉ có Ngũ thiếu gia đỉnh đỉnh đại danh là không thể thức tỉnh linh lực, càng chẳng có khả năng cảm ứng được linh khí xung quanh. Ngay cả linh sĩ cấp thấp nhất cũng mạnh hơn nàng. Nổi tiếng là một phế vật không thể tu luyện!
Nghe được Tư Mã U Nhạc nói xong, tính tình táo bạo của lão nhị cũng được khơi gợi:
“Ngũ đệ, rốt cuộc là ai đánh đệ? Các ca sẽ báo thù thay đệ!”