Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư (Bản Dịch)

Chương 39 - Niết Bàn Chi Hỏa

Chương 39: Niết Bàn Chi Hỏa

Lửa đốt trên người Tư Mã U Nguyệt khiến thạch thất được chiếu sáng rõ. Nàng cảm nhận được kinh mạch và xương cốt toàn thân bị lửa không ngừng thiêu đốt.

Nhưng cảm giác không giống như khi ở bàn tay, thân thể nàng không bị thương. Ngọn lửa như một bộ phận trong người Tư Mã U Nguyệt, không ngừng nung nấu mỗi tấc da thịt của nàng.

Toàn bộ những thứ dơ bẩn và tạp chất bám đầy trong kinh mạch đều được thiêu đốt đến chẳng còn gì cản trở nữa. Tư Mã U Nguyệt cảm nhận kinh mạch bản thân trở nên lớn hơn nhiều.

Kinh mạch lớn hơn biểu thị sau này nàng tu luyện có thể hấp thụ nhiều linh khí, tốc độ tu luyện cũng càng nhanh!

Trừ bỏ kinh mạch thì xương cốt Tư Mã U Nguyệt cũng được nung đến cứng cỏi hơn. Thậm chí huyết nhục cũng dẻo dai hơn nhiều.

Tư Mã U Nguyệt ngã trên mặt đất, đau đớn trải khắp toàn thân khiến nàng không ngừng quay cuồng, cứ như làm thế sẽ giúp nàng bớt đau hơn.

Thế nhưng dù đau đến cỡ nào đi nữa, Tư Mã U Nguyệt cũng cắn chặt răng, kiên quyết không kêu một tiếng.

Mỗi giây trôi qua, thân thể nàng thải ra thứ nước đen tuyền tanh hôi như bùn đất, sau đó bị ngọn lửa thiêu đốt sạch. Từ lúc đau đớn khi bắt đầu đến khi chết lặng, Tư Mã U Nguyệt không biết nàng đã kiên trì được bao lâu.

“Nguyệt Nguyệt không sao chứ?”

Tiểu Hống lo lắng nhìn cảnh tượng trước mắt.

“Sẽ không, nàng ấy sẽ vượt qua được.”

Tiểu Linh Tử cũng sốt ruột đáp.

Lúc đầu thằng bé cảm thấy Tư Mã U Nguyệt chỉ là một đứa bé bắt đầu tu luyện, nó chẳng ngờ nàng lại mạnh mẽ như vậy. Thông qua khế ước, chúng có thể cảm nhận được Tư Mã U Nguyệt đau đớn thế nào, tất nhiên cũng hiểu nàng đã chịu đựng bao nhiêu.

Bất quá lần này Tiểu Linh Tử bị ánh mắt kiên nghị của Tư Mã U Nguyệt làm cho bất ngờ. Người có ánh mắt thế này, tương lai tuyệt đối chẳng phải hạng người hời hợt.

“Ha, ta thấy Tiểu Nguyệt Nguyệt không tồi!”

Linh Lung nằm trên người Tiểu Hống bắt chéo chân, tay lót sau đầu, không chút lo lắng.

Người hiểu được nó sao có thể khuất phục trước một ít thử thách này.

Trừ bỏ chúng ra, linh hồn thạch bị ném trong không gian cũng phá ra ánh sáng.

Tiểu Linh Tử thấy vậy thì hai mắt trầm xuống.

Tư Mã U Nguyệt không biết thời gian trôi qua bao lâu, khi nàng thấy mình sắp không chịu đựng nổi thì ngọn lửa bên người dần yếu ớt rồi biến mất.

“Khanh khách…”

Tư Mã U Nguyệt giật giật ngón tay, khớp xương phát ra âm thanh thanh thúy.

Tư Mã U Nguyệt lần nữa cử động thân thể, khớp xương toàn thân có chút cứng đờ. Tuy nhiên sau một lúc cử động thì khôi phục lại như cũ. Tư Mã U Nguyệt nằm trên mặt đất không ngừng hít thở. Vừa rồi cứ như nàng vừa đi qua hỏa ngục vậy.

“Niết bàn chi quá đã luyện hóa thân thể ngươi, giúp cho quá trình tu luyện sau này cảu ngươi tốt hơn rất nhiều.”

Âm thanh lúc lập khế ước lần nữa vang lên.

“Niết bàn chi hỏa? Ngươi là ai? Sao ngươi có thể chủ động lập khế ước với ta?”

Tư Mã U Nguyệt nghe được âm thanh kia thì liên tiếp hỏi.

“Ta tên Xích Diễm. Những chuyện khác ngươi không cần hỏi, chờ thời cơ tới ngươi tự nhiên biết.”

Xích Diễm mở miệng hỏi.

Thanh âm nó có chút trầm thấp nhưng mang theo lực hấp dẫn riêng.

“Không phải hai ta có khế ước ư. Nếu chuyện gì sao không thể nói cho nhau biết?”

Tư Mã U Nguyệt nói.

“Hiện tại những chuyện này ngươi biết sẽ không tốt.”

Xích Diễm nói tiếp:

“Thân thể của ngươi quá tệ, ta phải dùng ngọn lửa bản mạng giúp ngươi cải tạo. Về sau tốc độ tu luyện của ngươi sẽ tăng cao. Ngươi xem thử đan điền của mình đi.”

“Hiện tại ta có thể nhìn vào bên trong thân thể ư.”

Tư Mã U Nguyệt nói.

“Có thể, ngươi thử xem.”

Xích Diễm nói.

Chẳng lẽ sau khi thân thể được cỉ tạo, nàng có thể nhìn vào bên trong cơ thể rồi? Tư Mã U Nguyệt thầm nghĩ. Bất quá Tư Mã U Nguyệt vẫn làm theo lời Xích Diễm nói. Nàng đứng dật ngồi xếp bằng, nhắm mắt rồi dùng ý thức thăm dò thân thể mình.

Không thử không biết, mới làm lần đầu Tư Mã U Nguyệt đã bị dọa tới nhảy dựng. Nàng thật sự nhìn được cấu tạo bên trong thân thể mình rồi. Mỗi một kinh mạch, khúc xương, mạch máu đều được Tư Mã U Nguyệt xem đến rõ rnafg.

“Tới đan điền đi!”

Xích Diễm lên tiếng.

“Được.”

Ý thức Tư Mã U Nguyệt đi dạo trong thân thể mình, rất nhanh đã tới đan điền. Thứ đầu tiên đập vào mắt nàng là súc linh trì Tiểu Linh Tử đã nói.

Súc linh trì được chia thành mấy tầng, mỗi tầng đều chứa đầy nước. Trong đó ao chứa nước màu đỏ là nhiều nhất. Có thể thấy hiện tại linh lực hệ hỏa của nàng là mạnh nhất.

Ý thức hóa thành một Tư Mã U Nguyệt nhỏ rơi xuống súc linh trì, nhìn ở giữa hồ có một cây cột ánh sáng, bên trong là hạt châu nhỏ màu đỏ không ngừng xoay vòng.

Tư Mã U Nguyệt tò mò hỏi:

“Đó là gì?”

“Đây là sau khi thân thể ngươi cải tạo mà thành, có thể nói đó là vật được dung hợp từ ta và ngươi.”

Xích Diễm trẻ lời:

“Ngươi ngẩng đầu lên xem.”

Tư Mã U Nguyệt nhỏ ngẩng đầu nhìn lên thì thấy linh khí màu đỏ cuồn cuộn chạy vào súc linh trì từ kinh mạch xung quanh.

“Đây là linh khí hệ hỏa?”

Tư Mã U Nguyệt nghi hoặc hỏi:

“Nhưng ta đâu có tu luyện?!”

“Đây là tác dụng của hạt châu.”

Xích Diễm nói:

“Chỉ cần nó còn xoay tròn, cơ thể ngươi sẽ tự động hấp thu linh khí xung quanh. Dù ngươi không tu luyện thì linh khí vẫn được hấp thụ.”

“Tốt thế à?!”

Tư Mã U Nguyệt vui sướng nói.

Đây chẳng phải bàn tay vàng trong truyền thuyết ư? Dù không tu luyện nhưng linh lực vẫn không ngừng gia tăng. Vậy nàng sẽ có nhiều thời gian làm việc khác rồi!

Vì quá mức hưng phấn nên ý thức Tư Mã U Nguyệt bắn ra khỏi cơ thể. Chuyến tham quan kết thúc.

“Hiện tại thực lực ngươi quá yếu, phải nắm chặt thời gian tu luyện, không được lười biếng. Nơi này là trầm tích do ta ở đây ngàn vạn năm mà thành, ngươi có thể tu luyện tại đây. Sắp tới ta sẽ lâm vào ngủ say, không có việc gì đừng gọi ta.”

Xích Diễm nói xong thì im bặt, Tư Mã U Nguyệt cảm ứng một chút liền thấy gia hỏa đi ngủ thật rồi.

“Vậy mà ngủ rồi, ít nhất cũng phải nói ta biết ngươi là loại linh thú gì chứ?”

Tư Mã U Nguyệt bĩu môi.

“Khụ khụ, tuy nơi này không có ai nhưng Nguyệt Nguyệt, ngươi vẫn nên mặc quần áo vào trước đi.”

Tiểu Hống nhắc nhở.

Lúc này Tư Mã U Nguyệt mới phát hiện quần áo của mình đã bị ngọn lửa đốt thành tro. Vì thế nhanh chóng lấy một bộ nam trang từ nhẫn không gian ra.

Mặc quần áo xong Tư Mã U Nguyệt mới có tâm tư nghĩ đến chuyện khác. Nếu nơi này có linh khí hệ hỏa nồng đậm như, Tư Mã U Nguyệt không thể lãng phí. Xác định không còn thứ gì khác, Tư Mã U Nguyệt mới đi tới nơi đặt trức thú rồi ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu tu luyện.

Cùng lúc đó, phía sau lưng học viện đế quốc. Việc tuyển trứng thú đã kết thúc sau ba ngày. Học sinh chọn được trứng đều lác đác rời đi, trừ bỏ Tư Mã U Nguyệt.

Phong Hành Trình vẫn chờ trong sơn động nhìn truyền tống trận thứ tư, trông ngóng nó sáng lên.

“Ngươi tính chờ bao lâu?”

Hiệu trưởng đi vào hang động, nhìn Phong Hành Trình và hỏi.

“Chờ tới khi nàng xuất hiện.”

Phong Hành Trình nhìn hiệu trưởng một cái, lực chú ý lần nữa hướng về truyền tống trận.

Hiệu trưởng nhìn Phong Hành Trình, hỏi:

“Rốt cuộc ngươi và nàng có quan hệ gì?”

Thấy Phong Hành Trình nhìn về phía mình, hiệu trưởng nói ra sự nghi ngờ của mình:

“Ngươi đối với nàng không giống lão sư đối với học sinh. Ngươi nguyện ý tới đây hẳn cũng vì nàng? Rốt cuộc các người có quan hệ gì?”

Bình Luận (0)
Comment