Chương 66: Tự Mình Động Thủ
- Nạp Lan, thật là ngươi…
Nghe âm thanh từ thanh thạch truyền ra, Mộ Dung An không dám tin nhìn Nạp Lan Lam.
- Ta…
Nạp Lan Lam không ngờ Tư Mã U Nguyệt lại có thứ này, rõ ràng không có chứng cứ mà hiện tại biến thành chứng cứ vô cùng rõ ràng khiến nàng hết đường chối cãi.
- Chủ nhiệm, đoạn đối thoại này ngươi cũng nghe rồi. Dì Thu Chi bất quá chỉ là người làm theo lệnh, chủ mưu là Nạp Lan Lam. Nàng muốn giết ta.
Tư Mã U Nguyệt nói.
Sắc mặt tối đen, hắn không ngờ Tư Mã U Nguyệt có thể làm như thế, đầu mâu trực tiếp chỉ về phía Nạp Lan Lam.
Nếu là người bình thường, hắn có thể khai trừ họ. Có điều Nạp Lan Lam lại là thiên tài của Nạp Lan gia. Nếu khai trừ nàng khỏi học viện, người trong gia tộc sẽ không dễ dàng tha cho hắn. Tuy hiện tại hắn là chủ nhiệm khoa nhưng vẫn chịu ước thúc của gia tộc.
- Chủ nhiệm, chứng cứ ngươi cũng thấy rồi. Mong ngươi sẽ vì học sinh mà chủ trì công đạo.
Phong Hành Trình nhìn chủ nhiệm khoa, trực tiếp mở miệng nói.
- Này, Tư Mã U Nguyệt, ngươi chỉ có âm thanh, bên trong nêu tên Nạp Lan tiểu thư nhưng không đủ chứng minh đó là nàng. Vì thế chứng cứ này không được thành lập.
Chủ nhiệm khoa suy tư trong chốc lát, nói một câu như tự thuyết phục chính mình.
Học sinh xung quanh nghe vật thì âm thanh bàn luận lập tức nổi lên.
- Chủ nhiệm khoa, ngươi có ý gì?
Phong Hành Trình lạnh mặt nói.
Dường như chủ nhiệm khoa rất hài lòng với lý do mình nghĩ ra:
- Nói sao là vậy, chứng cứ không đủ không thể nói Nạp Lan Lam là chủ mưu.
- Chủ nhiệm khoa, sao ngươi có thể như vậy?!
Tư Mã U Nhạc nhìn chủ nhiệm khoa quát.
- Tư Mã U Nhạc, thái độ này của ngươi là sao!
Chủ nhiệm khoa bất mãn nói:
- Ngươi còn như vậy thì đừng trách ta trị ngươi tội không tôn sư trọng đạo! Ngươi…
Chủ nhiệm khoa nói xong thì cảm giác một bóng người hiện ra trước mặt mình, kèm theo đó là tiếng thét chói tai của Nạp Lan Lam.
- Tư Mã U Nguyệt, ngươi là gì vậy?!
Chủ nhiệm khoa nhìn Tư Mã U Nguyệt đứng trước mặt Nạp Lan Lam, thừa dịp mọi người không chú ý mà kề dao lên cổ nàng thì rống lớn.
- Làm gì không phải ngươi thấy rõ sao?
Tư Mã U Nguyệt nói:
- Dù sao hôm nay ngươi đã hạ quyết tâm muốn thiên vị nàng ta. Dù chứng cứ vô cùng xác thực ngươi cũng không xử phạt nàng. Đã như vật thì quy định thương tổn đồng học cũng không còn hiệu lực. Vì thế ta quyết định tự mình giải quyết chuyện này. Không biết nếu chủy thủ của ta trợt xuống thì đầu nàng có còn trên cổ không.
- Dừng ta!
Chủ nhiệm khoa nhìn chủy thủ trong tay Tư Mã U Nguyệt di động thì muốn chạy tới ngăn cản.
- Vì sao ta phải dừng tay?
Tư Mã U Nguyệt châm chọc nhìn chủ nhiệm khoa:
- Nhiều học sinh nghe được Dì Thu Chi làm theo lệnh của Nạp Lan Lam như vậy. Ngươi lại một hai khẳng định không phải nàng. Đã thế, ta giết nàng xong cũng nói không phải ta động thủ cũng được đó thôi. Dù sao ta tin tướng quân phủ có đủ khả năng khiến mọi người ở đây ngậm miệng lại.
- Ngươi…
Chủ nhiệm khoa nhìn Tư Mã U Nguyệt vẽ một đường máu trên cổ Tư Mã U Nguyệt liền muốn tiến lên tách nàng ra, bất quá giữa đường bị Phong Hành Trình ngăn cản.
Sau khi hai người so chiêu một hồi thì tách ra, chủ nhiệm khoa nhìn Phong Hành Trình quát lớn:
- Phong lão sư, ngươi làm gì đấy?! Ngươi cản ta là muốn hỗ trợ Tư Mã U Nguyệt à?
Phong Hành Trình đứng phía trước Tư Mã U Nguyệt, nhìn chủ nhiệm khoa nói:
- Ta cảm thấy U Nguyệt không làm sai. Nếu ngươi không chịu chủ trì công đạo cho học sinh thì để nàng tự giải quyết. Chờ nàng làm xong ta lại xử phạt nàng sau.
Tư Mã U Nguyệt nghe vậy thì thiếu chút nữa cười ra tiếng. Cái gì mà chờ nàng giải quyết xong thì xử phạt nàng. Đến lúc đó Nạp Lan Lam đã chết, cùng lắm đuổi học nàng là được. Khi đó đám người Nạp Lan gia mất đi một thiên tài, nàng nhiều lắm chỉ đổi một trường học khác là xong.
Hơn nữa Tư Mã U Nguyệt chắc chắn chủ nhiệm khoa sẽ không để Nạp Lan Lam có chuyện, bằng không hắn không thể nói chuyện với gia tộc Nạp Lan.
- Phong lão sư, ta muốn xử phạt ngươi!
Chủ nhiệm khoa nói:
- Bất quá nếu hiện tại ngươi tránh ra ta sẽ không truy cứu nữa!
Chủ nhiệm khoa không biết thực lực của Phong Hành Trình, chỉ biết hắn được hiệu trưởng coi trọng nên tạm thời không muốn chính diện xung đột.
Trong mắt chủ nhiệm khoa, Phong Hành Trình dĩ hạ phạm thượng ngăn cản hắn chấp pháp. Hắn cho Phong Hành Trình cơ hội đã là tốt lắm rồi. Bất quá Phong Hành Trình không tính tiếp nhận ý tốt của chủ nhiệm khoa.
- Nếu ngươi không thể xử lý theo lẽ phải, tất nhiên ta cũng không thể tin tưởng lời của ngươi.
Phong Hành Trình lạnh lùng nói:
- Cho nên, hôm nay ta sẽ không để ngươi làm hại đệ tử của mình. Ngươi muốn xử phạt thì xử phạt đi!
- Tư Mã U Nguyệt, ngươi có biết nếu ngươi dám đụng tới Nạp Lan Lam ngươi sẽ nhận lãnh hậu quả gì không?
Chủ nhiệm khoa nhìn Phong Hành Trình bất động cùng chủy thủ tùy thời có thể đổ máu thì quay ngược lại nói chuyện với Tư Mã U Nguyệt.
- Không phải chỉ là khai trừ thôi sao.
Tư Mã U Nguyệt cười tà mị:
- Bất quá trước khi bị khai trừ ta cũng giết được nàng cho hả tức!
Nói xong, Tư Mã U Nguyệt chuyển bị cắt xuống, cắt đầu Nạp Lan Lam.
- Dừng tay!
Xung quanh thấy động tác của Tư Mã U Nguyệt thì hoảng sợ, chủ nhiệm khoa hét lên.
Ngay lúc chủy thù của Tư Mã U Nguyệt cách cổ Nạp Lan Lam một xemtimet thì một đạo uy áp khủng bố truyền tới từ khu dạy học. Uy áp khiến mọi người không thể động đậy, chỉ có Phong Hành Trình xoay người nhìn về nơi phát ra uy áp, văn phòng của hiệu trưởng.
Hiệu trưởng mở cửa sổ, một đạo thân ảnh bay tới đáp xuống quảng trường. Ông nhìn Tư Mã U Nguyệt và Nạp Lan Lam, đi qua kéo Nạp Lan Lam rời khỏi Tư Mã U Nguyệt. Sau đó, cổ uy áp kinh khủng kia mới tan biến.
- Những người khác giải tán. Mấy người các ngươi theo ta tới văn phòng!
Lão hiệu trưởng nhìn đám người Tư Mã U Nguyệt, chắp tay rời đi.
Hiệu trưởng đã lên tiếng, mọi người xung quanh cũng chẳng dám nói gì tự động rời đi. Tư Mã U Nguyệt cùng Phong Hành Trình, Tư Mã U Nhạc, chủ nhiệm khoa, Nạp Lan Lam cùng Dì Thu Chi đều theo hiệu trưởng tới văn phòng.
Nạp Lan Lam che cổ lại, hưng hăng trừng mắt nhìn Tư Mã U Nguyệt. Vừa rồi quá mức đột ngột nàng không chú ý Tư Mã U Nguyệt làm sao tới gần mình. Bất quá nàng cảm nhận được sát ý cực nồng đậm. Nạp Lan Lam biết nếu hiệu trưởng không ra tay, Tư Mã U Nguyệt thật sự giết nàng!
Tư Mã U Nguyệt liếc nhìn Nạp Lan Lam một cái, dùng tay cắt cổ, thấy Nạp Lan Lam theo bản năng rụt cổ lại thì cười viu vẻ.
Phong Hành Trình đi phía trước nàng, vừa rồi Tư Mã U Nguyệt chú ý, khi uy áp của hiệu trưởng áp xuống Phong Hành Trình vẫn hành động tự nhiên. Việc này chứng tỏ thực lực của hắn cao hơn hiệu trưởng.
Hiệu trưởng là người lợi hại nhất Đông Thần quốc, so với Tư Mã Liệt hiện tại còn lợi hại hơn một ít. Thoạt nhìn tuổi Phong Hành Trình không lớn, thực lực hắn thực sự mạnh hơn hiệu trưởng sao?
Ngươi như vậy lại ẩn mình trong học viện này để làm gì?