Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư (Bản Dịch)

Chương 65 - Bao Che

Chương 65: Bao Che

- Tứ ca, huynh đừng kích động, ta tin học viện sẽ chủ trì công đạo cho mình.

Tư Mã U Nguyệt vỗ vai Tư Mã U Nhạc, nhìn Dì Thu Chi sợ tới phát run cùng vẻ mặt chắc chắn không sao của Nạp Lan Lam thì nói:

- Nạp Lan Lam, sao ngươi lại muốn hại ta?

Lời Tư Mã U Nguyệt nói khiến cả quảng trường an tĩnh nháy mắt nổ tung. Mọi người không dám tin nhìn Nạp Lan Lam. Cư nhiên lại là nàng!?

- Tư Mã U Nguyệt, ngươi đừng nói bậy, ta hãm hại ngươi khi nào?!

Nạp Lan Lam chối bay:

- Lúc ngươi mất tích ta không hề ở đó thì làm sao hại ngươi? Ta cũng không tới sơn động.

Chủ nhiệm khoa gật đầu:

- Nạp Lan Lam nói không sai, nàng không phải tân sinh, không tới sơn động thì hại ngươi kiểu gì!

Tư Mã U Nguyệt nhìn chủ nhiệm khoa như thế, đoán được ông ta muốn thiên vị Nạp Lan Lam.

- Nàng không đi nhưng sai khiến người khác làm. Đúng chứ Dì Thu Chi? Ngươi sẽ không vô duyên vô cớ đẩy ta vào truyền tống trận nhỉ?

Dì Thu Chi bị điểm danh thì thân thể run lên, ngẩng đầu nhìn mọi người đang chăm chú quan sát nàng, lắp bắp nói không ra lời.

- Ta, ta…

Nạp Lan Lam thấy Dì Thu Chi như vậy thì ủy khuất nhìn chủ nhiệm hoa nói:

- Chủ nhiệm khoa, ta thật sự không hại Tư Mã U Nguyệt. Nếu nàng cứ nói là ta sai khiến Dì Thu Chi ta cũng khó mà giải bày.

Dì Thu Chi không ngờ Nạp Lan Lam nói vậy, nàng kinh ngạc nhìn nàng ta. Trong mắt là phẫn nộ cùng bất lực:

- Nạp Lan tiểu thư, rõ ràng là ngươi sai ta là vậy! Hiện tại ngươi còn muốn đẩy hết trách nhiệm lên người ta?

Nạp Lan Lam tỏ vẻ đã biết trước nói:

- Các ngươi nhìn đi, ta biết nàng ta sẽ nói thế. Ta đoán là Tư Mã U Nguyệt sai nàng ta là vậy?

- Có phải hay không trong lòng ngươi hiểu rõ?

Tư Mã U Nguyệt cười tà, nhìn bộ dáng Nạp Lan Lam như tên hề nhảy múa lung tung.

- Rõ ràng cái gì? Tư Mã U Nguyệt, ta biết quan hệ hai nhà chúng ta không tốt nhưng ngươi cũng không thể bôi ọ ta!

- Tư Mã U Nguyệt, rốt cuộc ngươi muốn làm gì?

Mộ Dung An chán ghét nhìn Tư Mã U Nguyệt, hắn cảm thấy nàng làm vật chỉ để gây sự chú ý từ mình. Vì thế nhìn Tư Mã U Nguyệt càng thêm chướng mắt.

- Ta muốn làm gì liên quan gì tới ngươi?

Tư Mã U Nguyệt khinh miệt nhìn Mộ Dung An, nhìn hắn tự luyến như thế kia kìa.

Phong Hành Trình đã bình tĩnh lại:

- U Nguyệt, vì sao ngươi nói Dì Thu Chi đẩy ngươi vào truyền tống trận là do Nạp Lan Lam sai sử?

Tư Mã U Nguyệt gật đầu.

Phong Hành Trình nhìn Dì Thu Chi, mặt lạnh nói:

- Dì Thu Chi, ngươi nhận tội?

Dì Thu Chi thấy phản ứng của Phong Hành Trình thì lập tức quỳ xuống nói:

- Phong lão sư, ta không muốn hại Tư Mã U Nguyệt, đều là Nạp Lan Lam kêu ta làm. Nếu không phải nàng nói ta biết thì làm sao tân sinh như ta phát hiện truyền tống trận thứ tư có vấn đề?

- Người biết truyền tống trận có vấn đề không chỉ một mình Nạp Lan Lam. Ngươi dựa vào cái gì lại nói nàng ấy sai khiến ngươi? Ngươi có chứng cứ không?

Chủ nhiệm khoa nói:

- Ta cũng có thể nói ngươi muốn bao che người phía sau nên đổ tội cho Nạp Lan Lam.

- Lời ta nói chính là chứng cứ! Thật sự là Nạp Lan Lam sai ta làm vậy!

Dì Thu Chi không ngờ chủ nhiệm không không tin mình, nhất thời ngây ngẩn cả người.

Đối với tình huống này Tư Mã U Nguyệt không thấy ngoài ý muốn. Rốt cuộc chủ nhiệm khoa cũng là người của Nạp Lan gia. Dĩ nhiên sẽ giúp đỡ Nạp Lan Lam rồi.

- Lời ngươi nói không thể xem là chứng cứ. Nếu có chứng cứ khác, ta sẽ đứng ra xử phạt người có tội.

- Ta…

Dì Thu Chi không cam lòng trừng mắt nhìn Nạp Lan Lam. Lúc trước nàng không ngờ Tư Mã U Nguyệt sẽ trở về. Hơn nữa mỗi lần hai người họ đơn độc gặp nhau chỉ nói miệng, tất nhiên đâu có bằng chứng gì.

- Hiện tại ta tuyên bố, Dì Thu Chi hãm hại Tư Mã U Nguyệt, vi phạm quy định học viện nên bị đuổi khỏi trường, khai trừ học tịch. Về sau không nhận được sự bảo hộ của học viện. Đi ra không được nói mình là học sinh của học viện.

Chủ nhiệm khoa nói.

- Không, đừng khai trừ ta!

Dì Thu Chi nghe được chủ nhiệm khoa tuyên bố liền khóc kêu:

- Thật là Nạp Lan Lam sai ta làm, nàng ta mới là chủ mưu!

- Nói bậy, hiện tại ngươi không còn là học sinh của học viện. Nếu dám nói lung tung, đồn đãi bậy bạ thì học viện sẽ không tha cho ngươi!

Chủ nhiệm khoa quát, sau đó xoay người nói với Tư Mã U Nguyệt:

- Quyết định này thế nào?

Tư Mã U Nguyệt đang đợi chủ nhiệm khoa trừng phạt Dì Thu Chi xong liền lên tiếng:

- Xử trí đồng lõa thế này ta rất hài lòng. Bất quá vẫn mong lão sư chủ nhiệm xử lý công bằng.

Chủ nhiệm khoa nghe được lời này của Tư Mã U Nguyệt thì lông mày nhíu lại:

- Ý ngươi là sao?

- Ý trên mặt chữ!

Tư Mã U Nguyệt nói:

- Vừa rồi ngươi nói phải có chứng cứ. Ngươi chỉ hỏi Dì Thu Chi mà không hỏi ta!

- Ngươi có chứng cứ?

Phong Hành Trình nhìn Tư Mã U Nguyệt hỏi.

- Đúng vậy, Tử Kỳ.

Tư Mã U Nguyệt nhìn Ngụy Tử Kỳ.

- Đây.

Ngụy Tử Kỳ lấy viên đá ra đưa cho Tư Mã U Nguyệt.

Tư Mã U Nguyệt cầm lấy thanh thạch, xoay người giao cho Phong Hành Trình:

- Hết thảy đều ở trong này.

Phong Hành Trình không ngờ Tư Mã U Nguyệt lại có thanh thạch. Tất nhiên hắn biết xử trí thứ này thế nào nên truyền một ít linh lực vào, hoa văn trên thanh thạch bắt đầu lưu chuyển.

- Chủ nhiệm khoa, ngươi phải nghe cho kỹ a.

Tư Mã U Nguyệt cười nói.

- Cứu mạng? Nói đi, lần này ngươi chọc phải ai?

Thanh âm Nạp Lan Lam truyền ra từ thanh thạch.

- Là Tư Mã U Nguyệt, hắn đã trở lại.

- Tư Mã U Nguyệt? Ngươi nói hắn quay lại?

- Đúng vậy, hôm nay ta đã gặp hắn, còn sống sờ sờ, căn bản chưa chết!

- Cái gì? Ngươi chắc chắn?

Lúc này Dì Thu Chi và Nạp Lan Lam đều sửng sốt, hiển nhiên đây là đoạn đối thoại của hai nàng vào tốt qua.

- Thật là nàng! Nạp Lan tiểu thư, ngươi nói lọt vào truyền tống trận thứ tư hẳn phải chết không thể nghi ngờ nên ta mới đẩy hắn vào. Hiện tại hắn đã trở lại còn muốn tìm ta báo thù. Ánh mắt hắn ta rất rợn người, như nói sẽ lấy mạng ta vậy! Nạp Lan tiểu thư, ngươi cứu ta đi. Lúc trước là ngươi sai ta làm mà!

- Ngươi hoảng cái gì! Dù phế vật kia có quay lại thì làm gì được chúng ta?

- Hắn ta đã thấy ta đẩy nàng vào truyền tốn trận! Chắc chắn muốn báo thù!

- Học viện cấm học sinh tàn sát nhau. Nếu có hành vi tổn thương đồng học mà bị phát hiện sẽ lập tức bị học viện khai trừ. Chỉ cần Tư Mã U Nguyệt không có chứng cứ thì chẳng có biện pháp gì. Thời điểm hắn ta tìm ngươi tỷ thí ngươi đừng nhận là được. Còn nữa, phế vật kia dám kiếm chuyện với ngươi chắc? Chẳng lẽ một phế vật ngươi cũng không đánh lại?

Nghe tới đây, học sinh xung quanh đều kinh ngạc nhìn Nạp Lan Lam. Thật đúng là nàng đã sai sử Dì Thu Chi!

Bình Luận (0)
Comment