. . . .
“Chẳng lẽ cứ vậy buông tha Lăng Thiên Hà sao.”
Sắc mặt Lôi Mục trở nên âm ngoan.
“Không thể giết Lăng Thiên Hà thì chúng ta có thể xử lý Tô Thần, không phải Lăng Thiên Hà muốn làm lâu chủ sao?
Chúng ta dùng danh nghĩa của Lăng Thiên Hà giết chết Tô Thần!”
“Không phải người Tử Đàn Cung sắp tới có quan hệ với Tô Mộng Bạch sao?
Nói vậy người tới mà biết Tô Thần bị giết thì Lăng Thiên Hà cũng không sống được.”
Lôi Diệu mở miệng nói.
“Lăng Thiên Hà này đa mưu túc trí, nắm giữ đội mật thám của Kim Phong Tế Vũ Lâu, hắn dám làm như vậy tất nhiên có chỗ dựa vào.”
“Có lẽ hắn đang chờ chúng ta giết Tô Thần đây, giết chết Tô Thần giúp hắn danh chính ngôn thuận tiếp chưởng Kim Phong Tế Vũ Lâu.”
Lúc này Lôi Mặc trầm giọng nói.
Hắn vừa nói xong.
Bầu không khí trong đại sảnh trở nên khẩn trương.
“Thật sự là sợ đầu sợ đuôi, giết một người khó tới vậy sao?”
Đúng lúc này.
Một bóng người từ bên ngoài đại sảnh đi vào, một thân áo đen, đúng là Mạc lão kia.
“Mạc lão!”
Nhìn thấy người tới, năm người trong đại sảnh đều hành lễ.
“Các ngươi không dám giết, ta tới giúp các ngươi giết, Tô Thần hay là Lăng Thiên Hà đều có thể!”
“Chuyện ta muốn chỉ có một, các ngươi mau chóng giành được khu mỏ có Không Minh Thạch cho ta.”
Mạc lão lạnh giọng nói.
Nghe được lão giả nói, năm người trong đại sảnh đều có vẻ vui mừng.
Lôi Mục tiến lên nói:
“Mạc lão nguyện ý ra tay thì quá dễ rồi, hiện giờ Kim Phong Tế Vũ Lâu do lão đông tây Lăng Thiên Hà chưởng quản, khu mỏ do hắn ôm khư khư, Mạc lão có thể giết chết hắn.”
“Lưu lại con rối Tô Thần, ta nghĩ nếu Tô Thần kia không muốn chết sẽ giao ra khu mỏ!”
Lôi Mục nói.
“Được, hôm nay chính là ngày chết của Lăng Thiên Hà!”
Mạc lão lạnh giọng nói.
“Lần này ta tiến đến còn có một việc, chính là số Không Minh Thạch trước đó đã tiêu hao hết, các ngươi mau chóng vận chuyển thêm một số qua đi!”
“Thuận tiện báo cho Tần tam thiếu, trận pháp lần trước hắn thi triển sắp tổn hại, để hắn bố trí lại một lần nữa.”
Nói xong, lão giả xoay người rời khỏi đại sảnh.
Bên trong Kim Phong Tế Vũ Lâu.
Lăng Thiên Hà thu được một mật tin.
Mật tin chính là tin tức Mạc lão xuất hiện ở đại sảnh Lôi Đường.
“Ma đạo tán nhân tái ngoại, cao thủ Luyện Thần trung kỳ, Mạc Bắc Minh.”
Mạc Bắc Minh vẫn luôn hoạt động ở tái ngoại, rất ít khi tiến vào quan nội.
Lần này tiến đến Khánh Thành hẳn là vì thứ gì đó, chẳng lẽ có quan hệ với đàn sen Ngũ phẩm.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Lăng Thiên Hà mở to.
Có lẽ điều tra Mạc Bắc Minh này sẽ có thu hoạch lớn.
Ngón tay đụng vào một sợi dây thừng dưới bàn.
Sau đó một người người đồ đen xuất hiện ở trước mặt hắn.
“Điều tra Mạc Bắc Minh, ta muốn biết tất cả hàng động của hắn trong khoảng thời gian gần đây, còn có điểm dừng chân hiện tại của hắn.”
Lăng Thiên Hà phân phó nói.
“Tuân lệnh!”
Người đồ đen nhanh chóng rời đi.
Sau khi người đồ đen rời đi.
Lăng Thiên Hà nhìn một cái đồng hồ cát trước mặt, đứng dậy đi vào một chỗ, bàn tay ấn lên vách tường.
Một cầu thang ẩn xuất hiện.
Địa điểm tình báo của Kim Phong Tế Vũ Lâu chính là bên dưới nền Kim Phong Tế Vũ Lâu.
Lúc này, Tô Thần đã ngồi xe ngựa tới trước Kim Phong Tế Vũ Lâu.
Đi ra xe ngựa nhìn lên bầu trời, bầu trời có chút u ám nặng nề, mưa phùn mênh mông từ trên không trung rơi xuống.
“Không nghĩ tới mấy ngày nay mưa phùn không ngớt nha, thật sự là trời chiếu cố ta!”
Tô Thần nhìn không trung, nhẹ giọng nói.
Khánh Thành chính là khu vực giáp tái ngoại.
Nơi này hiếm có thời tiết kiểu này, cũng không biết vì sao mà thời gian gần đây kiểu thời tiết này lại thường xuyên diễn ra và kéo dài.
Hắn đạp bộ tiến vào bên trong Kim Phong Tế Vũ Lâu.
“Tham kiến lâu chủ, tham kiến lâu chủ”
Đệ tử bên trong lâu nhìn thấy Tô Thần liền sôi nổi hành lễ.
Tuy rằng biết Tô Thần là con rối của Lăng phó lâu chủ nhưng mặc kệ chuyện như thế nào, Tô Thần vẫn mang danh lâu chủ, bọn họ nên làm đúng lễ nghĩa.
Tô Thần nhanh chóng lên tới tầng thứ năm.
Tầng thứ năm vẫn yên tĩnh như mọi khi, hắn ngồi xuống không bao lâu thì Lăng Thiên Hà đã hiện thân.
Hắn hành lễ với Tô Thần sau đó lẳng lặng chờ đợi Tô Thần hỏi chuyện.
“Lôi gia có động tĩnh gì không?”
Tô Thần mở miệng hỏi.
Đêm qua hắn chính là người treo đầu Lôi Ngạo cùng với tên thích khách kia trước cổng Lôi Đường.
Hẳn là Lôi Đường sẽ không thể chịu đựng được chuyện này, chắc chắn sẽ có hành động.
“Sáng sớm ở Lôi Đường, đám người Lôi Mục đã tụ tập lại, bất quá sau đó ma đạo tán nhân Mạc Bắc Minh hiện thân!”
“Nói chuyện với nhau một chút, sau khi Mạc Bắc Minh rời khỏi thì đám người Lôi Mục vẫn tạm thời nán lại Lôi Đường.”
Lăng Thiên Hà nói.
“Tên Mạc Bắc Minh này có lai lịch ra sao?”
Tô Thần hỏi.
“Mạc Bắc Minh chính là tán nhân trong ma đạo, thực lực Luyện Thần trung kỳ, làm việc không từ thủ đoạn, tàn nhẫn độc ác, vẫn luôn bị Duy Kiếm Tông trong thập đại môn phái ở Lĩnh Nam quận truy nã, rất ít tới Khánh Thành.”
“Lần này lại lộ diện ở Lôi gia, hẳn là cấu kết với Lôi gia cùng Tần Hạo, thuộc hạ suy đoán bọn họ có thể vì đài sen Ngũ phẩm kia.”
Lăng Thiên Hà mở miệng nói.
“Đài sen Ngũ phẩm!”
Tô Thần nghe vậy, mắt hơi hơi nhíu lại.
Một đoạn thời gian trước từ trong chợ đen có tin tức đài sen Ngũ phẩm bị lan truyền ra ngoài.
“Lập tức điều tra chuyện này, ta muốn xác nhận tính chân thật?”
Tô Thần mở miệng nói.
Hắn có một nhiệm vụ liên quan tới Tần Hạo.
Nếu xác định Tần Hạo đến vì đài sen Ngũ phẩm, như vậy hắn có thể nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ.
“Thuộc hạ đã phái người điều tra!”