. . . .
“Còn có một chuyện nữa là thi thể thích khách bị chủ thượng giết vào tối hôm qua bị một người mang đi, thuộc hạ không tra được tin tức về người nọ.
Lăng Thiên Hà nói.
“Ta biết là bị ai mang đi, ngươi không cần hỏi đến!”
Tô Thần xua tay nói.
Thi thể thích khách kia bị thủ hạ của Thượng Quan Tử Vân mang đi.
Tối hôm qua Bạch Thiên Vũ đã báo cho hắn biết.
Nghe Tô Thần nói đã biết được người nào mang thi thể đi.
Lăng Thiên Hà cũng không dò hỏi thêm, khom người lui ra ngoài, hơn nữa phân phó người khác không cần tiến vào tầng thứ năm.
Sau khi Lăng Thiên Hà rời đi không bao lâu.
Lại có một người trẻ tuổi thân mặc trang phục người hầu Kim Phong Tế Vũ Lâu từ dưới lầu đi lên.
Ở trong phòng, ánh mắt Tô Thần hơi động, nhưng lại làm bộ không có phát hiện, nằm trên ghế dài nghỉ ngơi.
Người hầu tiến vào lầu năm xong lập tức đẩy cửa phòng Tô Thần ra.
Hình như đối phương không có ý định giấu giếm hành tung.
Tô Thần cũng mở mắt nhìn người vừa tiến vào, mở miệng nói:
“Hẳn các hạ không phải người của Kim Phong Tế Vũ Lâu chúng ta đi.”
“Tô lâu chủ! Lần này ta tiến đến là đại biểu phu nhân của ta, muốn hẹn ngài gặp mặt một lần!”
Một giọng nữ già nua từ miệng người hầu phát ra.
Thanh âm cùng bộ dạng hoàn toàn không khớp, hẳn là dịch dung.
Người này nhìn Tô Thần, đôi mắt mang theo một tia nghi hoặc, giọng điệu cùng với biểu hiện của Tô Thần quá mức bình tĩnh.
“Phu nhân của ngươi?”
“Phu nhân của ta đến từ Trường Hận Cung, Tô lâu chủ muốn khống chế Kim Phong Tế Vũ Lâu thì hợp tác với phu nhân chúng ta cùng chúng ta là lựa chọn tốt nhất!”
“Đây là địa điểm cùng với thời gian, ta nghĩ Tô lâu chủ sẽ tiến đến!”
Người hầu bắn ra một tờ giấy viết thư, tờ giấy dừng trên mặt bàn.
Tô Thần nhìn tờ giấy.
Trong khoảnh khắc này, thân thể người hầu trẻ tuổi lướt đến cửa sổ rồi nhảy qua, rơi xuống nóc nhà cách đó không xa.
Thân hình uyển chuyển nhẹ nhàng dừng trên nóc nhà rồi nhanh chóng rời đi.
Tô Thần mở giấy viết thư ra xem.
Giấy viết thư nội dung đơn giản, bên trong thành, Tử Vân hồ, thuyền số mười lăm thứ, buổi tối giờ Thân.
“Trường Hận Cung? Phu nhân?
Chẳng lẽ là vị phía sau Ngọc Xuân Uyển?”
Tô Thần thầm nghĩ.
Trường Hận Cung, phân điện Lĩnh Nam quận đứng trong hàng ngũ thập đại môn phái Lĩnh Nam.
Thế lực này khống chế một phần năm hoa phường ở Lĩnh Nam quận, tài lực cùng tình báo đều không đơn giản.
Mấy ngày nay Tô Thần cũng biết được một ít tin tức, biết được Ngọc Xuân Uyển thuộc về Trường Hận Cung.
“Các nàng tìm ta vì chuyện gì chứ?”
Kim Phong Tế Vũ Lâu cùng Ngọc Xuân Uyển âm thầm có sự cạnh tranh nhất định.
“Chẳng lẽ các nàng muốn mượn tay ta thâu tóm mạng lưới tình báo của Kim Phong Tế Vũ Lâu ở Khánh Thành!”
“Đi gặp vị phu nhân Trường Hận Cung này một lần thử, xem xem nàng có ý tưởng gì đây.”
Bên cạnh có một cường giả Luyện Phách cảnh như Bạch Thiên Vũ, hơn nữa thực lực bản thân cũng không kém, không cần lo lắng vấn đề an toàn.
Cho nên Tô Thần muốn nhìn một chút xem đối phương muốn chơi trò gì.
Lúc này, ở đường phố.
Mạc Bắc Minh áo đen đang đi tiến về phía Kim Phong Tế Vũ Lâu.
Đối với cường giả như hắn thì không cần thiết phải ẩn nấp hành tung.
Hắn muốn chính diện chém giết Lăng Thiên Hà.
Giết chết Lăng Thiên Hà cũng có thể làm cho Kim Phong Tế Vũ Lâu cảm giác được nguy cơ, ngoan ngoãn giao ra khu mỏ có Không Minh Thạch.
Chuyện Mạc Bắc Minh hướng tới Kim Phong Tế Vũ Lâu, Lăng Thiên Hà nhanh chóng nhận được tin tức.
Ánh mắt hắn âm tình bất định.
“Chẳng lẽ Lôi gia mời Mạc Bắc Minh tiến đến đối phó Kim Phong Tế Vũ Lâu ta!”
Lăng Thiên Hà nghĩ xong vội vàng từ mật thất ngầm tiến đến phòng Tô Thần.
“Mạc Bắc Minh tiến đến, ngươi nói hắn muốn đối phó ai?”
Tô Thần mở miệng nói.
“Căn cứ theo thuộc hạ phân tích, có thể là hắn tới giết ta, Lôi gia bên kia cho rằng là ta mời người giết Lôi Ngạo!”
Lăng Thiên Hà nói.
Lôi Ngạo tới tìm hắn hai lần, sau hai lần đã bị người ta chặt đứt đầu, người Lôi gia không nghi ngờ hắn thì nghi ngờ ai.
Nói tới đây, Lăng Thiên Hà có chút khẩn trương.
Thực lực của hắn còn chưa tới Tiên Thiên hậu kỳ, đối phương chính là cường giả Luyện Thần trung kỳ.
Phỏng chừng hắn không chịu nổi hai ba chiêu trong tay đối phương.
“Không cần lo lắng, đến lúc đó sẽ có người giúp ngươi!”
Nhìn thấy Lăng Thiên Hà khẩn trương, Tô Thần mở miệng nói.
Tô Thần quyết định cho Bạch Thiên Vũ hiện thân ra tay.
Ở một chỗ khác.
Trong mật thất ngầm của một phủ đệ ở Khánh Thành.
Tần Hạo ngâm nửa người bên trong một huyết trì.
Máu trong huyết trì đang ăn mòn làn da của hắn, tiến vào trong cơ thể hắn dung hợp cùng máu và cốt cách của hắn.
Cảm giác thống khổ tràn ngập làm mặt hắn vặn vẹo, trong khá là dữ tợn.
Xuy xuy!
Theo thời gian trôi qua, thân thể Tần Hạo phát ra ánh sáng đỏ, sau đó có sóng nhiệt lan tỏa.
Một thời gian sau.
Tần Hạo mở hai mắt, thở dài nói:
“Còn kém một chút là có thể đột phá đến Luyện Thần cảnh.”