Chương 1: Hận ý cùng ái ý
“Ha ha ha! Thú vị, quả nhiên thú vị, thật không hổ là Le, từ nhỏ đã nhiều tai nhiều nạn, bây giờ lại có thể còn bị trái tim Long Hoàng quấn lấy rồi sao?”
Gre biếng nhác nằm nghiêng ở trên ghế dựa, ở trước mặt hắn là một tấm gương, cái gương này lại không có bất cứ giá đỡ nào, chỉ là phiêu phù ở phía trước Gre, phía trên thậm chí không có ánh ra thân ảnh của Gre, lại là phản ánh ra một đoàn người, được người trong gương vây ở giữa, là một thanh niên có đôi mắt bạc.
Hắn ha ha cười ầm một hồi, mới vừa lại lẩm bẩm: “Nói như thế, người trước kia đấu với ta chính là cái thể tập hợp oán niệm vạn năm kia sao… Thế này mới đúng chứ! Tên Coffee đần độn kia làm sao có thể đối đầu với ta!”
Lúc này, ngoài cửa truyền tới tiếng gõ cửa, tầm nhìn của Gre chuyển qua, nhướn nhướn mày, trầm giọng hô: “Chuyện gì?”
“Minh chủ, có người cầu kiến.”
Nghe vậy, Gre vẫy tay một cái, đánh tan gương nước, sau đó ngồi dậy, thu lại thần sắc biếng nhác, đổi sang cười nhạt cao thâm khó lường.
“Mời hắn vào đi.”
Thủ vệ cửa mở cửa, một cụ già chống gậy tiến vào phòng.
“Lão thạch đầu.”
Vừa nhìn thấy người tới, Gre có chút nhạ dị, nhưng ngẫm lại, cũng không kinh ngạc như thế nữa, nghĩ đến, người có thể đánh động cái lão này, cũng chẳng qua chính là tin tức của đám người Le mà thôi.
“Minh chủ, chào buổi chiều!” Ngoan Nham lão nhân cười tít mắt chào hỏi.
Gre cười lạnh một tiếng, nếu hỏi võ lâm này có mấy người biết hắn tên võ lâm minh chủ này là giả, mình thì không rõ, nhưng có thể xác định chính là, lão thạch đầu này khẳng định biết rõ, cho nên, lão bây giờ dùng cái xưng hô này để chào hỏi mình, hàm ý đùa giỡn tuyệt đối vượt xa tôn xưng.
“Làm sao có hứng thú qua đây như thế? Nhớ ta à?” Gre vừa trêu đùa, vừa lại biếng nhắc nằm nghiêng xuống, hoàn toàn không có ý tứ kính lão trọng tài.
Ngoan Nham lão nhân cũng không để ý, hắn biết rất rõ, mặc dù người trước mắt thoạt nhìn cứ như gã ăn chơi trác táng hai mươi mấy tuổi, nhưng, nếu thật muốn sắp xếp vai vế với mình, vậy ai nên kính lão với ai… vẫn thật rất khó nói!
“Đương nhiên đương nhiên, ngươi biết đó, lão Dược Thần kia vừa lại làm ra một số dược cổ quái hiếm lạ, ta đặc biệt mang đến cho ngươi chơi thử.” Ngoan Nham lão nhân cười tít mắt lấy ra một cái bình hồ lô.
Gre ánh mắt cổ quái liếc lão thạch đầu, tự dưng tỏ vẻ niềm nở, khẳng định không có chuyện tốt!
Cho dù không có chuyện tốt, cũng là trò chơi tiêu khiển giải sầu, hắn cười cười nói: “Ta nói nè, ngươi và Dược Thần hẳn sẽ không là nhìn không nổi ta đùa bỡn võ lâm, định thảo phạt ta rồi chứ?”
“Nào có chuyện như vậy, chẳng qua là võ lâm mà thôi, ngươi thích chơi thì cứ chơi đi!” Ngoan Nham lão nhân nói đến đây, đột nhiên lòng sinh cảm khái, thở dài: “Sau khi bị ngươi chơi đùa, nói không chừng bọn ranh con kia mới sẽ hiểu, võ lâm võ lâm… chẳng qua chỉ là một trò chơi, không đáng để cho ngươi tranh ta đoạt thành như thế.”
Chậc! Thật đáng tiếc… Gre trái lại cảm thấy không thú vị.
“Nói thử xem! Đó rốt cuộc là dược gì?” Gre biết rõ Ngoan Nham lão nhân cầm dược tới, khẳng định là muốn tìm hắn làm gì đó, chỉ là cũng không nói toạc ra, ung dung cùng hắn đánh lên mơ hồ trận, dù sao hai người cái gì không nhiều, chứ thời gian là nhiều nhất rồi.
Ngoan Nham lão nhân chậc chậc hai tiếng, nói: “Dược này thế nhưng rất là phi thường, uống một thang, có thể làm cho nam nhân biến thành giọng nữ, làm cho nữ nhân có giọng nói mỹ diệu…”
Gre không kiên nhẫn cắt ngang: “Đó thì có gì? Ta dùng ma pháp liền làm được rồi.”
“Ngươi nói cái gì? Dược của ta nào có đơn giản như thế!”
Cửa phòng bị một cước đạp ra, thủ vệ hai bên không biết làm sao, sớm đã mềm nhũn ngã trên đất bất tỉnh rồi, một lão nhân vác giỏ trúc lớn nổi giận đùng đùng xông vào, phì râu trợn mắt với Gre.
Ngoan Nham lão nhân bên cạnh thì bất đắc dĩ lắc lắc đầu, Dược Thần này nhịn không được nhất, chính là có người xem thường thuốc của hắn, bây giờ vẫn là tuổi tác lớn rồi, tính tình mới đỡ được một chút, trước kia nếu có người xem thường dược của hắn, dù là võ lâm minh chủ… hắn cũng muốn thuốc cho người ta quỳ rạp xuống đất, kêu to dược của ngài tốt nhất tuyệt nhất thần nhất!
Gre cũng không giật mình, hắn sớm đã biết bên ngoài còn có người, hơn nữa còn không ít người đây!
“Lâu lắm không thấy rồi, Dược Quỷ.”
“Là Dược Thần!” Dược Thần trừng Gre.
Gre không ý kiến mà nói: “Nói thử xem! Thang thuốc này rốt cuộc công hiệu là gì? Nếu không thú vị, thì đừng nói với ta!”
Dược Thần lập tức kêu to: “Thú vị! Dược này thế nhưng cực kỳ thú vị! Chỉ cần uống một thang, giọng nói lập tức biến thành giọng nữ, uống ba thang da dẻ liền trơn láng, uống mười thang, tóc liền sẽ thật dài trong chớp mắt, còn đen bóng…”
“Thế nào, thì ra là thuốc làm đẹp à?” Gre ngáp lớn một cái, hắn thế nhưng không có hứng thú với làm đẹp, mặc dù nói cũng có thể lấy cho Jasia dùng, chẳng qua con gái của hắn có tố chất tốt, cho dù không có dược này, chẳng phải vẫn đẹp như thường!
Dược Thần không tức giận chửi ầm lên nữa, trái lại dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn hắn, đây khiến Gre nguy hiểm nheo mắt lại, đã rất lâu không có người dám dùng loại ánh mắt này nhìn hắn rồi, tuy nói nếu thật sự đánh lên, đống dược kia của Dược Thần xác thực phiền toái, nhưng hắn cũng quyết không thể vì thế đã sợ.
“Gre à!” Ngoan Nham lão nhân tốt bụng nhắc nhở: “Lão Dược Thần này sợ nhất người ta xem thường thuốc của hắn, hắn vừa lại biết ngươi thấy nhiều biết rộng, chẳng lẽ sẽ lấy mấy thuốc làm đẹp thông thường đến để ngươi xem thường hắn?”
Gre liếc hắn một cái, nói như thế cũng phải, xem ra “thuốc làm đẹp” này quả nhiên có chút trò trống rồi?
“Vậy thuốc làm đẹp này rốt cuộc có tác dụng gì?”
Nghĩ thì nghĩ, nhưng Gre thế nhưng không muốn để cho Dược Thần được toại nguyện, vẫn cứ gọi thuốc này là thuốc làm đẹp, nếu có thể chọc tức Dược Thần ra tay đánh với hắn, vậy trái lại là một loại thu hoạch khác, hắn thế nhưng lâu lắm chưa động gân động cốt rồi.
Nhưng, Dược Thần không giận trái lại cười he he, biết Gre đã nổi lên hứng thú, công bố đáp án: “Chỉ cần uống xong bảy bảy bốn mươi chín thang, một tuyệt thế mỹ nữ liền ra đời rồi.”
Gre nhíu mày, đó thì lại làm sao?
“Hơn nữa…” Dược Thần cố ý kéo dài âm đuôi.
Còn có hơn nữa? Gre liếc Dược Thần, nhưng lập tức liền thu hồi ánh mắt, cứ không muốn để cho hắn biết, mình kỳ thực vẫn rất có hứng thú.
Dược Thần rốt cuộc công bố đáp án: “Công hiệu của thuốc này là dùng cho cả nam lẫn nữ.”
Gre nhướn nhướn mày, có chút không xác định hỏi: “Nam nhân cũng có thể biến thành tiêu sái?”
Dược Thần lộ ra tươi cười kiêu ngạo, vênh váo tự đắc nói: “Không, nam nhân cũng biến thành tuyệt thế mỹ nữ.”
Gre sửng sốt, hỏi: “Nữ nhân hàng thật giá thật?”
“Hàng thật giá thật, từ trong đến ngoài, tuyệt thế mỹ “nữ”.” Dược Thần từng chữ vang vang.
Mắt của Gre đột nhiên sáng lên, mặc dù chính hắn cũng có thể dùng ma pháp ngụy trang một nam nhân thành mỹ nữ, nhưng đó dù sao cũng chỉ là ngụy trang, thế nhưng không phải thật sự biến nam nhân thành nữ nhân, dược này của Dược Thần quả thật là chuyện hắn làm không được.
Thú vị ôi thú vị!
Hắn có chút nôn nóng mở miệng hỏi: “Dược này cho ta một chút nhé?”
“Miễn bàn!” Dược Thần một hơi bác bỏ.
Gre nguy hiểm nheo mắt lại, cầm thuốc đến trước mắt hắn, khơi lên hứng thú của hắn, nhưng lại không cho hắn thuốc? Dược Quỷ này chẳng lẽ chán sống rồi sao?!
“Trừ phi…” Một câu miễn bàn của Dược Thần vừa mới nói xong, lại thêm câu trừ phi, sau đó, ánh mắt của hắn nhìn hướng Ngoan Nham lão nhân.
Gre cũng nhìn hướng Ngoan Nham lão nhân theo, lúc này hiểu rõ mỉm cười một cái, quả nhiên, sự tình vẫn không thoát khỏi đoàn người Le, Dược Quỷ và Ngoan Nham lão nhân là bạn chí cốt nhiều năm, phần lớn là Ngoan Nham lão nhân biết mình thích đồ chơi hiếm lạ cổ quái, cho nên hắn liền đi nhờ Dược Quỷ, muốn người sau lấy ra một số thứ thú vị hấp dẫn mình, để làm điều kiện trao đổi.
“Nói đi.” Gre biếng nhác mở miệng: “Muốn ta làm cái gì hả? Lão thạch đầu! Ngươi từ lúc nào trở nên ngượng nghịu như thế? Quanh quanh co co, còn không nói ngươi rốt cuộc muốn làm gì?”
Ngoan Nham lão nhân vừa nghe, tức đến phì râu trợn mắt, vội vàng hét lớn: “Nói bậy, nói bậy! Ta chỉ là muốn tìm ngươi hỏi xem trạng huống đồ nhi kia của ta, ai ngờ lão Dược Thần này cứ nói ngươi nhất định không chịu nói, đòi nghĩ ra chủ ý quỷ này, đây thế nhưng không liên quan đến ta à!”
Gre lần này thế nhưng tò mò rồi, Ngoan Nham lão nhân muốn biết chuyện của đồ đệ hắn, đây còn tính có thể tha thứ, nhưng liên quan gì với Dược Quỷ này? Hắn xem náo nhiệt gì thế?
Dược Thần nghe thấy Ngoan Nham lão nhân rút khỏi sân khấu, vừa lại nhìn thấy thần sắc hoài nghi của Gre, có chút đeo không nổi mặt dày, ngượng ngùng giải thích: “Sống được lâu rồi, cuộc sống chẳng còn thú vị nữa! Lần trước nghe thấy đồ nhi Bạch Thiên của lão Ngoan Nham kể chuyện ở thế giới khác, đó thế nhưng thật thú vị, cái gì nào là kỵ sĩ! Nào là trang giáp! Nghe lên cái nào cái nấy đều cực kỳ thú vị, nhưng có điều nghe được lại thấy không được, đây, đây thế nhưng khiến tim của ta ngứa chết rồi!”
Dược Thần thật sự vươn tay gãi gãi ngứa ở ngực, thở dài: “Nếu là lúc trước đồ nhi Bạch Thiên vẫn còn, vậy vẫn có thể nghe thấy không ít chuyện mới lạ giải ngứa, cái gì mà Quang Minh kỵ sĩ, Hắc Ám kỵ sĩ… nhưng bây giờ nó lại đi rồi, ngay cả nghe cũng nghe không được.”
Dược Thần đặc biệt lắc đầu, kêu lớn: “Ai da! Ta đây thế nhưng cũng nhàm chán đến… từ tim ngứa đến toàn thân rồi, chán quá đi mất!”
Gre vừa nghe, mặc dù trên biểu hiện vẫn là hừ một tiếng, nhưng đáy lòng thế nhưng cũng rất hiểu rõ loại cảm giác đó, chỉ là mình ít nhất còn đã từng chơi đùa hai cái thế giới, lão thạch đầu và Dược Quỷ thế nhưng đều ở cùng một cái thế giới, nghĩ cũng biết, khẳng định chán cái thế giới này lắm rồi.
Thú vị thú vị! Gre dưới lòng cười trộm, trên biểu hiện vừa lại giả vờ không thèm để ý, thuận miệng nói: “Vậy liên quan gì đến ta?”
“Đây…”
Dược Thần và Ngoan Nham lão nhân nhìn nhau một cái, vẫn là mặt dày của người sau tương đối kéo ra được, cười tít mắt nói: “Ngươi là ai? Gre! Chủ thượng của Sát Long lâu đấy! Chỉ là nghe ngóng tình huống thế giới kia, đối với ngươi mà nói, đơn giản giống như là mò túi lấy vật, ngươi nói phải không?”
Cách hỏi khá lắm!
Gre nheo mắt, nếu hắn đáp không phải, há chẳng phải tự diệt uy phong? Nhưng nếu đáp phải, hai gã này khẳng định sẽ nói, quen biết nhiều năm, nếu không giúp bọn họ mò cái túi lấy cái vật, đó thế nhưng quá không nể mặt gì gì đó.
Mặc dù biết, nhưng Gre thà rằng không nể mặt, cũng không muốn tự diệt uy phong, hắn hừ một tiếng: “Rất đơn giản.”
Nghe vậy, Ngoan Nham lão nhân và Dược Thần đều hai mắt tỏa sáng, người sau càng không nhịn được mở miệng nói: “Vậy thì ngươi mau cho bọn ta xem thử…”
“Miễn bàn!” Gre cố ý dùng câu nói vừa rồi của Dược Thần, không chọc tức đối phương không được.
Dược Thần vừa nghe, quả nhiên tức đến phì râu trợn mắt, lúc này, ngay cả Ngoan Nham lão nhân cũng có chút đeo không nổi mặt dày, sắc mặt trầm xuống…
Thấy vậy, Gre lại âm thầm cười ở trong lòng, xem ra muốn chọc giận hai người này, để bọn họ làm một trận với mình, đã là chuyện không lâu rồi.
Lúc này, một giọng nữ kiều mị người chưa tới tiếng đã tới trước rồi.
“Cha cha! Ngoài cửa thật nhiều người, cha vừa lại muốn chơi trò gì rồi? Thế nhưng đừng giấu con.”
Gre liếc về phía cửa một cái, con gái nhà mình đang mang theo ánh mắt nghi hoặc tiến vào, vừa nhìn thấy trong phòng có hai lão già, cô lập tức trợn lớn mắt, tò mò đánh giá hai người này, không lâu sau, cô liền từ trên trang phục bề ngoài, đoán ra thân phận của hai người này.
“Ngoan Nham lão nhân và Dược Thần?”
Gre hài lòng cười, con gái của hắn quả nhiên không phải đèn cạn dầu.
Jasia nhìn hai lão nhân, vừa lại nhìn cha, thực sự không biết ba nhân vật có thể nói là giẫm chân một cái võ lâm liền muốn chấn động ba cái, tụ lại một chỗ rốt cuộc là muốn làm cái gì? Chẳng lẽ muốn hủy diệt cả võ lâm sao?
“Cha, các người đang làm gì vậy?” Jasia đi đến bên cạnh cha, túm lấy tay của cha bạt mạng lắc, muốn hắn nói cho bằng được.
Gre cười cười, giải thích: “Oh, bọn họ muốn yêu cầu ta, để cho bọn họ xem thử thế giới khác, mở mang tầm mắt.
Jasia kinh hô: “Thế giới khác? Là cái mà lúc trước con đến sao?”
Gre gật đầu.
“Lão sư còn ở đó?” Jasia trợn lớn mắt.
“Đương nhiên.” Gre như chuyện đương nhiên nói: “Hắn thế nhưng không có năng lực phá mở thứ nguyên.”
“Vậy mau cho con xem thử, cha cha, con muốn xem!” Jasia càng thêm bạt mạng lắc tay của cha, còn dùng âm thanh làm nũng kiều mị nhất: “Cha cha ~~”
Gre cũng không thể làm gì được, hắn yêu thương nhất chẳng ai khác ngoài đứa con gái nhỏ này rồi, chẳng lẽ còn có thể cự tuyệt yêu cầu của cô sao?
“Được rồi được rồi! Thật là không làm gì được con.”
Gre lúc này liếc nhìn Ngoan Nham lão nhân và Dược Thần, nói: “Để cho đám bên ngoài cũng tiến vào đi! Nhớ rằng, tất cả các ngươi đều nợ con gái ta một phần tình!”
Người bên ngoài sớm đã nghe thấy rồi, vội vội vàng vàng xông vào, nam nữ già trẻ đều có, đồ đệ a Thảo của Ngoan Nham lão nhân, Lý quán chủ Triêu Thiên quán, đồ đệ Chân Không, Lâm Quý Vân lúc đó từng được ba người Leola giúp đỡ, Long Diễm Điệp bạn tốt của Anse, sư muội Long Vũ Điệp của cô…
“Thật là náo nhiệt.”
Gre liếc những người này một cái, không ngờ đến tên đồ đệ ngu xuẩn kia của mình mới đến bên này hơn một năm ngắn ngủi, thời gian tỉnh lại thậm chí chỉ có mấy tháng, lại có thể liền có nhiều người như thế nguyện ý mạo hiểm đi gặp thủ lĩnh sát thủ, cũng muốn xem hắn.
Chỉ thấy mọi người như sói như hổ nhìn hắn, nhưng lại không có người dám mở miệng thúc giục hắn, loại thần sắc vừa nóng lòng vừa sợ hãi đó thật là… cực kỳ thú vị! Khóe miệng Gre giơ lên mỉm cười.
“Cha!” Jasia đã bĩu môi lên rồi.
Đáng tiếc con gái là lớn nhất, Gre có chút tiếc nuối nhìn loại thần sắc thú vị này thêm hai cái, sau đó giơ tay lên, mở ra gương nước.
Bởi vì nhiều người, cho nên gương nước mở ra lần này lớn hơn nhiều so với lúc hắn xem một mình, dài rộng gần như chỉ nhỏ hơn cái phòng này một chút xíu mà thôi, nhân vật trong gương gần như lớn bằng bên ngoài gương, xem cũng rõ hơn…
Trong gương hiện lên một đoàn người, chủ yếu đều vây quanh một thanh niên mắt bạc.
Một cậu bé tóc lục ra sức vỗ vỗ vai của thanh niên mắc bạc, hét lớn: “Leola, đừng lo lắng! Ở đây nhiều người như thế, tùy tiện ngẫm nghĩ cũng nhất định có thể giải quyết trái tim quá hạn vạn năm kia!”
Thanh niên mắt bạc vừa nghe, quay đầu qua, thần sắc vẫn là hết sức trầm trọng… mặc dù trên người hắn còn bám theo hai người một lớn một nhỏ, một lớn một nhỏ đó còn rất ồn ào, lớn nhéo da mặt của nhỏ, nhỏ kéo tóc của lớn, thanh niên mắt bạc mặc dù thần sắc hết sức ai thương, nhưng, tràng cảnh tổng thể thực sự ai thương không nổi.
Cậu bé tóc lục còn phải quay đầu đi, cười ầm ba tiếng, mới có biện pháp tiếp tục an ủi thanh niên mắt bạc.
Thanh niên tóc bạc đối với điều này hình như có chút nổi nóng, đầu tiên là cúi đầu quát mắng đứa nhỏ, nhỏ mặc dù vạn phần ủy khuất nhưng vẫn là bò xuống người của thanh niên, sau đó bĩu môi cúi đầu; chẳng qua, thanh niên đối với lớn thì không có biện pháp như thế, hắn nhíu mày, hiển nhiên không biết nên làm sao với người đó, mở miệng khuyên mấy câu,