Nhẫn nhịn rồi nhẫn nhịn, nhẫn nhịn một ngày, hai ngày, ba ngày…
Cho dù là đã từng chịu huấn luyện sát thủ tàn khốc của Gre phụ trách, lãnh tĩnh càng là cơ bản trong cơ bản của huấn luyện sát thủ, nhưng sau khi trải qua bận rộn, lo lắng, còn phải chiếu cố hai con gấu túi không lúc nào không quấn ở trên người, Leola vẫn là không thể nhẫn nhịn được nữa!
Hắn quay đầu gầm lên với nam nhân đã quấn lấy mình ba ngày ba đêm: “Tránh ra!”
Nam nhân đó ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào Leola, trong mắt không hề có một chút thần sắc sợ hãi, chỉ là rất ủy khuất nói: “Isanna, nàng bớt rống ta rồi, cũng không rống tên của ta nữa!”
Leola hít sâu mấy hơi, lãnh tĩnh là điều cần thiết của sát thủ, lãnh tĩnh là điều cần thiết của sát thủ, lãnh tĩnh là… một hồi sau, hắn rốt cuộc có thể bình tĩnh mở miệng nói: “Tôi không phải Isanna, Long Hoàng, ông tỉnh một chút, tôi là Leola… là con của ông và Isanna.”
Lời tuy nói như thế, nhưng khi hắn nói đến câu cuối cùng, bản thân Leola cũng có chút không được tự nhiên, hắn chưa từng được Coffee hay Isanna dưỡng dục, cho dù là một ngày cũng không có, cho nên muốn xưng hô bọn họ là cha mẹ… so với xưng hô Gre là phụ thân còn khiến hắn không thích ứng hơn.
Nam nhân… cũng chính là Coffee, hắn đầu tiên là lùi về sau một bước, trên dưới đánh giá Leola một hồi, sau đó trầm mặc xuống, nhưng, khi người sau tưởng rằng hắn rốt cuộc cũng hiểu rõ, Coffee lập tức vừa lại cấp tốc tiến lên một bước, dùng lực ôm lấy hắn, thậm chí vùi đầu vào trong hõm vai của hắn.
Thấy vậy, Leola thực sự rất bất đắc dĩ, nhưng vừa lại không biết làm sao được, hắn chung quy không thể ra tay ẩu đả phụ thân của mình đi?
Mặc dù nói, cũng đã đánh rồi… Nhưng, đó thuần túy là ngoài ý muốn, Leola lắc lắc đầu, hắn thế nhưng không muốn thỉnh thoảng là động thủ đánh cha ruột.
May là lúc này, Bảo Lợi Long cũng không biết chạy đi đâu chơi rồi, nếu không để cho nó nhìn thấy Coffee ôm mình, vậy khẳng định cũng muốn nhảy lên người hắn nháo nhào một phen, muốn hắn đẩy Coffee ra cho bằng được, sau đó Coffee cũng sẽ cùng Bảo Lợi Long nói lời giống như nhau, trạng huống đó sẽ khiến hắn càng thêm đau đầu.
Chẳng qua, để cho Bảo Lợi Long một mình đi chơi cũng là một chuyện vạn phần nguy hiểm, ở đây thế nhưng là hoàng cung, bất cứ tòa kiến trúc nào cũng là di tích cổ, nếu đụng phải Bảo Lợi Long vua phá hoại này, rất có khả năng một giây sau liền không phải di tích cổ nữa, mà là đống đổ nát rồi.
Càng nghĩ càng lo lắng, Leola đang muốn đi tìm Bảo Lợi Long, nhưng trên người lại cứ có một con gấu túi còn đang quấn, mặc dù nói mình bị quấn lấy vẫn có thể đi đường, nhưng giống như vừa rồi mới nói, quyết không thể để cho Bảo Lợi Long nhìn thấy người khác đang quấn papa của nó… Leola chỉ có bất đắc dĩ mở miệng nói: “Long Hoàng, xin buông tay.”
Coffee ngay cả động cũng không động.
Leola sử xuất võ công, muốn khéo léo đem Coffee lông tóc không chút thương tổn mà đẩy ra.
Coffee lại cũng không chịu yếu thế, đấu khí màu tím vừa phát ra, trong chớp mắt liền chế trụ ngược lại hắn.
Thấy vậy, Leola cứng đờ, tức khắc tưởng rằng Coffee phải chăng vừa lại biến trở về Long Hoàng lãnh khốc kia… nhưng, đó là chuyện không khả năng.
Bởi vì, trái tim Long Hoàng bây giờ ở ngay trên người mình, cho nên Coffee là không khả năng biến trở về Long Hoàng.
Leola cười tự giễu một chút, lại đột nhiên nghe thấy chỗ không xa truyền đến tiếng bạo tạc, hắn quay đầu từ cửa sổ sát đất nhìn ra ngoài, đúng lúc nhìn thấy một chuỗi dòng điện bắn phá tòa kiến trúc nào đó, sau đó tiếp tục bắn lên trời.
Bảo Lợi Long…
Leola mặt vô biểu tình nhìn chuỗi dòng điện kia, lần này, hắn dùng tới chân khí muốn đẩy Coffee ra, phải mau chóng chạy đến chỗ Bảo Lợi Long, nếu không chắc chắn sẽ xuất hiện tòa di tích cổ thứ hai bị hại.
Lần này quả nhiên thuận lợi đẩy Coffee ra, Leola lập tức cất bước đi về phía cửa phòng, đi đến một nửa, lại nghe thấy Coffee mở miệng nói: “Con vì sao không gọi tên của ta?”
Nghe vậy, Leola sửng sốt, quay đầu nhìn Coffee, lại nhìn thấy trên mặt của Coffee vậy mà rải đầy nước mắt.
Leola sửng sốt, thì ra, ông ấy vừa rồi ghé vào vai mình, vậy mà là đang khóc sao? Nhưng hắn khó hiểu chính là, vì sao phải vì mình không có gọi tên của ông ấy mà khóc?
“Isanna đều sẽ gọi tên của ta, cho dù biết rõ đó không phải ta, cô ấy vẫn là liên tục gọi, liên tục gọi, liên tục gọi đến khi gọi ta về mới thôi!”
Coffee gầm lên: “Con vì sao không gọi tên của ta, vì sao gọi ta là Long Hoàng? Con cho rằng ta vẫn là “tên Long Hoàng kia” sao? Tên Long Hoàng dấy lên phân tranh thế giới, muốn thống nhất toàn thế giới, cuối cùng thậm chí đã giết Isanna kia?”
Leola ngây ngẩn nhìn hắn, không tin Coffee vẫn luôn ngây ngốc sẽ nói ra lời như vậy, thì ra, Coffee lại là bởi vì nguyên nhân thế này, cho nên cố chấp đối với tên gọi như thế sao? Leola do dự một hồi, cuối cùng, cũng chỉ có thể nói: “Tôi không phải Isanna, là Leola…”
Coffee cười thê lương: “Ta biết, hài tử, ta biết…”
Thấy hắn như thế, Leola cũng cảm thấy trong lòng khó chịu, gọi tên thì cứ gọi tên đi! Nếu như thế có thể khiến ông ấy dễ chịu một chút, vậy thì có hề gì…
“Cof…”
Rầm!
“Cà Phê! Ông quả nhiên ở đây!”
Hai người trong phòng đều sửng sốt, bất luận người tới là ai, Coffee đầu tiên là lau đi nước mắt đầy mặt, mới quay đầu qua nhìn nơi phát ra âm thanh, đúng lúc nhìn thấy Misery một cước đá toang cửa phòng, thở hồng hộc chạy vào, rống giận: “Ông rốt cuộc ở đây làm cái gì? Một đống kỵ sĩ đang chờ ông mở họp, ông lại ở trong phòng Leola làm nũng với hắn? Ông rốt cuộc có biết ông là Long Hoàng hay không hả?”
Coffee vừa nghe, mặt liền suy sụp, oán giận: “Tiểu Mise, ngay cả ngươi cũng gọi ta là Long Hoàng, đừng gọi ta là Long Hoàng nữa…”
Misery vừa nghe, lạnh lùng nói: “Ông tưởng rằng không gọi Long Hoàng, liền có thể không mở họp sao?”
Coffee khóc không ra nước mắt nói: “Không phải như thế! Ta là nói…”
“Câm miệng!” Misery rống giận: “Mau theo tôi đi mở họp là được!”
“Oh.” Coffee ngoan ngoãn ngậm miệng, buông vai xuống, chậm rì rì đi đến bên cạnh Misery.
Rống xong Long Hoàng, Misery vừa lại đầy mặt giận dữ nhìn hướng Leola, tiếp tục rống: “Rồng nhà ngươi và Tiểu Hắc đánh nhau rồi, ngươi còn không đi quản? Muốn dỡ bỏ hoàng cung mới hài lòng sao?”
Đánh nhau với Tiểu Hắc? Leola ngẩn người, nghĩ không ra nguyên nhân là cái gì, chỉ có gật đầu.
“Tiểu Mise trở nên hung dữ giống như Mocha rồi…” Coffee nhỏ tiếng oán giận.
Còn không phải chính là bởi vì Mocha không còn nữa, nếu không có người tới quản, Long Hoàng đế quốc này không sập ở trên tay Coffee mới lạ! Mà Long Hoàng đế quốc thế nhưng là tâm huyết nhiều năm của Mocha, hắn tuyệt đối sẽ không để cho nó sập ở trên tay Coffee!
Misery hung dữ trừng Coffee một cái, lại cũng nhớ tới Mocha đã mất, đột nhiên mắt xót lên, hắn vội vàng thi triển dịch chuyển tức thời rời khỏi, thuận tiện bỏ xuống một câu: “Tôi đi trước đây, nếu để tôi phát hiện ông chưa đi mở họp, ông chết chắc rồi!”
Nghe vậy, Coffee vô lực gật đầu, sau đó đi về hướng cửa phòng…
“Phụ thân.”
Coffee sửng sốt, cấp tốc xoay người lại, mang theo biểu tình khó có thể tin nhìn người còn lại trong phòng, nó, nó vừa mới gọi mình là cái gì?
Leola bình tĩnh nói: “Ngài là phụ thân của con, gọi tên của ngài rất không có lễ mạo, nếu như ngài không thích cái xưng hô Long Hoàng này, con sau này sẽ gọi ngài là phụ thân, có được không?”
Coffee sửng sốt, sau đó lập tức ra sức gật đầu, gật đầu xong, hết sức cảm động nói: “Hài tử! Hài tử của ta và Isanna… vậy, vậy ta cũng không gọi con là Isanna nữa!”
Nghe vậy, Leola thở phào, thì ra phụ thân không phải thật sự coi hắn là mẫu thân Isanna, biết được điều này khiến hắn thở phào một hơi thật lớn.
“Vậy phải gọi là gì đây?” Coffee nghiêng đầu, vỗ tay một cái, hô lên: “Đúng rồi! Tã đã đáp ứng Bạch Nhụy…”
Leola đột nhiên có loại dự cảm không lành, nếu như hắn nhớ không sai, chuyện Coffee đáp ứng Bạch Nhụy hình như là…
“Vậy thì gọi là Blue Mountain đi! Đây là cà phê ta thích uống nhất đấy! Tuyệt lắm đi?” Coffee cười tít mắt nói.
Leola nhất thời mặt vô biểu tình.
Lúc này, ngoài cửa phòng vừa lại truyền tới tiếng của một người khác.
“Đệ, đệ đệ, có biết phụ thân ở đâu không? Những kỵ sĩ đang chờ ông ấy…”
Lansecy đột nhiên dừng lại, cô đã từ trong cửa phòng không đóng nhìn thấy thân ảnh của Coffee, cô vội vàng đi vào, lúc đang muốn chào hỏi, lại nhìn thấy biểu tình của Leola, cô thực sự cảm thấy biểu tình này có loại cảm giác quái dị nói không nên lời, mặc dù nói là mặt vô biểu tình, chẳng qua vừa lại minh hiển khiến người cảm thấy hắn hình như rất không cao hứng…
Lansecy nhất thời không biết phải làm sao, vội vàng nhìn hướng người còn lại trong phòng, Coffee.
Coffee đang mang nụ cười cưng chiều con gái đặc thù của phụ thân nhìn cô.
Lansecy đột nhiên cảm thấy, so với Leola mặt vô biểu tình, Coffee mang theo mỉm cười cưng chiều hình như càng quỷ dị…
Coffee dịu dàng mở miệng nói: “Macchiato, chuyện gì vậy?”
Lansecy cứng đờ, Ma-Macchiato?
Cô mang biểu tình kinh hãi nhìn hướng Leola, người sau vẫn là mặt vô biểu tình.
Coffee vừa thấy cô nhìn Leola, lập tức vui vẻ nói: “Ta vừa rồi cũng đã đặt tên cho em trai con đấy! Gọi là Blue Mountain, sau này phải gọi nó là Blue Mountain nhé!”
“…” Cô bây giờ đã hiểu vì sao Leola là biểu tình này rồi.
Hơn nữa, Lansecy đột nhiên cảm thấy tốt hơn nhiều, Macchiato kỳ thực cũng đâu phải khó nghe lắm, so với Blue Mountain…
◊◊◊◊
“Ha ha ha ha ha, Blue Mountain, Blue Mountain, Isanna nếu nghe thấy được, khẳng định cười chết…”
Gre cười đến suýt nữa từ trên ghế lăn xuống rồi, bởi vì quá mức kích động, ngay cả hình ảnh trên gương nước cũng biến mất.
Nhưng, người khác lại không hiểu rõ lắm, bọn họ căn bản nghe không hiểu ngôn ngữ của thế giới kia, cho dù bọn họ nghe hiểu, sợ rằng cũng không thể lý giải cái tên Blue Mountain này có gì buồn cười.
Thế giới này thế nhưng không có cái thứ cà phê kia.
Jasia lại nổi quạu lên: “Lại là đứa con gái kia! Tức chết ta rồi!”
“Con tức cái gì đây?” Gre nổi lên tò mò, hắn mặc dù biết Jasia từng gặp Lansecy, nhưng lại không biết cô vì thế tức giận cái gì, chẳng lẽ so đẹp với người ta sao?
Jasia tức đến kêu oang oang: “Cô ta cứ luôn quấn lấy lão sư không buông, con đại sắc nữ đó!”
Vừa nghe thấy lý do, Gre phá lên cười, nói: “Chẳng lẽ con không nghe thấy, cô gái đó dùng cái gì để xưng hô Le?”
Jasia sửng sốt, lúc này mới nhớ tới, kinh hô: “Đệ đệ? Nhưng, làm sao lại… cô ta không phải thích lão sư sao?”
“Oh? Cô ta thích Le?” Gre lộ ra nụ cười thật lớn khi xem kịch vui: “Thật là trào phúng! Bọn chúng thế nhưng là chị em song sinh hàng thật giá thật, căn bản không thể ở cùng một chỗ.”
“Tình yêu bất luân?” Lòng tò mò của mọi người đều bị khơi lên.
“Không phải chứ!” Chân Không khẽ hô: “Nhị sư huynh đó căn bản ngay cả cười cũng không biết, lại có thể có hành động to gan như thế?”
Jasia lập tức phản bác: “Mới không phải tình yêu bất luân, lão sư căn bản không thích cô ta! Là nữ nhân đó tự mình yêu đơn phương lão sư, còn quấn lấy lão sư không buông!”
Lý quán chủ gật đầu vuốt râu nói: “Vậy trái lại rất có khả năng, Ngân Nguyệt đó mặc dù không nói cười tùy tiện, nhưng bề ngoài trái lại không tệ, đủ để cho cô nương tương tư đơn phương rồi.”
“Bất luận thế nào, làm sao có thể yêu nhau với em gái ruột? Hoang đường hoang đường…” Ngoan Nham lão nhân lắc đầu.
“Đã nói với ông không phải yêu nhau rồi!” Jasia tức muốn nổi khùng rồi.
“Cho dù là anh em, chỉ cần thích, chẳng lẽ cứ nhất định không được sao…” Long Vũ Điệp nhỏ giọng nói.
Long Diễm Điệp liếc sư muội một cái, thấy người sau thần tình ai thương, biết cô nhớ tới Bạch Thiên, người thế giới khác mà cô thích.
“Đương nhiên không được…”
Lúc này, Gre biếng nhác nói câu: “Các ngươi ồn chết rồi, rốt cuộc có muốn tiếp tục xem không hả?”
Mặc dù vừa rồi còn không hợp ý kiến, nhưng đối với vấn đề có muốn tiếp tục coi hay không, mọi người trái lại rất hợp tác, đồng loạt hô: “Muốn!”
Gre vung tay, gương nước vừa lại tái hiện hình ảnh.
◊◊◊◊
Leola vuốt ve dây chuyền hình Long Thập Tự trước ngực, bây giờ dây chuyền Long Thập Tự luôn là đeo ở trên người hắn, hi vọng mình nếu thật sự sắp bị khống chế, vậy dây chuyền Long Thập Tự có thể nhắc nhở mình, đến lúc đó…
“Leola?”
Leola sửng sốt, ngẩng đầu lên, vậy mà nhìn thấy mọi người đều nhìn hắn, bao gồm Coffee, Lansecy, Cappuccino, Quang Minh kỵ sĩ, Hắc Ám kỵ sĩ, kỵ sĩ vân vàng của Long Hoàng đế quốc, đám người Keisy, Jones, Barbarise, thậm chí Tam Đại Thống Lĩnh của Liên Minh Thương Tế đều tới rồi.
Trong đại sảnh to như thế, khoảng chừng hơn một trăm người đều đang nhìn hắn, mà thân phận của hơn một trăm người này mỗi người cũng đều vô cùng hiển hách, kém nhất cũng vẫn là kỵ sĩ vân vàng thực lực cao cường.
“Chuyện gì?” Leola có chút kinh hoảng, xem ra mình thật sự thất thần quá nghiêm trọng rồi, nhiều người như thế nhìn chằm chằm vào mình, hắn lại có thể một chút cảnh giác cũng không có, đây đừng nói là ảnh hưởng của trái tim Long Hoàng đi? Hắn bắt đầu nghi thần nghi quỷ rồi.
Keisy mắt trợn trắng, bực mình nói: “Còn chuyện gì? Chúng tôi thảo luận cả buổi, mười câu ít nhất có tám câu đều nói đến anh, anh trái lại nhàn nhã quá đi thôi! Cứ ở bên cạnh ngẩn ngơ là được.”
“Chuyện gì nhắc đến tôi?” Leola bất giác cảm thấy có chút căng thẳng, chẳng lẽ là chuyện trái tim Long Hoàng?
Gã này quả nhiên một câu cũng không nghe lọt! Keisy lườm một cái: “Có đầy! Đầu tiên là anh cái thái tử này rốt cuộc có muốn tiếp tục làm hay không hả?”
Lời của Keisy vừa ra.
“Tiếp tục!” Cappuccino lập tức kiên quyết hô lớn, sau đó quay đầu như con chó bông, dò hỏi em gái yêu quý: “Muội muội, em cũng tán thành đi? Em xem đệ đệ, thật là có dáng điệu thái tử quá đi thôi! Để em nó đảm đương là không còn gì thích hợp hơn rồi!”
Lansecy nhìn Cappuccino, vừa lại thấy Leola có chút do dự, cô suy nghĩ một chút, sau đó dùng ngữ khí càng kiên quyết hơn Cappuccino nói: “Nếu đệ đệ muốn làm, vậy thì cứ để cho em ấy làm, nếu em ấy không muốn, vậy thì chọn giữa em và ca ca.”
Nghe vậy, Cappuccino lập tức kêu rên: “Làm sao lại thế! Bất công quá đi! Ta cũng muốn được muốn làm thì làm, không muốn làm thì không cần làm… ta nói trước nhé, ta không muốn làm đâu à!”
Lansecy hết sức bất đắc dĩ nhìn huynh trưởng bất lương này.
“Tôi, tôi không muốn làm thái tử…”
Leola có chút do dự trả lời, mặc dù hắn từng nói đến muốn trở thành vương giả để cho thế giới mỉm cười, nhưng, bây giờ trên người hắn có trái tim Long Hoàng bừng bừng dã tâm, hắn không thể cứ đòi lên làm Long Hoàng bất chấp nguy hiểm trái tim Long Hoàng có thể sẽ phục hồi.
Cappuccino vừa nghe, lập tức kêu thảm lên: “A… xong rồi! Bây giờ cơ suất ta trúng tuyển có tới một phần hai, Tiểu Hỏa Cầu, chúng ta mau bỏ nhà ra đi thôi!”
Tiểu Hỏa Cầu liếc chủ nhân nhà mình một cái, lạnh lùng nói: “Yên tâm đi! Chỉ cần người não to hơn củ khoai tây một chút đều sẽ