Beta Vạn Người Ngại Là Bánh Ngọt Nhỏ

Chương 49

Giai đoạn trước, đối tuyến Draven cùng Chùy Thạch là cực kỳ mạnh mẽ. Đương nhiên, Vi Ân và Lộ Lộ nếu về hậu kỳ phát triển tốt cũng không thể xem thường.

Nếu đã như vậy, Phó Dư Sí cùng Diệp Nịnh tất nhiên sẽ không cho đối phương cơ hội phát triển, đánh vô cùng dữ dội.

Tuy rằng hiện tại đang ở trên sân khấu, làm tiết mục trước mặt rất nhiều khán giả, nhưng trong tay vẫn cầm điện thoại, bên tai thỉnh thoảng lại vang lên giọng Phó Dư Sí trò chuyện. Diệp Nịnh có cảm giác như trở lại thời điểm mỗi đêm phát sóng trực tiếp trong phòng mình.

Trong lòng chút khẩn trương cũng theo đó tan biến sạch sẽ.

Chỉ là ngày thường quen dùng chuột bàn phím, bây giờ đột nhiên đổi sang chơi bằng điện thoại thì hơi không quen. Nhưng chỉ vài phút sau đã nhanh chóng thích ứng.

Diệp Nịnh khi phát sóng trực tiếp vẫn luôn chơi phụ trợ, kỳ thực chơi ngạnh phụ cũng không hề kém.

Chủ yếu là tư duy phụ trợ, ý thức tốt, biết dùng chiêu, biết ra trang bị, biết thao tác — cho nên chơi anh hùng gì cũng không tệ.

Đối phương rất cẩn thận, biết giai đoạn đầu không địch lại Draven và Chùy Thạch, liền nấp dưới trụ farm lính, rất ít khi dám đi ra.

Ba phút trôi qua, Lộ Lộ vượt quá giới hạn tiến lên hai bước, Diệp Nịnh nhìn chuẩn thời cơ tung câu, câu trúng, tiếp theo dùng kỹ năng W đẩy nàng trở về, khống chế thành công.

Draven thấy vậy liền vác rìu xông lên, rất nhanh chém Lộ Lộ chỉ còn một phần ba máu.

Trong khoảnh khắc nguy cấp, Lộ Lộ lập tức dùng trị liệu và tốc biến thoát thân, mới miễn cưỡng giữ được mạng.

Đã ép ra hai chiêu lớn của đối thủ, Phó Dư Sí cùng Diệp Nịnh liền đổi nhịp độ, sau khi đẩy xong đợt lính liền rút lui về trụ để chuẩn bị mua trang bị.

"Hảo câu," Phó Dư Sí thuần thục khen ngợi: "Bảo bối thật lợi hại."

Từ khi hai người xác lập quan hệ, Phó Dư Sí đã quen dùng đủ loại cách xưng hô thân mật gọi hắn, trong đó "Bảo bối" là thường xuyên nhất.

Đặc biệt trong lúc phát sóng trực tiếp, anh chẳng hề kiêng dè, hận không thể để toàn bộ khán giả, dù là fan cũ hay người mới, đều biết rõ quan hệ tình lữ của họ.

Thành quen miệng, lúc này cũng tự nhiên thốt ra.

Phó Dư Sí bản thân không thấy có gì không ổn, nhưng Diệp Nịnh lại phản ứng, dưới bàn khẽ dùng chân chạm vào đầu gối anh, nhỏ giọng nhắc nhở: "Kêu tên em thôi là được."

Cục nội giọng nói không truyền ra ngoài để khán giả nghe thấy, nhưng đạo diễn cũng hiểu rõ, liên tục chuyển hình ảnh quay cận cảnh sự tương tác giữa Phó Dư Sí và Diệp Nịnh.

Khán giả thấy lúc thì hai người ghé sát đầu trò chuyện, lúc thì có vài động tác thân mật, tất cả đều bị quay rõ ràng.

【 Mãnh liệt, ngươi quả thật chẳng kiêng dè gì cả 】
【 Lại ghé sát vào chút nữa đi! Ta ra lệnh! Mau hôn nhau! 】
【 A a a a a, Nịnh Bảo lại đỏ mặt, tên cẩu tặc Mãnh liệt này lại đang trêu chọc em ấy 】
【 Nhìn khẩu hình vừa rồi, rõ ràng anh gọi "Bảo bối" ha ha ha 】
【 Ngọt quá đi, vợ chồng son quả thực trời sinh một đôi 】
【 Quả thật, hai người này nhan sắc đều đứng đầu, đẹp đến nao lòng 】
【 Không hổ là CP tôi thích nhất! 】

...

Có thể nhìn ra, Vi Ân và Lộ Lộ đúng là biết chơi, nhưng gặp phải bộ đôi ăn ý vô địch Phó Dư Sí và Diệp Nịnh, vẫn liên tiếp bị đánh lùi.

Giai đoạn đầu Draven đã lấy được mạng, đến giữa và cuối trận chỉ cần một rìu cũng khiến đối phương mất nửa cây máu, ngay cả đường trên cũng chẳng trụ nổi bao lâu.

Phút 17, sau khi lấy được bùa lợi Baron, đội của Phó Dư Sí thừa thắng xông lên, một đường phá thẳng tới nhà chính, giành lấy chiến thắng.

"Chúc mừng đội Đánh Đâu Thắng Đó Không Gì Cản Nổi đã giành chiến thắng ván đầu tiên," người chủ trì cất giọng: "Khởi đầu thật tốt đẹp."

"Kế tiếp đến ván thứ hai, sẽ có thêm một luật nhỏ..."

Mỗi người chọn tướng và vị trí không được trùng với ván một.

Nói cách khác, mười khách mời trên sân, ván này đều không thể chọn vị trí sở trường của mình.

Tuy có chút khó khăn, nhưng luật chung thì ai cũng như nhau, vẫn có thể chấp nhận được.

Mãnh liệt là tuyển thủ toàn năng, năm vị trí đều chơi tốt, nên quy định này với anh chẳng ảnh hưởng mấy.

Sau khi bàn bạc, cả đội quyết định để Mãnh liệt đi rừng, điều tiết nhịp độ toàn cục. Diệp Nịnh đánh đường giữa, Tiểu Lăng và Từ Thanh Thanh đi đường dưới, Kỷ Sâm đi đường trên.

Tuy rõ ràng ván này Mãnh liệt và Mộc Ninh không đi chung một đường, nhưng khán giả phát hiện, hình ảnh của họ vẫn xuất hiện cùng khung với tần suất cực cao.

Phó Dư Sí đi rừng, vốn dĩ không có lý do để lên đường giữa nhiều, vậy mà anh cứ canh ở đó, khiến mid đối phương khổ không kể xiết.

Nếu giọng nói trong trận được công khai, khán giả nhất định sẽ nghe thấy:

"Tiểu Nịnh, anh ăn xong cua đồng này liền qua."
"Hảo."
"Tiểu Nịnh, hắn vừa rồi đã dùng Tốc Biến chưa?"
"Có, không có Thiêu Đốt."
"Tiểu Nịnh, tới tới tới, từ sông lao ra mid, em ăn mạng."

...

Liên tục là những pha phối hợp điêu luyện giữa mid và rừng.

【 Mid-jungle dính chặt lấy nhau luôn 】
【 Ai hiểu không, tên tiểu tử Mãnh liệt này lúc nào cũng phải dán chặt lấy vợ 】
【 Hai người các ngươi quá đáng yêu rồi đó!! 】
【 Mid đối phương thật sự quá thảm ha ha ha 】
【 Lâm Vũ chắc sắp khóc mất, trong game Mãnh liệt quả thực ngoài Nịnh Bảo ra thì chẳng nương tay với ai 】
【 Trời ạ, Mãnh liệt liên tục nhường mạng cho Mộc Ninh 】
【 Tình lữ buff vô địch, á tướng cứ thế mà phì lên 】

...

Ván thứ hai, Phó Dư Sí gánh phần lớn tài nguyên cho đội, kéo nhịp trận đấu, và trong hai pha giao tranh then chốt cuối trận đã bảo vệ thành công Baron cùng Rồng Ngàn Tuổi.

Đội của anh dễ dàng thắng tiếp.

Ván ba và bốn, mỗi ván đều có thêm luật hạn chế nhỏ. Sau hai ván đầu, đội Mộng Ngôi Sao cũng hiểu rõ ai mới là carry chính của đối phương, liền tập trung nhắm vào Phó Dư Sí và Diệp Nịnh.

Giai đoạn đầu không cho họ cơ hội phát triển, thường xuyên ba bốn người cùng hội đồng.

Sở Nhất Vọng từng cùng họ chơi, đặc biệt hiểu rõ lối đánh của Diệp Nịnh.

Có lúc hắn nấp ngay bụi cỏ cạnh Diệp Nịnh, giữ chặt hai đồng đội, hạ giọng cười gian:
"Tới tới tới, chúng ta phục kích một lần. Không đến 30 giây nữa, Mãnh liệt khẳng định sẽ xuất hiện bên cạnh Nịnh Bảo. Lúc đó liền lao ra, một lưới bắt hết!"

Thiếu niên mặt tròn khóe miệng cong cong cười gian xảo, mí mắt híp lại, biểu cảm vừa đáng yêu vừa sinh động.

Ngồi cạnh hắn, Đoạn Huyền Chi vô thức bị hấp dẫn, quay đầu nhìn, đáy mắt lộ ra ý cười ôn nhu.

Tâm đại Sở Nhất Vọng hoàn toàn không chú ý, thấy thân ảnh Mãnh Liệt chẳng mấy chốc quả nhiên xuất hiện bên người Mộc Ninh.

Vì thế hắn "ra lệnh một tiếng":
"Xông lên đi anh em huynh đệ!"

Ba tên đại hán từ bụi cỏ lao ra, chẳng khác gì bọn cướp, kỹ năng loảng xoảng loảng xoảng liền dồn thẳng về phía hai người hoàn toàn không hề phòng bị.

Mãnh Liệt cùng Mộc Ninh căn bản không nghĩ tới, vậy mà lại có người không ăn lính, không đánh quái, không lấy tài nguyên, chỉ vì ngồi xổm chờ ở đây để úp sọt bọn họ, nhất thời liền khựng cả lại.

Làn đạn trong phòng live stream cười nổ trời.

【 ha ha ha ha, các ngươi cũng có hôm nay! 】

【 chủ ý này là Nhất Vọng nghĩ ra ha ha ha, ta có thể tưởng tượng được hắn lừa hai thằng đồng đội kiểu gì để "làm chuyện xấu" 】

【 cười ch·ết, vẫn là Nhất Vọng hiểu rõ cái cặp tình nhân xúi quẩy này 】

【 bắt được bọn họ ở trận chung kết, Nhất Vọng cười sướng thấy rõ 】

【 má ơi, có ai để ý vừa rồi ánh mắt Đoạn Huyền Chi khi quan tâm hỏi han Nhất Vọng không? Ôi thôi nó dịu dàng ghê á 】

【 thật sự...... Tuy Nhất Vọng chơi game chả ra gì, nhưng gương mặt thì đẹp, đáng yêu lắm, chuẩn tiểu O! 】

【 ôi lão bản! Toang rồi! 】

【 Đoạn Huyền Chi manly soái quá, ta có chút rung rinh rồi biết làm sao đây 】

【 lão bản có đang xem stream không? Có tính show mặt một lần không, cho ta so xem ngươi với Đoạn Huyền Chi ai xứng với Nhất Vọng hơn ha ha ha 】

......

Khán giả thì không biết, "lão bản" mà bọn họ nhắc tới lúc này đang ngồi ở hàng ghế đầu của sự kiện, sát ngay sân khấu, nhìn thiếu niên cười rạng rỡ trên đài.

Chỉ là, khi ánh mắt hắn lướt tới người đàn ông đứng bên cạnh thiếu niên, thoáng khựng lại, khuôn mặt liền hơi sa sầm xuống, trông như có chút không vui.

Nếu để hắn thấy làn đạn trong phòng live stream, e là sắc mặt còn khó coi hơn.

Kết cục, đội "Đánh Đâu Thắng Đó" và đội "Mộng Tinh Tú" dừng điểm số ở 3:2.

Sau khi trận đấu kết thúc, các khách mời lại được MC dẫn dắt trò chuyện thêm một lát, đội "Đánh Đâu Thắng Đó" với tư cách đội thắng lợi nhận được phần quà nhỏ do ban tổ chức trao tặng.

Trong tiếng vỗ tay nhiệt liệt, sự kiện "Đêm Sao Rực Rỡ" lần này viên mãn hạ màn.

【??? Thế là hết rồi á? Ta thấy mới xem được chút xíu thôi mà ô ô ô 】

【 đừng mà, đánh tiếp đi! Ta còn muốn xem nữa 】

【 ta còn chưa nhìn đủ cặp tình lữ nhỏ đâu 】

【 lần này kết thúc rồi, không biết bao lâu Mãnh Liệt và Mộc Ninh mới lại chịu lộ mặt 】

【 mau, đăng thêm nhiều hình ảnh hậu trường đi 】

【 sáu tầng lầu! 】

【 chị em ơi, chờ ta, đêm nay ta thức trắng cắt ngay một video CP Sí Ninh cho bọn mình! 】

【 Nịnh Bảo, vợ ơi, ta còn lưu luyến, muốn nhìn thêm ô ô ô 】

【 nói chứ, trước khi kết thúc Mãnh Liệt và Mộc Ninh có thể hôn một cái không? 】

......

Nhưng cho dù fan không nỡ, sự kiện vẫn phải khép lại. Khán giả tại hiện trường lần lượt ra về, các khách mời cũng trở vào hậu trường.

Đa phần minh tinh đều khá bận, hẳn là còn thông cáo khác phải chạy, nên vội vã rời đi.

Chỉ có một ngoại lệ.

Diệp Nịnh lơ đãng liếc mắt, liền thấy cách đó không xa Đoạn Huyền Chi đứng cạnh Sở Nhất Vọng, dường như đang trò chuyện. Hắn cũng không bước lên quấy rầy.

Không biết có phải do hậu trường quá nhiều người, Diệp Nịnh đột nhiên cảm giác nơi đáy lòng trỗi dậy một cơn khô nóng lạ thường.

Trong không gian ồn ào náo nhiệt, nhân viên công tác thì bận rộn thu dọn thiết bị, người thì đang trao đổi xử lý hậu quả.

Lại có không ít fan vây lại, xếp hàng để chụp ảnh chung cùng Phó Dư Sí và Diệp Nịnh.

Đây là lần đầu Diệp Nịnh trực diện với nhiều người nhiệt tình đến thế, nên có phần không thích ứng, trên mặt mang theo chút lúng túng và hoang mang.

Nhưng Phó Dư Sí vốn đã quen thuộc tình huống như vậy, Diệp Nịnh chỉ cần đứng bên cạnh anh, đối phương sẽ khéo léo ứng phó mọi thứ.

Có lúc, nếu nhìn ra được là fan của Mãnh Liệt, Diệp Nịnh sẽ chủ động lùi lại, nhường không gian để Phó Dư Sí chụp riêng cùng họ.

Nhưng lần nào Phó Dư Sí cũng kéo em vào cùng, hễ cảm giác em có ý định tách ra, anh sẽ lập tức phối hợp, giữ em kề sát bên mình.

Ý muốn cùng em ở bên nhau, quả thực quá rõ ràng.

Người đến chụp ảnh chung, tự nhiên cũng rất vui vẻ được chụp cùng cả hai.

Ban đầu chỉ là cảm giác khô nóng khó hiểu, nhưng Diệp Nịnh dần phát hiện cơn khô nóng này biến thành không thoải mái, như thể toàn thân bị lửa thiêu đốt.

Phó Dư Sí luôn chú ý đến em, để kịp thời dừng lại nếu em không ổn.

Thấy sắc mặt em không thích hợp, anh cúi đầu ghé sát hỏi nhỏ:
"Làm sao vậy? Nếu không thì chúng ta......"

"Không sao đâu." Diệp Nịnh lắc đầu, ra hiệu anh cứ tiếp tục nhìn vào máy ảnh.

Ba người chụp xong, người kia thấy Phó Dư Sí dường như có chuyện muốn nói với Diệp Nịnh, bèn nhanh nhẹn chào một tiếng rồi rời đi.

Phó Dư Sí quay lại, cẩn thận quan sát tình trạng của em.

Diệp Nịnh vốn nghĩ mình chỉ do ở lâu trong không gian thiếu gió, hơi oi bức mà thôi.

Nhưng miếng dán ức chế sau gáy bỗng trở nên ngứa ngáy, thậm chí còn nhức nhối.

Lúc này em mới kinh ngạc nhận ra sự tình không hề đơn giản.

Cơn nóng bỏng từ đáy lòng nhanh chóng lan tràn khắp toàn thân.

Một tay Diệp Nịnh vô thức siết chặt lấy bàn tay lớn của Phó Dư Sí.

"Anh... anh thấy không khỏe." Trước khi Phó Dư Sí kịp mở miệng, Diệp Nịnh đã gấp gáp nói: "Cảm giác rất kỳ quái......"

Phó Dư Sí thoáng sững người, rồi vội nắm chặt tay em:
"Làm sao vậy bảo bối? Ở đâu khó chịu?"

Anh thấy mặt Diệp Nịnh đỏ bừng, giọng còn mang run rẩy, trông gấp gáp không chịu nổi.

Vì thế anh liền cúi xuống đối mặt, muốn nhìn rõ tình huống.

Người vây quanh lúc này đã bớt nhiều, mọi người thức thời tản ra.

Diệp Nịnh nắm chặt tay anh, như thể chỉ vậy mới tìm được chút an toàn. Em hít sâu, nhỏ giọng đáp:
"Anh... em... Tuyến thể khó chịu."

Đúng lúc ấy, Phó Dư Sí liền nghe thấy trên người em thoảng qua mùi hương chanh nhè nhẹ, thanh mát.

Trong lòng anh chấn động, sắc mặt lập tức trở nên nghiêm trọng.

Thân là Alpha cấp đỉnh, cảm giác của Phó Dư Sí nhạy hơn người thường nhiều lần. Dù Diệp Nịnh đã dán miếng ức chế, anh vẫn là người đầu tiên nhận ra hương vị tin tức tố của em.

Diệp Nịnh tuyệt đối không thể tùy tiện phát tán tin tức tố, chỉ có thể là do khống chế không nổi.

Khả năng lớn nhất —— chính là lần phân hóa thứ hai đã tiến vào giai đoạn cuối cùng.

Từ nơi này về nhà, dù có lái xe nhanh cũng mất nửa giờ. Diệp Nịnh căn bản không chịu nổi lâu như vậy.

Huống hồ, nếu để hương tin tức tố nồng hơn, với nhiều Alpha và Omega ở hiện trường thế này, sẽ gây ảnh hưởng cực kỳ bất lợi cho Diệp Nịnh.

Bình Luận (0)
Comment