" Cửu Khiếu Linh Lung Tâm cùng Thời Không Hồ Lô nhất định không thể để lộ ra . Thôi thì lấy Khế Ước CHi Thư làm linh căn vậy . " Trang Bất Chu lập tức quyết định .
Trang Bất Chu tiếp tục tiến đến trên Cửu Khiếu Linh Lung Tâm , tâm niệm khẽ động lập tức biến mất rồi xuất hiện ở một không gian lạ lẫm . Nơi này vô cùng nhỏ hẹp khoảng chừng một mẫu , như một thế giới sơ khai chỉ có thổ địa cùng suối chảy ngoài ra không có bất kỳ thứ gì khác . Trang Bất Chu có cảm giác ở nơi này chỉ cần một ý niệm của hắn thì thiên địa trong đây có thể biến đổi tùy ý .
" Đây chính là Bỉ Ngạn không gian sao ? "
Bỉ Ngạn có thể siêu thoát tất cả , ở đây không có nhân quả , không có bể khổ . Cửu Khiếu Linh Lung Tâm nếu có thể viên mãn thì có thể đạt đến trường tồn vĩnh hằng . Không gian này hoàn toàn độc lập với bên ngoài , được sinh ra từ Thời Không Hồ Lô . Hiện tại nó chỉ mới ở hình thức sơ khai cần phải bồi dưỡng thêm rất nhiều .
Không gian này hình thành từ Thời Không Hồ Lô , lúc ở Quy Khư Hải đã hấp thu vô số bản nguyên chi lực cũng chỉ có thể mở ra một không gian nhỏ xíu chừng một mẫu , muốn mở rộng thêm thì cần phải nhiều bản nguyên chi lực hơn nữa . Không gian này hay nói đúng hơn là một thế giới , thế giới này diễn sinh ra mọi thứ , linh khí càng dồi dào thì chủ nhân càng mạnh . Có thể nói Trang Bất Chu chính là thế giới này , thế giới này cũng là Trang Bất Chu .
Kỳ thật thì bản thân Cửu Khiếu Linh Lung Tâm cũng tương đương như một thế giới hỗn độn , có thể mở ra nội thế giới tương liên cùng thế giới bên ngoài . Nếu như không có sự xuất hiện của Thời Không Hồ Lô thì e là sẽ chẳng thể nào thức tỉnh rồi diễn sinh ra một thế giới độc lập như bây giờ .
" Bỉ Ngạn không gian .... kia là ... linh mạch ? " Trang Bất Chu chợt phát hiện .
Nơi xa xa là một đầu linh mạch đang hình thành . Thực chất đó chính là hạch tâm của thế giới này ẩn chứa lực lượng bỉ ngạn, cung cấp linh khí cho thế giới sơ khai này . Hiện tại linh mạch vô cùng nhỏ yếu , dài chưa đến một mét , nhỏ xíu như một sợi chỉ .
" Dù nơi này chưa đến một mẫu đất nhưng lại là căn cơ của ta . Cần phải thiết kế lại cho đàng hoàng .... HƠn nữa thế giới này trưởng thành cần phải có dinh dưỡng cao cấp chứ tài nguyên phổ thông thì không thể được . "
Trang Bất Chu biến mất , trở lại bên ngoài . Hắn ngước đầu nhìn trời , đã gần sáng . Ngẫm nghĩ một chút , Trang Bất Chu liền đi ra ngoài mua sắm . Từng khúc gỗ , gạch đá .... toàn bộ là những nguyên vật liệu dùng để xây nhà . Tốn không ít thời gian , Trang Bất Chu mới làm xong tất cả . Trở lại nhà mình , thoáng cái Trang Bất Chu biến mất .
Không gian Bỉ Ngạn ,
" Ở đây cần có một trang viên . " Trang Bất Chu khẽ thì thào .
Từng khúc gỗ , thân cây bay vụt lên rồi nhanh chóng sắp xếp chồng chất lên nhau ..... một căn phòng xuất hiện , rồi dần dần một tòa lầu các hình thành . Hai bên cửa treo một đôi liễn .
Hồng trần vạn trượng chi mê nhãn .
Khổ hải vô biên chớ quay đầu .
" Tốt lắm , tốt lắm . Mọi sự đã sẵn sàng , giờ thì nên chuẩn bị thiếp mời .. "
Trang Bất Chu nhìn quanh , vung tay lên . Từng khúc gỗ còn thừa bay lên , một lực lượng vô hình hóa thành một chất lỏng xanh lục uốn lượn , thời không chi lực xuất hiện hòa vào trong đó hình thành một thời không trường hà sôi trào . Sau một thời gian ngắn , từng tấm thẻ màu xanh được tạo ra vô cùng tỉ mỉ tinh tế , giữa tấm thẻ là một chữ Bỉ Ngạn , mặt bên kia là đóa Bỉ Ngạn Hoa , xung quanh đó viết rằng tất cả mọi thứ đều có thể mua bán . Một tấm thẻ vô cùng bình thường nhưng lại toát ra một khí tức thần bí , lại vô cùng mỏng manh như một tấm danh thiếp ở thời hiện đại . Đây chính là vật cần phải có để tiến vào thế giới Bỉ Ngạn này , trong đó ẩn chứa thời không chi lực có thể mở ra một thông đạo tiến vào không gian bỉ ngạn . Chỉ là đây là vật phẩm chỉ có thể sử dụng một lần , sau khi sử dụng liền vỡ nát hóa thành hư vô .
Kẹt... Kẹt ....
Trang Bất Chu ra khỏi phòng , quay đầu nhìn về phương đông . Ánh mặt trời từ từ ló dạng , mặt trời đỏ rực chậm rãi lên . Trang Bất Chu hít sâu một hơi , cảm nhận khí trời sáng sớm , cả người chìm vào trong ánh bình minh , một cảm giác sảng khoái xuất hiện .
" Mặt trời mọc a . " Trang Bất Chu mỉm cười , duỗi mình . " Nhân sinh chỉ vừa mới bắt đầu .... mãi đến bây giờ mới biết được tư vị nhẹ nhõm là gì ... "
Linh căn đã thức tỉnh , vấn đề thọ mệnh cũng đã có cách giải quyết . Trang Bất Chu vô cùng thoải mái , tâm lý đè nặng bấy lâu đã được dở bỏ .
" Túi da này có thể bỏ đi , thoát khỏi trói buộc mới có thể trở về bản ngã . Bỏ đi gông xiềng mới rõ chính ta . "
Sau khi trở thành tu sĩ , Trang Bất Chu đã không còn hứng thú với tiền tài thế tục . Thanh Vân Thành quá nhỏ , hắn muốn ra thế giới bên ngoài . Bỏ đi tất cả ràng buộc mới có thể tiêu dao ! Từ sâu trong lòng mình , Trang Bất Chu đã luôn hướng tới mục đích tiêu dao khoái hoạt .
Đẩy cửa lớn , ra khỏi trạch viện .
Hôm nay Trang Bất Chu không mặc quan phục mà chỉ mặc một bộ thanh sam bình thường . Hắn hoàn toàn thoải mái tiến tới phủ nha .
" Trang bổ đầu ! Hôm nay lại đến nha môn trực phải không ? Chắc là ngươi chưa ăn điểm tâm đúng không hả ? Ở đây có bánh bao nhân thịt mới ra lò đây , người cầm lấy ăn trên đường đi hả . "
" Trang bổ đầu ! Mời ăn thử quẩy nhà ta mới làm , ta không lấy tiền đâu a . "
Bá tánh trong thành trông thấy Trang Bất Chu vô cùng nhiệt tình chào hỏi , cho đồ ăn . Trang Bất Chu mỉm cười đáp lễ rồi ghé vào một tiệm mì gọi một tô thập cẩm kèm theo năm cái bánh bao thịt to bự tổ chảng .
" Trang đại ca , hôm nay sao đến sớm vậy chứ ? Bình thường không bao giờ xuất hiện giờ này đó nha . "
Một thiếu nữ khoảng chừng 16, 17 tuổi đi ra thu thập chén đũa . Nữ tử dáng người gầy gò , tóc cột hai bím , ngũ quan thanh tú , dù không phải thiên kim tiểu thư cũng toát lên một vẻ đài các động lòng người . Nàng gọi là Phạm Tiểu Nhã , nhũ danh Nhị Nha . Trong nhà nàng là thứ hai , trên nàng còn có một ca ca đã bị chết yểu nên nàng bị gọi là Nhị Nha , mãi thành thói quen ai gặp cũng kêu Nhị Nha , Nha Nha Nha . Trang Bất Chu thường xuyên đến đây ăn điểm tâm , ăn riết quen cái bản mặt , cũng vô cùng yêu thích tiểu nha đầu này .
" Nha Nha ! Phần ăn này rất nhiều , giá trị hai phần nhưng ngươi chỉ lấy có một phần tiền , như vậy không được . Dù sao thì các ngươi cũng chỉ là nơi buôn bán nhỏ , làm vậy không nên đâu hả . Sau này cứ tính bình thường là được , nếu không ta sẽ không đến nữa . " Trang Bất Chu cười nói .
" Trang đại ca , trước đây nếu không phải có ngươi đuổi đám lưu manh Chu lão tam đi , rồi còn phân phó cho bang phái quanh đây chiếu cố tiệm nhỏ của chúng ta thì chúng ta sao có được hiện tại chứ . Đây chỉ là một chút tâm ý nhỏ xíu xìu xiu của ta mà thôi . " Nha Nha vô cùng thành khẩn nói .
" Chuyện đó là chức trách của ta mà thôi . Sau này cứ quyết định vậy đi hả , ăn bao nhiêu trả bấy nhiêu . Đây là tiền của hôm nay , không được trả lại . Ta phải đến nha môn , hẹn gặp lại ! " Trang Bất Chu cười nói bỏ lại gấp đôi tiền rồi đứng dậy rời đi .
Có chút tiện nghi có thể chiếm , có một số tuyệt không thể ! Những chuyện này thì bất kỳ một ai có lương tâm đều biết rõ .
" Trang bổ đầu ! "
" Trang đại ca , sao ngươi không mặc quan phục ? "
Đến trước cửa nha môn , hai tên bổ khoái vội vã thi lễ .