Họ đều nhớ rất kỹ , Trang Bất Chu trước kia đã từng nói đã làm gì thì phải làm cho đàng hoàng , cho dù chức vị cao hay thấp cũng nhất định phải chỉnh chu , đúng nguyên tắc . Bây giờ thì tình hình coi bộ khác hắn .
" Tiểu Ngũ , A Hoa ... làm tốt lắm . " Trang Bất Chu mỉm cười vỗ vai hai tên bộ khoái rồi đi vào trong .
" Cái gì ? Ngươi .... từ chức sao ? Mấy năm nay ngươi làm tốt lắm mà , sao lại đột nhiên từ chức vậy ? " Lý Hiền nhíu mày khó coi nhìn Trang Bất Chu .
Mấy ngày nay , cuộc sống của hắn cũng không yên ổn lắm . Sự kiện Hồng lâu vẫn chưa kết thúc , cho dù đến lúc này vẫn chưa có thêm người chết nhưng vụ án này đã gây xôn xao dư luận , dân tình hoang mang , uy tín của quan phủ đang lung lay . Nếu không giải quyết chuyện này thì dân tâm nhất định sẽ biến động , nhưng mà bố cáo đã dán mấy ngày rồi vẫn không có ai đến , Trấn Ma Ty thì cũng cần phải chờ đợi . Trong tình hình rối ren như vậy , Trang Bất Chu lại muốn từ chức khiến cho Lý Hiền càng thêm nhức đầu . Phải biết rằng mấy năm qua , Trang Bất Chu ở bên cạnh hắn trở thành phụ tá đắc lực nhất . Phá vô số án , lấy cho hắn không ít mặt mũi , giờ đây Trang Bất Chu muốn rời đi quả thực là không cam lòng a .
" Bất Chu ! Ngươi nên suy nghĩ thêm đi hả , dù sao thì đây cũng không phải là chuyện nhỏ đó nha . " Lý Hiền nói .
" Đại nhân , ta đã thức tỉnh linh căn ! " Trang Bất Chu cười khẽ .
" Cái gì ? Ngươi ... ngươi thức tỉnh .... ngươi đã trở thành tu sĩ ? " Lý Hiền chấn kinh thốt lên .
Thân là quan huyện , hắn tự nhiên biết tu sĩ là gì , linh căn đại biểu cho chuyện gì . Một khi thức tỉnh linh căn thì đã không còn là phàm nhân nữa , địa vị tăng cao vùn vụt không giống bình thường . Nhất là ở cái thế giới đầy tà ma quỷ dị này thì một khi trở thành tu sĩ thì địa vị càng cao khủng bố , mệnh quan triều đình nhìn thấy họ cũng phải cúi đầu . Đây chính là cái gọi là thực lực vi tôn . Một tên tu sĩ đã thức tỉnh linh căn sao lại có thể làm một tên bổ khoái bình thường chứ ? Tu sĩ vốn vô câu vô thúc , tùy ý tiêu dao tự tại , làm việc theo bản tâm không ràng buộc bởi luật lệ hay nhân quả gì .
Lúc này Lý Hiền lập tức minh bạch là không thể ngăn cản Trang Bất Chu từ chức nữa . Để một tên tu sĩ làm bổ khoái thủ hạ cho mình rõ ràng là một chuyện vô cùng xa xỉ nếu không muốn nói là xa vời không thật .
" À há , chỉ là may mắn thành công mà thôi . Với lại cũng chỉ vừa đột phá Tiên Thiên cảnh , con đường tu hành cũng chỉ mới bắt đầu , Trúc Cơ mới thật sự là siêu phàm thoát tục .... " Trang Bất Chu khẽ lắc đầu nói .
" Hảo hảo hảo .... đã thức tỉnh linh căn..... ngươi đã không nguyện ý thì thôi vậy . Trở thành tu sĩ thì phần lớn thời gian dùng để tu luyện , ta cũng không thể vì ái tài mà ngăn cản tu hành chi lộ của ngươi a . Nhưng mà dù gì cũng phải nhắc nhở ngươi một cái , tu sĩ cũng là người , không thể quên đi nguồn cội . " Lý Hiền cảm thán .
" Đại nhân xin yên tâm ,Trang Bất Chu ta từ xưa đến nay vẫn chưa bao giờ quên đi mình là một con người . Hơn nữa dù rời khỏi phủ nha thì chuyện Hồng Lâu ta cũng sẽ điều tra , để xem thử có tìm thấy chút gì hay không . " Trang Bất Chu cười nói .
" Tốt quá ! Nhưng mà .... ngươi đó nha , phải hành sự kín đáo cẩn thận , thời khắc nguy hiểm thì phải nhớ bảo trụ mạng nhỏ là quan trọng . " Lý Hiền lại nói .
" Đương nhiên là vậy ! " Trang Bất Chu cười lớn .
" À phải , ngươi đến cũng thật đúng lúc . Trước đó ta có nhờ Hồng cô mai mối chắc ngươi còn nhớ chứ hả ? Điệt nữ của ta cho dù phẩm hạnh hay hình dáng đều là vạn dặm có một . Chỉ là mạng của nó có chút không tốt , nhưng mà Hồng cô cũng đã nói nàng cùng ngươi tương hợp mệnh cách , mạng ngươi cứng nên sẽ chịu nổi mệnh cách của nó . Hay là ngươi cứ ở cùng nó một thời gian coi sao , nếu không ổn thì cứ bỏ đi coi như chưa có gì , được không hả ? Ta tuyệt đối không truy cứu đâu hả . " Lý Hiền chợt buột miệng .
" A .... phải . Nguyệt Như cô nương đúng là quốc sắc thiên hương khiến người hâm mộ chỉ là chuyện thành thân là đại sự cả đời .... Huyện tôn có lẽ cũng biết ta vốn tứ cố vô thân , bằng hữu không một ai . Muốn thành thân cưới thê tử cũng cần phải tìm người phù hợp , quan trọng hơn là bản thân phải yêu thích . " Trang Bất Chu chậm rãi nói .
" Chuyện này đơn giản ! Cũng trùng hợp là hôm nay Nguyệt Như cũng ở trong phủ, không bằng các ngươi gặp nhau một lần đi hả . Cứ ở cùng nhau mấy ngày đi , nếu phù hợp thì tùy ý thành thân . Ngươi thấy sao hả ? " Lý Hiền vồn vã vồ vập .
" Huyện tôn có ý tốt , Bất Chu há có thể chối từ . Cũng khá trùng hợp là ta cũng muốn gặp Nguyệt Như cô nương một lần . " Trang Bất Chu mỉm cười .
" Người đâu ! " Lý Hiền quát lớn . " Nhanh đi gọi Nguyệt Như đến đây . "
" Lão gia ! Tiểu thư đã đến phía tây phát cháo rồi , có cần phải gọi tiểu thư trở về chăng ? " Một tên thị nữ chạy vào .
" Tây Nhai ? " Trang Bất Chu khẽ ngẩn người rồi cười nói : " Không cần, ta tự tìm nàng vậy . "
Tây Nhai nằm ở khu phía tây thành , có thể gọi là khu ổ chuột . Ở đó tập trung rất nhiều khất cái , tiểu hài không đủ ăn . Có thể nói số người này chiếm rất nhiều dân số trong thành . Thời cổ đại cũng không ít thiện nhân phát tâm đi đến những nơi như vậy phát cháo , phát gạo . Cũng có không ít nhân gia phú hộ đến làm từ thiện cũng chỉ để giương danh hoặc là kiếm chút công đức . Nhưng cho dù đám người giàu đó làm vì mục đích gì thì chuyện phát chẩn lương thực cũng giúp không ít bá tánh cùng cực qua được cơn đói .
" Vậy thì tốt quá ! Tiểu Thúy , ngươi dẫn Bất Chu đến tìm Nguyệt Như đi hả . " Lý Hiền mừng rỡ .
" Chuyện này ..... Bất Chu cáo từ ! " Trang Bất Chu mỉm cười thi lễ .
Một cái thi lễ rất nhiều ý nghĩa , vừa là lễ nghĩa của một bổ khoái đối với cấp trên cũng vừa là bái tạ đồng liêu chi tình mấy năm gần đây cùng chung chí hướng , mà cũng là cái thi lễ cuối cùng với thân phận là bổ khoái với quan huyện , sau cái chắp tay này mọi thứ sẽ khác , thấp nhất thì địa vị của Trang Bất Chu cũng sẽ ngang bằng với Lý Hiền , thức tỉnh linh căn trở thành tu sĩ , quan gia cũng phải cúi đầu .
" Đi thôi ! Đi thôi ! " Lý Hiền phất phất tay áo .
Trên đường đi , Trang Bất Chu vừa đi vừa hỏi chuyện Tiểu Thúy , chẳng hạn như bình thường Lý Nguyệt Như yêu thích gì , hành vi cử chỉ của nàng ra sao vân vân và vân vân . Tiểu Thúy không chút giấu diếm nói tuốt tuồn tuột , tất tần tật những gì nàng biết , nhưng có lẽ là Tiểu Thúy này cũng biết mối quan hệ mập mờ chưa thành hình của Trang Bất Chu cùng tiểu thư của mình nên nàng tận lực nói tốt cho Lý Nguyệt Như , hoàn toàn không có chút chuyện xấu nào . Trang Bất Chu thì lẳng lặng lắng nghe , khóe miệng treo một nụ cười mỉm không biết nghĩ gì . Trong bất tri bất giác 2 người đã đến Tây Nhai ,
" Nhìn kìa ! Tiểu thư ở đằng kia ! " Tiểu Thúy chỉ vào ngã tư đường trước mặt .
Ở nơi đó có một lán trại thô sơ được dựng lên vội vã , trong đó có 2 nồi cháo siêu to khổng lồ đặt trên 2 cái lò tôn bự đang phừng phừng bốc cháy . Nhựa trắng chảy tràn ra lò tôn , gặp nóng bốc khói tỏa ra mùi thơm ngào ngạt vương chút mùi ngai ngái của mạ non . Trước cái lều là một hàng dài những người cùng khổ tay cầm chén bể , có kẻ còn dùng tay không đựng cháo nóng vô cùng thương xót .
Một bạch y thiếu nữ mang mạng che mặt đang cầm một cái vá múc canh bự chảng múc từng muỗng cháo chia cho bá tánh . Cho dù từ xa nhìn lại vẫn có thể trông thấy được nữ tử này vô cùng xinh đẹp , khuynh quốc khuynh thành .
" Cẩn thận đê ! "
" Đừng vội ! Đừng vội ! Ai cũng có phần ! Đừng chen lấn xô đẩy ! Tất cả trật tự xếp hàng chờ đến lượt ! Cháo còn rất nhiều đó nha . "
Giọng nói của nàng thanh thúy dễ nghe khiến người đối diện cảm giác như được gột rửa tâm linh , vô cùng thoải mái như si như say không tự chủ làm theo lời nàng .
" Quả nhiên không sai a . " Trang Bất Chu không khỏi âm thầm gật gù cảm thán .
Mỗi một bát cháo đều là Lý Nguyệt Như tự tay múc ra , vô cùng tỷ mỹ nhẹ nhàng để người ta như được tắm gió xuân mát rượi .