Bỉ Ngạn Chi Chủ ( Bản Dịch )

Chương 3 - Bà Mối .

" Lục Liễu sơn trang ? " Trang Bất Chu ngẫm nghĩ thoáng qua một chút rồi gật gù ném ra một thỏi bạc . " Vất vả cho ngươi rồi , thù lao của ngươi đây . Nhưng mà ta vẫn không hy vọng rằng việc ta nghe ngóng tin tức của giao dịch hội truyền đi từ miệng ngươi . Nếu như ta nghe thấy phong thanh gì đó thì đừng trách ta không khách khí . " Trang Bất Chu bình thản nói nhưng sát khí lạnh lẽo lại toát ra trong từng lời nói .

" Tiểu nhân sao dám chứ . Đại nhân cứ yên tâm miệng của ta tuyệt đối kín , chuyện gì không nên nói thì ta nhất định không nhiều lời . " Lý Nhị Hầu vỗ ngực cam đoan nói .

" Ta cũng tin rằng ngươi không dám ! " Trang Bất Chu nhàn nhạt nói .

" Hắc hắc hắc .. bổ đầu yên tâm , chuyện này tuyệt không có người thứ ba biết đâu hả . " Lý Nhị Hầu cười hèn mọn rồi cầm rượu lên uống liền ba chén , đứng dậy rời đi vô cùng dứt khoát .

" Ba ngày... cũng không lâu ... " Trang Bất Chu nhìn Tích Hầu rời đi , trong mắt lóe lên một tia dị sắc .

Trang Bất Chu sau khi ăn sạch uống cạn thì đứng dậy rời đi , hắn đi tới đâu cũng được dân chúng trong thành chào hỏi vô cùng cung kính , một tiếng Trang bổ đầu , hai tiếng Trang đại ca . Thật tình mà nói thì trong Thanh Vân thành này , bách tính sinh hoạt cũng không tệ lắm , dù không giàu có gì nhưng ít ra cũng đủ ăn , dù là một tên ăn mày cũng không phải lo có ngày đói xỉu . Nếu như Trang Bất Chu không dính vào cái chuyện thọ mệnh trôi đi nhanh chóng này thì có lẽ hắn cũng an an ổn ổn làm một bổ đầu có danh tiếng , cưới hai ba thê tử , tuyển thêm vài thị nữ ấm giường thế là tha hồ mà hưởng thụ nhân sinh cổ đại trái ôm phải ấp mà ở xã hội hiện đại chẳng bao giờ được . Chỉ tiếc là thời gian không cho phép , tuổi thọ trôi quá nhanh , cưới về chưa kịp hì hục thì hết thọ mệnh chết quéo quèo queo rồi .

Thanh Vân Thành chia ra làm 4 khu vực . Phía đông là nơi của quan lại quyền quý . Phía nam là nơi tập trung thương nghiệp , tửu lâu , trà lầu , buôn bán đủ thứ , sòng bạc , thanh lâu thượng vàng hạ cám . Ở đây còn có một con sông nhỏ gọi là Thanh Nguyệt Hà , mỗi khi đêm về thì không biết bao nhiêu là thuyền hoa lượn lờ , mỹ nhân dập dìu trong ánh đèn lồng khiến biết bao nam tử cắm đầu vào đốt tiền . Có thể nói phía nam thành là nơi tiêu tiền , một cái động đốt tiền chân chính . Phía tây là khu ổ chuột , tập trung bá tánh nghèo khổ , nạn dân từ nơi khác tha phương cầu thực . Còn lại phía bắc là nơi tập trung của tầng lớp trung lưu ,bình dân sinh sống , đây cũng là nơi ở của Trang Bất Chu . Suốt mấy năm lăn lộn trong quan trường , Trang Bất Chu cũng có chút gia sản , một tòa trạch viện nói to không to mà nói nhỏ cũng không nhỏ , dù sao thì hắn cũng chỉ có một mình , trạch viện thế này là đủ để chui ra chui vào rồi .

Trang Bất Chu tay cầm một bầu rượu lơn tơn đi về , không lâu sau đã về đến nhà . Hắn cười nhạt đẩy cửa .

" Ai dà , Trang bổ đầu cuối cùng đã về rồi đó hả . Thiệt là , để tẩu tẩu đợi lâu quá đó nha . Nhưng mà không sao , chuyện tốt không sợ trễ đâu hả . " Chợt một tiếng cười vui vẻ vang lên .

Trang Bất Chu quay đầu qua thì nhìn thấy một phụ nhân khoảng chừng ba mươi tuổi , thân thể nở nang vừa đủ không dư thừa , áo yếm phô trương không che đậy trễ xuống lộ ra một phần xuân sắc , phong tình tản ra khiến người dễ bị câu hồn đoạt phách . Người này chính là Triệu Tiểu Hồng , bà mối nổi danh nhất Thanh Vân Thành , được người dân ở đây hay gọi là Hồng cô . Nữ nhân này đã làm mai làm mối cũng đã hơn mười năm , dưới tay nàng thì nhân duyên thành tựu có vô số kể không thể đếm hết . Một nữ nhân khéo mồm khéo miệng không đi làm mai cũng thiệt là đáng tiếc đó nha . Nói đến đây thì cũng phải nhắc đến vì sao Hồng cô này lại nổi danh khéo mồm khéo miệng , ấy là trước đây trong Thanh Vân Thành có một mối lương duyên éo le nhưng nhờ Hồng cô nên đã thành đôi . Chuyện là thế này , có một thiên kim tiểu thư của phú gia vô tình gặp được một thư sinh nghèo rồi nảy sinh tình cảm . Tình chàng ý thiếp thì quá rõ ràng rồi nhưng ngặt nỗi cái gọi là môn đăng hộ đối nó chẳng dối được ai . Thế là nhà gái đương nhiên đùng đùng cự tuyệt , không gả nữ nhi cho một tên nghèo kiết xác để mà chịu khổ . Thư sinh nọ mới một mình tay trắng tìm đến Hồng cô . Hồng cô không ngờ vẫn tiếp đón thư sinh nghèo , mời hắn vào nhà nói chuyện . Nhìn ngắm thư sinh một chút , Hồng cô liền cười nói : " Ngươi cứ ở nhà chờ đợi , ta đảm bảo chuyện tốt của ngươi có thể thành . "

Hồng cô lập tức đến nhà gái mai mối . Không ngoài dự liệu , ban đầu nhà gái cự tuyệt đủ đường nhưng sau khi Hồng cô khẳng định thư sinh nghèo kia tuyệt đối không phải vật trong ao, năm sau khoa cử nhất định đỗ đạt rất cao . Hôn sự này không cần lập tức đáp ứng , chỉ cần đặt ra ước định nếu thư sinh nghèo có thể đỗ đạt công danh thì lập tức cho hắn thành thân . Quả nhiên sau đó thư sinh nọ như bị kích thích , điên cuồng học hành , đến kỳ khoa cử lập tức cá vượt long môn . Hôn sự của hai người thế là nước chảy thành sông , một cọc nhân duyên tốt đã thành .

Sau lần này danh tiếng của Hồng cô vang xa , vô số người đến nhờ nàng làm mai mối . Cứ thế từng nhân duyên nhờ tay nàng mà trở thành mỹ mãn . Hồng cô trong lúc bất tri bất giác đã trở nên một người đầy quyền lực trong giới mai mối này .

" Nguyên lai là Hồng cô . Sao hả ? Hồng cô là đang đợi ta sao ? " Trang Bất Chu cười khẽ .

" Ai da , thiệt là đáng ghét đó nha . Trang bổ đầu ở Thanh Vân Thành này của chúng ta chính là nhân trung long phượng , tuấn tú phong lưu . Khi nhắc đến Trang bổ đầu thì ai mà không giơ ngón cái lên khen hết lời chứ ? Thiên kim tiểu thư khuê các trong Thanh Vân Thành này thiệt là không biết có bao nhiêu người thầm thương trộm nhớ ngài . Lần này tìm ngài cũng là có người nhờ ta mai mối đó hả . Chuyện tốt như vậy ngài nói Hồng cô ta phải làm sao chứ ? Đương nhiên phải cố gắng thành toàn thôi , còn chuyện được hay không thì còn phải nhìn vào ý tứ của Trang bổ đầu soái ca đó nha . " Hồng cô che miệng cười .

" Được a ! Hồng cô , không bằng vào trong ngồi xuống ăn miếng bánh uống miếng nước rồi nói a . " Trang Bất Chu khách sáo nói .

" Ý da , thiệt là tốt quá ! Trong nhà của ngươi có gốc Thanh Vân Trà độc nhất vô nhị , tỷ tỷ ta đã thèm lâu lắm rồi . Ngay cả huyện thái gia cũng nhớ mãi không quên , hắn nói cái gì mà uống một hớp trà như được khai sáng cuộc đời gì đó khiến người ta tò mò lắm đó . " Hồng cô cười nói huyên thuyên liên tục .

Thanh Vân Trà này quả thật là độc nhất vô nhị ở Thanh Vân Thành này . Trong một lần ra ngoài công tác Trang Bất Chu đã vô tình tìm thấy một gốc trà ngon thế là hao một phen khí lực đào bới nguyên gốc lẫn rễ đem về trồng trong trang viên . Lá trà này khi pha sẽ bốc lên một tầng hơi nước xanh ngát , uống vào một ngụm tâm thần trở nên thoải mái nhẹ nhàng , mọi mệt nhọc bay hết . Người thưởng thức qua một lần sẽ không khỏi nhớ mãi không thôi . Chỉ đáng tiếc là hàng năm lá trà hái được cũng không nhiều , phơi khô thành trà càng ít . Trang Bất Chu hiếu kính cho Huyện thái gia một ít , để lại cho mình một chút nên cũng không có nhiều . Trang Bất Chu coi nó như bảo bối , không thể tùy tiện lấy ra . Nhưng danh tiếng của Thanh Vân Trà đã bị truyền đi , trong thành vô số phú thương , quý tộc muốn cầu một phần cũng không cách nào toại nguyện . Nói gì thì Trang Bất Chu ở Thanh Vân Thành này cũng không phải hạng vô danh tiểu tốt mà danh khí của hắn cực lớn , kể cả Huyện thái gia cũng nể trọng hắn phần nào thì còn ai dám đắc tội hắn . Đó là chưa kể Trang Bất Chu có võ công thượng thừa có thể xếp vào hàng đệ nhất Thanh Vân Thành , cho tiền cũng chả ai dám hó hé .

Trong trang viện ,dưới một gốc cây lê có một bộ bàn ghế đá . Trên bàn có một bộ đồ uống trà , lò nhỏ đầy đủ , khi nào muốn uống trà thì tất cả đều sẵn sàng .

" Hồng cô ! Cuối cùng thì ai đã nhờ ngươi đến đây vậy hả ? " Trang Bất Chu vừa pha trà vừa hiếu kỳ hỏi .

" Đương nhiên không phải là nhà tầm thường rồi . Là ... Huyện thái gia nhờ ta đó nha . " Hồng cô cười ẩn ý .

" Huyện thái gia ? " Trang Bất Chu ngẩn người . " Huyện thái gia rất quen với ta . Theo ta được biết thì hắn có một nam một nữ , tiểu nữ hài cũng chỉ mới 8 tuổi mà đem làm mai cho ta . Chẳng lẽ là ..... muốn ta tìm con dâu từ nhỏ sao chứ ? Không được ! "

" Đương nhiên là không phải . Huyện thái gia có một điệt nữ đang ở tuổi rất đẹp . Nàng họ Lý gọi là Nguyệt Như , vì phụ mẫu bệnh chết nên đến đây nương nhờ tộc thúc là Huyện thái gia . Lý Nguyệt Như này tính tình dịu dàng , hiền lương thục đức , có thể nói là lương phối khó có được . Huyện thái gia cũng biết Trang bổ đầu vẫn còn độc thân vui tính , làm lính phòng không nên mới nhờ ta đến cầu thân . Ta cùng Huyện thái gia cảm thấy hai người chính là trai tài gái sắc , vô cùng thích hợp . Hơn nữa sau khi thành thân thì ngươi cùng huyện thái gia cũng coi như là người một nhà đó nha . "

Hồng cô thao thao bất tuyệt tán dương nhà gái không ngớt . Hơn nữa còn chốt hạ một phát bằng mối quan hệ với huyện thái gia . Quả thật như thế này sẽ khó có ai mà từ chối được . Trang Bất Chu lẳng lặng lắng nghe , cười khẽ cầm lấy nước sôi đỏ vào ấm trà .....

Bình Luận (0)
Comment