Trang Bất Chu chậm rãi từ tốn theo thứ tự đun nước , tịnh chén , đưa trà , đổ nước , kính trà , nghe trà ....... mỗi một bước làm đều như nước chảy mây trôi để người quan sát không tự chủ được bị cuốn vào đó . Đó chính là trà nghệ , mục đích là thưởng trà . Thưởng trà không đơn thuần là uống trà mà là một loại đạo khiến người đắm chìm trong đó , uẩn khí dưỡng thần .
" Hảo trà ! " Hồng cô tiếp lấy chén trà nhấp một ngụm , bất giác không kiềm được thốt lên .
" Đây là trà đạo . Muốn lĩnh hội chân ý của nó không thể uống một hơi cạn sạch mà phải chậm rãi nhấm nháp. Mặc dù mục đích chân chính của uống trà chính là giải khát nhưng nếu có thời gian rảnh rỗi thì cần chậm rãi thưởng thức, còn không rảnh mà đang khát nước quá thì cứ một phát uống cạn cũng chẳng sao . Dù sao thì khi mà khát khô cổ thì làm gì có tâm tình để mà chậm rãi nhấm nháp chứ . " Trang Bất Chu cười nhạt .
Trà ! Chẳng có phân biệt người thanh nhã hay kẻ phàm phu tục tử . Chỉ có uống ngon hay dở , người thích hợp hay không mà thôi . Trang Bất Chu thích uống trà là bởi vì thói quen từ kiếp trước . Hắn vì tu tâm dưỡng tính đã tìm người học trà nghệ một thời gian , dù không quá mức tinh thông nhưng mà trong Thanh Vân Thành này cũng có thể nói là không ai bằng . Hồng cô chỉ là một bà mối , làm gì thấy qua mấy chuyện thế này chứ .
" Người ta đều cho rằng Trang bổ đầu võ nghệ cao cường , thật không ai biết ngươi lại là văn võ song toàn . Trà nghệ thế này thực sự là cao hơn đám văn nhân nhã sĩ kia nhiều . Theo ta thấy ngài không nên làm bổ khoái mà hẳn phải là tham gia khoa cử đỗ đạt trạng nguyên mới đúng a . " Hồng cô dùng một ánh mắt quái lạ nhìn Trang Bất Chu .
" Hồng cô nói đùa rồi . Ta chỉ là một kẻ thô lỗ làm gì có tài văn chương chứ hả , tham gia thi cử chẳng phải là chuốc lấy mất mặt sao . Chuyện này cũng không nên nhắc lại , không nên truyền đi để làm trò cười cho thiên hạ . " Trang Bất Chu cười nói .
" Trang tiểu ca ứ ự ừ ư ..... Lúc nãy ta nói ngươi thấy sao hả ? Đây là một chuyện tốt đó nha , nếu muốn thành thì Hồng cô ta đảm bảo cho ngươi toàn gia viên mãn con cháu đầy đàn . Dù sao tuổi của ngươi cũng đã không còn nhỏ nữa , đã phải thành gia lập thất rồi đó hả . " Hồng cô vẫn không quên chuyện chính .
" Hồng cô vốn dĩ tiếng lành đồn xa , bên ngoài một khi nhắc đến Hồng cô thì ai mà không giơ ngón cái lên chứ hả . Thiệt ra thì Trang mỗ cũng không nên cự tuyệt , nhưng mà dù song thân của ta không còn, lẻ loi một mình thì chuyện thành thân cũng không phải là chuyện nhỏ . Dù sao đây cũng là việc cả đời , muốn tìm đương nhiên phải tìm một người vừa ý hợp tính hợp nết . " Trang Bất Chu chân thành nói .
" Đương nhiên là vậy rồi , Trang tiểu ca nói đúng không sai . Ngươi nhìn đây , Hồng cô lần này đến đây cũng có chuẩn bị đó nha . Ngươi nhìn nè , đây là chân dung của nàng được họa sĩ nổi danh Quan Bích Ngọc vẽ , cam đoan là sinh động như thật ." Hồng cô mỉm cười lấy ra một bức họa .
Quan Bích Ngọc là họa sĩ nổi danh nhất Thanh Vân thành , nghe đồn rằng hắn vẽ rất có thần , vẽ cái gì là giống cái đó . Tùy tiện một bức họa của hắn đều khiến cho người người tranh giành , giá trị của mỗi bức tuyệt đối không nhỏ . Mấy năm nay , hắn đã không còn tùy tiện vẽ tranh nữa nên mỗi bức tranh của hắn càng có giá trị hơn . Có thể mời được Quan Bích Ngọc vẽ tranh thì rõ ràng là phải có mặt mũi rất lớn a .
Trang Bất Chu hiếu kỳ lật bức họa ra . Lập tức một mỹ nữ hiện ra trước mắt . Giả sơn , hồ nước , lương đình , sen nở . Một bạch y thiếu nữ đang ngồi trong lương đình thật dịu dàng e ấp .
" Đẹp thật ! "
Trang Bất Chu nhìn vào trong tranh như vượt qua thời không , tận mắt chứng kiến toàn cảnh trong bức họa . Cảnh đẹp người càng đẹp ! Không thể phủ nhận bức tranh này mười phần sinh động , mỗi cành cây ngọn cỏ đều vô cùng sống động tưởng chừng như một ngọn gió thoảng qua cũng khiến cho hồ nước gợn sóng lăn tăn , hoa sen chao đảo . Kỹ thuật này quả thật bất phàm , nếu thả vào kiếp trước thì khỏi cần phải nói nhất định sẽ nổi tiếng toàn thế giới .
Nói gì thì nói , ánh mắt của Trang Bất Chu vẫn đang tập trung vào mỹ nữ trong tranh. Bạch y tung bay trong gió , tóc mây óng mượt , mắt phượng mày ngài , gương mặt góc cạnh khuynh quốc khuynh thành vạn người có một , dáng người lung linh tinh tế , đường cong hoàn mỹ to nhỏ phân đều đúng nơi đúng chỗ . Dạng nữ tử này đặt ở đâu cũng tuyệt đối sẽ trở thành tuyệt đại vưu vật , người người truy cầu trở thành nữ thần trong tâm trí . Trang Bất Chu dù không phải là trai tơ chưa thấy mỹ nữ cũng không thể tránh khỏi tim đập ầm ầm , tâm động mãnh liệt .
Nhưng mà chợt trong lòng Trang Bất Chu bất giác nảy sinh một tia nghi hoặc , tuyệt đại mỹ nhân như vậy làm sao lại không thể gả được mà lại tìm đến một bộ đầu nho nhỏ như hắn . Cho dù hắn ở Thanh Vân thành này có chút thanh danh thì tuyệt đối cũng không thể khiến cho một nữ tử tuyệt thế như thế này vừa thấy đã yêu . Chuyện này rõ ràng có quái lạ ! Thân đặt trong thế giới này , trải qua biết bao nhiêu nguy hiểm cận kề , Trang Bất Chu không thể không cẩn thận . Nhất là giáo huấn từ xưa đến nay vẫn không sai , chữ sắc ( 美 ) trên đầu nó là một thanh đao .
" Trang tiểu ca nhìn thế nào hả ? Thấy đẹp không ? " Hồng cô khẽ hỏi .
" Nào chỉ là đẹp chứ , thật sự là khuynh quốc khuynh thành, tuyệt đại giai nhân a . Trang mỗ tự thấy mình bần hàn thấp kém không dám tâm sinh vọng tưởng . Giai nhân như vậy làm sao có thể cúi nhìn Trang mỗ chứ , cho dù huyện thái gia có thưởng thức Trang mỗ đi nữa cũng không thể làm chuyện như vậy . " Trang Bất Chu cười khẽ nói . " Hồng cô ! Nói thực đi ! Mặc dù ta vẫn vô cùng yêu thích mỹ nhân nhưng cũng không phải dạng thấy đẹp là mờ mắt . Một tiểu thư khuê các , xinh đẹp như vậy vì sao lại muốn thành thân với ta ? Nếu không biết rõ lý do thì ta cũng chỉ có thể nhã nhặn từ chối a . "
" Quả nhiên không thể gạt được Trang bổ đầu . " Hồng cô nghe vậy co rút da mặt nói . " Chuyện này...... đúng là huyện thái gia đã tìm ta nhờ tìm cho Lý tiểu thư một vị hôn phu . Tìm tới tìm lui mãi mới thấy chỉ có Trang bổ đầu là thích hợp nhất , nhưng mà dù sao thì cũng còn tùy thuộc vào ý tứ của Trang tiểu ca chứ gượng ép cũng không thể được . Thành thân là chuyện tốt không thể miễn cưỡng , Trang tiểu ca nói có phải hay không hả ? " Hồng cô nói đến đây dừng lại , cầm lấy chén trà hớp một ngụm rồi nói tiếp . " Lúc đó khi nhìn thấy Lý tiểu thư kia ta cũng vô cùng kinh ngạc , tìm hiểu một phen thì mới biết được mệnh cách của Lý tiểu thư có chút cổ quái . "
" Cổ quái là thế nào ? " Trang Bất Chu hiếu kỳ hỏi .
" Khắc chồng ! " Hồng cô chần chừ một chút rồi nói .
" Cái gì ? Khắc phu ? " Trang Bất Chu thốt lên , chén trà trong tay suýt rơi xuống đất .
Mệnh cách thế này mà cũng làm mai cho hắn , chẳng lẽ là chê hắn sống quá lâu sao ? Khó đỡ thiệt !
" Đúng ! Là khắc phu ! " Hồng cô gật đầu nói . " Từ nhỏ , Lý tiểu thư vốn đã được định trước hôn ước nhưng không ngờ lúc nàng 8 tuổi , người được đính ước với nàng không hiểu sao đã chết đuối bên bờ sông . Năm nàng 13 tuổi , cũng có người hướng Lý gia cầu hôn rồi được chấp nhận . Nửa năm sau , người kia lúc ăn cơm lại bị nghẹn mà chết . Mười bốn tuổi lại đính hôn , hai tháng sau nhà nam tử kia xảy ra hỏa hoạn , cả nhà hắn không ai bị gì riêng nam tử có hôn ước với Lý tiểu thư lại tươi sống bị thiêu chết vô cùng thê thảm .... " Hồng cô từ từ kể lại mọi chuyện .
Lý Nguyệt Như càng lớn càng xinh đẹp , dung mạo của nàng đã khiến cho khắp nơi oanh động , vô số người truy cầu , theo đuổi . Cho dù cũng có tin tức thoáng qua rằng những ai kết thân với nàng đều bị khắc chết nhưng mà bướm chết vì hoa , dù sợ nhưng cũng không ít kẻ liều mạng lao vào . Nguyên nhân cũng vì nàng quá đẹp ! Hàng năm đều có người đến cùng nàng đính ước nhưng tất cả đều không ai sống quá ba tháng . Thậm chí có kẻ tài cao gan lớn , lập tức đính hôn . Ba ngày sau , kiệu hoa vừa đến cửa thì tân lang vì quá kích động khiến tim ngừng đập , đột tử trước cửa nhà gái . Thế là dần dần không ai dám đến gần nàng , cho dù nàng đẹp như tiên giáng trần cũng vậy , ai thấy cũng đều né tránh . Từ một tiên nữ nàng trở thành rắn rết khiến người tránh xa không ai dám thân cận . Dù sao thì mỹ nữ đẹp đến đâu cũng không sánh được mạng nhỏ của mình a . Thời gian gần đây , phụ mẫu của nàng ngoài ý muốn qua đời khiến cho thanh danh của Lý Nguyệt Như càng xấu hơn , ngoài tiếng khắc phu nàng còn phải mang thêm tiếng khắc thân .
Lúc nàng đến nhờ cậy nhị thúc là Lý Hiền , huyện thái gia của Thanh Vân Thành này thì Lý Hiền cũng vô cùng sợ hãi . Mệnh cách của Lý Nguyệt Như ghê gớm như vậy chẳng khác nào độc dược bất kỳ lúc nào cũng có thể phát tác , thế là hắn lập tức tìm cách gả nàng đi . Tính tới tính lui , Lý Hiền quyết định nhờ cậy Hồng cô vốn nổi danh nhất vùng này , hy vọng bà mai này có thể tìm được một người phù hợp cho Lý Nguyệt Như . Chỉ là Lý Hiền không ngờ Hồng cô lại tìm tới Trang Bất Chu , người mà hắn vô cùng coi trọng . Thanh Vân Thành thái bịnh thịnh thế như vậy công lao chín phần là đều nhờ vào Trang Bất Chu , không thể tùy ý đưa công thần vào cửa tử được . Lý Hiền do dự mãi cuối cùng quyết định tùy Trang Bất Chu lựa chọn , nếu hắn không muốn thì tuyệt đối không được cưỡng cầu .
Thời gian trôi qua , trà đã vơi gần hết , chuyện cũng đã rõ ràng .
" Hồng cô ... ngươi đã nói vậy thì ..... mệnh cách của Lý tiểu thư quá nguy hiểm , Trang mỗ sao có thể chịu nổi chứ hả ?" Trang Bất Chu cười khổ .