Vương Tử Quân nói những lời này căn bản truyền đến một tin tức cực kỳ rõ ràng, đó là bản thân hắn cũng không phải kẻ địch giả tưởng của mình, hơn nữa còn có vài phần mong đợi với mình. Trong quan trường căn bản vô cùng ảo diệu, Vương Tử Quân nói như vậy thì đã làm cho người ta suy nghĩ ngàn vạn, điều này căn bản làm cho Đậu Minh Đường càng sinh ra nhiều toan tính.
Lúc này Đậu Minh Đường cũng xem như mở cửa sổ lòng mình ra nói thẳng: - Thật ra nhìn vào sức cạnh tranh thì anh mạnh hơn tôi rất nhiều.
Tuy Đậu Minh Đường cực kỳ không muốn thừa nhận thế nhưng lại căn bản không thể lảng tránh sự thật, đó là bây giờ dù nhìn từ phương diện nào thì Vương Tử Quân cũng mạnh hơn so với mình.
Nếu như toàn lực thúc đẩy Vương Tử Quân tiến lên một bước làm phó bí thư tỉnh ủy, như vậy sẽ càng có hy vọng thành công hơn so với Đậu Minh Đường. Trước khi đến thì hắn chuẩn bị thuyết phục Vương Tử Quân giúp đỡ mình, thé nhưng lúc này Đậu Minh Đường lại cảm thấy chính mình có chút ích kỷ.
Vương Tử Quân khẽ nhấc cần lên, lại một con cá rời khỏi mặt nước. Sau khi bỏ con cá vào thùng thì Vương Tử Quân cười nói: - Tôi còn đang muốn ở trên vị trí trưởng phòng tổ chức vài năm, dù sao thì cũng phải có người xuất lực vì công tác cải cách nhân sự.
Đậu Minh Đường nhìn nụ cười của Vương Tử Quân, trong lòng không khỏi sinh r vài ý nghĩ khó dứt. Hắn thấy Vương Tử Quân nói lời này là nhắc nhở mình, tất cả cũng không phải là vì Đậu Minh Đường anh, nhưng nhìn từ vị trí phó bí thư tỉnh ủy, anh hoàn toàn có thể thúc đẩy phương diện cải cách nhân sự.
Nhưng có vài lời chỉ nên nói đến đúng điểm thì dừng, hai bên ngầm hiểu nhau là được.
Gió nhẹ khẽ thổi lên, hai người vẫn không nói thêm điều gì. Nhưng Vương Tử Quân vẫn cảm thấy ánh mắt của Đậu Minh Đường nhìn mình có thêm vài phần thân cận. Vương Tử Quân có chút cảm ngộ, nếu muốn trở thành một nhân vật trung tâm thì không những cần năng lực, còn phải có ý chí rộng lớn. Nếu như không có ý chí bao dung, như vậy dù anh tài trí hơn người cũng khó thể nào tụ tập được những lực lượng phục vụ cho mình.
Trong đầu Vương Tử Quân liên tục léo lên nhiều ý nghĩ, nụ cười trên mặt càng thêm bình thản. Nhưng hắn tuy cảm thấy mình muốn đẩy Đậu Minh Đường tiến lên, căn bản cũng không phải chuyện dễ dàng.
Dù là Diệp Thừa Dân hay là Chử Vận Phong thì căn bản đều có tính toán của mình ở sự kiện này. Khi mà chỉ tiêu của vị trí này rơi vào trong tay Nam Giang, như vậy ý kiến của tập thể tỉnh ủy Nam Giang là cực kỳ quan trọng.
Mỗi lần hai người Vương Tử Quân và Đậu Minh Đường đến đây thì ông chủ đập nước sẽ cho ra món canh cá hấp bánh ngô. Loại bánh này căn bản làm cho người ta cảm nhận được mùi hương thơm ngát, vài người ngồi chung quanh một bàn uống canh cá cũng là một loại hưởng thụ khác biệt.
Vương Tử Quân uống một chén canh cá, sau đỏ chủ đập nước đưa đến một mâm hoa quả. Mâm hoa quả này đủ màu sắc, nhìn qua khá tinh xảo, đánh vào thị giác của người khác. Nhóm người không khỏi đưa tay cầm lấy đưa lên miệng, sau đó đưa mắt nhìn nhau, hương vị rất tuyệt.
- Súp cá rất ngon, lần sau cũng nên đến học hỏi một chút. Vương Tử Quân đi bên cạnh Đậu Minh Đường, hắn dùng giọng cảm khái nói.
Nếu so với Vương Tử Quân thì lúc này vẻ mặt của Đậu Minh Đường càng có vài phần hưng phấn và do dự. Đậu Minh Đường hưng phấn vì cái gì thì Vương Tử Quân biết rõ ràng, nhưng do dự là gì thì cũng dễ hiểu.
Khi cùng đi với Vương Tử Quân ra bờ nước, Đậu Minh Đường chợt ngẩng đầu lên nói: - Trưởng phòng Tử Quân, tôi cảm thấy anh nên nắm chắc tiến lên, không bằng chuyện này do anh nắm bắt thì hay hơn.
Vương Tử Quân khoát tay áo, hắn biết rõ đây là lời nói thật lòng của Đậu Minh Đường, nhưng sau khi xem xét lợi hại thì quyết định không tham dự vào cạnh tranh lần này, hắn cũng không thay đổi vì một câu nói của Đậu Minh Đường.
- Bí thư Đậu, anh là lão lãnh đạo ở Nam Giang, cũng công tác nhiều năm ở Nam Giang, có vài ưu thế mà không ai thay thế được, hoàn toàn có thể thử một lần. Mặt khác tôi tin tưởng một câu, đó là anh em đồng tâm thì kết quả thành công, ngài nói xem có đúng không? Vương Tử Quân nhìn Đậu Minh Đường do dự một lúc, sau đó khẽ cười nói lời an ủi.
Vương Tử Quân chia tay Đậu Minh Đường ở bên đập nước, tâm tình của hắn vẫn dừng lại ở tình thế hiện tại ở Nam Giang. Nếu như để cho Lý Thừa Uyên hay Hoắc Quang Lĩnh trở thành phó bí thư tỉnh ủy, như vậy sẽ sinh ra ảnh hưởng rất lớn.
Lý Thừa Uyên thì không cần phải nói, người này được Chử Vận Phong toàn lực giúp đỡ, sẽ tuyệt đối không cho mình nhiều quyền lực ở phương diện công tác tổ chức. Đến lúc đó mình không thể không vì đối kháng với Lý Thừa Uyên mà phải dựa vào lòng Diệp Thừa Dân.
Còn Hoắc Quang Lĩnh, tuy Vương Tử Quân cảm thấy tình cảm của mình và đối phương không tệ, thế nhưng Hoắc Quang Lĩnh căn bản có quan hệ vững chắc với Diệp Thừa Dân còn hơn cả mình. Sau khi Hoắc Quang Lĩnh tiến lên, như vậy Hoắc Quang Lĩnh sẽ nhất trí một lòng với Diệp Thừa Dân, như vậy tính tự chủ của mình sẽ ngày càng nhỏ.
Sau khi đi vào Nam Giang, sách lược của Vương Tử Quân vẫn là dựa vào Diệp Thừa Dân, cố gắng tranh thủ cho mình không gian lớn nhất. Nhưng khi mà Diêu Trung Tắc rời đi, cục diện trước đó bị uy hiếp rất mạnh.
Diêu Trung Tắc tuy đi khá gần với Chử Vận Phong nhưng vẫn có sự khác biệt căn bản với Lý Thừa Uyên, đó chính là hai bên có đứng cùng một phái hay không, Diêu Trung Tắc không thể nào theo sát tiến độ của Chử Vận Phong như đám người Lý Thừa Uyên.
Có người nói tình thế tốt đẹp nhất chính là một mối quan hệ hình tam giác, nếu có Diêu Trung Tắc thì hình tam giác tồn tại ở Nam Giang, chính Vương Tử Quân có thể lợi dụng quan hệ này để tiếp tục duy trì tình thế có lợi cho mình ở Nam Giang. Nếu Lý Thừa Uyên hoặc Hoắc Quang Lĩnh tiến lên, như vậy tam giác quan hệ mầ mình vất vả lợi dụng đã không còn, chỉ còn là sự đối kháng giữa hai bên.
Quan trường cực kỳ nguy hiểm, ai cũng cực kỳ cẩn thận khi đứng thành hàng, nhưng nếu không đứng thành hàng thì sao? Di chứng của nó là gì thì không cần nói cũng biết.
Vương Tử Quân áp dụng lý niệm này nên vị trí của mình thì sinh ra những ý nghĩ khác biệt, đó là sẽ có một lý niệm khác khi có người không đứng thành hàng, nhưng trong một ban ngành không cho phép có quá nhiều lý niệm cùng tồn tại. Người trong nước chú trọng tập trung dân chủ, nhưng theo những gì Vương Tử Quân hiểu, chế độ tập trung dân chủ chính là ngàn người một mặt nhưng lãnh đạo chỉ cần nói một tiếng mà thôi.
Nếu là một người cực kỳ siêng năng bò lên cao, nếu như có phe phái nào đó chiếm thượng phong, anh không thể không vứt bỏ lý niệm của mình để cùng bên kia tiến lên. Vì trước mặt đại cục thì anh căn bản không có lựa chọn nào khác hơn.
Ví dụ như hiện tại, Vương Tử Quân cố gắng thúc đẩy cải cách nhân sự, tương lai một ngày nào đó nếu như Lý Thừa Uyên hoặc Hoắc Quang Lĩnh tiến lên, thế cục chính trị của Nam Giang sẽ biến đổi. Mặc dù trong thời gian ngắn khong ai chối bỏ hạng mục công tác này, thế nhưng có một điều cực kỳ xác định, đó là sẽ có nhiều ảnh hưởng đến ý nghĩ và quyết sách của Vương Tử Quân.
- Tút tút tút. Chuông điện thoại đột nhiên vang lên, Vương Tử Quân nhìn thoáng qua màn hình điện thoại, gương mặt có vài phần vui mừng.