Biết Vị Ký

Chương 160

Lão gia tử nhìn thấy Lâm Tiểu Trúc khóc, dường như cũng xúc động, tuy nhiên hắn đã lớn tuổi, trải qua nhiều chuyện nên chỉ chớp mắt đã thu hồi cảm xúc, cười tủm tỉm nhìn nàng” nha đầu, mau đứng lên cho sư phụ nhìn thử xem”

Nhìn thấy lão gia tử tươi cười, Lâm Tiểu Trúc cũng vui vẻ theo, ngượng ngùng lau nước mắt rồi đứng lên.

“Ân, không tệ, cao hơn, đẹp hơn” lão gia tử cao thấp đánh giá nàng, gật đầu tán thưởng.

Lâm Tiểu Trúc cũng đưa mắt đánh giá hắn. Hai năm hơn không gặp, cảm giác như thời gian không dừng lại trên người hắn, thân thể vẫn cường tráng, mặt mày hồng hào, xem ra là rất khỏe. Nàng cũng vui vẻ hỏi” sư phụ, xem ra thân thể ngài rất tốt a ?”

“Ừ, rất tốt” lão gia tử chỉ người bên cạnh” đến, ta giới thiệu với ngươi, vị này là Võ Giang, vị này là Lâm Nương, ngươi gọi bọn họ là sư huynh, sư tỷ đi”

Lâm Tiểu Trúc nhìn một nam một nữ hơn ba mươi tuổi đứng cạnh lão gia tử rồi nhanh chóng thi lễ chào hỏi.

Lâm Tiểu Trúc lại lần nữa hành lễ lớn với lão gia tử, có chút áy náy” sư phụ,mấy năm nay ta không được tự do, ngài đi rồi cũng không có cách nào đến Thanh Khê trấn, không biết sau này người có đến đó nữa hay không ? Tiểu Trúc vẫn luôn nhớ đến nàng, bản thực đơn người cho ta cũng bị giấu trong hang, ta. . . .”

“Không sao” lão gia tử khoát tay cắt lời nàng” ta biết tình cảnh của ngươi. Không có việc gì, sư phụ không trách ngươi, nhưng khối ngọc bội ta cho ngươi, ngươi có giữ kỹ không ?”

Lâm Tiểu Trúc vội vàng lấy ngọc bội đeo trên cổ xuống” mấy năm nay, khối ngọc bài này vẫn luôn trên cổ Tiểu Trúc, chưa từng lấy xuống cũng chưa từng để ai trông thấy, ngài yên tâm đi” . Khối ngọc bài này trong suốt như phát ra ánh sáng.

Nhìn thấy khối ngọc bài, lão gia tử gật đầu. Đã cách hơn hai năm rồi, biểu hiện của nha đầu này vẫn làm hắn rất hài lòng. Biểu lộ chân tình như vậy, dù kỹ thuật diễn cao tới đâu cũng không thể giả được, vừa gặp mặt chỉ hỏi tới sức khỏe của hắn chứ không phải là kể khổ hay cầu xin hắn giúp đỡ. Dù nàng cần năm ngàn lượng bạc cũng không bán khối ngọc bài đi, chuyện này đối với một tiểu nữ hài thật là hiếm có.

“Tiểu Trúc a, sư phụ phái người bắt ngươi đến nơi đây, Viên tiểu tử kia chắc đã náo loạn động trời rồi. Chúng ta không có nhiều thời gian, nói ngắn gọn thôi. Lần này gặp mặt, ngươi có gì muốn cầu xin sư phụ không ?”

“Sư phụ!” Lâm Tiểu Trúc không ngờ vừa gặp mặt đã phải chia tay, trong lòng rất không nỡ. Nàng tham lam nhìn gương mặt quen thuộc, nước mắt tràn mi” sư phụ, khi nào chúng ta có thể gặp lại ? Tiểu Trúc nhớ người thì nên làm gì ?”

Đôi mắt to trong suốt, ngoài trừ không muốn xa rời và buồn bã thì không có cả xúc nào khác. Lão gia tử cả đời gặp qua vô số người, lúc này nhìn ánh mắt của nàng cũng cảm động rất sâu.

Hắn vươn tay, từ ái lau nước mắt cho nàng, ôn nhu nói” nha đầu, sư phụ không ở nơi này, lúc này gặp nhau cũng do cơ duyên xảo hợp thôi nhưng sau này chắc chắn sẽ có dịp gặp lại mà. Ngươi có yêu cầu gì, cứ nói, sư phụ có thể làm được chắc chắn sẽ giúp ngươi”

Võ Giang và Lâm Nương nghe vậy đều nhìn Lâm Tiểu Trúc đầy thâm ý. Lão gia tử thu nhận rất nhiều đồ đệ nhưng có thể được hắn tặng ngọc bài và nói những lời này, chỉ có một mình Lâm Tiểu Trúc mà thôi.

Bọn họ nhìn mái tóc hoa râm của lão gia tử, âm thầm thời dài. Nếu Lâm Tiểu Trúc đưa ra yêu cầu rời đi cùng bọn họ thì cho dù phải làm trái lời ước định giữa các nước, bọn họ cũng giúp nàng đạt thành tâm nguyện. Từ sau khi hoàng hậu qua đời, lão gia tử vẫn lẻ loi một mình, dưới gối không con, có một nữ tử đáng yêu lại thiện tâm như Lâm Tiểu Trúc làm bạn, cuộc sống lúc tuổi già của hắn cũng vui vẻ hơn.

Lâm Tiểu Trúc rất muốn lão gia tử giúp nàng có được tự do nhưng lại không nói ra. Hai năm rưỡi trước nàng đã không nhờ hắn giúp, bây giờ nàng biết nhiều bí mật của Viên Thiên Dã thì lại càng không muốn hắn giúp đỡ. Lão gia tử không chủ động đưa nàng rời đi, như vậy là có điều khó xử, nàng sao có thể để hắn khó xử chứ. Hơn nữa, nếu nàng theo lão gia tử rời đi, không chỉ nàng phải trốn đông trốn tây mà có thể sẽ liên lụy tới lão gia tử. Việc hại người không có lợi cho mình cũng không phải có được tự do thật sự, nàng cần gì phải làm. Nàng tin, mình có thể thuyết phục Viên Thiên Dã hợp tác kinh doanh, việc kiếm năm ngàn lượng sẽ chỉ là vấn đề thời gian thôi. Mặt khác, sau này nàng có thể tự do ra vào Viên phủ, sẽ có cơ hội bán thực đơn. Muốn đạt tự do thì cũng phải đạt được một cách quang minh chính đại.

Yêu cầu của Tiểu Trúc vẫn là câu nói hai năm rưỡi trước, hi vọng sư phụ giữ gìn sức khỏe, mọi việc thuận lợi, bình an cũng mong có một ngày, Tiểu Trúc có cơ hội tự tay nấu cơm cho người ăn” Lâm Tiểu Trúc chân thành nói.

Những lời này, không chỉ lão gia tử động dung mà Võ Giang và Lâm Nương cũng ngây ngẩn cả người, không tin nhìn nàng. Hai năm qua, tuy lão gia tử rời đi nhưng thám tử mà hắn cài bên cạnh Viên Thiên Dã vẫn luôn báo cáo tin tức về Lâm Tiểu Trúc. Nàng đã tự mình đưa ra yêu cầu chuộc thân với chủ tử, còn định mức giá cao ngất ngưởng là năm ngàn lượng bạc. Bọn họ biết nàng khao khát tự do, cho nên bọn họ cứ nghĩ nàng sẽ nhân cơ hội này mà cầu xin lão gia tử, không ngờ nàng lại chỉ muốn lão gia tử khỏe mạnh bình an. Khó trách, lão gia tử nhiều đồ đệ như vậy lại chỉ đem ngọc bài tượng trưng cho thân phận đưa cho nàng, còn luôn nhớ tới nàng. Vị cô nương này đáng giá để hắn quan tâm.

“Tiểu Trúc, hảo hài tử.” Lão gia tử vươn tay, xoa đầu Lâm Tiểu Trúc rồi gật đầu nói” nếu ngươi đã đối với sư phụ như thế, sư phụ không nói rõ thì thật thẹn với ngươi. Thực ra, từ lúc ngươi được Viên Thiên Dã mua ở thâm sơn, đưa đến sơn trang bồi dưỡng thành đầu bếp rồi mang theo bên người, ta đều biết. Ta còn biết hắn đưa ra mức giá chuộc thân là năm ngàn lượng bạc, ngươi cũng đã đồng ý”

Lâm Tiểu Trúc kinh ngạc nhìn lão gia tử, trong đầu xoay chuyển mấy vòng. Lão gia tử biết được tình hình của Viên Thiên Dã, ngay cả một hạ nhân như nàng cũng hiểu rõ ràng, chẳng lẽ hắn là đối thủ của Viên Thiên Dã ? Nếu là vậy thì nàng nên đứng về bên nào ? nếu lão gia tử bảo nàng làm hại Viên Thiên Dã, nàng có chết cũng không chịu, hắn đối với nàng cũng đâu có tệ.

Lão gia tử là nhân tinh, chỉ liếc mắt đã biết Lâm Tiểu Trúc đang nghĩ gì, buồn cười vỗ đầu nàng nói 'tiểu nha đầu, suy nghĩ miên man gì vậy ? sư phụ không phải là đối thủ của chủ tử nhà ngươi”

“Haizz” Lâm Tiểu Trúc thả lỏng” không phải là tốt rồi, vừa rồi làm ta sợ muốn chết, ta còn đang nghĩ nếu người là đối thủ của công tử, ta nên làm thế nào”

“Nếu ta muốn ngươi hạ độc công tử nhà ngươi, ngươi sẽ làm thế nào ?” lão gia tử không kềm được, muốn trêu chọc Lâm Tiểu Trúc.

Lâm Tiểu Trúc lắc đầu như trống bỏi” vậy không được. Sư phụ, công tử đối với ta không tệ, ta không thể làm chuyện lấy oán trả ơn”

“Vậy nếu để ngươi gả cho hắn thì sao ?”

Lâm Tiểu Trúc mở to hai mắt, chu miệng, giận dữ liếc lão gia tử một cái” sư phụ, người nói gì vậy?”

“Ha ha ha.” Lão gia tử bật cười thành tiếng, sau đó nghiêm mặt nói” nếu ngươi muốn gả cho hắn cũng không phải không thể, chỉ cần ta nhận ngươi làm cháu gái là xong”

“A?” Lâm Tiểu Trúc kinh ngạc nhìn lão gia tử, sau đó liên tục lắc đầu,” người nhận Tiểu Trúc làm cháu gái, ta nhất định sẽ cao hứng nhưng nếu vì gả cho Viên Thiên Dã thì miễn đi”

“Ngươi không thích hắn? nha đầu, sư phụ chu du các nước mấy chục năm qua, cảm thấy dù là nhân phẩm, học thức thì cũng chỉ có Viên Thiên Dã mới xứng với cháu gái của ta là ngươi. Hơn nữa theo ta biết, tiểu tử kia cũng có tình cảm với ngươi, ta nghĩ nên ngươi nghiêm túc suy nghĩ thử đi”

“Sư phụ, người nói bậy bạ gì vậy” Lâm Tiểu Trúc dù là nữ tử hiện đại, bị lão gia tử đùa giỡn như vậy cũng xấu hổ đỏ mặt” thời gian cấp bách, ngươi còn có thời gian trêu chọc Tiểu Trúc sao?”

“Nha đầu, một nữ hài tử, hôn nhân là chuyện quan trọng nhất đời, cho nên lần này sư phụ đến gặp ngươi là muốn bàn chuyện chung thân đại sự của ngươi”, nói xong thu lại tươi cười, nghiêm mặt nói” ngươi nghe cho kỹ, sư phụ ngươi là ta, họ kép Hiên Viên, là Thượng Hoàng đế của bốn quốc gia. Ngươi là đồ đệ hay là cháu gái ta, nếu Viên Thiên Dã muốn cưới ngươi thì chính là hắn trèo cao. Cho nên nha đầu, ngươi vạn lần không được xem nhẹ bản thân”

“Thượng hoàng đế?” Lâm Tiểu Trúc mở to mắt nhìn lão gia tử, nàng không ngờ mình tùy tiện giúp một lão đầu nhi trên đường lại chính là người có địa vị cao quý nhất nơi này.

“Đúng vậy” lão gia tử nhìn Lâm Tiểu Trúc, nghiêm túc nói” cho nên những lời tiếp theo đây, Tiểu Trúc ngươi phải nhớ cho kỹ. Lần này ta không mang ngươi đi cùng, lý do quan trọng nhất là vì ta không thể tự ý can thiệp vào chuyện của một quốc gia nào, bao gồm cả việc thay đổi địa vị và thân phận của người đứng đầu quốc gia đó. Cho nên chuyện chuộc thân, ngươi phải tự mình cố gắng, tuy nhiên lúc quan trọng, sư phụ nhất định sẽ giúp ngươi. Nguyên nhân thứ hai, sư phụ hi vọng ngươi có thể nhân cơ hội này mà nhìn rõ Viên Thiên Dã, hiểu hắn hơn. Nếu ta đưa ngươi đi, nhận ngươi là cháu gái, cho dù là Viên Thiên Dã hay ai đó đến cầu thân, ngươi làm sao biết được hắn thực sự thích ngươi hay là vì địa vị của ngươi. Cho nên, ngươi hiện tại cứ ở lại bên cạnh Viên Thiên Dã, làm hạ nhân của hắn. Nếu hắn thật tâm với ngươi sẽ không ngại thân phận, địa vị của ngươi, sẽ nguyện ý cưới ngươi là chính thê. Nếu là như vậy, ta đề nghị ngươi đừng suy nghĩ nhiều mà gả cho hắn đi”
Bình Luận (0)
Comment