*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Khi Kiều Hi Âm tỉnh lại, cô phát hiện mình đang ngồi ở ghế sau của xe hơi, bởi vì phanh xe quá gấp nên trán cô đã bị đập vào ghế trước.
“Cô Kiều? Cô không sao chứ! Xin lỗi cô, phía trước xảy ra tai nạn xe liên hoàn, nên tôi phanh xe có hơi vội.”
Ông Trương là tài xế của nhà họ Tư, ông ấy đang giải thích.
Kiều Hi Âm có hơi choáng đầu, cô ngây người một lúc lâu đến khi ông Trương gọi tên cô, thì cô mới lên tiếng nói: “Tôi không sao.”
Ông Trương thở phào nhẹ nhõm: “Không sao thì may quá, tai nạn xe cộ phía trước không gây chết người, nhưng lại gây kẹt xe, hôm nay là ngày khai giảng của cô Kiều, sợ là sẽ phải đến muộn.”
Kiều Hi Âm quan sát hoàn cảnh xung quanh, sau đó mới xác nhận được bản thân đã xuyên về rồi, về lại thế giới ban đầu của cô.
Vào lúc trán cô đập vào ghế phía trước, thì Kiều Hi Âm đã xuyên đến một thế giới song song khác.
Thời gian của nơi đó và ở đây giống với nhau, đều là năm 2021 nhưng hoàn cảnh lại không giống nhau, ở bên kia là mạt thế, zombie và động vật biến dị có ở khắp mọi nơi.
‘Kiều Hi Âm’ ở thế giới song song cũng có khuôn mặt giống với cô như đúc, vào tháng thứ hai của mạt thế thì bị chết đói, khi cô xuyên qua thì mượn xác hoàn hồn sống lại, còn thức tỉnh được dị năng hệ mộc, trùng hợp được nhóm nghiên cứu khoa học và quân đội giải cứu nên mới có thể sống sót.
Cô sống ở mạt thế tám năm, cuối cùng vì để bảo vệ vaccine đầu tiên dùng để chống lại virus xác zombie do boss nghiên cứu khoa học chế tạo, nên cô đã lựa chọn cách tự bạo, đồng quy vô tận cùng với vua zombie.
Không nghĩ tới sau khi chết lại có thể quay về thế giới lúc trước.
Hơn nữa sau khi cô khôi phục trí nhớ, trong đầu cô còn hiện lên nội dung của một quyển ngôn tình…
Kiều Hi Âm ở mạt thế tám năm, đã thăng cấp lên thành dị năng giả hệ mộc cấp chín, trải qua rất nhiều sóng to gió lớn, vào sinh ra tử nhưng cô vẫn bị sốc vì nội dung của quyển ngôn tình này.
Thì ra thế giới mà cô đang sống, là một quyển ngôn tình máu chó không biết tên, còn cô chỉ là một nữ phụ pháo hôi trong truyện.
Mà nam chính trong truyện, chính là vị hôn phu trên danh nghĩa của cô – Tư Tinh Duệ!
Cha mẹ của Kiều Hi Âm đã qua đời vì tai nạn xe cộ từ năm cô bảy tuổi, được ông nội tự tay nuôi lớn.
Khi cô mười sáu tuổi, vừa chuẩn bị lên cấp 3 thì mới biết ông nội bị ung thư gan, khi đi khám bệnh thì đã là ung thư gan giai đoạn cuối.
Nhà họ Kiều một nghèo hai trắng(1), chỉ có hai căn hộ trong khu chung cư cũ ở Giang Thành, người ta đã xác định sẽ giải tỏa trong vòng một hai năm nữa.
(1) Một nghèo hai trắng: chỉ nền tảng yếu kém; nghèo và lạc hậu | 1. Công – nông nghiệp, sản xuất lạc hậu; trình độ văn hóa, khoa học thấp | 2. Cực nghèo; nghèo rớt mồng tơi; hai bàn tay trắng; không xu dính túi; chẳng có gì cả (bachngocsach.com).Trong nhà lại không có họ hàng nào đáng tin cả, ông Kiều không yên tâm gửi gắm cháu gái còn thành niên cho đám bà con xa, chỉ sợ bọn họ tham tiền giải tỏa căn hộ mà hãm hại cháu gái.
Ông Kiều lết cơ thể yếu ớt, mang theo Kiều Hi Âm đến thăm hỏi nhà họ Tư, một trong tứ đại hào môn của Giang Thành.
Ông cụ Tư và ông Kiều lúc còn trẻ từng là chiến hữu của nhau, khi ở trên chiến trường, ông Kiều còn từng cứu ông cụ Tư một mạng.
Khi hai người còn trẻ có quan hệ rất tốt, thậm chí còn định ra hôn ước, nếu có con một trai một gái thì sẽ làm thông gia với nhau, cả hai còn trao đổi tín vật.
Về sau cả hai nhà đều sinh con trai, nên hôn ước đã truyền lại cho đám cháu.
Mấy năm nay, với sự giúp đỡ của nhà họ Tư ở Bắc Kinh, nên nhà họ Tư ở Giang Thành càng làm ăn phát đạt hơn, hai nhà Tư Kiều cũng ít lui tới hơn.
Ông Kiều cũng không mong đợi ông cụ Tư vẫn còn nhớ về hôn ước năm xưa, chỉ mong khi ông rời đi, ông cụ Tư nhớ lại tình cảm năm xưa mà chăm sóc cho Kiều Hi Âm.
Nhà họ Tư làm ăn lớn, nên chắc chắn sẽ không tham chút tiền giải tỏa căn hộ của nhà họ Kiều.
Ông cụ Tư đồng ý ngay lập tức, còn đảm bảo với ông Kiều là vẫn sẽ giữ hôn ước năm xưa, về sau Kiều Hi Âm chính là vị hôn thê của Tư Tinh Duệ.
Cuối cùng ông Kiều cũng giải quyết xong nỗi lo này, không quá một tháng sau, đã xuôi tay rời khỏi nhân gian.
Sau khi xử lý xong hậu sự của ông Kiều, Kiều Hi Âm đã được đón tới nhà họ Tư, bắt đầu cuộc sống ở nhà họ Tư, cùng sống chung với vị hôn phu trên danh nghĩa Tư Tinh Duệ, cùng nhau đi học tại Nhất Trung ở Giang Thành.
Hiện tại, thời gian đã trôi qua gần một năm.
Những ngày tháng ăn nhờ ở đậu không hề dễ dàng chút nào.
Ông cụ Tư rất thích Kiều Hi Âm, cảm thấy cô điềm đạm ngoan ngoãn hiểu chuyện, nhưng vị hôn phu trên danh nghĩa Tư Tinh Duệ kia thì không thích cô, mẹ của hắn là Chân Minh Phân lại càng không thích cô.
Ngày thường ông nội Tư thường sống tại biệt thự chính ở ngoại ô, còn Kiều Hi Âm thì đi theo Chân Minh Phân và Tư Tinh Duệ sống tại căn biệt thự nhỏ ở trung tâm Giang Thành, để tiện cho việc đi học hơn.
Cha của Tư Tinh Duệ là một kẻ phong lưu đa tình, ở công ty của nhà họ Tư không có nhiều quyền lực, ở bên ngoài đã sinh được ba đứa con ngoài giá thú, hai trai một gái.
Con ngoài giá thú cũng có quyền được thừa kế tài sản.
Tuy là Tư Tinh Duệ không thích vị hôn thê Kiều Hi Âm này, nhưng hắn lại muốn nhận được quyền lực của nhà họ Tư.
Vì vậy hắn nể mặt ông cụ Tư nên đã sống chung được gần một năm, dù Tư Tinh Duệ không hề thân thiết với Kiều Hi Âm, nhưng cũng chỉ phớt lờ cô chứ không hề gây khó xử cho cô.
Nhưng hiện tại không hề giống như vậy nữa, bởi vì cốt truyện chính thức bắt đầu rồi!
Kiều Hi Âm xuyên về chính là vào phần dạo đầu của truyện, Tư Tinh Duệ là một trong mười người được tham gia trại hè của tỉnh A, ở nơi đó là lần đầu tiên gặp mặt nữ chính Giản Dĩ Du.
Tính cách của Tư Tinh Duệ cũng khá hoạt bát, nên đã nhất kiến chung tình với nữ học bá Giản Dĩ Du có khuôn mặt xinh đẹp rực rỡ.
Đã có người mình thích, nên Tư Tinh Duệ cảm thấy người đang chiếm vị trí hôn thê hắn, càng thêm chướng mắt.
Trước kia hắn còn cảm thấy Kiều Hi Âm ngoan ngoãn điềm tĩnh, nhưng hiện tại lại cảm thấy cô nhàm chán không thú vị.
Vốn dĩ Kiều Hi Âm đã có sẵn khuôn mặt xinh đẹp mong manh yếu ớt, nhưng hắn lại cho rằng cô cố ý giả vờ đáng thương.
Kiều Hi Âm chuyển từ trường Thập Bát Trung sang Nhất Trung của Giang Thành, lúc đầu chính là đội sổ, sau một năm cố gắng thì thành tích cũng đã khá hơn, muốn đạt được hạng khá thì không khó, nhưng muốn đạt được hạng nhất thì chính là cả một quá trình.
Nếu so sánh với Tư Tinh Duệ có cùng thành tích với nữ học bá Giản Dĩ Du thì ngay lập tức Kiều Hi Âm trở thành kẻ ngu dốt nhất.
Hôm nay là ngày khai giảng của Nhất Trung Giang Thành, bởi vì mẹ của Giản Dĩ Du tái hôn và chuyển nhà, nên cô ta đã chuyển từ trường ở thành phố kế bên sang Nhất Trung Giang Thành, còn vừa khéo chung lớp với Tư Tinh Duệ và Kiều Hi Âm, đều học ở lớp 11A1.
Từ đó về sau trong mắt Tư Tinh Duệ, chỉ cần Kiều Hi Âm nói với Giản Dĩ Du nhiều hơn một câu, đều biến thành cô cố tình ức hiếp Giản Dĩ Du.
Vì không muốn ông nội Tư có ấn tượng không tốt về mình, nên Tư Tinh Duệ cũng không chủ động từ hôn. Nhưng hắn bắt đầu đối xử lạnh nhạt với Kiều Hi Âm, hy vọng cô biết điều một chút, chủ động đề nghị từ hôn.
…
Ở trong nguyên tác, ‘Kiều Hi Âm’ rất yêu Tư Tinh Duệ, cũng tham lam tiền bạc của nhà họ Tư, cho nên vẫn luôn níu kéo không chịu từ hôn, còn nhiều lần chủ động khiêu khích nữ chính Giản Dĩ Du, kết quả đánh trận nào thì thua trận đó, dẫn đến tâm trạng suy sút, thành tích cũng càng ngày càng kém. Cuối cùng, cô ‘tự cảm thấy xấu hổ’ vì điểm thi đại học quá kém, nên đã nhảy sông tự tử.
Sau khi xuyên trở về, Kiều Hi Âm cảm thấy mọi chuyện thật hoang đường, cô tuyệt đối sẽ không vì chuyện nhỏ này mà từ bỏ mạng sống của mình!
Hơn nữa, cô chưa từng yêu Tư Tinh Duệ, cũng không hề quan tâm đến tài sản của nhà Tư, càng không cho rằng hôn ước kia là thật, vốn dĩ cô chỉ muốn ở đây tới khi tốt nghiệp cấp ba mà thôi.
Kiều Hi Âm, người được coi là nữ phụ pháo hôi trong sách, có lẽ bây giờ đã biến mất.
Hiện tại chính là thế giới thực, không còn là một quyển truyện được định sẵn nữa.
Bây giờ bên trong Kiều Hi Âm không còn là cô gái sợ hãi phải sống một mình nữa, đương nhiên cô sẽ không ở lại nhà họ Tư tiếp tục ăn vạ.
Chờ sau khi hôm nay tan học về, cô sẽ đưa ra lời từ hôn, rồi thu dọn hành lý rời khỏi chỗ đó.
Kiều Hi Âm rũ mắt xuống, cầm lấy túi xách đặt bên cạnh, nói với tài xế Trương: “Chú Trương, ở đây cách trường học chỉ khoảng mười phút đi đường, tôi xuống xe đi bộ là được.”
Ông Trương: “Cô Kiều, cô có thể đi một mình sao?”
Kiều Hi Âm tự nhiên thoải mái, cười nhẹ nói: “Tôi có thể.”
Ông Trương hơi ngạc nhiên, cảm thấy cô Kiều này, có chút gì đó không đúng. Dường như cô đã trở nên tự tin thoải mái, cũng như xinh đẹp hơn?
Kiều Hi Âm đeo cặp sách, đi bộ trên vỉa hè, cảm thấy mọi thứ xung quanh cô đều trở nên tươi đẹp sống động hơn.
Những người chưa từng trải qua cuộc sống ở mạt thế, thì sẽ không bao giờ cảm thấy cuộc sống hòa bình này đáng quý tới mức nào.
Kiều Hi Âm cũng không nóng lòng đi tới trường học, mà đứng ở cửa hàng ven đường mua một phần bánh cuộn chiên và sữa đậu nành, vừa đi vừa chậm rãi ăn.
Trước khi ra cửa, cô đã ăn sáng ở nhà họ Tư rồi, nhưng chút đồ ăn đó chỉ đủ để lót bụng mà thôi.
Bởi vì Chân Minh Phân đang giảm béo, nên mỗi buổi sáng chỉ ăn một đĩa salad nhỏ và một trái trứng luộc, bữa trưa và bữa tối cũng chỉ ăn có một chút cơm.
Lúc trước Kiều Hi Âm sợ Chân Minh Phân chán ghét cô, bởi vì cô kén ăn kén uống, nên cô cũng ăn giống như Chân Minh Phân, nhiều lúc còn ăn ít hơn cả Chân Minh Phân, cũng vì vậy thân thể cô càng trở nên yếu ớt.
Bên ngoài thì Chân Minh Phân cũng không nói gì về chuyện này, nhưng Kiều Hi Âm xem ‘nguyên tác’ nên mới biết được hành động này của cô trong mắt bà ta, chính là cố gắng duy trì dáng người mảnh mai để quyến rũ Tư Tinh Duệ, tuổi còn nhỏ mà đã có tâm cơ như vậy.
Ở mạt thế tám năm thức ăn càng ngày càng khan hiếm, sau khi Kiều Hi Âm xuyên về, hiện tại cô nhìn thấy cái gì cũng muốn ăn.
Bây giờ cô mới 17 tuổi, cơ thể vẫn đang phát triển, có con khỉ mới giảm cân!
Cho dù Chân Minh Phân có nhìn cô ra sao, một chút cô cũng không quan tâm.
Bán chiên cuộn YYDS(2)! Thật là ngon quá đi!
(2) YYDS: mãi mãi là thần, mang ý tôn thờ, các fan hay dùng yyds nói về (tài năng, nhan sắc, diễn xuất,…) thần tượng của mình.Kiều Hi Âm chậm rãi đi đến trường học, trên đường đi, cô nhìn thấy một vài người có khuôn mặt quen thuộc đang chào cô.
Hình như là bạn cùng lớp.
Đối với bọn họ, chỉ là một kỳ nghỉ hè chưa gặp Kiều Hi Âm, nhưng đối với Kiều Hi Âm thì chính là tám năm lận đó.
Kiều Hi Âm chỉ có thể lịch sự, đáp lại bọn họ bằng một nụ cười ngượng nghịu.
Ở trong lớp Kiều Hi Âm là một người trầm mặc ít nói, đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy nữ thần cao quý ăn món đồ bình dân như là bánh cuộn chiên, thật sự rất kinh ngạc!
Bọn họ dừng lại chào hỏi, chủ yếu là vì muốn xác nhận thử đây có phải là Kiều Hi Âm thật hay không thôi.
Một nữ sinh có dáng người hơi mập, sau khi nhận được nụ cười đáp lại của Kiều Hi Âm, cô ấy ngạc nhiên nói: “Kiều Hi Âm, đúng là cậu thật! Cậu không đi nhanh hơn sao? Nếu không chúng ta sẽ đến muộn đó.”
Nữ sinh có dáng người hơi mập cũng vì kẹt xe, nên lựa chọn xuống xe đi bộ đến trường, trước khi gặp Kiều Hi Âm, cô ấy đã chạy lon ton một đoạn, bây giờ cả người đều đang đổ mồ hôi.
Lúc này Kiều Hi Âm cuối cùng đã ăn xong miếng cuối cùng của bánh cuộn chiên, cô cảm thấy vẫn chưa đã thèm nên liếm nhẹ môi, rồi ném túi nilon vào thùng rác.
Cô lấy khăn giấy lau miệng, nhìn nữ sinh béo cười nói: “Tớ ăn xong rồi, chúng ta mau đi thôi.”
Kiều Hi Âm cũng có chút ấn tượng với nữ sinh béo này, hình như tên là Hứa Viên Viên, ngồi cách cô một lối đi nhỏ, bởi vì dáng người có chút mập mạp nên Hứa Viên Viên có hơi tự ti, là một người ngoài lề không hề được hoan nghênh trong lớp.
Kiều Hi Âm cũng là một người không được hoan nghênh trong lớp, có rất nhiều nguyên nhân khác nhau, vì cô có thân phận vị hôn thê của Tư Tinh Duệ, vì cô quá xinh đẹp, vì cô đến từ trường đội sổ Thập Bát Trung, vì thành tích của cô không tốt…Nhưng quan trọng nhất cũng là vì cô không giỏi giao tiếp, tích cách quá trầm mặc im lặng.
Hứa Viên Viên thụ sủng nhược kinh nói: “Được, được chứ.”
Hai cô gái bắt đầu chạy lon ton trên vỉa hè.
Kiều Hi Âm cột tóc đuôi ngựa thấp ở hai bên, mái tóc đen mềm mại của cô nhẹ nhàng đung đưa trong làn gió buổi sáng của đầu mùa thu.
Hứa Viên Viên chạy bên cạnh, liên tục nói: “Kiều Hi Âm, cậu trong suy nghĩ của tớ không hề giống nhau, khi cậu cười lên thật sự rất xinh đẹp! Cậu nên cười nhiều hơn nữa, chắc chắn sẽ có rất nhiều người thích cậu.”
Kiều Hi Âm nói: “Cảm ơn, khi Viên Viên cười rộ lên cũng rất xinh, cậu có hai má lúm đồng tiền rất đáng yêu.”
Hứa Viên Viên đỏ mặt ngay lập tức: “Oa, cậu nhớ tên của tớ sao, còn…còn biết tớ có cả lúm đồng tiền…”
Khi hai người tới lớp học thì tiếng chuông cũng vừa đúng lúc vang lên.
Kiều Hi Âm đi cùng Hứa Viên Viên, bước vào cửa sau của lớp học.
Có một nữ sinh cột tóc đuôi ngựa cao đang đứng trên bục giảng, dáng người nữ sinh cao gầy, khoảng chừng 1m70, khuôn mặt xinh đẹp rạng rỡ, đang tự giới thiệu bản thân: “Chào mọi người, tớ tên là Giản Dĩ Du, đến từ Nhất Trung của thành phố C, tớ rất thích ca hát nhảy múa và đánh tennis, về sau hy vọng mọi người giúp nhiều hơn.”
Giáo viên chủ nhiệm Trì Văn Hải nói: “Trong lớp chỉ còn mỗi chỗ bên cạnh Tư Tinh Duệ là trống, dáng người của Giản Dĩ Du cũng khá cao, tạm thời em cứ ngồi cùng bàn với Tư Tinh Duệ, qua mấy ngày nữa sẽ điều chỉnh lại chỗ ngồi. Tư Tinh Duệ, được không em?”
Tư Tinh Duệ là hot boy của Nhất Trung Giang Thành, hơn nữa hằng năm đều đạt được vị trí hạng nhất, là một nam thần có tiếng là vừa kiêu ngạo vừa độc miệng.
Lúc trước ngay cả vị hôn thê của hắn là Kiều Hi Âm còn đưa ra lời đề nghị muốn ngồi chung, với lý do là muốn hỏi hắn chỉ cách làm bài, nhưng vẫn bị hắn không nể mặt mũi từ chối thẳng.
Các bạn học trong lớp nói thầm: “Tớ cảm thấy, chắc là Tư Tinh Duệ sẽ không đồng ý.”
“Chắc là Tư thần sẽ kêu Chu Triệt ngồi với mình, nhường chỗ của Chu Triệt lại cho bạn học mới.”
Chu Triệt là bạn thân từ nhỏ của Tư Tinh Duệ, cũng là bạn cùng bàn trước kia của Tư Tinh Duệ.
Ngay khi mọi người cho rằng Tư Tinh Duệ sẽ từ chối, thì lại nghe thấy hắn lạnh nhạt nói: “Có thể.”
Nụ cười trên mặt Giản Dĩ Du tươi hơn vài phần: “Tớ có biết bạn học Tư Tinh Duệ, ở trại hè lúc trước, tớ và cậu ấy đã ngồi cùng bàn với nhau một tháng.”
Nhất thời, trong phòng học đều là âm thanh “Ồ ~~~” kéo dài, tràn đầy sự cười chê và nụ cười ẩn ý.
Còn có những người dùng ánh mắt đồng tình nhìn về phía vị hôn thê trên danh nghĩa của Tư Tinh Duệ – Kiều Hi Âm.
Thiếu điều không nói thẳng ra: Đánh đi! Mau đánh đi!
Kiều Hi Âm còn tưởng rằng cô ăn vụng chocolate bị phát hiện, vội vàng ngồi nghiêm chỉnh lại, nét mặt bình tĩnh, lấy một cuốn sách giáo khoa từ trong hộc bàn ra.
BÁNH CUỘN CHIÊN