Mina xụ mặt: “Mọi sự chuẩn bị xong xuôi hết rồi, cậu đừng bày ra vẻ mặt khắm thúi như mấy ông già cứng nhắc trong tổ chức vậy chứ.”
“Chúng ta đi chuẩn bị lễ phục đi, mình còn chưa bao giờ được tham gia lễ hội hóa trang đâu đấy, nghe nói ai cũng che mặt nạ, không ai biết được danh tính của ai cả.” Mina chuyển chủ đề.
Ninh Thư tùy tiện ừ một tiếng: “Cậu đi mua đi, tớ còn có việc.”
Mina thất vọng: “Ừ.”
Mina thu dọn đồ đạc, tắm rửa sạch sẽ, sau đó nhanh chóng ra khỏi khách sạn.
Mina vừa đi, Ninh Thư lại tiếp tục ngồi xếp bằng tu luyện ở trên giường, lâm trận mới bắt đầu mài gươm, tuy muộn còn hơn không.
Đề phòng trường hợp gặp Ferry còn có đường mà lui.
Dựa vào lực hấp dẫn của Ferry và Mina, chắc chắn đôi bạn trẻ sẽ về chung một nhà.
Cuối truyện Mina còn trở thành ma cà rồng cơ mà.
Khách quan mà nói, trái tim của Mina luôn tôn thờ và hướng tới giống loài cao quý, thần bí và nguy hiểm này.
Điển hình của thân tại Tào doanh, tâm tại Hán đây mà. - trích three quốc.
Hơn nữa, sau đó tổ chức còn muốn xử phạt Mina, vì vậy lòng tin của Mina hoàn toàn kết thúc.
Đến tận trưa Mina vẫn chưa trở lại, còn nhắn cho Ninh Thư rằng cô nàng vẫn chưa mua xong, nói Ninh Thư tự ăn cơm một mình.
Ninh Thư không để ý, từ dưới gầm giường lôi ra một cái hộp, bên trong hộp có một số dụng cụ để giết ma cà rồng, nước tỏi, thánh giá và nước thánh.
Nước thánh này là do tổ chức cấp.
Ninh Thư ngửi nước thánh, cũng không biết trong đó bao gồm những gì, không mùi, không vị, nhưng lại chứa đầy dương khí.
Ma cà rồng là thứ thuần âm, đám ma cà rồng yếu ớt chỉ cần bị ánh nắng mặt trời trực tiếp chiếu vào người sẽ biến thành tro bụi.
Chỉ những ma cà rồng hùng mạnh mới không sợ ánh mặt trời.
Ma cà rồng cũng có rất nhiều hạn chế.
Chung quy mấy thứ rườm rà này là kịch bản để bắt buộc người xem hướng tới yến hội, Ferry sẽ hút máu một cô gái, rồi nữ chính siêu nhân Mina của chúng ta sẽ nhảy ra ngăn cản.
Còn cô, cuối cùng lại trở thành bao cát.
Thơm tho thì người hưởng tất, còn thiu thối thì cứ dành phần cô, oke?
Ninh Thư thấy loại người như Mina rất phiền, đấy còn là chưa kể tới chuyện cô nàng là thánh mẫu Mary Sue chiếu rọi ánh sáng tới mọi ngóc ngách thế gian, nhưng ít nhất cô nàng phải làm đúng trách nhiệm của mình đó là giúp đỡ loài người trước đã chứ.
Người ủy thác Jasmine luôn phải đi đằng sau dọn dẹp đống lộn xộn do cô nàng tạo ra, cũng chỉ bởi hai người là cộng sự, là một nhóm.
Dù sao hai người Mina và Jasmine ở trong tổ chức cũng không nắm giữ chức vụ gì quan trọng, bởi thành tích của hai người họ không có gì nổi bật.
Lần này được cấp trên giao nhiệm vụ giám sát trong vũ hội hóa trang, nhất định phải thành công không được thất bại.
Bằng không, thật sự rất khó để ăn nói với cấp trên.
Ninh Thư rời khách sạn, ăn uống qua loa tại một quán mì nhỏ, sau đó lại trở về tiếp tục tu luyện.
Mina vẫn chưa trở về, chắc lại la cà lêu lổng ở chỗ nào đấy.
Vẫn còn là tấm chiếu mới lắm.
Tu luyện tới chiều, đan điền Ninh Thư đã xuất hiện được một tia kình khí rõ ràng.
Ninh Thư siết chặt nắm đấm, cảm thấy nắm đấm mình tràn đầy uy lực, dùvậy vẫn chưa thể đánh bại được tên nhõi Ferry.
Nhưng cũng có thể nhanh chóng thoát khỏi công kích của Ferry, không tới mức giống như cốt truyện, bị Ferry tay không xé làm đôi.
Suy cho cùng thợ săn ma cà rồng cũng chỉ là con người, dựa vào công cụ bên ngoài để loại bỏ ma cà rồng, không giống như ma cà rồng có thiên phú dị bẩm.
Có thể dịch chuyển tức thời, bay lượn trên không, sở hữu răng nanh và móng vuốt đặc biệt.
Thợ săn khi đối đầu với ma cà rồng cũng phải cố hết sức, chứ nếu là người bình thường, cho dù là tí teo sức phản kháng cũng đều không có.
Ninh Thư ra ngoài chọn một bộ lễ phục, tìm một bộ tiện cho hành động.
Tuy rằng, lễ phục hành động không tiện như mặc quần, nhưng có thể cột đồ lên đùi, tà váy hạ xuống là che chắn được hết, chả sợ nhìn thấy cái gì.
Ninh Thư chọn đi chọn lại một lúc lâu mới tìm được một bộ lễ phục vừa ý, cầm thêm một chiếc mặt nạ.
Mặt nạ được tạo bởi lông vũ màu đen trông cực kỳ chanh sả, che kín được mắt mũi (miệng), chỉ để hở mỗi cằm.
Nửa kín nửa hở, tràn đầy dụ hoặc.
Sau khi trả tiền, Ninh Thư xách quần áo trở về.
Mina đi mua sắm cả ngày giờ mới thấy mặt, trên giường cô nàng bày hai bộ lễ phục, thấy Ninh Thư vội vàng kéo cô lại hỏi: “Jasmine, cậu nói mình nên mặc bộ nào đây, hai bộ đều đẹp, chẳng biết nên chọn bộ nào?”
Ninh Thư nhìn hai bộ lễ phục trên giường, một bộ lễ phục váy ống hở lưng, bộ còn lại là váy ren hồng đậm chất thiếu nữ.
Mina vừa muốn chạy theo phong cách chếch chi lại vừa muốn chạy theo phong cách đáng yêu.
Ninh Thư nói thẳng: “Mình chịu, cậu thấy thích bộ nào thì mặc bộ đó.”
“Mặc quần áo là để cho người khác ngắm, sao lại chọn theo ý thích của mình được?” Mina lắc lắc cánh tay Ninh Thư, “Ngắm hộ mình chút đi mà.”
“Mina, chúng ta là đi làm nhiệm vụ, chứ không phải vì mục đích đi tham gia vũ hội, mọi thứ đều phải chọn trên cơ sở tiện lợi.” Ninh Thư không nhịn được nói tiếp.
“Mới tí tuổi đầu, sao lại như mấy ông già trong tổ chức thế không biết, chả biết hưởng thụ gì cả.” Mina dứt khoát ôm hai bộ lễ phục đi ra ngoài.
Minh Thư hỏi: “Cậu đi đâu đấy, sắp tới giờ đi vũ hội rồi.”
Ninh Thư nhìn đồng hồ, còn chưa tới hai tiếng nữa là vũ hội bắt đầu.
“Mình đi make up sương sương tí, cậu cứ yên tâm, nhất định mình sẽ tới vũ hội đúng giờ.” Mina xách quần áo rời đi.
Ninh Thư:....
Thật đúng là chuẩn bị đi tham gia vũ hội luôn, còn nói người khác cổ hủ, mỗi năm không biết có bao nhiêu thợ săn chết dưới móng vuốt của bè lũ ma cà rồng, lại còn bị hút sạch máu.
Là do số cô nàng hên nên mới còn sống tới tận giờ phút này.
Ninh Thư mặc xong lễ phục, chải tóc gọn gàng, sau đó đeo mặt nạ, ngắm mình trong gương.
No problemo.
Ninh Thư vén váy lên, cầm chai nước tỏi, nước thánh, cả giá chữ thập lẫn khẩu súng lục trong rương, dán hết lên đùi..
Nếu đi vũ hội hóa trang, làm gì có ai cho phép mang hộp vào.
Hơn nữa, đi vào còn có khả năng bị soát người.
Ninh Thư thu dọn đồ đạc, nâng cổ tay lên nhìn đồng hồ, chờ Mina quay trở lại, sau đó cùng nhau tham dự vũ hội.
Trong lúc đợi Mina, Ninh Thư tranh thủ luyện tập, thỉnh thoảng lại giơ tay lên kiểm tra đồng hồ.
Mina làm việc chả có tí tin cậy nào.
Gần tới giờ bắt đầu, Ninh Thư phải gọi cho Mina, thì cô nàng mới đủng đỉnh về phòng.
Mina mặc lễ phục mang phong cách thiếu nữ, mái tóc mềm mại được uốn nhẹ, trang điểm nhẹ nhàng, cánh môi phấn hồng.
Vừa nhìn, đã thấy là một đứa nhỏ vui tươi, trẻ trung lay động lòng người.
Rất xinh đẹp.
“Sao giờ mới về, chuẩn bị nhanh, chúng ta còn phải xuất phát.” Ninh Thư nói.
Mina gật đầu, đeo mặt nạ lên.
Ninh Thư:....
“Cậu không chuẩn bị cái gì à, không mang thêm đồ gì sao?” Cái gì cũng không cầm, đụng phải ma cà rồng thì phải làm sao bây giờ, ai biết được trong vũ hội chỉ có một mình Ferry, hay còn có thêm tên ma cà rồng nào khác nữa.
Ferry sẽ không làm hại Mina, nhưng không chắc những tên khác cũng vậy.
Từ nhỏ tới lớn học hành lơ mơ, cái gì cũng ù ù cạc cạc, đứng bét nhóm.
Nói không chừng chắc là do nước đổ lá khoai, không nghiêm túc học hành.
“Mình không có chỗ cất đồ.” Mina nói
"Cột vào trên đùi ấy, ai biết có gì nguy hiểm xảy ra không?” Ninh Thư nói, bọn họ là cộng sự, công trạng nhận được đều là của chung.
Phải trở thành cộng sự của Mina là nghiệp cô phải gánh, chỉ cần cô nàng đừng thành tạ kéo chân là mừng lắm rồi.
Công trạng gắn liền với lương bổng, quan hệ mật thiết tới địa vị trong tổ chức.
Cái thời kẻ mạnh làm vua này, kẻ nào càng giết được nhiều ma cà rồng, ắt sẽ có vị trí siêu phàm, tất cả đều do nỗ lực đổi lấy.