Mạnh Hạ Nhĩ và cậu bạn trai Dương Hạo Tư bắt đầu sống chung từ mấy năm trước, sau khi Dương Hạo Tư lên thành phố học đại học.
Anh là game streamer đang nổi, bạn bè quanh anh hầu hết cũng là blogger game. Trong khi đó, cậu em của anh lại là một blogger làm đẹp.
Anh hối hận chết đi được, hối hận lúc đó bản thân không kiên định, lại đồng ý cho cậu bạn trai rắc rối này dọn đến ở cùng.
Ai bảo khi đó còn quá trẻ, anh cảm thấy mình là anh trai thì phải có trách nhiệm chăm sóc cho em, đã đồng ý cho ở cùng thì phải cố mà chịu đựng.
Kết quả thử một phát là một năm trời hết cãi vã đòi dọn đi rồi lại làm lành, Mạnh Hạ Nhĩ lười đếm, anh chẳng có thời gian cùng Dương Hạo Tư chơi mấy trò giận hờn ầm ĩ của nó, anh thật sự thấy rất phiền.
Dương Hạo Tư đúng là một "drama queen", lúc ở bên nhau Mạnh Hạ Nhĩ thường xuyên nảy ra ý nghĩ muốn ném cậu ra ngoài vũ trụ.
Cậu chiếm hữu quá mạnh, lịch trình mỗi ngày đều phải báo cáo, định kỳ kiểm tra điện thoại, thậm chí còn lén lút xóa bạn bè trong WeChat của anh.
Mạnh Hạ Nhĩ cảm thấy không gian riêng tư của mình bị xâm phạm nghiêm trọng, họ rất nhiều lần cãi nhau đều vì những chuyện vớ vẩn không đâu.
"Anh nói bao nhiêu lần rồi, đừng có động vào điện thoại của anh?"
"Anh không cho em xem chẳng phải chứng tỏ có bí mật sao? Rõ ràng anh là đi uống rượu với bạn, lại lừa em là đến chỗ thương hiệu, Mạnh Hạ Nhĩ, trong miệng anh có câu nào là thật không hả!"
Dương Hạo Tư sẽ làm ầm lên: "Anh có phải không hề đặt em trong lòng không?"
Mỗi lần cãi nhau, cuối cùng đều quay về vấn đề đó, Dương Hạo Tư khóc lóc hỏi anh có phải thấy cậu phiền phức, ghét việc phải ở chung với cậu không.
Ban đầu Mạnh Hạ Nhĩ còn dỗ dành, về sau thì mặc kệ luôn.
"Anh em không thương em thì cho em ở chung làm gì? Em, em đừng có lải nhải mãi được không? Tao là đồ ngốc, tao để em ở đây còn chưa đủ chắc?"
Anh thừa nhận miệng mình rất thô lỗ, nhưng đối diện với Dương Hạo Tư dỗ mãi không xong thì phải quát một trận mới chịu ngoan.
Dương Hạo Tư là kiểu người thế nào?
Khi đó Mạnh Hạ Nhĩ còn chưa biết từ "drama queen", anh chỉ dùng từ "ngốc" để hình dung cậu bạn trai của mình.
Làm sao có người nửa đêm muốn uống trà sữa không được là ầm ĩ, làm sao có người tiêu tiền chẳng thèm đếm cứ nợ Huabei*, làm sao có người trong nhà chỗ nào cũng giấu đồ ăn vặt nhưng trái cây thì toàn quên đến lúc mốc meo?
*Tương tự như mượn thẻ tín dụng á.
Tất nhiên, kẻ ngốc nhất là hắn, lại đi cưng chiều một kẻ ngốc.
Bạn bè quanh đó đều biết Mạnh Hạ Nhĩ có một cậu bạn trai, động một tí là khóc nháo đòi chết, lúc nào cũng phải dỗ dành.
"Đáng gì chứ? Cậu đẹp trai thế, mặc kệ nó đi tìm cuộc sống riêng đi."
Bạn bè khuyên anh.
Mạnh Hạ Nhĩ gật đầu, chính anh cũng không nghĩ ra bản thân rốt cuộc chịu đựng nó vì cái gì, thích việc Dương Hạo Tư kiểm tra điện thoại hay thích việc cậu nửa đêm không chịu ngủ?
Lần cãi nhau cuối cùng, hai người không nói một lời, Dương Hạo Tư bắt đầu thu dọn hành lý, Mạnh Hạ Nhĩ không để ý.
Mỗi lần cãi nhau luôn là anh chủ động cúi đầu, anh chịu đủ sự kiêu ngạo, ngang bướng, vô lý của Dương Hạo Tư rồi.
Anh quyết định sẽ không quan tâm đến kẻ ngốc này nữa, trừ khi Dương Hạo Tư khóc lóc quay về nhận lỗi, bằng không tuyệt đối không làm lành.
Dương Hạo Tư loảng xoảng thu dọn đồ trong phòng, anh thậm chí còn đưa cho cậu một cái vali của mình.
Đến trưa ngày thứ ba, lúc anh tỉnh dậy thì Dương Hạo Tư đã đi mất.
Mạnh Hạ Nhĩ ra khỏi giường bắt đầu kiểm tra xem cậu đã làm gì, lần dọn đi này có đổ nhũ lên quần áo anh không, có buộc chết nút dây giày của anh không, có dùng son môi vẽ bậy lên màn hình máy tính không...
Không có? Mạnh Hạ Nhĩ kinh ngạc, chẳng lẽ lần này thực sự chỉ mang một cái vali đi?
Cho đến khi anh phát hiện Dương Hạo Tư đã rút hết toàn bộ router trong nhà, cuối cùng mới thở phào một hơi, rồi yên tâm chửi một câu: "Đồ ngốc."