Cẩm Nang Hồi Sinh Người Yêu Cũ

Chương 38

Chết tiệt, lạnh quá!

Dương Hạo Tư vừa bước ra khỏi nhà chưa đứng được hai giây đã vội rụt vào trong.

Cậu chỉ mặc mỗi cái áo gi-lê mà chạy xuống, vốn định bắt xe đi thẳng đến quán bar. Nhưng quán bar nào có mở trước năm giờ? Dậm chân mấy cái, cậu quyết định đến tiệm McDonald's gần đó ngồi tạm.

"Một phần khoai tây chiên..."

Đến quầy gọi món, nhân viên vẫy tay, chỉ vào cái máy tự động phía sau: "Anh có thể tự chọn món trên máy hoặc quét mã để gọi."

Bình thường Dương Hạo Tư nhất định phải cãi cọ một hồi, nhưng hôm nay cậu chẳng còn sức. Cảm lạnh chưa dứt, vừa bị gió lạnh thổi lại hắt hơi liên tục.

Cậu gọi một phần ăn trẻ em, thêm ly sữa nóng, kèm một cuốn truyện tranh thiếu nhi. Tìm một góc khuất, cậu gục xuống bàn tính ngủ đến năm giờ.

Chừng năm phút sau, Ngụy Thận Mạc gọi tới hỏi cậu đang ở đâu.

"Đang đi áp đảo đây..."

"Bớt giả vờ đi! Nói mau, cậu ở đâu!" Ngụy Thận Mạc gằn giọng: "Ông chồng quá cố của cậu nhờ tôi mang áo khoác lông vũ cho cậu. Hai người lại bày trò gì thế hả?"

Nghe hai chữ chồng cũ, tai Dương Hạo Tư lập tức dựng lên: "Anh ấy nói gì cơ?"

"Tôi chụp màn hình gửi cho cậu đây."

Summer: Cậu đó hả? Giờ bận không?

Bà Xã Ân Vị: Làm sao?

Summer: Dương Hạo Tư không mang áo lông, gặp nhau thì cầm giúp cậu ấy cái áo ấm.

Bà Xã Ân Vị: Ừ.

"Thế sao anh ta không tự mang cho tôi."

Dương Hạo Tư ngậm ống hút sữa giấy, giọng mơ hồ.

Cậu ngửa cổ một chút, sữa chảy vào miệng, lẩm bẩm tự hỏi tự đáp: "À... đúng rồi, là người yêu cũ."

Ngụy Thận Mạc hét ầm lên: "Anh ta điên rồi à! Ăn trong bát còn ngó trong nồi, đồ tra nam thối! Tôi lập tức gọi nguyên xe anh em đến dần cho anh ta một trận!"

Trong lúc này, Dương Hạo Tư lại bắt đầu tìm lý do cho Mạnh Hạ Nhĩ: "Không phải, vì bọn tôi giờ là bạn, là bạn cùng nhà. Bọn tôi đã nói rõ sẽ không cáu gắt vô cớ, cũng không nhắc lại chuyện bạn trai bạn gái nữa."

Người nhạy cảm như cậu thì tự nhận như vậy, còn bạn bè chẳng tin. Trong mắt Ngụy Thận Mạc, Dương Hạo Tư giống đứa trẻ ôm khư khư món đồ chơi hỏng chẳng chịu bỏ, rõ ràng không cần sửa nữa, đổi cái mới thì hơn.

"Cậu cũng bệnh rồi! Còn hồi tưởng cái khỉ gì! Mặc kệ đi hết cho xong!"

"Chúng tôi chỉ muốn làm rõ ai đúng ai sai, xin lỗi nhau rồi mới làm bạn cho thoải mái..."

Dương Hạo Tư lí nhí giải thích, bèn bị Ngụy Thận Mạc ngắt lời: "Không nghe! Gửi định vị ngay, tôi bắt xe qua!"

"Thế nhớ mang áo đẹp đẹp cho tôi nhé..."

"Áo lông vũ thì có cái nào chả giống nhau, đẹp gì mà đẹp!"

Trong bếp, lúc rửa tay xong, Mễ Lạp chen tới bên cạnh Mạnh Hạ Nhĩ, hỏi thẳng: "Cậu bị ngu à?"

Mạnh Hạ Nhĩ đang để ráo đĩa hoa quả, khẽ lắc mấy cái. Anh hiểu Mễ Lạp nói gì, trong lòng cũng thấy chột dạ, nên không trả lời.

"Giờ cậu ra nói với mọi người rằng cậu và Giai Nghệ chỉ giả vờ thôi, trong lòng cậu vẫn còn người khác!" Mễ Lạp giẫm mạnh lên chân anh: "Nghe chưa hả? Mạnh Hạ Nhĩ, cậu đã nói gì với tôi? Cậu nói cậu còn muốn cậu ấy, không nỡ buông bỏ cậu ấy..."

"Tôi..." Mạnh Hạ Nhĩ chần chừ.

"Cái gì mà tôi?" Lưu Nghiêm Du từ bên trái chui ra, mắt trừng to: "Cậu chưa từng nói với tôi như thế! Tôi không phải anh em thân nhất của cậu à? Sao lại giấu tôi, chỉ nói với Mễ Lạp thôi?"

"À... cái này..." Mạnh Hạ Nhĩ á khẩu. Giờ mới biết đây mới thật sự là "chiến trường tu la".

"Ha! Thế mà cậu hỏi tôi, tôi lại toàn bày cho cậu mấy kế hỏng! Đúng là khinh người!"

Lưu Nghiêm Du không buồn chấp, đẩy vai Mạnh Hạ Nhĩ: "Hóa ra chuyện của cậu với Dương Hạo Tư là để cô ấy biết trước? Nói đi, trong lòng cậu còn coi tôi ra gì không?"

Mạnh Hạ Nhĩ thở dài: "Nói cho cậu thì có ích gì? Cậu có ủng hộ... cái đó không? Thôi đi thôi đi."

"Tại sao cậu cứ cho rằng tôi sẽ không ủng hộ hả?" Lưu Nghiêm Du tức tối: "Là cậu không tin tôi trước!"

Mễ Lạp sốt ruột, đẩy Mạnh Hạ Nhĩ ra cửa: "Đừng nghe nó, ra ngoài nói mau!"

Lưu Nghiêm Du lại kéo ngược trở lại: "Không được! Sao có thể thích là công khai ngay được! Phải suy nghĩ kỹ!"

"Tôi đâu nói công khai hết đâu, chỉ là không nên nói dối..."

"Cậu không nghe đến 'lời nói dối thiện ý' à? Nói thật thế sẽ làm Giai Nghệ tổn thương đấy..."

"Cái gì mà tổn thương, cậu nói gì thế..."

Trong lúc "thiên sứ" và "ác ma" còn cãi nhau, Mạnh Hạ Nhĩ bưng khay hoa quả ra phòng khách, giơ tay: "Mọi người nghe tôi nói cái này... tôi là gay!"

Thiên sứ đại thắng! Mễ Lạp giơ tay làm dấu "V", ánh mắt chan chứa tự hào kiểu mẹ thấy con trai mình trưởng thành rồi.

Lưu Nghiêm Du thì cảm thấy địa vị bạn thân bị đe dọa, thở dài ngao ngán: "Anh em, cậu chọn con đường này coi như hẹp lại rồi."

Cú công khai đột ngột khiến cả đám ngẩn ra. Hoàn Tử hỏi: "Anh... anh đang quay video hài đúng không?"

Giờ nếu muốn thoát vẫn kịp, nhưng Mạnh Hạ Nhĩ lắc đầu. Cung tên đã bắn không thể thu lại, nói ra lại thấy nhẹ nhõm: "Không quay, tôi nói thật. Tôi thích đàn ông."

Bạch Hiểu Du vẫn chưa tin: "Thế còn Giai Nghệ thì sao?"

Mọi ánh mắt lập tức đổ dồn về phía Giai Nghệ. Cô liếc nhìn Mạnh Hạ Nhĩ rồi nói: "Giả thôi, tụi tôi đùa với các cậu đấy."

"Thực ra trong lòng tôi có người khác, xin lỗi mọi người."

Mạnh Hạ Nhĩ gãi đầu, đặt khay hoa quả xuống: "Tôi còn tưởng phải uống vài chén mới dám nói, giờ nói luôn vậy. Tạm thời đừng lan truyền ra ngoài, chuyện này chưa chắc chắn, cần thêm thời gian."

Không khí trở nên im ắng. Lúc này anh mới thấy bối rối, công khai với bạn bè không giống ở nhà, chẳng ai đánh mắng, nhưng lại bị ánh mắt soi xét, giống như bị lột da đặt lên thớt chờ phán xét.

"Nếu mọi người không chấp nhận cũng không sao... tôi chỉ muốn thẳng thắn vậy thôi."

Anh lại đưa tay gãi mũi, biểu hiện khi căng thẳng.

Lưu Nghiêm Du bỗng hét lớn: "Ô! Chúc mừng Mạnh Hạ Nhĩ công khai! Vỗ tay cái nào!"

Cả đám bật cười, Bạch Hiểu Du với Hoàn Tử cũng hùa theo cười xòa.

"Đúng là... không nhìn ra được... Cậu trông thẳng quá mà." Hoàn Tử chần chừ mãi mới thốt.

"Ừ, chỉ là từng có bạn trai thôi."

Bạch Hiểu Du hỏi: "Bao giờ thế? Sau khi chia tay bạn gái à, hay..."

Mạnh Hạ Nhĩ lắc đầu: "Bạn gái nào?"

Ai cũng im lặng, nhưng đều hiểu ngầm: Bạn gái là Dương Hạo Tư.

Bạch Hiểu Du làm bộ vỡ lẽ, nhưng sợ thất lễ nên nuốt nửa câu: "Thế... giờ cậu với... với người đó thế nào rồi?"

Lưu Nghiêm Du chen ngang: "Hai năm trước chia tay, giờ có khả năng tái hợp!"

Mạnh Hạ Nhĩ không phản bác, chỉ nâng ly cạn một hơi: "Cạn nhé. Giai Nghệ, ly này mời cậu."

Giai Nghệ vội xua tay: "Mời tôi làm gì? Ồ ồ, tôi hiểu rồi, cậu muốn tôi giúp cậu k*ch th*ch Tiểu Dương phải không? Không sao, bạn bè mà, có gì to tát đâu."

Mạnh Hạ Nhĩ uống liền ba chén, khiến cô ngại ngùng: "Cậu còn đau chân, uống nhiều không tốt đâu?"

"Không sao. Cậu... có thể tiếp tục giúp tôi thêm một thời gian không?"

Vừa nói xong, anh lập tức nhận về mấy ánh mắt khinh bỉ từ đám bạn: Cậu không thấy xấu hổ khi nhờ cô gái thích cậu đi giúp cậu theo đuổi người khác à? Nhưng anh mặc kệ, tim anh đặt ở chỗ khác rồi.

"Tôi biết như vậy hơi... nhưng lỡ nói ra rồi, tôi..."

Giai Nghệ rất sảng khoái: "Không vấn đề gì!"

Rồi cô nhận ra mấy người đàn ông kia nhìn mình đầy thương hại: "Sao thế?"

Hoàn Tử vỗ vai cô: "Tôi hiểu mà."

Giai Nghệ: "???"

Đoạn chat riêng với Mễ Lạp:

+1: Tớ không hiểu đám đàn ông này nghĩ gì.

+1: Sao lại nhìn tớ bằng ánh mắt thương hại chứ!!

Mễ Lạp: Bình tĩnh, bình tĩnh.

+1: Vô lý thật sự.

+1: Tớ thừa nhận có chút thích Mạnh Hạ Nhĩ.

+1: Nhưng làm gì có chuyện vì anh ta mà ở vậy ba năm trời!

Mễ Lạp: Trong mắt bọn họ cậu quá si tình rồi.

+1: Chỉ là tình cờ thôi mà!

+1: Thế mà tụi nó còn tưởng tớ thầm yêu Mạnh Hạ Nhĩ ba năm, vì anh ta mà giữ thân trong sạch! Điên hết rồi! Lũ đàn ông, mơ đẹp thật đấy!

Đoạn chat riêng với Summer:

+1: Anh à, chuyện hôm nay anh đừng để trong lòng.

+1: Em thật sự chỉ muốn giúp anh thôi.

+1: Em không phải kiểu nhất định phải có anh. Nếu anh có người mà anh thật sự không thể bỏ, thì hãy dũng cảm theo đuổi, đừng nghĩ ngợi nhiều.

Summer: Anh biết.

Summer: Giai Nghệ, cảm ơn em.

+1: Em thấy anh chẳng biết gì cả...

***

Nhóm chat: Nam streamer đỉnh cấp (4)

Summer: Lịch sử trò chuyện

Lục Nhãn Phi Ngư: Cô ấy rất yêu cậu.

Bạch Đầu Điểu: Hạ Tử, cậu thật sự đã bỏ lỡ một cô gái yêu cậu thật lòng.

Summer: Là tôi có lỗi với cô ấy.

Lục Nhãn Phi Ngư: Sau này mua chút gì đó cho người ta đi.

Bạch Đầu Điểu: Mua ít đồ trang điểm.

Bạch Đầu Điểu: Cái loại mấy cô bôi lên mặt ấy.

Bạch Đầu Điểu: Băng vệ sinh.

Summer: Đồ ngu, cái đó là khí đệm (phấn nước).

Hoàn Tử: Thế tôi có thể theo đuổi Gia Nghệ không?

Cuộc trò chuyện với 1 Có Thể Vào:

Summer: Bao giờ mới về?

Summer: ?

Summer: Đã hủy

Summer: Người đâu rồi?

Summer: Có mang chìa khóa không?

Summer: Trước 2 giờ mà không về thì tôi báo cảnh sát đấy, nghe rõ chưa?

Bình Luận (0)
Comment