Cẩm Nang Hồi Sinh Người Yêu Cũ

Chương 6

Khi còn bên nhau, Dương Hạo Tư chuyện gì cũng quản, vừa không chịu được mùi thuốc lá, vừa ghét Mạnh Hạ Nhĩ uống rượu say xỉn hại thân.

Chia tay rồi, Mạnh Hạ Nhĩ vốn định buông thả một lần cho biết, nhưng nghĩ lại thấy cũng chẳng có gì hay ho. Thôi thì cứ sống cho lành mạnh, cố gắng chết sau Dương Hạo Tư, để cậu ta khỏi có dịp lải nhải sau lưng mình.

Trớ trêu thay, người uống như điên sau chia tay lại chính là Dương Hạo Tư. Cậu vốn tửu lượng kém, nhưng bạn bè không ai dám uống cùng, bởi hễ cứ uống là cậu lại như muốn bán mạng, phải đến mức thập tử nhất sinh mới thôi.

Có một dạo cậu kiêng rượu được một thời gian, rồi một đêm lại uống điên cuồng. Sáng hôm sau, sàn nhà la liệt vỏ chai, còn cậu thì ngộ độc rượu phải nhập viện.

Việc này làm Ngụy Thận Mặc sợ hết hồn, nửa đêm vừa nắm tay cậu vừa khóc: "Chị ơi, đừng nghĩ quẩn nữa, đàn ông là cái thá gì, không đáng đâu!"

Dương Hạo Tư vành mắt đỏ hoe, mặt mũi khổ sở: "Tiểu Ngụy, cậu đổi tay được không, cậu đang đè vào kim truyền của tôi đấy."

Hai người bạn lại phải thay nhau khuyên nhủ, an ủi.

Đào Phi Vũ nói: "Có đáng không? Vì một gã trai thẳng ngu si mà hành hạ bản thân như vậy."

Cậu đáp: "Đáng chứ, gã đó sống trong tim tôi, tôi phải dìm chết gã."

Miệng nói vậy nhưng trong lòng, cậu vẫn len lén quàng cho gã ngu ấy một cái phao cứu sinh, hy vọng anh có thể bơi thêm một đoạn.

Họ là một cặp tình nhân kỳ lạ, luôn phải dằn vặt nhau mới cam lòng, thế mà chẳng ai chịu buông tay. Cứ chia tay rồi lại quay về, chia tay rồi lại quay về...

Lần chia tay cuối cùng, ai cũng đinh ninh đối phương sẽ là người xuống nước trước, nhưng kết quả là chẳng có ai cả. Chỉ còn con chó họ nuôi chung vì sợ cô đơn, đứng giữa hai người mà chẳng biết phải đi theo ai.

À đúng rồi, còn con chó!

Điều Dương Hạo Tư hối hận nhất chính là đã không mang Tương Mè đi. Ngày nào cậu cũng nhìn ảnh nó mà lẩm bẩm: "Mẹ đi rồi, con bơ vơ như cỏ dại."

Cậu lo cái dạng đàn ông thô lỗ như Mạnh Hạ Nhĩ, đến bản thân còn chẳng chăm nổi thì làm sao chăm được chó? Tương Mè có được ăn no không, có ai v**t v* nó không, có được dắt đi dạo hằng ngày không... Cậu nhớ nó đến phát điên nhưng lại không dám xem.

Cậu đã xóa WeChat của Mạnh Hạ Nhĩ từ lâu, nhưng Tiểu Ngụy và anh Đào vẫn còn kết bạn.

Đào Phi Vũ không cho xem, cậu đành quay sang cầu xin Tiểu Ngụy: "Chỉ một chút thôi, để tôi xem anh ta có đăng gì về Tương Mè không, tôi sợ anh ta bỏ rơi nó."

Đây chỉ là cái cớ, chính Dương Hạo Tư cũng thừa biết. Cậu chỉ muốn xem thử, không có mình, Mạnh Hạ Nhĩ sống thế nào.

Dĩ nhiên, cậu hy vọng Mạnh Hạ Nhĩ... sống không tốt cho lắm!

Nhưng trớ trêu thay, lúc Dương Hạo Tư đau khổ nhất lại là lúc Mạnh Hạ Nhĩ vui vẻ nhất. Trên Moments của anh ta tràn ngập ảnh tiệc tùng hải sản, livestream game, lúc nào cũng cười nói vui vẻ.

Dương Hạo Tư uất nghẹn, bèn vào phòng livestream của "Mạnh Summer", để lại mấy dòng bình luận: "Tương Mè đâu rồi? Cho 'người yêu cũ' của nó mang đi rồi sao? Cho tôi xem Tương Mè đi!"

Chủ phòng livestream đánh xong một trận game, trong lúc nghỉ ngơi mới thấy bình luận này, bèn trả lời: "Tương Mè ở đây, ngoan lắm."

Trong khung hình, Mạnh Hạ Nhĩ túm lấy con chó nhỏ ôm vào lòng. Tương Mè ngoan ngoãn như búp bê, đôi mắt đen láy nhìn thẳng vào ống kính, chớp chớp.

Chủ nhân của nó nói: "Tương Mè, chào mọi người đi con."

Tương Mè bèn đứng thẳng người, chắp hai chân trước, cúi đầu như đang vái lạy, còn thè cái lưỡi hồng l**m mũi một cái.

"Chào xong thì phải thưởng cho nó chứ!" Dương Hạo Tư gửi thêm một bình luận, nhưng nó nhanh chóng bị chìm nghỉm giữa hàng loạt bình luận khác:

"Tương Mè đáng yêu quá!"

"Chủ nhân đẹp trai, chó cũng đáng yêu!"

"Ông xã ơi, em muốn sinh cho anh một Tương Mè!"

Tiểu Dương nằm trên giường bệnh, ấm ức nhìn vào máy tính bảng. Ấm ức đến mức y tá rút kim truyền ra rồi mà máu trào ngược lúc nào cũng không hay.

Cậu chỉ nghĩ: Tại sao? Tôi vì nhớ anh mà uống rượu đến ngộ độc, còn anh lại có thể sống vui vẻ như thế? Anh không quan tâm đến tôi chút nào sao? Anh quên ai là người cắt hoa quả cho anh ăn mỗi lần nghỉ livestream rồi à?

Cậu chợt nhận ra, sự đau đớn của mình ngoài việc hành hạ bản thân và khiến bạn bè lo lắng ra, hoàn toàn chẳng ảnh hưởng gì đến cái tên khốn kia.

Vừa xuất viện, việc đầu tiên Dương Hạo Tư làm là đi mua một cái hũ đựng tro cốt, rồi in một tấm ảnh đen trắng của Mạnh Hạ Nhĩ dán lên.

Tấm ảnh đó được cắt từ một trong số ít những bức hình chụp chung của hai người. Mạnh Hạ Nhĩ vốn không thích chụp ảnh, càng ghét selfie vì cho rằng như thế quá màu mè. Trong ảnh, anh có vẻ mặt gượng gạo, miễn cưỡng giơ tay làm ký hiệu chữ V. Dương Hạo Tư vẫn thấy chưa hả giận, bèn lấy bút lông vẽ bậy lên mặt hắn.

Tấm ảnh này sẽ mãi mãi bị nhốt trong cái hũ nhỏ này.

Mãi mãi! FOREVER!

Bình Luận (0)
Comment