Thật ra Mạnh Hạ Nhĩ cũng hay lén xem Weibo của Dương Hạo Tư.
Anh còn lập hẳn một nick phụ, cố ý share vài bài về ngôi sao, đổi avatar sang hình bé gái dễ thương, lấy ID "Cháo Cháo Thiên La Lụ".
Anh tự cho là mình ẩn thân vô cùng hoàn hảo, rồi thản nhiên follow tài khoản mãi chẳng hot lên nổi của bạn trai cũ: @Tiểu Dương Tiểu Dương Thật Sự Cứng Cỏi.
Dương Hạo Tư thuộc dạng rất thích rải cơm chó trên mạng xã hội, nhưng vì Mạnh Hạ Nhĩ không cho nên không được đăng ảnh, chỉ có thể lén lút đăng mấy dòng chữ bóng gió.
Mỗi lần chia tay, Mạnh Hạ Nhĩ đều phải "chết" một lần trong khoảnh khắc bạn bè của Dương Hạo Tư.
Người này nói dối không cần soạn nháp, mở miệng là bịa: "Bạn trai cũ tôi ung thư gan giai đoạn cuối, cứu không được rồi."
Theo thời gian trôi qua, các "phiên bản" liên tục được cập nhật thành "thức đêm chết đột ngột", "tai nạn xe cộ", "tắc khí quản nghẹt thở"... đủ các thể loại.
Ban đầu còn có người tin, fan sẽ vào comment chia buồn, sau này dần quen với trò tào lao của cậu ta rồi.
Không nhớ là lần chia tay thứ mấy, chỉ nhớ lúc đó mẹ Mạnh Hạ Nhĩ tới nhà chơi, hai người lại cãi nhau chia tay, Dương Hạo Tư mất tích luôn.
Không còn cách nào khác, Mạnh Hạ Nhĩ nhắn tin cho Đào Phi Vũ hỏi thăm, nhận được câu trả lời: đang ở quán bar nào đó.
Anh đến nơi, thấy Dương Hạo Tư đang ngồi giữa một bàn toàn gay uống rượu thả thính.
Có người hỏi: "Chị ơi sao mặc nguyên cây đen thế?"
Dương Hạo Tư nhấp một ngụm rượu: "Đang để tang bạn trai cũ."
Cả bàn người ta đều lộ vẻ thương cảm, hỏi: "Trời, anh ấy... gặp chuyện gì sao?"
"Dị ứng thuốc, sốc phản vệ, cứu không được."
Mọi người đồng loạt cảm thán: "Trẻ vậy mà, tiếc quá!"
Mạnh Hạ Nhĩ ngồi bàn bên đã tức đến bật cười. Nhân viên phục vụ tới hỏi anh muốn uống gì, anh nói: "Cho một ly Black Widow, gửi sang bàn đó, nói là bạn trai cũ không cứu được gửi tặng."
Một lát sau, nhân viên lại quay về, bưng theo một ly Green Fairy: "Anh ấy gửi tặng anh ly này, nói chúc anh xuân sắc ngập tràn."
Mạnh Hạ Nhĩ nhìn ly rượu xanh biếc, ngửa cổ uống cạn, rồi đứng lên đi thẳng tới bàn bên. Nhân viên phục vụ hoảng hốt cản: "Tiên sinh, không được phép đánh nhau ở đây đâu ạ!"
Mạnh Hạ Nhĩ chỉ lạnh lùng nói: "Đi theo anh, mau lên."
Mấy cô bạn trong bàn hỏi: "Anh là ai, lên là bảo người ta đi theo luôn!"
Mạnh Hạ Nhĩ đáp: "Tôi là bạn trai cũ của cậu ta."
Mọi người xôn xao: "Sao cơ? Người ta vừa nói bạn trai cũ qua đời mà! Đừng đem chuyện đau thương ra đùa, quá đáng thật!"
Mạnh Hạ Nhĩ cầm luôn ly Black Widow của Dương Hạo Tư chưa uống cạn, uống xong mới xách anh chàng rắc rối này lôi đi: "Đúng, hôm nay là thất tuần, hồn về thăm một lát."
Nhân viên phục vụ đuổi theo bắt thanh toán: Black Widow 120, Green Fairy 90.
Những chuyện lộn xộn thế này xảy ra không ít.
Trước đó còn có lần Dương Hạo Tư nói với anh shipper là anh chết rồi, hôm sau người ta tới lấy hàng suýt báo cảnh sát tại chỗ.
Bao nhiêu chuyện như vậy, bảo sao mà quên cho nổi?
Về sau anh thử hẹn hò với con gái, nhưng trong lòng lúc nào cũng có một "góa phụ". Rõ ràng đã chia tay, nhưng hẹn hò với người mới lại cứ như đang ngoại tình.
Tháng thứ năm sau chia tay, anh nghĩ:
Nếu Dương Hạo Tư quay về xin lỗi, mua cho cậu cái túi Hermès mà cậu thèm bấy lâu, cậu sẽ tha thứ.
Đến tròn một năm sau chia tay, anh nghĩ:
Nếu Dương Hạo Tư quay về, anh sẽ thật tốt với cậu ấy, không để cậu ấy phải rửa bát nữa.
Một năm rưỡi, anh nghĩ:
Nếu Dương Hạo Tư quay về, anh sẵn sàng công khai come out.
Hai năm sau, Mạnh Hạ Nhĩ thề:
Nếu Dương Hạo Tư quay về, anh sẽ "ch*ch chết" cậu ta.
Đầu năm, gần Tết, Mạnh Hạ Nhĩ ngồi xe lăn điện.
Bên ngoài nói anh ngã từ lầu xuống gãy chân, thật ra là bị bố đánh.
Hai mươi bốn tuổi chưa từng yêu đương (trong mắt bố mẹ), tất nhiên bị kéo đi xem mắt.
Mạnh Hạ Nhĩ bực quá, nói thẳng: "Bố, thật ra con là gay."
Ông Mạnh l cựu quân nhân, nghe xong vớ ngay cây côn sắt ba khúc, trực tiếp tiễn con trai vào khoa xương.
Bạn bè Phi Ngư đón anh xuất viện, đẩy về nhà, vừa đẩy vừa khuyên: "Anh em à, lớn rồi, cãi gì mà cãi với bố! Có gì mâu thuẫn nói ra, bọn tôi điều đình cho."
Mạnh Hạ Nhĩ: "Tôi là gay."
Bạn anh suýt nữa đẩy anh ngã xuống cầu thang lần hai.
Năm nay Tết không dám về nhà nữa.
Ông Mạnh nói nếu còn dám yêu đàn ông thì gặp một lần đánh một lần, làm mẹ anh sợ quá phải gọi điện dặn: "Con trai, Tết nhất đừng về, bố con mới mua roi chín đốt!"
Phi Ngư an ủi: "Không sao, anh em, tôi không chê cậu là gay, Tết mà không có chỗ đi thì qua nhà tôi."
Mạnh Hạ Nhĩ bảo thôi: "Để tôi yên tĩnh chút."
Từ đó anh bắt đầu dạy Tương Mè "giáo dục hận thù", bế đầu con chó lên dạy: "Tương Mè, mẹ cậu thật chẳng ra gì, bỏ cậu lại chạy mất! Sau này ra đường gặp thì cắn một phát! Cậu xem chân bố cậu đây, là vì mẹ cậu mà gãy đấy, con trai, cậu phải báo thù cho bố!"
Không biết cậu chó con có hiểu không.
Đến ngày Tiểu Niên, Mạnh Hạ Nhĩ lái chiếc xe lăn hai bánh đi dắt chó.
Thật ra chống nạng là được rồi, nhưng anh phát hiện ngồi xe lăn dắt chó rất tiện, Tương Mè chạy trước, anh ngồi sau, chẳng tốn sức gì.
Hôm nay đi xa hơn một chút, hai người một chó ra khỏi khu.
Xa xa Mạnh Hạ Nhĩ thấy có một người ngồi xổm cạnh bồn hoa, sau lưng có hai cái vali to, anh nghĩ: Ai kia, sao nhìn giống bạn trai cũ mình thế?
Tương Mè kéo xe anh chạy thẳng tới, phấn khích cực độ, một con Pomeranian nhỏ mà kéo xe như husky kéo xe trượt tuyết, biến xe lăn thành xe chó kéo.
Mạnh Hạ Nhĩ thầm nghĩ: "Không thể nào? Không thể nào chứ? Chẳng lẽ thật sự là bạn trai cũ?"
Người kia run vai nức nở, Tương Mè quẫy đuôi mừng tới mức lắc lư cả mông, lao thẳng vào lòng cậu, húc cho một cái suýt ngã.
Mạnh Hạ Nhĩ nhìn kỹ, đúng là Dương Hạo Tư.
Khóc đến nỗi hai mắt đỏ hoe như mắt thỏ.
Tương Mè nhảy lên l**m mặt, phát ra tiếng ư ử đặc trưng của chó con.
Dương Hạo Tư vừa khóc vừa vuốt chó: "Chó gì mà giống chó của mình thế, hu hu hu..."
Mạnh Hạ Nhĩ ho một tiếng.
Dương Hạo Tư ngẩng đầu thấy hắn thì vô cùng kinh ngạc, lau nước mắt, cười lẫn trong nước mắt: "Mạnh Hạ Nhĩ, sao anh lại ngồi xe lăn? Anh bị xe đụng à? Tàn phế suốt đời chưa? Ha ha ha! Trời cao có mắt!"
Mạnh Hạ Nhĩ quay đầu xe lăn, lẳng lặng rời đi.