Cân Cả Thiên Hạ

Chương 22

Sau khi nói chuyện với lão viện trưởng xong thì hắn được lão dẫn đến một căn phòng kế bên phòng của lão. Lão cũng nhắc nhở hắn mới vừa đắc tội với thất trưởng lão sau này tránh gặp mặt nàng thì càng tốt, nói xong thì lão ta cũng bốc hơi chẳng biết là đi đâu mất.

Vào căn phòng mới hắn chỉ nhìn sơ qua một cái rồi cùng Vu Y nha đầu vào không gian trồng trọt, không gian tuy không lớn nhưng cho 2 người thì tha hồ thích làm gì thì làm, trong này có ánh sáng dịu, cũng có mây có gió, nói chung thật đẹp, nằm trên bãi cỏ, bắt chéo chân ngửa mặt nhìn trời thấy thật thư thái.

Vũ Y nha đầu cũng ở bên cạnh hắn, bắt trước làm theo động tác như hắn được một lúc thì lăn sang một bên ngủ mất, hắn thấy thế chỉ có mỉm cười, thấy cuộc sống như vậy cũng quá tốt rồi.

Tìm không biết bao lâu mà không thấy hắn đi hỏi hệ thống thì hắn mới biết cách lên cấp khu đất, nói đại khái là cứ có giống loại mới bất kể là động thực vật gì cũng được, hay những thứ đất hiếm, kim loại quý cũng tốt. Mà điều vui vẻ hơn là hắn đã biết cách tăng nhanh cấp của hắc ám vong linh kỹ năng( cứ luyện người sống thành vong linh là tốt nhất) mấy thông tin này là hắn phải mua từ hệ thống đâu có free đâu, mà dạo này ngạo kiều đại diện của hệ thống đang lên cấp cái gì nên cũng không gặp, mà bây giờ nói chuyện với hắn là cái giọng cứng ngắc khó nghe chết đi được.

.....

Ngày hôm nay hắn đã ghé qua thăm tỷ của hắn báo qua chỗ ở hiện tại, bảo tỷ là không cần lo lắng, vì tham gia sát hạch vẫn còn tiếp tục,nên trước học viên vẫn đông như kiến, hắn than thở ai bảo nhà các ngươi không có điều kiện. Vì không muốn phiền phức nên hắn gọi thêm mấy người gia tộc có tu vi kim đan hậu kì theo sau làm bảo tiêu.

Đầu tiên hắn đi ăn, hắn bắt đầu từ món bình dân rồi cao cấp hơn, 2 người và 6 hộ vệ càn quét món ăn, nhà hàng nào,có món gì hắn cũng gọi hết, mỗi món ăn một it ăn thừa thì gói hết lại bỏ vào không gian hệ thống. Nơi nào cũng có người nghèo kẻ giàu những thức ăn này tuy không quý nhưng cho những người không có ăn lại là một ý nghĩa khác.

Lúc đầu mấy tên hộ vệ còn ngại không dám ngồi nhưng sau nhiều lần thì bọn họ cũng ngồi xuống, do hắn không biết uống rượu nên bọn hộ vệ cũng nhịn, gần cả một ngày hắn chỉ đi ăn được 302 chỗ, hắn quyết định khi khác ăn tiếp hôm nay tạm nghỉ.

Hắn thức ăn bây giờ có khá nhiều, hắn còn mua thêm rất nhiều lương thực khác, tùy tiện ngoắc 1 tên hài tử ăn mặc nghèo hèn hỏi tới khu dân nghèo, ném cho tên kia vài kim tệ kêu hắn dẫn đường.

Ra ngoài Thánh Thành cách khoảng vài km có một thôn trang, nhà mái đơn sơ họ không phải tu luyện giả nên mức sống cũng khác, có khi cơm không đủ ăn nữa ấy chứ, đến sơn thôn thì hắn bảo đứa bé vào gọi mọi người ra hôm nay có lộc ăn là một tu luyện giả có việc vui nên chia sẻ với bọn họ.

Sơn thôn cũng không lớn vài chục hộ,nên một chút là đi ra gần đủ người, bởi vì bọn họ sợ tu luyện giả nên cũng không dám chậm trễ, bình thường tu luyện giả không ức hiếp là họ mừng rồi đâu có mong gì lễ đãi.

Thấy mọi người ra cũng coi như đông đủ, hắn cũng lấy núi đồ ăn và lương thực ra cho mọi người, Lấy thêm một đống kim tệ ra cho mọi người, mỗi người một ít cho nhiều bị bọn sơn tặc thanh toán thì lại làm hại bọn họ.

Làm xong mấy việc vớ vẫn như vậy hắn thấy hạnh phúc hẳn, khi về tới Thánh Thành thì trời cũng tối, khắp nơi là đèn mà tinh ánh sáng rất chi là mỹ lệ, vì hắn muốn mua hạt giống và thú mới nên hắn thuê một tòa phủ đệ, phân phó thị vệ đi thu thập thứ hắn muốn xong thì hắn cũng lần đầu triệu hồi vong linh.

Đập chết con ma thú cấp 4 mà hắn mới mua được tiến hành thử triệu hồi, qua vài chục lần triệu hồi ra nhuyễn trùng, con cóc, mà thú không toàn vẹn thân thể thì hắn cũng một lần thành công

꧁༺༒ Huyết Ma(Dị biến) Cấp 1༒༻꧂

Giới thiệu: sinh vật cấp thấp ở minh giới, được tạo nên từ huyết, không có hình thù cố định, khó có khả năng tiến hóa.

Kháng vật lý + 80%

Kháng ma thuật - 12%

Sơ cấp trí tuệ

Công kích kém

Kĩ năng thiên phú: thôn phệ chuyển hóa.

Nhìn vào cái thứ y đoàn sương máu mình mới triệu hồi về hắn thấy rất thú vị, tuy nó không mạnh gì cho cam nhưng là kỷ niệm lần đầu tiên triệu hồi, cái gì lần đầu cũng quý

....

Ngày thứ 2 nhưng thứ có thể mua được hắn đều mua, trả tiền xong xuôi đôi bên cùng vui vẻ hắn thì đang nghĩ đến một nơi có rất nhiều loại động thực vật cấp cao, nên hắn phải gấp trở về học viện, hắn cười hô hố một cách âm hiểm khiến mấy người xung quanh cũng lạnh lòng.
Bình Luận (0)
Comment