Thẩm Băng Thanh hói:
- Bức tranh này... do cậu vẽ à? Cô gái trong bức tranh là bạn gái cậu?
Đỗ Long lắc đầu nói:
- Là tôi vẽ, nhưna cô ta khôna phải là bạn gái tôi. Chính vi cô ta mà suýt chút nữa tôi biến thành người thực vật rồi, cho nên hồi ức rất sâu đậm liền tiện tay vẽ ra.
Thẩm Băng Thanh cười:
- Vẽ rất đẹp. Vì người con aái này mà bị đánh thành người thực vật cũna đáng, ha ha !
Lần này đổi lại là Đỗ Long oán giận trừng mắt nhìn Thẩm Băng Thanh, ổ đĩa đã cho được vào, Đỗ Long bật máy tính lên. Sau khi khởi động hệ thống, Đỗ Long tìm thấy tệp tài liệu của hai anh em nhà họ Thẩm. Đang lúc muốn cất tài liệu ra thì đột nhiên Thẩm Băng Thanh nói:
- Đợi chút, để tôi làm !
Nhìn chiếc USB trong tay
Thẩm Băng Thanh, Đỗ Long khẽ kêu thật nguy hiểm. May mà hắn đã sớm đã copy lại và đổi lại tên tệp nén đáng nghi kia, còn giải nén thêm thành mấy tệp để ở vị trí khác nữa. Nếu không rất có khả năng bị Thẩm Băng Thanh bắt tạ hiện trường.
Quả nhiên USB của Thẩm Băng Thanh có sẵn phần mềm tự động tìm kiếm đối chiếu, quét ổ đĩa của Đỗ Long một lượt không phát hiện được tệp nén đã bị giấu kia, nhưng lại bị phát hiện đã copy các tư liệu quan trọng và biên bản ghi chép công việc của Thẩm Ngọc Khiết.
Thẩm Băng Thanh nhíu mày nhìn Đỗ Long, hắn ha ha cười nói:
- Những cái này không được coi là tài liệu cơ mặt chứ? Tôi thấy trong đó có một số thứ có thể học tập chút ít nên đã copy và lưu lại một phần. Nếu cậu cảm thấy không được thì xóa đi.
Thẩm Băng Thanh thực sự đã xóa chúng đi, hơn thế sau khi copy vào ổ cứng mới của y còn dùng công cụ xóa đặc biệt xóa bỏ. Công cụ này gọi là máy nghiền nát. Nghe nói sẽ lau viết ổ cứng lập đi lặp lại hai mươi lân, đến cả KGB và FBI cùng hợp tác cũng không thể xoay chuyển được trời đất...
Thẩm Băng Thanh sau khi gỡ ổ đĩa ra liền nói với Đỗ Long:
- Cám ơn cậu đã trả lại tôi những thứ này, nó thực sự rất quan trọng đối với tôi. Chuyện của anh tôi là do anh ấy tự chuốc họa vào thân, tôi sẽ không vì vậy mà trách cậu nữa. Tôi chân thành thay anh ấy xin lỗi cậu. Việc cậu tìm mấy tên côn đồ tới giáo huấn tôi, tôi cũng không so đo làm gì. Chúng ta kể từ giờ phút này đã hết nợ, được không? Cậu sau này không nên khiêu khích tôi nữa.
Đỗ Long đưa tay ra cười nói:
- Nhất ngôn cừu đỉnh (nói lời phải giữ lời). Cậu cũng rất có năng lực, lại có thể chịu khổ nhọc, sau này chúng ta cùng nhau hợp tác tốt nhé !
Thẩm Băng Thanh gật đầu, đưa tay bất tay với Đỗ Long, thành khẩn nói:
- Khả năng quan sát và phán đoán của tôi quả thật không băng cậu, nhưng tôi sẽ cố gắng học tập, một ngày nào đó sẽ vượt qua cậu, cậu cứ đợi đấy!
Hai người dùng lực ra sức nấm chặt tay đối phương, cả hai đều cảm nhận thấy sức mạnh của đối phương. Song lần bắt tay này không giống như lần trước, hai người hiện giờ chỉ là quan hệ hợp tác và cạnh tranh bình thường, không hề có thái độ thù địch lẫn nhau như lần trước.
Thẩm Băng Thanh cầm ổ cứng rời khỏi nhà Đỗ Long. Khi đi tới cửa phụ, nhìn thấy trên báng thông báo thông tin có người muốn cho thuê nhà, Thẩm Băng Thanh không khỏi dừng chân lại xem xét một chút. Giờ đây anh trai y đã bị điều đi, trong nhà chỉ còn lại chị dâu. Chị ta cả ngày lạnh nhạt không nói với y một câu nào. Chỉ là lo lắng tình ngay lý gian nên một mực thúc giục y cần phải nhanh chóng tim phòng chuyển ra ngoài.
Đỗ Long ở nhà bắt đầu suy nghĩ cách phá giải mật mã phần mềm của tệp nén kia. Vật lộn hơn một tiếng đồng hồ vẫn không thu hoạch được gì, thậm chí máy ảo dùng để vận hành phần mềm bẻ khóa còn bị nhiễm virus nên hỏng mất vài lần. Sự khác biệt giữa dùng cao thủ so với cao thủ kỹ thuật khác xa so với tưởng tượng.
Trong lúc Đỗ Long đang thất vọng, Mã Quang Minh đột nhiên gọi điện thoại tới. Đỗ Long liền nhận điện thoại cười nói:
- Chú Mã, có phái là có tin tốt lành không? Đối chiếu dấu vân tay thế nào rồi?
Mã Quang Minh trầm giọng nói:
- Tất Đạt Khải chết rồi, nghe nói do hít thuốc phiện quá liều, có phái Hạ Hồng Quân đã từng tiêm chất gây nghiện cho hắn?
Đỗ Long khẽ giật mình. Ngày ấy quả thật Hạ Hồng Quân có tiêm chất gì đó cho Tất Đạt Khải, nhưng Đỗ Long không hề biết đó là chất gì. Hắn ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc, nói:
- Cháu không biết. Hạ Hồng Quân chẳng có lý do gì để làm vậy? Anh ta vẫn luôn rất lý trí.
Mã Quang Minh nói:
- Rất lý trí? Nếu lý trí thì đã không dẫn đội làm phản, sau đó còn đích thân đánh thương hơn chục người rồi bỏ trốn mất dạng. Tuy hiện tại về cơ bản có thể khẳng định ba người thợ mỏ kia là do Tất Đạt Khải giết, hiện giờ y đã chết rồi, Hạ Hồng Quân lại là đối tượng tinh nghi quan trọng giết người sau lưng. Đỗ Long, cậu phái giúp tôi tìm ra anh ta!
Đỗ Long cau mày nói:
- Tìm anh ta đem về quy án? Hiện tại vẫn chưa chắc chắn có phải do anh ta làm không. Với sự không tín nhiệm của anh ta đối với cảnh sát, chỉ e là anh ta sẽ không đồng ý.
Mã Quang Minh nói:
- Hiện tại chỉ muốn tìm anh ta về phối họp điều tra, lại chưa thể nói là đã kết án, muốn anh ta ra đầu thú là việc vô cùng khó khăn. Đỗ Long, chúng ta hiện tại như đang đi trên dây xiếc vậy, cần phải giữu tháng bằng, nếu không cần thận sẽ té ngã. Đò Long, Hạ Hồng Quân nhất định phải ra mặt, tôi có thể bảo đảm anh ta sẽ được sắp xếp thỏa đáng trước khi kết án.
Đỗ Long nói:
- Việc này cháu cũng không thể làm chú thay anh ta. Như thế này đi, cháu sẽ gọi điện thoại cho anh, hỏi ý kiến anh ta một chút.
Mã Quang Minh nói:
- Cậu nên từ từ khuyên nhủ anh ta. Nếu không thì cậu trở về huyện Võ Khê một chuyến, Hạ Hồng Quân không phải là tin tưởng cậu sao? Cậu nên đích thân điều tra vụ án Tất Đạt Khải. Nếu như không phải do Hạ Hồng Quân làm thi mọi việc có thể dễ nói rồi.
Đỗ Long nói:
- Xem xét xong rồi nói sau. Cháu tắt máy trước, lát nữa sẽ gọi lại cho chú.
Đỗ Long bấm số điện thoại gọi cho Hạ Hồng Quân, Hạ Hồng Quân nghe điện thoại nói thẳng:
- Cậu đã biết rồi sao? Tất Đạt Khải chết, bọn họ đều nói do tôi làm, cậu tin hay không?
Đồ long nói:
- Tôi không tin. Những thứ kia nếu như có thể chết người thi Tất Đạt Khải đã chết từ lâu rồi, chứ không thể kéo dài tới bây giờ. Điều này rõ ràng là vu oan giá họa.
Hạ Hồng Quân đau khổ cười nói:
- Vấn đề nằm ở chỗ chính là tôi đã tiêm cho Tất Đạt Khải mũi tiêm đó, bọn họ còn đổ thừa cho tôi.
Đỗ Long nói:
- Không cần lo lắng. Bọn họ về căn bản không có đầy đủ chứng cứ chứng minh anh đã từng tiêm cho Tất Đạt Khải. Tôi sẽ điều tra ra hung thủ thực sự, cũng như tôi đã tim ra ba người kia đều do Tất Đạt Khải giết.
- Đích thị là hắn giết người sao? Tôi sớm đã nghi ngờ rồi...
Hạ Hồng Quân nói:
- Vậy cậu qua đây đi, tôi tin cậu.
Đỗ Long nói:
- Vấn đề là kẻ đứng sau Lý Võ Uy gây áp lực rất lớn cho Chù tịch thành phố Mã. Anh cần phái ra mặt đầu thú với cánh sát, nếu không tình thế đang chuyển biến tốt có thể sẽ chuyển biến xấu. Vừa rồi Chủ tịch thành phố Mã đồng ý với tôi sẽ bảo đảm sắp xếp thỏa đáng, sẽ không để anh phải chịu uất ức.
Hạ Hồng Quân im lặng, Đỗ Long hỏi:
- Hồng Quân, anh cảm thấy thế nào? Theo ý kiến của tôi là... anh nên chấp nhận sự sắp xếp của Chủ tịch thành phố Mã là tốt nhất, tôi nhất định sẽ tìm ra hung thủ thực sự để trả lại sự trong sạch cho anh!
Hạ Hồng Quân trầm ngâm một lúc rồi nói:
- Được rồi, tôi tin cậu. Giờ tôi sẽ đi tự thú, nếu tôi có xảy ra chuyện gì mong cậu thỉnh thoảng tới chăm sóc cho mẹ của tôi.
Sau khi nói xong Hạ Hồng Quân liền tắt điện thoại. Đỗ Long ngẩn người ra, sau đó trong lòng nổi lên cảm giác cảm động và chưa xót. Hắn vốn cho rằng Hạ Hồng Quân sẽ không chút do dự mà cự tuyệt hắn, nhưng không ngờ rằng hắn lại đồng ý. Từ lúc nào anh ta lại tín nhiệm hắn như vậy?
- Tôi sẽ không để cho mẹ anh phải người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh!
Đỗ Long lập tức gọi điện thoại cho Mã Quang Minh, nhắc ông nhất định phải báo đảm sự an toàn cho người nhà của Hạ Hồng Quân. Sau đó hắn tò ý muốn lập tức đi tới huyện Võ Khê điều tra nguyên nhân thực sự dẫn tới cái chết của Tất Đạt Khải.
Khi Đỗ Long thay quần áo xong đi ra cửa thi mẹ hắn trở về. Đỗ Long không kịp nói rõ sự tình với mẹ, chỉ lên tiếng chào hỏi nói có việc phải ra ngoài, tối sẽ không về nhà rồi chạy đi mất, khiến cho Thi Vân cầm càu nhàu nói lấy chồng sinh con trai cũng như không vậy.
Đỗ Long lái xe đi theo hướng huyện Võ Khê. Trên đường đều cầu nguyện Hạ Quân Hồng dù thế nào cũng không được xảy ra chuyện, nếu không áp lực hắn gánh vác sẽ rất lớn.
Cũng may hơn nửa giờ đồng hồ sau hắn nhận được điện thoại của Mã Quang Minh nói Hạ Hồng Quân đã ra đầu thú, lại còn nhận được sự bảo vệ an toàn của lực lượng cánh sát vũ trang thành phố Ngọc Minh đưa tới. Lúc này Đỗ Long mới yên tâm.
Dọc đường đi Đỗ Long hỏi rõ tin tức về bệnh viện mà Tất Đạt Khải ở, đồng thời mượn mười cánh sát có vũ trang của Tẩn Quân Uy. Sau khi tới huyện Võ Khê, hắn lập tức đi tới bệnh viện Nhân Dân huyện Võ Khê. Hăn bắt gặp cánh sát vũ trang thành phố Ngọc Minh tại cửa bệnh viện. Đỗ Long cùng bọn họ kiểm tra giấy tờ chứng nhận của hai bên. Sau khi xác nhận thân phận, Đỗ Long lập tức dẫn họ vào khu nhà xác của bệnh viện.
Người nhà Tất Đạt Khải vẫn chưa đuổi tới, nhưng thật ra các huynh đệ trong xã hội đã tới đây rất nhiều. Bọn họ chặn lối vào nhà xác không cho bọn người Đỗ Long đi vào, ra sức kêu gào phái trừng phạt nghiêm mình hung thủ giết người Hạ Hồng Quân. Đỗ Long vừa nhìn thấy liền tức giận quát lớn:
- Là kẻ nào nhìn thấy Hạ Hồng Quân giết người! Mau đứng ra đây cho ta!
Một kẻ trên đầu quấn băng gạc đi ra - chính là một trong những tiểu đệ của Tất Đạt Khải bị Đỗ Long đánh ngất xiu:
- Tao đã nhìn thấy, tao nhận ra mày! Chính mày và Hạ Hồng Quân đã cùng xông vào phòng hại chết Tất đại ca!
Lần này bọn côn đồ đứng chắn ở cửa nhà xác càng được nước lên mặt. Bọn chúng lớn tiếng ồn ào, thậm chí còn ép lên trước muốn bắt Đỗ Long lại để báo thù cho Tất đại ca...