Cậy Sủng - Thần Niên

Chương 74

Tạ tiểu công chúa: “Trẻ tuổi?”

 

Tần Phạn trước hết ló mặt ra khỏi chăn để hít thở, ngay sau đó điện thoại rung lên.

 

Ể? Trả lời trong một giây?

 

Cô lại lần nữa chui vào trong chăn, sau đó nhìn màn hình, đập vào mắt là ‘một chữ’ rõ ràng đó.

 

Sao lại đột nhiên hỏi tuổi trẻ?

 

Đôi mày thanh tú của Tần Phạn khẽ nhíu lại, cô như có điều suy nghĩ lướt xem lịch sử trò chuyện phía trên của họ.

 

Môi đỏ bỗng nhiên cong lên một đường, nhận ra mình đang cười lại cố ý mím lại, mới phát hiện mặt cô bị chăn mỏng che khuất, cũng không ai thấy cô cười.

 

Thế là không thèm che giấu nụ cười nơi khóe môi nữa, sau đó gõ mấy chữ gửi đi: “Chứ sao nữa, lớn tuổi mà gọi là tiểu chó săn à, đó gọi là lão già chó má.”

 

Tạ tiểu công chúa: “……”

 

Bên trong phòng riêng, Tạ Nghiên Lễ ngồi có phần tùy tiện hơn, nhìn về phía Bùi Phong đối diện, ánh mắt nhàn nhạt: “Tiểu chó săn kiêu ngạo khó thuần, trông như thế nào?”

 

Bùi Phong ngay lập tức theo bản năng sờ sờ màu tóc mới của mình, đương nhiên nói: “Đương nhiên phải giống tôi thế này mới là kiêu ngạo khó thuần, ph*ng đ*ng bất kham, ba người quá nghiêm túc rồi!”

 

“Dễ làm phụ nữ nhàm chán.”

 

Nói câu cuối cùng này, Bùi Phong có chút chột dạ.

 

Thấy ba nhân vật lớn đều dùng ánh mắt khiến tim anh ta đập thình thịch nhìn mình, Bùi Phong ho nhẹ một tiếng, chuyển chủ đề: “Lão Tạ, nghe nói nam chính bộ phim này của tiên nữ Tần chính là con cún Trì Cố

 

Uyên kia, được phụ nữ chào đón nhất đấy, anh phải giám sát chặt chẽ vào, kẻo vợ bị cún con cạy góc tường.”

 

Bùi Cảnh Khanh đổ một ly rượu mạnh vào miệng cậu em trai ruột nhà mình, “Uống rượu của em đi, câm miệng.”

 

Bùi Phong cảm thấy mình rất vô tội, bị sặc đến ho khan liên tục: “Khụ khụ khụ……”

 

……

 

Bên này, Tần Phạn nhìn thấy sáu dấu chấm lửng Tạ Nghiên Lễ gửi tới, cuối cùng không nhịn được, bật cười thành tiếng.

 

Bên ngoài Tưởng Dung và Tiểu Thỏ nhìn nhau, đều thấy sự bất đắc dĩ trong mắt đối phương.

 

Tiểu Thỏ nhỏ giọng nói: “Chị Tưởng, em thấy chị nên chuẩn bị trước đi.”

 

“Em đoán chị Phạn Phạn nhịn không được lâu đâu.” Nhịn không được cái gì lâu?

Đương nhiên là công khai thể hiện tình cảm!

 

Bây giờ ở trước mặt các cô đã làm càn như vậy, nghĩ đến tính cách tiểu tổ tông của Tần Phạn, Tưởng Dung thật sự cảm thấy khả năng này rất lớn.

 

Tưởng Dung quyết định tối nay về sẽ sắp xếp trước việc Tần Phạn có thể sẽ công khai tình yêu.

 

Dù sao bây giờ cô đã không còn là diễn viên tuyến mười tám nữa, phim điện ảnh 《Phong Hoa》 chiếu chưa đầy một tuần doanh thu phòng vé đã phá 1 tỷ, lại còn đang trong giai đoạn không ngừng tăng lên, doanh

thu, danh tiếng, độ hot đều bùng nổ.

 

Chỉ riêng fan Weibo đã tăng vọt 15 triệu.

 

Hiện tại trên đường tùy tiện hỏi một người cũng có thể biết bộ phim điện ảnh 《Phong Hoa》.

 

Ngay lúc Tần Phạn chuẩn bị tiếp tục trêu chọc Tạ Nghiên Lễ thì bỗng nhiên bị Tưởng Dung kéo chăn một cái.

 

Cô theo bản năng túm chặt, ló ra nửa gương mặt nhỏ.

 

Tưởng Dung: “Đừng cười trộm nữa, vừa rồi bên ‘Nguyên Nhân’ nói, quảng cáo người phát ngôn toàn cầu của em tối nay sẽ phủ sóng toàn cầu, nhớ chia sẻ lại.”

 

Tần Phạn “ừ” một tiếng, bỗng nhiên nhớ ra một chuyện: “Người phát ngôn son môi kia của Hoa Dao đã công bố chính thức chưa?”

 

Tưởng Dung đột nhiên cười: “Tối nay quảng cáo son môi của cô ta cũng lên sóng.”

 

“Cũng không biết bên ‘Nguyên Nhân’ là cố ý giúp em hả giận, hay là trùng hợp nữa.”

 

Khiến một thương hiệu cao cấp điều chỉnh thời gian tung quảng cáo chỉ để người phát ngôn của họ hả giận, thể diện này phải lớn đến mức nào chứ.

 

Chắc là do ‘tiểu tổ tông’ của ‘Nguyên Nhân’ rồi.

 

Tổng tài của ‘Nguyên Nhân’ là Lâm Duyên, Tần Phạn nhớ tới người đó, ngược lại cảm thấy giống chuyện anh ta có thể cố ý làm ra được.

 

Tần Phạn chia sẻ lại bài đăng quảng cáo bom tấn trên Weibo chính thức của Nguyên Nhân.

 

Weibo chính thức của Nguyên Nhân tối nay đã đăng liền năm bài, tất cả đều là video và hình ảnh của Tần Phạn.

 

Đặc biệt là bài cuối cùng là bộ ảnh chín tấm về dòng mỹ phẩm, chính

giữa là bức ảnh Tần Phạn tô màu son cực đậm, sắc đỏ nồng nàn pha chút ánh kim nhàn nhạt mang theo vẻ kiêu ngạo bắt mắt.

 

Quả nhiên, bức ảnh kiểu này của Tần Phạn bị lôi ra so sánh với ảnh quảng cáo đại ngôn son môi Scarlett Red của Hoa Dao cũng được công bố chính thức tối nay.

 

Hoa Dao thua thảm hại.

 

Ngoại hình của cô ta thiên về kiểu tiểu bạch hoa ngây thơ, căn bản không cân được màu đỏ cực kỳ đậm này.

 

Ngược lại làm người ta tập trung hết sự chú ý vào đôi môi đỏ chót kia, bỏ qua ngũ quan của cô ta.

 

Đương nhiên, nếu không lôi ra so sánh với Tần Phạn thì cũng coi như là một mỹ nữ nhỏ nhắn, không khen không chê.

 

Cư dân mạng nói chuyện tự nhiên không chút khách khí ——

 

“Thương hiệu lớn thế này chọn người phát ngôn dùng đầu ngón chân để chọn à? Gương mặt tiểu bạch hoa thanh thuần kia của Hoa Dao đi với màu son này, sao cứ thấy kỳ kỳ quái quái.”

 

“A a a, Tần Phạn đẹp quá đi!!! Gương mặt kia đỉnh của chóp, cuối cùng tôi cũng hiểu tại sao môi đỏ rực lửa lại đẹp rồi.”

 

“Tôi mà tô môi đỏ thẫm thì như cái mồm máu me, tiên nữ Tần đây mới là đại mỹ nữ tuyệt sắc nhân gian a!”

 

“Tiên nữ tiên nữ tiên nữ chị ơi giết em đi!”

 

“Tần Phạn và Hoa Dao cùng công ty mà nhỉ, không hiểu sao công ty lại đưa cái đại ngôn son môi đó cho Hoa Dao, công ty các người không phải có người phù hợp hơn sao?”

 

“Chắc là Tần Phạn đã giành được người phát ngôn toàn cầu của ‘Nguyên Nhân’ rồi, nên mới coi thường cái đại ngôn son môi D bình thường này chứ gì?”

 

Đều là thương hiệu hàng đầu, một cái là người phát ngôn toàn cầu, một cái là người phát ngôn quảng cáo son môi, Tần Phạn chọn cái trước hình như cũng không có gì sai.

 

“Chị em ơi, tôi có người bạn trong ngành tiết lộ, ban đầu quảng cáo son môi này của Hoa Dao là dành cho Tần Phạn, nhưng ngày quay chụp lại đổi thành Hoa Dao, trùng hợp là tổng tài ‘Nguyên Nhân’ cũng có mặt ở hiện trường quay chụp, liếc mắt một cái đã chọn Tần Phạn làm người phát ngôn toàn cầu của họ. Các chị tự ngẫm đi, tự ngẫm kỹ vào.”

 

“Hố, đã bắt đầu quay rồi mà còn đổi được? Đây là tài nguyên bị cướp đi à?”

 

“Thảo nào tôi thấy Hoa Dao với màu son Scarlett này nó cứ khó chịu thế nào ấy, nếu đổi sang mặt Tần Phạn thì chắc là hài hòa rồi.”

 

“Nhìn xem tôi tìm được gì này! Ảnh jpg.”

 

Trong ảnh, là bức ảnh Tiểu Thỏ chụp cho Tần Phạn trước khi cô quay quảng cáo son môi Scarlett trước đây.

 

Lúc đó Tần Phạn mệt đến ngủ thiếp đi trên xe bảo mẫu, dù là nhắm mắt cũng không giấu được dung mạo hoa lệ tươi đẹp.

 

Khiến người ta phải mãnh liệt mong chờ khi cô mở mắt ra sẽ kinh diễm đến nhường nào.

 

Mọi người lập tức quẳng việc chế nhạo Hoa Dao ra sau đầu ——

 

“Má ơi, @D gia, bây giờ đổi người phát ngôn quảng cáo son môi còn kịp.”

 

“Góp ý cho D gia này, cũng không cần quay lại đâu, trực tiếp mua lại bức ảnh này của tiên nữ Tần là được.”

 

“Ha ha ha lầu trên ác ghê.”

 

Đây chẳng phải nói thẳng ảnh quảng cáo đã chỉnh sửa kỹ càng của Hoa Dao còn không bằng một tấm ảnh chụp lén của Tần Phạn sao.

 

Bên này, Tần Phạn chia sẻ xong Weibo chính thức thì về khách sạn tắm rửa chuẩn bị đi ngủ.

 

Đã lâu không quay phim cường độ cao như vậy, quả thực có chút mệt mỏi.

 

Cũng không để ý chuyện Tạ Nghiên Lễ gửi xong sáu dấu chấm lửng rồi không trả lời tin nhắn của cô nữa.

 

Trước khi Tưởng Dung rời đi, Tần Phạn gọi cô lại: “Đúng rồi chị Tưởng, mấy ngày nay chị đi xử lý việc chấm dứt hợp đồng với công ty đi, cũng sắp đến hạn rồi.”

 

Tưởng Dung biết thời gian, gật gật đầu: “Được.”

 

“Nhưng bên em chỉ có một mình Tiểu Thỏ có được không?”

 

Tần Phạn xua xua tay: “Không sao, còn có bảo vệ với tài xế mà.”

 

Vốn dĩ Tưởng Dung định sắp xếp thêm mấy trợ lý nữa cho Tần Phạn, nhưng Tần Phạn từ chối nên đành thôi.

 

Giống như vị thế hiện tại của cô mà vẫn có thể kín đáo chỉ có một trợ lý, trong giới giải trí cũng là số ít.

 

Đôi khi Tưởng Dung cảm thấy Tần Phạn thật sự rất ra vẻ tiểu thư nhà giàu, nhưng đôi khi lại cảm thấy cô thực ra rất dễ phục vụ, ít nhất là đơn giản hơn nhiều so với các nữ nghệ sĩ khác.

 

Tần Phạn đóng cửa lại, liền bổ nhào lên chiếc giường lớn, mơ màng sắp ngủ.

 

**

 

Xa tận Bắc Thành.

 

Mặc dù đêm đã khuya, màn đêm Bắc Thành vẫn ồn ào náo nhiệt, như thể có nhiệt huyết mãnh liệt không bao giờ cạn.

 

Bên trong một salon hội sở tư nhân ở trung tâm thành phố.

 

Dung Hoài Yến ngồi trên sô pha, nhìn người đàn ông vừa gội đầu xong, mái tóc đen ngắn ướt át dính hỗn độn trên trán, ngón tay thon dài mân mê điện thoại nói: “Tôi đi cùng cậu làm chuyện này, đợi cậu đến Lăng Thành, cũng phải đi cùng tôi làm một chuyện.”

 

Tạ Nghiên Lễ không đáp.

 

Chỉ nhìn gương mặt phản chiếu trong gương, thần sắc nhàn nhạt.

 

Dung Hoài Yến quen với phong cách làm việc của anh, vẫn ngồi ngay ngắn, nho nhã, nhàn nhạt nói: “Vì đi cùng cậu, tôi còn để bà xã tôi phòng không gối chiếc, cậu không đi cùng tôi à?”

 

Tạ Nghiên Lễ cuối cùng cũng bố thí cho anh ta một ánh mắt, thong thả ung dung ừ một tiếng: “Có thể.”

 

Đôi môi màu nhạt của Dung Hoài Yến hơi nhếch lên một độ cong nhàn nhạt: “Đừng có đổi ý đấy.”

 

Tạ Nghiên Lễ lười trả lời câu hỏi này.

 

Ngược lại là nhà tạo mẫu tóc riêng của Tạ Nghiên Lễ bên cạnh có chút run tay……

 

Tạo hình của Tạ tổng gần như nhiều năm không đổi, đặc biệt là màu tóc, sao hôm nay nửa đêm nửa hôm, nói đổi là đổi?

 

Uống say à?

 

Cũng không giống lắm, trên người gần như không có mùi rượu.

 

Nhà tạo mẫu tóc căng thẳng xoa xoa tay: “Tạ tổng, ngài muốn đổi sang màu tóc gì ạ?”

 

Tạ Nghiên Lễ còn chưa đáp, Dung Hoài Yến lại chỉ vào chiếc TV treo trên tường chiếm nửa bức tường, đang chiếu chính là phim quảng cáo bom tấn của Tần Phạn: “Xem chỗ này.”

 

Tạ Nghiên Lễ liếc mắt, ánh mắt hơi dừng lại.

 

Cô mặc một bộ váy dài lễ phục chuyển màu xanh bạc, quay đầu mỉm cười giữa cánh đồng hoa oải hương ngập tràn, như có ánh nắng vụn vỡ chiếu lên người cô, đẹp không gì sánh được.

 

Tạ Nghiên Lễ thờ ơ thu hồi tầm mắt: “Chính là màu này.” Nhà tạo mẫu tóc không phản ứng kịp: “A, màu gì ạ?” Cằm Tạ Nghiên Lễ khẽ nâng: “Màu váy.”

Ánh mắt nhà tạo mẫu tóc lập tức từ gương mặt hoạt sắc sinh hương của Tần Phạn dừng lại trên chiếc váy của cô: “???”

 

Tùy ý vậy sao?

 

Khoan đã, Màu Tóc Xanh Bạc?!

 

Đồng tử nhà tạo mẫu tóc như động đất, kinh hãi nhìn người đàn ông

được mệnh danh là Phật tử giới thương trường, Tạ tổng hoặc là không nhuộm tóc, hoặc là chơi lớn thế này sao?

 

Anh ta thực sự nghi ngờ, Tạ tổng có phải thua cược với Dung tổng không, tiền cược chính là bị Dung tổng chỉ định nhuộm tóc.

 

Thời buổi này các tổng tài bá đạo đều biết chơi thế này sao.

 

Ngay cả nhà tạo mẫu tóc cũng không tưởng tượng nổi Tạ tổng nếu nhuộm màu tóc này thì sẽ trông như thế nào.

 

Hy vọng sẽ không thất bại (lật xe).

 

Nếu không thì anh ta cũng đừng làm nữa.

 

Nhưng nhìn thấy gương mặt đẹp nghiêng nước nghiêng thành này của Tạ tổng, nhà tạo mẫu tóc trong lòng lại khẽ thở phào nhẹ nhõm, chắc là sẽ không thất bại đâu, dù sao nhan sắc gương mặt này đã vượt qua thử thách, dù có cạo trọc cũng không hề ảnh hưởng đến nhan sắc.

 

Còn có thể làm cho danh xưng Phật tử giới thương trường càng thêm danh xứng với thực.

 

Trước khi anh ta động thủ, nhắc nhở một câu: “Tạ tổng, màu tóc này cần phải tẩy ạ.”

 

Tạ Nghiên Lễ không vội không chậm nói: “Tẩy.”

 

Dung Hoài Yến ở bên cạnh vừa xem, nhìn thấy trong nhóm chat Bùi Phong đang nháo nhào muốn xem tiếp diễn biến, liền chụp một bức ảnh gửi qua:

 

“Tạ Phật tử sắp biến thân thành tiểu chó săn” “Ảnh jpg.”

Bùi Phong: “Vãi, lão Tạ đi nhuộm thật kìa!!!”

 

“Nhuộm màu gì, có phải kiểu màu tối không nhìn ra đã nhuộm không?” Dung Hoài Yến trả lời: “Dùng màu váy của bà xã cậu ấy làm màu tóc” Bùi Phong: “Chơi vậy!!!”

Bùi Cảnh Khanh: “?”

 

“Dung Hoài Yến, cậu lại lừa gạt bọn tôi phải không?”

 

Lần trước Dung Hoài Yến đã lừa gạt anh rằng quỳ xuống trước Khương Dạng là kỹ năng át chủ bài để dỗ vợ, kết quả anh không những không dỗ được vợ, Khương Dạng càng không thèm để ý đến anh.

 

Dung Hoài Yến: “Định vị, qua đây chứng kiến.”

 

“@Bùi Phong cậu đừng có mật báo cho bà Tạ, cẩn thận Tạ Nghiên Lễ xử lý cậu.”

------oOo------

Bình Luận (0)
Comment