CHƯƠNG 1125
Lý Khinh Hồng nhướn mày, không hề cho Vương Nhất cơ hội để phản bác: “Con nhà người ta mới ba tuổi đã đi học lớp năng khiếu rồi, Tử Lam đã năm tuổi rồi, có nhỏ nữa đâu. Giờ mà không đi thì sẽ thua người ta ở vạch xuất phát luôn đấy.”
Vương Nhất biết là trong chuyện này cô sẽ không nhượng bộ, nên anh chỉ đành thỏa hiệp: “Vậy em định bồi dưỡng năng khiếu nào cho con bé?”
Lý Khinh Hồng giơ tay ra đếm: “Ngữ Văn, Toán học, Tiếng Anh, Âm nhạc, Hội họa, Thể dục, cái nào cũng không được thiếu…”
“…”
Vương Nhất trợn mắt sửng sốt: “Em xác định cho con bé học mấy cái này sao? Con bé mới năm tuổi thôi.”
“Khi em bằng tuổi con em đã tự học bài của chương trình lớp 5 rồi.”
Lý Khinh Hồng nói với sắc mặt không cảm xúc.
Không ngờ Lý Khinh Hồng lấy trải nghiệm của bản thân để áp đặt lên Vương Tử Lam, về chuyện này cô hà khắc quá, Vương Nhất không cần nghĩ ngợi gì thêm đã phản đối.
“Em là em, Tử Lam là Tử Lam, đừng nhập một mà nói.”
Lý Khinh Hồng tức giận: “Vương Nhất, ý anh là sao?”
Kết quả là hai người gặp bất đồng trong cách dạy con.
Sau cùng họ học theo cách của người xưa, đó là quyết định cho Vương Tử Lam tự lựa chọn.
Thấy sắc mặt của cả Vương Nhất và Lý Khinh Hồng đều đầy nghiêm túc, Vương Tử Lam ngoan ngoãn đứng trước mặt họ bỗng thấy căng thẳng. Cô bé lắp bắp hỏi: “Ba mẹ, ba mẹ có việc gì sao?”
Lý Khinh Hồng hỏi: “Tử Lam, trong mấy cái này con thích cái nào nhất?”
Vương Tử Lam nhìn một đống đồ trước mặt mình, có một đống đồ gồm bút lông, máy tính cầm tay, sáo… thế là sắc mặt nhăn lại như mướp đắng vậy.
“Có đồ ăn không ạ?”
Cô bé cẩn thận hỏi.
“Không!”
Tải ápp ноlа để đọc chương tiếp theo nhé. Link tải nhé các bạn
Lý Khinh Hồng bất lực không còn gì để nói.
Vương Tử Lam rụt cổ, sắc mặt đau khổ đứng chọn đồ trong đống này.
Trong quá trình chọn, trong lòng Vương Nhất và Lý Khinh Hồng cũng lo lắng theo, sắc mặt rất căng thẳng.
Suy nghĩ của Lý Khinh Hồng cũng đơn giản lắm, cô muốn đào tạo Vương Tử Lam thành một con người toàn năng như cô.
Còn Vương Nhất thì cảm thấy bồi dưỡng cho con từ bây giờ thì sớm quá, lỡ phản tác dụng thì gay go.
Vương Tử Lam nhìn một lúc lâu, bất chợt cô bé nhìn thấy một thanh kiếm mô hình bị đè dưới cùng đống đồ, thì là con bé sáng mắt cầm nó lên.
Sau đó cô bé cầm lên khoe cho Vương Nhất và Lý Khinh Hồng nhìn: “Con chọn cái này!”
Soạt…
Thấy thế, sắc mặt Lý Khinh Hồng trở nên sa sầm, mắt giật giật một cách mãnh liệt.