Chương 1880
Đúng lúc này, trên tâng hai của khách sạn vang lên một loạt tiếng bước chân.
Trầm thấp mà dày nặng, hơn nữa còn một nông một sâu, không hề có quy luật.
Giống như một kẻ say rượu đi tới.
Sau đó, đám người Tần Vũ lập tức nhin thấy một thanh niên mặc đạo phục đơn giản, hai tay giấu trong túi áo.
Trên người anh ta không có bất kỳ khí chất mạnh mẽ nào, chỉ giống như một người bình thường thôi.
Nhưng vào thời điểm anh ta bước tới, Mục Lang vốn đang nhắm mắt dưỡng thần đã lập tức mở mắt ra.
Roetl Vào lúc này, như thể một con rồng mở mắt, một luồng khí thế giống như Thái Sơn Bắc Đẩu lướt qua toàn bộ khách sạn.
Tần Vũ, Tân Hồng Long và những người khác đều run rẩy dưới hơi thở này như thể họ đang đối diện với một kẻ thù đáng gờm.
Ông cụ Tần Vĩnh Nghiêm cũng lảo đảo như muốn ngã, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy.
“Ngài Mục, ngài sẽ toàn lực ứng phó phải không?”
Tần Vũ không nhịn được hỏi Mục Lang.
Mục Lang không đáp lại mà chỉ trâm giọng nói: “Tân Vũ, anh mau dẫn ông cụ đi trước đi, tôi sẽ theo sau.”
Lúc nói chuyện, ánh mắt của ông ta vẫn luôn dán chặt trên người Võ Si, có thể thấy ông ta cũng cực kỳ kiêng dè.
Sắc mặt của Tần Vũ và đám người Tần Vĩnh Nghiêm đều thay đổi rõ rệt.
Bọn họ nghe ra ẩn ý của Mục Lang.
Nơi này sắp bùng nổ một trận chiến kinh thiên động địa, để không ảnh hưởng đến những người vô tội thì tốt hơn hết nên để họ rời đi trước.
Bọn họ lại tập trung sự chú ý vào Võ Sỉ.
So sánh với khí thế hùng vĩ của Mục Lang thì Võ Si điềm tĩnh hơn rất nhiều, tựa như tơ liêu phấp phới lay động mà không có làn gió nào thổi qua.
Điều này khiến bọn họ không khỏi nghỉ ngờ, liệu đây có thật sự là Võ Si không?
Bất cứ vệ sĩ nào ở đây cũng có khí thế mạnh mẽ hơn anh tai “Đi ra ngoài!”
Mục Lang hét lớn một lần nữa.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
Lần này, âm thanh bừng bừng, giống như chuông lớn Đại Lữ vang dội.
Lúc này, Tân Vũ mới đưa Tần Vĩnh Nghiêm và Tân Hồng Long cùng rời khỏi khách sạn Bắc Hiên Các.
Nhân viên trong khách sạn cũng vô cùng khẩn trương nhìn chằm chằm hai người này.
Một bên là người bảo hộ Tây Cảnh, một bên là Võ Si, hai người đều là những nhân vật lớn đứng trên đỉnh cao của võ đạo.
Một khi đã ra tay thì nhất định sẽ như sao hỏa đụng địa cầu, chỉ sợ khó mà giữ được khách sạn!
Chỉ thấy Mục Lang chậm rãi đứng dậy, hai mắt nhìn chằm chằm Võ Si như chim đại bàng nhìn mồi.
Bùm!
Khi Mục Lang đứng lên, khí thế của ông ta tăng vọt, sát khí như thể gió lốc thổi quét qua.
“Anh chính là Võ Si, Võ Sơn Hà?”
Mục Lang thản nhiên lên tiếng, thuận miệng hỏi.