Chương 1103:
Đám người nữ cảnh sát Lưu Hải vô cùng ngạc nhiên, vốn dĩ bọn họ rất đồng cảm với Trần Tích Mặc, nhưng lúc này ánh mắt dần trở nên phức tạp.
Trần Tích Mặc vốn đã mất hết ý chí đang có ý định nhảy lầu, nghe vậy vội quay đầu nhìn về phía Diệp Phi, cuống cuồng nói: “Diệp Phi, anh đừng có mà nói lung tung, đêm đó giữa chúng ta không có xảy ra chuyện gì hết.”
Gương mặt xinh xắn của cô ta lộ ra vẻ tức giận: “Anh mau nói rõ với mọi người, nói rõ là chúng ta trong sạch đi.”
“Tích Mặc, cô cũng sắp chết rồi, còn gì mà phải giấu giếm nữa.
Diệp Phi trưng ra vẻ mặt vô tội, bước đến: “Lúc cô đi Nam Lăng du lịch, bị một tên côn đồ bắt nạt, tôi đã cứu cô, cô lấy thân báo đáp cũng là chuyện thường tình”
“Đêm đó chúng ta cùng ngủ trên cùng một chiếc giường, đêm đó chúng ta đã có một đêm mặn nồng với nhau”
“Cô thích mặc đồ lót của Channel, thích trang phục xuyên thấu khiêu gợi, dùng thỏi son Guerlain màu vàng có đính kim cương, cô còn thích mang tất lưới dài ôm sát chân”
“Cô xem, trong vòng bạn bè của tôi còn có ảnh cô ôm lấy tôi nữa đấy”
Diệp Phi lấy di động ra, Trần Tích Mặc nhìn thấy hình ảnh của mình được đăng trong nhóm bạn bè của anh.
Những lời Diệp Phi nói đều có cơ sở, còn có cả những người trong vòng bạn bè làm chứng, khiến nhóm nữ cảnh sát Lưu Hải lại càng xôn xao. Cứ nghĩ Trần Tích Mặc là một cô gái vô cùng sỉ tình, không ngờ lại là một tay chơi như vậy.
Thiếu chút nữa đã xem cô ta như người bị hại rồi.
Chứng kiến cảnh mọi người miệt thị mình, Trần Tích Mặc cực kỳ tức giận: “Diệp Phi! Diệp Phi! Sao anh có thể vu oan cho tôi như vậy chứ?”
“Chúng ta căn bản không hề xảy ra quan hệ, tôi cũng chưa từng mở cửa phòng ra. Tấm ảnh chụp chung của hai chúng ta ở trong vòng bạn bè là do anh giở trò cố ý chọc giận Thẩm Tư.
Thành”
“Mọi người đừng nghe anh ta nói, anh ta chỉ đặt điều nói bậy mà thôi, tôi và anh ta không hề có quan hệ gì hết”
Hai mắt Trần Tích Mặc tràn ngập sự phẫn nộ: “Diệp Phi, anh còn dám nói xằng bậy thêm một câu nào nữa, tôi sẽ kiện anh tội phỉ báng danh dự nhân phẩm của người khác đấy”
Trong lúc nói chuyện, cô ta xoay người lại nắm chặt lấy lan can, giống như sẽ lao đến đánh Diệp Phi bất cứ khi nào có thể Vậy.
“Tôi chỉ nói sự thật, hoàn toàn không sợ cô báo cảnh sát”
Diệp Phi không thèm quan tâm, mở miệng nói: “Hơn nữa, cô cũng sắp chết rồi, sao có thể dùng tội danh phỉ báng để kiện tôi được?”
“Tích Mặc, cô xuống đây trước đi, cô đi theo tôi vài ngày để tôi thỏa mãn đã, rồi hãy chết được không?”
Anh nuốt một ngụm nước bọt: “Tôi thật sự rất nhớ dáng vẻ mềm mại của cô vào đêm hôm đó đấy”
“Nếu cô không đồng ý, hoặc nhảy xuống dưới thì tôi cam đoan sẽ công khai ảnh quan hệ thân mật của chúng ta khắp nơi cho cô xem”
Vẻ mặt Diệp Phi lúc này trông rất ngứa đòn: “Để cô và mẹ cô cùng nhau mất mặt”
Trần Tích Mặc suýt chút nữa đã tức chết: “Diệp Phi, anh đúng là đồ không biết xấu hổ”
Cô ta muốn bóp chết Diệp Phi, nhưng cô ta biết, nếu Diệp Phi quyết tâm bôi nhọ mình, thì chỉ với những tấm ảnh trong vòng bạn bè kia cũng đủ khiến cô ta suốt đời không trở mình được.
Vốn dĩ cô ta định dâng hiến cho tình yêu bằng một cú nhảy vĩ đại để kết thúc mọi chuyện, nhưng cuối cùng lại bị Diệp Phi vu khống mình là kẻ lẳng lơ, lăng loàn, Trần Tích Mặc có chết cũng không cam lòng.
Diệp Phi dùng giọng điệu cà lơ phất phơ nói: “Tích Mặc, mau đến đây làm cho tôi sảng khoái chút đi…”
“Diệp Phi, tôi phải giết anh”
Trần Tích Mặc nhịn không được liên tục chửi bới Diệp Phi, nắm chặt lấy chai rượu nhảy xuống khỏi lan can.
Nhưng đúng lúc này, một cơn gió thổi qua khiến cô ta rùng mình một cái, trọng tâm không vững mà ngã về phía sau.
“Aaa: Đám nữ cảnh sát Lưu Hải bất giác hét lên.
“Vù”
Ngay lập tức, Diệp Phi lao vụt qua, tóm lấy thân ảnh sắp rơi xuống, hành động nhanh chóng dứt khoát y như hiệu ứng đặc biệt trong phim điện ảnh.
Trần Tích Mặc hoảng hốt nhắm tịt mắt lại chờ chết, bỗng nhiên có một đôi tay mạnh mẽ ôm lấy eo cô, ngăn không để cô rơi xuống từ tầng mười tám.