Chương 1979:
Nhưng lúc Hắc La Sát đi tới cửa, cô ta không tự chủ được mà dừng bước lại, trên mặt không chỉ có vẻ cung kính mà còn ẩn chứa sự e ngại.
Cô ta khế gọi: “Sư huynh!”
Người đàn ông chất phác không phản ứng gì, vẫn nhắm mắt nghỉ ngơi như cũ.
“Sư huynh, ngày mai em sẽ dẫn đội tìm cách cứu Miêu Truy Phong ra”
Hắc La Sát khẽ nói tiếp: “Mặc dù nhân lực chúng ta đã đủ súng ống cũng có nhưng em hy vọng sư huynh có thể làm hậu thuẫn để sư muội có lòng tin tuyệt đối”
Nghe thấy những lời này của Hắc La Sát, người đàn ông chất phác từ từ mở mắt ra, một cơn lạnh như gió từ điều hoà lập tức tràn ngập ra khắp căn phòng.
Người đàn ông chất phác giống như một con dao đã được mài sắc bén khiến mí mắt Hắc La Sát giật giật: “Sư muội, trận chiến trên tàu du lịch hôm đó, Diệp Phi không những phế bỏ võ thuật mà còn phế luôn cả lá gan của em”
Anh ta than nhẹ một câu: “Dẫn xạ thủ của Kim thị theo mà em còn không có lòng tin sẽ cứu được Miêu Truy Phong ra, đúng là khiến anh thất vọng”
Hắc La Sát lập tức cúi đầu nói: “Sư huynh, xin lỗi, khiến anh và sư phụ mất thể diện rồi”
“Được, ngày mai anh sẽ hỗ trợ em”
Ánh mắt người đàn ông chất phác chợt trở nên lạnh lùng: “Anh nên để cho Diệp Phi biết, Sí Thiên Sứ tới rồi…”
Lúc Hắc La Sát với Miêu Kim Vân lập mưu đồ thì Diệp Phi với Đường Nhược: Tuyết đang quay trở lại Alyssa.
Sau khi Đường Nhược Tuyết đưa cho Tiền Gia Hân mười tỷ tiền bảo lãnh, liền cùng Diệp Phi đưa nhà họ Tiền đến ở lại Alyssa.
Tiền Gia Hân tuy rắng bày ra dáng vẻ đáng tiếc, còn bảo không được Phác.
Anh Long bảo vệ cho thì sẽ rất nguy hiểm, nhưng vừa nói khách sáo vài câu liền không cố chấp nữa.
Ngoài việc cô ấy đã lấy lại được mười tỷ thì cô ấy vẫn muốn dốc sức chuẩn bị lễ mừng thọ tám mươi của Quyền Tương Quốc.
Hạng mục ngắm biển của cô ấy và Đường Nhược Tuyết đã thất bại rồi, chỉ muốn thông qua Phác Anh Long lấy được vài hạng mục trọng yếu của Thương hội Nước Nam.
“Chào buổi chiều cậu chủ Diệp”
Lúc Diệp Phi và Đường Nhược Tuyết đi vào phòng làm việc của thuyền trưởng, vẻ mặt Tư Đồ Tịnh tươi cười đi tới tiếp đón.
Anh kính cẩn lễ phép chảo hỏi với Đường Nhược Tuyết: “Chào tổng giám đốc Đường”
Đường Nhược Tuyết khách khí gật đầu: “Quản lý Tư Đồ Tịnh có lòng rồi”
Diệp Phi ngẩng đầu nhìn Tư Đồ Không hỏi: “Nhìn dáng vẻ vui vẻ của chú, nhặt được đồ gì tốt hả?”
“Ba ngày sau là lễ mừng thọ tám mươi của ông Quyền, cô Kim mở tiệc chiêu đãi các nhân vật nổi tiếng ở Cảng Thành”
Tư Đồ Không cũng không giấu diếm Diệp Phi: “Tôi cũng là nhờ vào phúc của cậu Diệp mà được cô ấy gửi một tấm thiệp mời”
này không những có nghĩa là Thương Hội Nước Nam đối với ông ấy rất tốt, mà còn chứng tỏ các giới ở Cảng Thành đã chấp nhận Tư Đồ Không.
Dù sao ông ấy từ một quản lý bé nhỏ trở thành người phát ngôn của Alyssa, rất lo lắng rằng sẽ bị giới thượng lưu ở Cảng Thành bài trừ.
“Chỉ là một cái thiệp mời thôi, kích động gì cơ chứ?”
iệp Phi bất đắc dĩ cười cười: “Vị trí của chú là do tôi đưa cho, cũng không phải giới Cảng Thành cho, không cần phải để ý sắc mặt của bọn họ đâu”
“Cậu Diệp dạy bảo đúng lảm”