Chương 202:
“Tôi trước sẽ cho người đưa cậu về phòng khám, tôi phải đợi ký phát lệnh truy nã, toàn lực truy bắt Mạnh Đại Quân .
bọn họ.”
Anh võ vai Diệp Phi rồi chuẩn bị xuống xe.
Diệp Phi hỏi một câu: “Mạnh Đại Quân có bị tử hình không?”
Anh chưa từng gặp mặt Mạnh Đại Quân thế nhưng từ tác phong hành sự của Lôi Thiên Báo thì có thể đoán ra được đây là một kẻ vô pháp vô thiên, hành động không hề có ranh giới cuối cùng.
Một tên dám ở hậu đài phòng khám cầm vũ khí hành hung, nếu như còn sống thì Diệp Phi sẽ lo cho sự an toàn của mẹ với Đường Nhược Tuyết.
“Bắt, nhất định sẽ bắt, tử hình thì quá khó.”
Dương Kiếm Hùng dựa vào tình hình thực tế nói: “Ngoại trừ việc chứng cứ còn thiếu ra thì còn có việc anh ta ở Long Đô và Trung Hải đều có người.”
“Đám người đó không thể đảm bảo được tiền tài và sự trong sạch cho anh ta thế nhưng lại có thể bảo. vệ được cái mạng nhỏ của anh ta.”
Anh ta trấn an Diệp Phi một câu: “Yên tâm đi, anh ta không thể ra nỗi đâu.”
Diệp Phi thở dài một hơi: “Đối với tôi mà nói thì người chết vẫn là khiến tôi an tâm nhát…” Anh lấy điện thoại ra gửi một đoạn tin nhắn.
Trong đêm khuya một chiếc Lincoln dài màu đen đang lững thững tiến về căn cứ Thanh Sơn, trên xe có ba người mặc đồ vệ sĩ màu đen, bên hông toàn bộ đều mang vũ khí.
Ở giữa hàng ghế sau, Mạnh Đại Quân vừa ngậm điều xì gà vừa nghịch phật châu.
Sau khi đi thăm em trai từ bệnh viện đi ra, anh ta liền tới chỗ đó phong lưu cùng cô tình nhân bé nhỏ một phen, sau đó mới khởi hành tới công ty xem kết cục thê thảm của Diệp Phi.
Nghĩ tới vị hôn thê thà chét không chịu khuất phục mình ngày trước giờ đây lại vô cùng nhu thuận với mình, điều này khiến cho Mạnh Đại Quân cảm thầy vô cùng thành tựu.
“Ting…” Đúng lúc này điện thoại di động của anh ta vang lên.
Sau khi nghe, sắc mặt của Mạnh Đại Quân thay đổi rõ ràng.
Công ty an ninh đã bị cảnh sát bắt, lòi ra một đống sổ sách, video, đào phạm trái phép còn có mười máy tên nhân viên bị bỏ tù.
Em trai, Tư Đồ Tĩnh, Lôi Thiên Báo bọn họ đã hoàn toàn mắt liên lạc.
Tất cả các mạng lưới ở Trung Hải đều không có tí tin tức nào.
Mạnh Đại Quân không biết có phải là Diệp Phi hay không anh ta chỉ biết là giờ đây anh ta đang phải đối mặt với sự lựa chọn vô cùng khó khăn.
Chạy trốn, thế nhưng anh ta lại không nỡ rời xa vương quốc vài nghìn tỷ này, không đi thì mọi chuyện cũng bị bại lộ rồi, chắc chắn sẽ bị còng nhốt vào tù, kẻ thù trước đây nhất định sẽ không bỏ qua cho anh ta.
Bỏ được, có cho mới có nhận, Mạnh Đại Hùng cứ như vậy mà tự an ủi mình sau đó vung tay lên: “Đổi đường, tới Long Đô.”
Long Đô có tắm bùa hộ mệnh của anh ta, anh ta cũng có vốn liễng để gầy lại Thanh Sơn.
Tài xế và vệ sĩ ngây người thế nhưng cũng không nói gì nhiều, tay lái chuyển một cái xe liền lệch khỏi quỹ đạo lập tức đi về phía Long Đồ.
Mạnh Đại Quân không chọn đi đường sắt cao tốc hay máy bay bởi vì anh ta tin rằng cảnh sát nhát định sẽ bồ trí ở đó, vậy nên đã để tài xế trực tiếp đi đường cao tốc.
“Ô…” Khi họ tới cửa trạm thu vé đường cao tốc thì một chiếc xe thương vụ đột ngột chuyển làn đường và phanh gắp không hề báo trước.
Chiếc xe Lincoln hiệu xuất cao khó khăn lắm mới dừng lại được.
Không đợi đám người Mạnh Đại Quân mở cửa quát mắng tài xế xe thương vụ thì phía sau một chiếc Container tăng tốc chạy vọt tới.
Khi xe sắp đụng vào chiếc Lincoln thì chiếc Container phanh gấp quẹo sang một hướng khác.
Xe quay đầu đi tránh đâm vào đuôi chiếc Lincoln thế nhưng thùng đựng hàng ở phía sau chiếc Container lại đồ xuống, “ầm” chiếc thùng nặng mười máy tấn với hàng hóa đè hết lên chiếc Lincoln.
Âm thanh chói tay thu hút sự chú ý của mọi người, khiến cho Mạnh Đại Quân bọn họ theo bản năng mà ngắng đầu lên, không nhìn còn đỡ vừa nhìn sắc mặt liền đại biến.
“Bich!”
Trong lúc đám Mạnh Đại Quân đang loay hoay mở cửa xe thì thùng đựng hàng đã đập mạnh vào đỉnh chiếc xe Lincoln.
Toàn bộ cửa kính xe trong nháy mắt đều nỗ tung tóe thành nhiều mảnh vụn bắn ra khắp mọi noi.
Trong thời gian ngắn ngủi, đỉnh xe chống đạn tựa như bị một tắm sắt mỏng dưới trọng lực khổng lồ của hòn đá lớn mà biên dạng nghiêm trọng, thanh âm kim loại bị bóp méo khiến cho người ta nghe mà rởn gai ốc.
Nhóm người Mạnh Đại Quân vốn đứng thẳng người trong nháy mắt liền bị nghiền nát.
Máu tươi bắn ra mười máy mét, bắn cả vào xe thương vụ và trạm thu vé.
Xe thương vụ cũng dừng ở phía trước, cửa xe mở ra Hoàng Chấn Đông ngậm điều xì gà đi ra.